"Cám ơn…." Hoắc Khánh Cương trầm giọng nói hai chữ.Tuy hắn không am hiểu cách diễn tả tâm ý mình bằng ngôn ngữ, nhưng mà cảm kích trong lòng hắn thông qua ánh mắt cũng đã biểu lộ rõ ràng.Trịnh Hạo Thiên khẽ gật đầu một cái, lấy túi không gian ra giao cho Vương Vũ, nói: "Vương huynh, đây là ta vì ngươi lựa chọn một ít đồ vật, ngươi xem có vừa ý hay không."Vương Vũ liền giật mình, không nghĩ tới Trịnh Hạo Thiên có thể nhớ đến hắn.Nhẹ nhàng mở túi không gian ra, sắc mặt hắn hơi đổi, nói: "Trầm Hương Mộc?" Tại Trịnh Hạo Thiên mỉm cười nói: "Trừ Trầm Hương Mộc ra, còn có một số diệu dược linh tinh, hẳn là có thể trợ giúp cho luyện đan thuật của ngươi."Vương Vũ thật cẩn thận cất túi không gian vào, hắn khom người thật sâu với Trịnh Hạo Thiên.Trong lòng có chút cảm động, lựa chọn lần này quả không sai mà, người trẻ tuổi này ở Đại Linh giới như ánh mặt trời chói chang, có thể đi theo hắn, quả thật là có phúc khí.Trịnh Hạo Thiên khẽ cười, nói: "Các vị, còn hai tháng nữa, sau đó chúng ta phải phụng mệnh xuất quân." Hắn dừng một chút, nói: "Tuy thời gian có chút ngắn ngủi, nhưng ta hy vọng đến lúc đó các ngươi đã có thể hoàn toàn nắm vững những linh khí này."Dư Uy Hoa vỗ bộ ngực, uy phong lẫm liệt nói: "Hạo Thiên, ngươi yên tâm, không phải chỉ hai kiện linh khí thôi sao, mặc dù có chút đặc thù, nhưng ta nhất định có thể nắm giữ nó."Trịnh Hạo Thiên tức giận trừng mắt nhìn hắn, nhưng cũng biết tính tình người huynh đệ này. Dư Uy Hoa nhìn qua mặc dù có chút lỗ mãng, nhưng trong người hắn lại chứa một cỗ bướng bỉnh không bao giờ chịu thua ai.Một khi nhận thức được đối tượng, mục tiêu, thì hắn sẽ toàn tâm toàn lực đến cùng.Nếu không phải như thế, hắn cũng không thể ở trong kiếm hải đột phá cực hạn bản thân mình.Cừu Hinh Dư khẽ cười một tiếng, nói: "Hạo Thiên nói đúng, thời gian hai tháng sẽ nhanh chóng trôi qua, không nên lãng phí giờ khắc nào. Đã như vậy, chúng ta liền chia nhau tu luyện đi." Nàng nhẹ nhàng bước đi, uyển chuyển thân mình làm cho người ta có một cảm giác khẩn cấp."Hạo Thiên, đệ muội này sao kỳ vậy, trước kia có cố gắng như vậy đâu." Dư Uy Hoa đau đầu nói: "Còn nữa, mị lực của nàng càng lúc càng lớn, ngay cả ta cũng không dám nhìn vào."Trịnh Hạo Thiên cười khổ một tiếng, hắn mơ hồ cảm thấy, vấn đề này khẳng định là do Trang Mạt Mạt. Phối hợp tu luyện Cực Âm Kiếm Khí Linh cùng Cực Âm Nội Mị Thuật của Cừu Hinh Dư, chẳng những tốc độ tu luyện của các nàng gấp mấy lần so với người khác, mà ngay cả mị lực do Cừu Hinh Dư phô bày cũng càng làm cho người khác chú ý đến.Ý nghĩ hắn chuyển như điện, lập tức hạ quyết tâm, muốn hảo hảo thương thảo với các nàng một chút. Mặc dù không thể thay hình đổi dạng, nhưng mà trên mặt che một tấm khăn lụa mỏng là được rồi.Mọi người lần nữa trao đổi mấy câu, rồi tản đi làm chuyện riêng của mình.Lần này ngay cả Vương Vũ cùng Hoắc Khánh Cương sau khi lấy được linh khí, biểu hiện cũng có chút chịu không nổi.Vương Vũ vốn không cần mạo hiểm tiến vào Tiểu Linh giới Kim Cương nhất tộc, nhưng hắn đã quyết định truy tùy cho Trịnh Hạo Thiên, đương nhiên hiểu vào lúc này phải lựa chọn như thế nào mới đạt được sự tín nhiệm cùng hảo hữu của Trịnh Hạo Thiên.Nếu mà một khi gặp nguy hiểm liền co giò chạy đi, thì người truy tùy còn làm cái quái gì nữa.Cho nên lần này bất luận là ra sao hắn cũng phải đi theo, hơn nữa còn tận lực hành động biểu hiện giá trị của bản thân mình.Sau khi đưa tiễn mọi người, Trịnh Hạo Thiên cũng trở về chỗ mình ở.Hắn đóng cửa phòng lại, từ trong túi không gian móc ra ba vật.Hai vật đầu đương nhiên là chiến giáp đặc thù không chút rẻ kia, cho dù là chiến giáp toàn thân, hay là chiến giáp bảo vệ một số chỗ trọng yếu đều có giá trị trên tám kiện chiến giáp lúc nãy. Bất quá, chiến giáp kiểu đó phần lớn thích hợp cho luyện yêu vũ giả. Trịnh Hạo Thiên tùy ý lấy ra vài kiện như vậy đưa cho đám Hoắc Khánh Cương là được rồi, mà bọn hắn cũng có thể dựa vào mấy ngày ngắn ngủi này phát huy được uy năng chiến giáp.Nhưng mà, nếu như đưa hai kiện chiến giáp đặc thù này cho Hoắc Khánh Cương, thì ngay cả chuyện luyện hóa, đến chuyện phát ra uy năng đều xa xa không bằng những chiến giáp bình thường.Bởi vì những chiến giáp đặc thù này nhất định phải do yêu hóa biến thân thích hợp mới có thể sử dụng, nói cách khác, loại chiến giáp đặc thù này chỉ chuẩn bị cho luyện yêu vũ giả cực phẩm thôi.Cẩn thận đánh giá nửa ngày, Trịnh Hạo Thiên mới âm thầm gật đầu, bộ chiến giáp toàn thân này cũng rất thích hợp cho Dư Uy Hoa, mà bộ chiến giáp mỏng lại thích hợp cho yêu hóa biến thành phi hành như Lâm Đình. Bất quá chiến giáp cho hai người bọn hắn căn bản không cần Trịnh Hạo Thiên lo lắng. Chỉ cần bọn họ đạt đến cảnh giới tứ giai, thì Vạn Kiếm Các tuyệt đối sẽ ban thưởng những chiến giáp dành riêng cho bọn họ.Những chiến giáp này mới chân chính vì bọn họ mà chế thành, giúp cho bọn họ có thể nhuần nhuyền phát huy uy lực cực hạn.Đây là quyền cơ bản nhất của các luyện yêu vũ giả cực phẩm trong đại phái, cho dù bọn họ thuộc về phong đầu nào, điểm này cũng tuyệt không thay đổi.Cho nên, Trịnh Hạo Thiên mua hai bộ chiến giáp, thật ra cũng là chuẩn bị cho bản thân mình.Về phần kiện vật phẩm còn lại, ngọc không ra ngọc, mà đá không ra đá.Đây là một kiện linh khí phòng ngự, có thể phóng ra một màn hào quang, uy năng đủ chống lại một kích toàn lực của cường giả lục giai. Bất quá, linh khí bên trong vật này tựa hồ cũng có một tia lực lượng thuộc về khí tức hắc ám. Loại lực lượng này ẩn nặc tương đối xảo diệu, nếu như không phải Trịnh Hạo Thiên cũng tu luyện quang ám, thì hắn không cách nào nhận ra tia dao động mơ hồ này.Trước buổi đấu giá, tuy đổi rất nhiều đồ. Nhưng mà đối với bản thân, thì có lẽ ba vật này là trọng yếu nhất.Chân khí bên trong cơ thể nháy mắt đã bắt đầu kịch liệt lưu động, ý niệm tinh thần hắn từ từ chìm vào bên trong đan điền.Nơi này vẫn là một màn đêm hỗn độn như cũ.Ở trong thế giới bóng tối đó, trừ chân khí lưu động ra, cũng không có bất kỳ dấu vết của tính mạng. Bất quá, khi ý niệm tinh thần của Trịnh Hạo Thiên chú ý đến một chỗ, nơi đó nhất thời loáng thoáng hiện ra hai thân ảnh yêu phách.Cuồng Bạo Hùng Vương cùng chim đại bàng.Ý niệm Trịnh Hạo Thiên ở chỗ này giống như thế thái sơn áp đỉnh, trong nháy mắt trấn áp hai con yêu phách này hoàn toàn.Đại lượng chân khí trong cơ thể chấn động, lực trói buộc ở đan điền càng cường đại hơn, nhưng không tạo ra bất kỳ tổn thương nào.Hồi lâu sau, tất cả đều khôi phục lại yên lặng, hai con yêu phách đã hoàn toàn biến mất, hóa thành hai điểm sáng nho nhỏ.Cảm thụ được hai điểm sáng kia đại biểu cho ý niệm thần phục, khóe miệng Trịnh Hạo Thiên mỉm cười nhếch lên. Chân khí trong cơ thể liền giống như sóng biển sôi trào.Phần lớn chân khí mãnh liệt phóng tới hai điểm sáng này, khoảng chừng không quá vài giây, đã bao phủ hoàn toàn chúng.Song, hai điểm sáng đó đột nhiên vào giờ khắc này truyền đến cảm giác vui sướng vạn phần.Tất cả chân khí một khi tới gần hai điểm áng sáng nhất thời đều bị chúng hấp thu không chút lưu tình. Chậm rãi, hai điểm sáng đã bắt đầu bành trướng lên, bọn nó biến chân khí thành thân thể mình, không ngừng ngọ ngậy bành trướng.Sau một khắc đồng hồ, chúng rốt cuộc ngưng hành động thu nạp chân khí.Bất quá vào lúc này, chân khí trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên cũng đã tiêu hao gần một nửa.Trong lòng Trịnh Hạo Thiên âm thầm giật mình, hiện tại hắn đã là luyện yêu vũ giả tứ giai, nhưng mà hai con yêu phách này hấp thu chân khí trong cơ thể một lần, đã tiêu hao mất một nửa chân khí của hắn.Yêu phách chim đại bàng tiêu hao như thế cũng được đi, dù sao Yêu Ma Tinh Quái Nhị Thập Tứ Thánh cũng không phải là hư danh để mọi người nói chơi. Nhưng mà, làm cho hắn cảm thấy không thể tin nổi là, ngay cả yêu phách Cuồng Bạo Hùng Vương cũng cần chân khí khổng lồ như thế, thậm chí còn không dưới yêu phách chim đại bàng, chuyện này không làm hắn ngạc nhiên sao được.Ý niệm tinh thần không ngừng lần nữa thăm dò hai con yêu phách này.Trải qua lần oanh kích thứ nhất thân thể bị vỡ vụn, hai con yêu phách này cũng trở nên biết điều, không còn bộ dáng giao đấu sống chết nữa.Luyện yêu vũ giả tu luyện, cũng tuyệt không phải chuyện thuận buồm xuôi gió.Bọn họ muốn nhờ vào lực lượng yêu thú, cũng phải thừa nhận sự quấy nhiễu của yêu phách chúng, loại quấy nhiễu này dựa theo cấp bậc càng cao càng trở nên nghiêm trọng.Cho nên trừ những luyện yêu vũ giả hạ phẩm ra, chỉ có những người không còn tiền đồ, mới liều mạng bất kể hậu quả phục dụng yêu đan vượt cấp, còn luyện yêu vũ giả bình thường cũng chỉ chọn yêu đan thích hợp mà thôi.Yêu phách yêu thú đồng cấp trải qua đề luyện cùng tu luyện bí pháp, có thể dung hợp làm một, ảnh hưởng trở nên cực kỳ nhỏ bé đối với tu luyện giả.Nhưng Trịnh Hạo Thiên thì bất đồng, trong cơ thể hắn có hai loại yêu phách cực kỳ đặc biệt, một là chim đại bàng, chân chính nắm trong Yêu Ma Tinh Quái Thập Nhị Tứ Thánh, mặc dù là đại bàng chưa trưởng thành, nhưng mà huyết mạch cũng không là tầm thường. Mà loại thứ hai là Cuồng Bạo Hùng Vương cũng giống như vậy, một khi cuồng bạo, uy lực nhất thời đề thăng khổng lồ, hơn nữa tu luyện Kim Cương Bạt Sơn quyết, còn làm nó có đủ lực lượng chống lại chim đại bàng.Hai yêu phạch này ngày xưa lúc Ngư Nhân Ca vang lên ở trong giao chiến, mà không thể hoàn toàn áp đảo chúng, thì tuyệt đối sẽ thành hậu hoạn vô cùng lớn.Cho nên Trịnh Hạo Thiên mới ra tay tàn độc, hoàn toàn đánh bại chúng, hơn nữa quá trình này hắn còn tái diễn nhiều lần, để cho hai yêu phách này vĩnh viễn ghi sâu khắc cốt vào lòng.Quả nhiên, trải qua lần trấn áp này, hai con yêu phách càng trở nên ngoan ngoãn, trong thời gian ngắn không thể nào tiếp tục làm phiền Trịnh Hạo Thiên.Cẩn thận cảm ứng sự biến hóa của hai loại yêu phách, Trịnh Hạo Thiên hài lòng gật đầu một cái, hắn hít sâu một hơi, Cuồng Bạo Hùng Vương trong cơ thể nhất thời kịch liệt bành trướng lên, hơn nữa trong nháy mắt tràn ngập trong đan điền.Chân khí khổng lồ điên cường bắt đầu khởi động, chúng trào vào bên trong thân thể Cuồng Bạo Hùng Vương, tiến vào huyết mạch nó, tiến vào từng tế bảo của nó.Sau một khắc, thân thể Trịnh Hạo Thiên cũng bắt đầu bành trướng lên, hơn nữa còn biến thành một Cuồng Bạo Hùng Vương khổng lồ.Đây chính là chân lý của yêu hóa biến thân, lấy phách lực trong huyết mạch yêu thú, rồi khởi động phần lớn chân khí làm vật dẫn, làm cho nhân loại có thể biến thành yêu thú có thân thể khổng lồ.Cuồng Bạo Hùng Vương phách tay, chiến giáp toàn thân trên bàn nhất thời giống như có cánh bay lên, rơi đúng vào lòng tay Hùng Vương.