Chiến Thiên

Khí tức khổng lồ trong nháy mắt hoàn toàn bạo phát ra. thân thể trong bùn đất nhẹ nhàng rung lên. một đôi cánh chim khổng lồ tức giương rộng, phá hủy toàn bộ chỗ ẩn thân của hắn.Tiếp đó, thân hình Trịnh Hạo Thiên lóe lên như điện, đã bay lên. hòa mình vào hư không.Trong cơ thể hắn, chân khí đã hoàn toàn sôi trào, không cần che dấu gì nữa. Đan điền vốn vẫn phun ra hút vào chân khí một cách keo kiệt trong nháy mắt đã tháo bỏ giới hạn, khiến cho toàn bộ chân khí điên cuồng phóng thích ra ngoài.Lúc này, Trịnh Hạo Thiên cảm thấy trong cơ thể hắn như đang có một cái lò lửa, đang thỏa sức thiêu đốt.Chất dinh dưỡng trong lò lửa chính là viên yêu đan Thiên Bằng tuy đã luyện hóa nhưng chưa hấp thu hoàn toàn.Yêu lực và phách lực ẩn chứa trong viên yêu đan tam giai này đã cường đại đến mức khó có thể tưởng tượng được. Tuy lúc này hắn đã thuận lợi biến thân thành Thiên Bằng, nhưng lực lượng còn sót lại vẫn mênh mông, cường đại vô cùng.Trịnh Hạo Thiên có một nổi xúc động đến cực độ, chỉ muốn phát tiết toàn bộ lực lượng đó ra ngoài.Đương nhiên, hắn tuyệt đối không ngu ngốc đến mức đi khiêu chiến hai vị cao thủ cường đại kia, mà giang cánh bay lượn, hướng về phía mặt trời vừa mọc và lao đi.Thời gian phảng phất như đứng lại trong tích tắc, tiếp đó hai tiếng rống giận rung trời không hẹn mà cùng vang lên.Chân Cừu cùng Tiết Càn Khôn cùng hóa thành hai đạo tinh quang, quyết đoán bỏ qua cánh rừng rộng lớn mà lập tức quay lại. đuổi theo Trịnh Hạo Thiên."Huuuuu.... ú "Trịnh Hạo Thiên giang rộng hai cánh, liên tục huy vũ tạo thành một tư thế cực kỳ tao nhã.Trong miệng hắn phát ra từng tiếng hú dài kinh thiên động địa, tràn đầy vẻ hưng phấn và kinh hỉ....Bay lượn....Đây chính là giấc mộng mà bất cứ ai cũng có hoặc đã từng có.Nhưng cho dù là trong giới tu luyện giả, cũng chỉ cường giả tứ giai trở lên mới có thể dựa vào linh khí mà miễn cưỡng phi hành trên không trung. Mà muốn phi hành trong cự ly trung bình thì nhất định phải có thực lực ngũ giai trở lên.Chỉ có đạt tới thất giai trở lên, thì tiêu hao chân khí hoặc linh lực khi phi hành mới không thể tạo thành áp lực quá lớn cho tu luyện giả. Bởi vì khi đó bọn họ đã có được trụ cột vững chắc, có thể khống chế linh khí để phi hành trong một khoảng thời gian dài.Bất quá, trên thế giới này vẫn có một loại người là ngoại lệ.Cho dù thực lực chưa đạt tới tứ giai.. nhưng bọn họ vẫn có năng lực phi hành.Đó chính là luyện yêu võ giả, luyện yêu võ giả loại thiên cầm.Bọn họ dựa vào đôi cánh mọc ra trên lưng, có thể bay lượn trong bầu trời rộng lớn khôn cùng. Tuy bọn họ cũng bị hạn chế về chân khí, nhưng phương thức phi hành dựa theo bản năng lại rất dựa vào chân khí rất ít. Cho dù chân khí không hùng hậu nhưng cũng đủ để giúp bọn họ bay lượn trên trời cao rồi.Lúc này, Trịnh Hạo Thiên đúng là như thế. T.r.u.y.e.n.f.u.l.l.vnTuy đây là lần đầu tiên hắn sử dụng đôi cánh của mình để bay lượn trên không trung, nhưng động tác của hắn lại không hề có một chút xa lạ nào.Thân hình của hắn không ngừng bay lên, không ngừng hướng về phía Đông mà bay đi. Trong huyết mạch của hắn tựa hồ có vô số trí nhớ được truyền thừa từ đời này sang đời khác, khiến cho hắn cảm thấy không trung không hề có chút xa lạ và sợ hãi nào.Khi hắn hòa mình vào không trung, không ngờ lại có một thứ cảm giác giống như cá về biển rộng, giống như được về tới nhà của mình, tràn đầy cảm giác dễ chịu, thoải mái.Chính vì thế, trong lần đầu tiên hắn vung đôi cánh lên, hắn đã có thể dùng kỹ xảo vô cùng thành thạo mà bay múa trên bầu trời. Hắn giống như một con Thiên Bằng chân chính, hướng về phương Đông xa xôi mà bay lượn, không ngừng bay lượn....Lúc này, hắn phi hành căn bản chẳng hề có mục đích, mà ngay cả chính hắn cũng không biết mục tiêu rốt cuộc ở nơi nào nữa.Vào giờ khắc này, hắn thậm chí còn quên mất phía sau hắn đang có hai vị cường giả truy đuổi, mà hoàn toàn đắm chìm vào cái cảm giác kỳ điệu này (khặc. thằng này đang phê thuốc).Thì ra, thoát khỏi lực hút của đại địa,bay lượn tự do trên bầu trời lại có cảm giác tuyệt diệu đến thế.Đôi mắt hắn khép hờ, có lẽ là bởi vì yêu hóa biến thân, nên mặc dù quanh người hắn gió rít điên cuồng, nhưng căn bản không thể tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì đến thị lực của hắn.Yêu thú mà hắn đang biến thân chính là Thiên Bằng, mà không phải là Thương Ưng, nhưng thị lực của hắn vẫn đột tăng tới một mức độ không tưởng tượng nổi.Trong mắt hắn. bất luận thứ gì trên mặt đất, kể cả là những vật thể nhỏ bé cũng hiện rõ ràng trong mắt hắn.Một con kiếm từ trong tổ chui ra. vội vàng cụng đầu với đồng loại một cái rồi lập tức hướng về phương xa mà bò đi. Một con vân tước vừa liệng qua một cành cây, trên miệng nó đã xuất hiện thêm một con sâu róm. Một con hắc lang hung hăng nhảy vọt tới, hai chiếc răng nanh sắc bén hung hăng đâm sâu vào cổ họng con mồi, máu tươi chậm rãi chảy ra, nhuộm đỏ cả khoanh đất xung quanh.Thị lực của hắn, vào giờ khắc này không ngờ lại cường đại như thế....Hắn ngửa cổ, tận tình gầm rú những âm thanh chói tai ra, thể hiện nỗi sung sướng của bản thân.Phía sau, sắc mặt Chân Cừu và Tiết Càn Khôn đã trở nên vô cùng khó coi.Nghe thấy những gầm rú gần như điên cuồng của Trịnh Hạo Thiên, nhưng bóng dáng đối phương lại càng lúc có xu thế xa dần. bọn họ đã đoán ra được đáp án.Vị luyện yêu võ giả kia chính là kẻ đã sát hại và đoạt lấy yêu đan Thiên Bằng từ tay Hách Khuynh Thụ.Người này sau khi lấy được yêu đan. không ngờ lại to gan lớn mật, không lập tức bỏ đi, mà lại ẩn nấp cách thi thể Hách Khuynh Thụ không xa, mà hai người bọn họ lại hoàn toàn xem nhẹ cái điểm mù này.Tiếp đó, người này nuốt yêu đan Thiên Bằng, sau khi trải qua quá trình luyện hóa, không ngờ đã luyện hóa thành công yêu đan. đồng thời hóa thân thành Thiên Bằng.Tốc độ phi hành của Thiên Bằng cực nhanh, được xung tụng "trên trời dưới đất. thiên hạ đệ nhất."(chém vkl)Chân Cừu sỡ dĩ có thể xé chết Thiên Bằng không phải bởi vì tốc độ của hắn nhanh hơn Thiên Bằng, mà là vì hắn xuất thủ bất ngờ, chụp sống được Thiên Bằng.Nếu song phương cùng phi hành, thì hắn căn bản không thể nào đuổi kịp được Thiên Bằng.Cho nên, khi người kia hóa thân thành Thiên Bằng, giương cánh bỏ chạy, hắn càng đuổi lại càng tụt lại phía sau.Tiết Càn Khôn đột nhiên hú lên một tiếng, thân thể hắn lập tức xảy ra biến hóa kỳ đị, từ trên lưng hắn không ngờ cũng mọc ra hai chiếc cánh chim.Trong khoảnh khắc khi đôi cánh chim này xuất hiện, tốc độ của hắn liền đột tăng, lập tức bỏ lại Chân Cừu lại phía sau.Sắc mặt Chân Cừu đỏ lên. trong lòng thầm mắng.Đám người của Kim Quang động quả nhiên đều là lũ súc sinh mò nhọn, so đấu tốc độ phi hành với bọn chúng, quả thực chính là tự tìm khổ.Qua một hồi lâu, tốc độ của Chân Cừu càng lúc càng chậm, cuối cùng cùng dừng hẳn lại.Bởi vì hắn đã hoàn toàn để mất dấu Trịnh Hạo Thiên và Tiết Càn Khôn rồi. Cho dù lúc đầu còn có thể nhìn thấy một cái điểm đen nho nhỏ, nhưng lúc này thì đúng là hoàn toàn biến mất rồi.Con ngươi trong mắt đảo một vòng, nếu như yêu đan Thiên Bằng đã bị người ta nuốt mất rồi. thì điều kiện Tiết Càn Khôn đáp ứng hắn tất nhiên không thể thực hiện. Cho dù Tiết Càn Khôn có đuổi kịp người kia, bằm thây đối phương thành vạn đoạn thì cũng không thể lấy yêu đan Thiên Bằng trở về.Hắn thò tay vào túi không gian, nắm lấy món bảo vật mà hắn vẫn thiết tha mơ ước. Tuy món bảo vật này chỉ có một nửa, còn nửa kia lại nằm trên người Tiết Càn Khôn.Nhưng có được một nửa vẫn còn hơn là không có tí nào.Vừa nghĩ đến đây. hắn xoay phất người lại. hướng về phía Truyền Tống trận cố định gần nhất mà bay đi..."Hô... hô...."Tiếng gió rít không ngừng vang lên bên tai. Trịnh Hạo Thiên cuối cùng cũng thu liễm tâm tình điên cuồng của mình lại.Nam nhân mà....Trong lần đầu tiên phi hành, nhiều ít đều sẽ xuất hiện một chút cảm xúc không thể khống chế được. Bất quá may mắn là, trải qua kích động một thời gian ngắn, cuối cùng hắn cũng bình tĩnh trở lại.Tâm tình vừa trở lại bình thường, Trịnh Hạo Thiên lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức cường liệt, tràn đầy sát khí lăng lệ ở phía sau lưng.Vừa bay vừa quay đầu lại? Trịnh Hạo Thiên liền nhìn thấy một quang điểm nho nhỏ ở phía chân trời xa xôi.Không hỏi cùng biết, quang điểm này nhất định là một trong hai vị cường giả.Khiển Trịnh Hạo Thiên cảm thấy kinh hãi vô cùng chính là, vị cường giả kia không biết thi triển bí thuật gì mà tốc độ phi hành lại cực nhanh, không ngờ đạt tới mức khó tưởng tượng nổi. Cho dù hắn dùng Thân thể Thiên Bằng phi hành nhưng khoảng cách song phương vẫn không thể kéo dài ra, thậm chí còn ẩn ước có xu thế thu hẹp lại.Trong lòng hắn cực kỳ buồn bực, rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lại có tốc độ kinh khủng như thế.Vận dụng thị lực đến cực hạn, Trịnh Hạo Thiên mơ hồ nhìn thấy, phía trên lưng người kia tựa hồ cũng có hai chiếc cánh chim trắng toát, không ngừng vỗ xuống.Trong lòng hắn giật mình, người này nhất định là cường giả của Kim Quang động rồi.Cũng chỉ có yêu hóa biến thân loại phi cầm, mới có thể phi hành với tốc độ này thôi.Bất quá, trong con ngươi đại bằng của Trịnh Hạo Thiên lại lóe lên một tia quang mang trào phúng.Chẳng lẽ, hắn cho ràng đây là tốc độ cực hạn của Thiên Bằng ư?Thiên Bằng chính là một trong những hồng hoang cổ thú, dung tốc độ đệ nhất thiên hạ mà ngạo thị chúng sinh.Vừa rồi hắn chỉ dựa vào lực lượng thân thể để phi hành, mà đã khiến Chân Cừu phải hít khói, không thấy tung tích đâu nữa.Nhưng tốc độ cực hạn của Thiên Bằng đâu chỉ đơn thuần dựa vào lực lượng cơ thể...Hít thật sâu một ngụm không khí lạnh như băng trên bầu trời, yêu lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển.Đây là ưu thế lớn nhất của yêu hóa biến Thân hoàn toàn. Ngay cả chân khí trong cơ thể hắn cũng chuyển hóa hoàn toàn thành yêu lực.Nên lúc này đặt Trịnh Hạo Thiên vào giữa một đám Thiên Bằng chân chính, thì cam đoan chẳng ai có thể phân biệt được thật giả cả.Phía trên đôi cánh đột nhiên bùng lên một đạo thanh sắc quang mang.Tiếp đó, toàn bộ thân thể Thiên Bằng đều được bao phủ bởi những bức hoa văn, tựa như những đạo phù triện, như ẩn như hiện.Đây mới là bí mật lớn nhất của yêu thú Thiên Bằng.Nếu hắn không luyện hóa hoàn toàn yêu đan, nếu hẳn không có yêu hóa biến thân hoàn toàn, thì căn bản khôngthể sử dụng lực lượng cường đại nhất, bí ẩn nhất của Thiên Bằng.Ngay sau đó. tất cả những đạo phù triện đều tòa sáng, một cỗ lực lượng thần kỳ mà huyền ào lập tức tràn ngập trong khắp cơ thể Thiên Bằng, mà thậm chí ngay cả không gian xung quanh hắn cũng xảy ra biến hóa cực kỳ vi điệu.Hai cánh kịch liệt vung lên, toàn bộ lực lượng của những đạo phù triện tựa như núi lửa phun trào, triệt để khởi động.Trên bầu trời, thân hình Thiên Bằng đột nhiên trở nên mơ hồ. Ngay sau đó, hắn hóa thành một đạo quang mang, trong nháy mắt đã vượt qua một quãng đường vô cùng vô tận, biến mắt ở cuối đường chân trời, chỉ còn lại một dải quang huy đang dần dần tiêu tán.Thân hình Tiết Càn Côn đang phi hành đột nhiên khựng lại. Hắn trợn mắt líu lưỡi nhìn cảnh tượng này, trong đôi mắt dần dần phóng ra nộ hỏa khắc cốt ghi tâm.Đột nhiên hắn ngửa đầu. phát ra một tiếng rống giận thê lương, không cam lòng."A....aaaaaaaaaaa."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui