"Đinh..."Một thanh âm rất nhỏ. gần như không thể nghe thấy đột nhiên vang lên.Nhưng đạo thanh âm này lại xuyên qua vô tận khoảng cách, giống như trực tiếp vang lên bên tai Trịnh Hạo Thiên.Tốc độ bay tới cực nhanh lập tức hơi khựng lại. Trịnh Hạo Thiên chỉ cẩm thấy đầu minh hơi mê muội đi, rồi cảnh sắc trước mắt đột nhiên biến đổi.Hắn phảng phất đã đi tới một thế giới kỳ dị hoàn toàn xa lạ.Bầu trời đẩy sao đã hoàn toàn biến mất, và vùng đất hoang vu trống trải trước mắt hắn cũng không còn tồn tại. Hắn giống như đã bị một lực lượng nào đó đột ngột truyền tống đến một hạp cốc, bị vô số ngọn núi vây quanh.Trịnh Hạo Thiên đảo mắt nhìn xung quanh, nhưng khi hắn còn chưa kịp thấy rõ toàn bộ cảnh vật tươi đẹp xung quanh, thì quần sơn trước đột nhiên ầm ầm bùng nổ.Từng cột khói khổng lồ và nham thạch nóng chảy từ những ngọn núi trào ra, trong không khí tràn ngập mùi thuốc súng gay mũi. ngay cả làn da cùng có thể cảm nhận được hơi nóng mãnh liệt tới cực điểm.Trịnh Hạo Thiên hít sâu một hơi. toàn bộ tinh thần ý niệm lập tức trở nên tập trung trước nay chưa từng có.Ờ trong mắt hắn. toàn bộ mọi thứ trong thế giới này bắt đầu trở nên chậm chạp, võ luận là gió mang theo khí tức nóng rục. hay là cơn mưa nham thạch nóng chảy đỏ lừ, bao phủ cả bầu trời, vào giờ khác này đều gần như trở nên bất động.Trên miệng hẳn nớ một nụ cười thản nhiên. Nếu trước khi phát hiện ra Mộng Yểm mà bất thình lỉnh gặp phải tình huống này, thì tám chín phần mười là hắn không biết nên xử lý thế nào.Bất quá, nếu đã biết tên gia hóa khủng bố kia tồn tại, Trịnh Hạo Thiên lập tức có thể kết luận, cái thế giới khủng bồ mà hắn đột nhiên nhìn thấy này tuyệt đối là hàng giả, là thế giới bị Mộng Yểm khống chề.Mộng Yểm quả nhiên danh bất hư truyền, với khoảng cách xa như vạy, chỉ bằng một đạo thanh âm cũng có thể khiến cho tinh thần ý niệm của hẳn roi vào trong thế giới này rồi. Trong thế giới này. tất cả mọi quy tắc và biến hóa đều do Mộng Yểm chỉ định, nếu hắn không thể phá vỡ cái thế giới giả này thì hắn sẽ bị vây khốn vĩnh viễn trong đó. không bao giờ tinh lại nữa.Nhẹ nhàng giơ một cánh tay lên, Trịnh Hạo Thiên nhanh chóng vẽ vào hư không một đồ án.Chỉ trong nháy mắt đồ hình một tắm phù triện đã xuất hiện giữa hư không. Xung quanh nó đều dập dờn lực lượng quang minh vô cùng vô tận. giống như đã đem tất cả lực lượng quang minh trong thế giới này ngưng tụ lại vậy.''Đại Quang Minh phù triện, bạo..."Một tiếng quát vang đội, gần như vọng đến khắp mọi ngóc ngách trong thiên địa, từ trong hạp cốc hư ảo đột nhiên vang lên.Tiếp đó. bức đồ hình phù triện trong hư không chợt nổ tung, đồng thời sản sinh ra vô tận ánh sáng, giống như một vầng mặt trời nho nhỏ vậy.Những tia sáng phảng phất như những thanh kiếm quang sắc bén, đảm xuyên qua màn mưa nham thạch nóng chảy trên bầu trời, đảm xuyên qua những cơn gió nóng rục đang phả vào mặt, đảm xuyên qua mảnh đại địa dưới chân, đảm xuyên qua vô số đại sơn trước mắt...."Ầm..."Một tiếng nổ đỉnh tai nhức óc bạo phát ra, toàn bộ thiên địa trong nháy mắt đã nổ tung.Ờ ngũ giai. Trịnh Hạo Thiên đã có thể nắm giữ Đại Quang Minh phù triện. Thứ phù triện này chẳng những có thể tạo ra lực lượng trị thương cho đại đa số các sinh mệnh, mà còn là một tẩm sát thủ giản hữu hiệu khi đối điện với sinh vật hắc ám.Khi Trịnh Hạo Thiên sử dụng Đại Quang Minh Thánh Linh pháp quyết vẻ lên tắm phù triện này, đồng thời phóng thích một lượng lớn lực lượng quang minh ra ngoài, lập tức dễ dàng phá tan thế giới hư ảo do lực lượng hắc ám thuần thúy tạo thành này.Kỳ thật muốn phá vỡ thế giới hư ảo do Mộng Yểm bố trí tuy rất khó khăn, nhưng chỉ cần có đề phòng từ trước, thì biện pháp có thể áp đụng vẫn có rất nhiều.Vô luận là Trịnh Hạo Thiên sử dụng lực lượng yêu hóa biến thân hay là sử dụng Vạn Kiếm tông đều có thể mạnh mẽ phá vỡ thế giới ảo giác này.Nhưng nếu đem ra so sánh, sử dụng lực lượng của Đại Quang Minh phù triện không thể nghi ngờ là biện pháp đơn giản nhất.Khung cảnh trước mắt nhanh chóng trở nên trong sáng, cảnh sắc lại một lần nữa trở về như đầu.Lúc này. Trịnh Hạo Thiên mới cảm giác được, toàn bộ những gì minh đã trải qua chỉ điền ra trong một chốc lát ngấn ngủi mà thỏi.Kể từ lúc hắn đứng trong hạp cốc, cho đến khi núi lửa bùng nổ. thậm chí là khi thế giới ảo giác vỡ tan. nhiều chuyện điền ra như vậy không ngờ không đến thời gian một cái chớp mắt.Mộng Yểm biến dị thật quả nhiên cường đại.Bất quá, Trịnh Hạo Thiên cũng không sợ hãi chút nào. Hắn có Đại Quang Minh phù triện, hoàn toàn có thể khắc chế và đánh bại cường giả ám hệ cùng giai, cho dù đối thủ là một con Mộng Yểm biến dị cường đại cũng không ngoại lệ."Ý..."Một thanh âm tràn đầy vẻ kinh dị từ từ xa xa truyền đến. Mộng Yểm biến dị tựa hồ cảm thấy cực kỳ kinh ngạc khi thấy Trịnh Hạo Thiên chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã có thể phá vỡ mộng cảnh của nó tạo ra.Nhưng nó vẫn không hề có chút luống cuống, thân hình chậm rãi nớ ra.Con Mộng Yểm biến dị này có bề ngoài màu đen. nhưng hình thể của nó vẫn có thể tùy tâm sỡ dục biến hóa như trước, cho nên sau khi thân thể nó chậm rãi ngưng tụ thành hình, không ngờ lại biến thành hình đáng nhân loại.Nhàn lực Trịnh Hạo Thiên cường đại đến mức nào chứ. hắn chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra. trên thân thể nhân loại do Mộng Yểm biền dị kia biến hóa ra, không ngờ cũng có năm tầng quang mang nhàn nhạt.Tinh quang trong mắt người này chớp động không ngừng, hơi thở đều đặn mạnh mẽ. hoàn toàn không khác gì một tu luyện giả nhần tộc cả.Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ run lên, lập tức hiểu được, nhân loại này khẳng định đã bị Mộng Yểm thôn phệ linh hồn hấp thụ tri nhớ, cho nên mới có thể dễ dàng biến hóa ra. hơn nữa còn mô phòng phong thái giống y như đúc.Nhân loại do Mộng Yểm biến thành nhẹ nhàng vung tay lên. không gian trước mặt hắn liên lập tức sụp đổ.Một cổ lực lượng không thể nào hình dung nổi. giống như một con sóng khổng lồ cao tới trăm trượng, mang theo lực lượng bài sơn đảo hải ập tới.Dọc đường ập tới, tất cả mọi thứ. từ thảm cò trên mặt đất cho đến đá vụn đều bị nó cuốn đi. Tựa hồ có thể nhấn chìm, phá hủy toàn bộ mọi thứ trên đường đi của nó.Đây tuyệt đối là một cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa. Đối diện với cỗ lực lượng này. bất luận kẻ nào cũng phải cảm thấy bản thân minh quá nhỏ bé, trong lòng sinh ra tâm lý sợ hãi và tuyệt vọng.Uy lực một kích của Mộng Yểm không ngờ lại cường đại như vậy.Đem ra so sánh, ngay cả lực lượng mà Liệt Giả linh hòa thể hiện ra khi giao thủ với Nguyên Quản trong Tiểu Linh giới cũng không đáng nhắc tới.Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên trở nên ngưng trọng, quanh người hẳn lập tức dâng lên vô cùng vô tận kiếm quang mành liệt. Những đạo kiếm quang này vừa xuất hiện liền nhanh chóng vầy quanh, bảo vệ hắn chặt chẽ. Đồng thời, trên người hắn còn xuất hiện bảo khí chi quang cường đại bảo hộ.Hải Vương thuẫn cũng lập tức xuất hiện trước người, bảo vệ cho hắn.Nhưng một chút lực lượng phòng hộ này nếu đem ra so sánh với lực lượng hủy thiên diệt địa kia. lại có vẻ như quá nhỏ bé không đáng kể.Bất quá, cho dù như thế, Trịnh Hạo Thiên không ngờ vẫn không hề bỏ chạy, mà ngược lại còn quát lớn một tiếng, cả thân hỉnh xông thẳng vào cơn cuồng phong khủng bố kia.Trên người hắn, lực lượng quang minh bạch sắc chớp động không ngừng, phàm là cuồng phong, đá vụn tiếp xúc với cỗ lực lượng này đều hóa thành hư ảo trong nháy mắt. giống như chưa từng bao giờ xuất hiện vậy.Trịnh Hạo Thiên cất tiếng cười dài, tiếng cười giống như lôi động cửu thiên, vang vọng khắp thiên địa.Kiếm quang quanh người hắn càng lúc càng mạnh, phạm vi bao phủ cũng càng lúc càng lớn, cuối cùng mảnh kiếm quang vô cùng vô tận kia không ngờ đã tràn ngập khắp cả con lốc xoáy khổng lồ, tràn ngập mỗi một tắc không gian trong lực lượng hủy thiên diệt địa kia."Ầm...."Tiếng nổ đỉnh tai nhức óc chợt vang lên. cơn cuồng phong khiến lòng người rét lạnh cùng hóa thành từng điểm quang mang, tan biến vào hư không.Trịnh Hạo Thiên lạnh lùng nhìn thẳng về phía con Mộng Yểm ở xa xa, ánh mất khóa chặt đôi con ngươi tràn đầy vẻ quỳ dị mà thần bí của nó.Lúc này trong lòng Trịnh Hạo Thiên đã tràn đầy tự tin.Mộng Yểm biến dị quả nhiên cường đại. chỉ cần giơ tay nhấc chân một cái đã tạo thành ảo giác kinh khủng như thế, hơn nữa quan trọng là, ảo giác đó lại quá mức chân thực, cho dù là hắn cũng không thể phản biệt được thật giả. Nhưng Trịnh Hạo Thiên không tin. không tin tất cả những điều đang diễn ra trước mắt.Hắn tin tưởng, toàn bộ đều là ảo giác giả dối.Nêu con Mộng Yểm biên dị màu đen này thật sự có thực lực hủy thiên diệt địa như thể. vậy nó còn nán lại ở Trấn Ma tháp tầng năm này làm gỉ?Chỉ sợ nó đã sớm phá vỡ Trấn Ma tháp, xông vào thế giới nhân loại đại khai sát giới rồi. Bạn đang đọc tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.Quả nhiên, khi hắn dùng vô tận dũng khí cùng lực lượng quang minh xông vào cơn cuồng phong, áp lực cảm nhận được bất quá cùng thường thôi, và cùng nhân cơ hội đó. đám kiếm quang mang theo lực lượng quang minh bắt đầu chém loạn tứ phía, lập tức đánh tan hoàn toàn đánh tan không gian ảo giác.Lực lượng quang minh quả nhiên có thể khắc chế thiên ma. cho dù là Mộng Yểm - chủng tộc được xưng tụng là thực lực cường đại nhất trong thiên ma cũng không ngoại lệ.Xa xa. nhân loại do Mộng Yểm biến hóa thành khẽ nhếch miệng, tỏ vẻ cực kỳ hứng thứ. giống như một đứa trẻ gặp phải một món đồ chơi, lâu lấm rồi mới có thể khiến nó hứng thứ vậy.Trịnh Hạo Thiên trong lòng kẽ run lên. từ trong ánh mắt của đối phương hắn cũng đọc ra được một thứ. đó chính là sự tự tin cường đại giống như hắn.Tuy Trịnh Hạo Thiên hai lần phá giải công kích của Mộng Yểm, nhưng vẫn không thể khiến nó thắt kinh, ngược lại còn khơi dậy sự hứng thú của nó nữa.Thân thể giữa hư không của nó đột nhiên run lên, tiếp đó thân thể đen kịt liền nhạt dần, càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng chậm rãi tan biến ngay trước mắt Trịnh Hạo Thiên.Không chỉ như vậy, từ phía xa. đột nhiên xuất hiện trăm ngàn thiên ma xông tới. chỉ trong chớp mắt, chúng đã quấn lấy nhau, không thể phản biệt được con nào ra con nào nữa rồi.Trái tim Trịnh Hạo Thiên trầm hẳn xuống.Hẳn tuyệt đối không nghĩ tới, con Mộng Yểm này lại có được thần thông như vậy.Thuật huyền hóa của nó quá cường đại, chẳng những có thể huyễn hóa ra vô số đảng bọn mà còn biến màu sắc trên người minh thành hư vô. Trong một đám thiên ma đông như vậy, Trịnh Hạo Thiên hoàn toàn mất mục tiêu rồi.Tiếp đó tất cả đám thiên ma đều phát ra một tiếng hú kỳ dị, mà mỗi tiếng hú lại khác hẳn nhau, không tiếng nào giống tiếng nào.Bất quá, động tác của bọn chúng vẫn đều một nhịp, cùng hùng hổ ầm ầm lao về phía Trịnh Hạo Thiên...