Trên thạch bích, một màu đỏ tươi.Nhưng mà. trên bức thạch bích đó như máu kia đột nhiên hiện ra một số văn tự kỳ dị.Trịnh Hạo Thiên nhìn cả nửa ngày, ánh mắt dần xảy ra biến hóa kỳ dị.Đây không ngờ không phải văn tự phổ thông mà là một loại ngôn ngữ đặc thù, truyền lại từ thời viễn cổ.Nếu là một vị tu luyện giả khác nhìn vào. chắc chắn mười phần là trợn tròn mắt. không thể nhận ra văn tự ghi chép gì. nhưng Trịnh Hạo Thiên lại khác, sau khi hắn giết Ước sắt Phu. Trịnh Hạo Thiên có một loại dự cảm, đó chính là tộc đàn kia nhất định không dễ dàng từ bỏ những dòng văn tự này.Tuy nói ngư nhân không thể quang minh chính đại đi lên đất liền tìm mình nhưng hắn cũng không có khả năng cả đời không ra đại hải.Vì thế, Trịnh Hạo Thiên mới cẩn thận học tập một chút lịch sử của ngư nhân tộc, cái này gọi là biết địch biết ta trăm trận trăm thắng.Mà trong thời gian đó. không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà hắn lại học văn tự viễn cổ của ngư nhân.Đối với linh khí sư cường đại như hắn. muốn nắm giữ một loại ngôn ngữ không phải là chuyện khó khăn gì, nếu học tập đần trong mấy tháng, tuyệt không ảnh hướng đến tiến độ tu luyện của hắn.Trịnh Hạo Thiên có hận thù với bộ tộc ngư nhân cùng kim cương không nhỏ, cho nên mới hao tốn tâm tư học tập ngôn ngữ đặc thù của hai tộc này. hơn nữa hiện tại đã có chút thành tựu.ít nhất... lúc này hắn nhìn văn tự trên thạch bích, cũng không có phát hiện ra chỗ nào tối nghĩa.Chỉ là, nội dung trên thạch bích khiến trong lòng hắn run sợ.Trên đó ghi chép, một phần khẳu quyết tu luyện, bên trong giảng giải về một đại cơ mật khiến hãn líu lưỡi.Thời thượng cổ, thiên địa sơ khai, cường giả xuất hiện lớp lớp.Khi đó xưng bá thiên hạ lúc đó không ai khác mà chinh là yêu ma tinh quái nhị thập tứ thánh.Nhưng mà khi đó nhị thập tứ thánh mạnh mẽ vượt xa ngày nay. trên thạch bích ghi chép, chúng nó sau khi thành niên, bất luận con nào cũng có năng lực đầu chuyển tinh đi.Khi thấy đoạn miêu tả nảy, cho dù ý chí kiên định như Trịnh Hạo Thiên cũng phải biến sắc.Đẳu chuyển tinh di. đó chính là thần thông có thể đi chuyền những vì sao trên trời.Nếu có năng lực không thể tin nổi này, sợ là nhấc tay cũng có thể khiến Phiêu Miểu đại lục lầm than, trong lòng trầm ngâm một lát. Trịnh Hạo Thiên đột nhiên nhớ tới một con Thiên Bằng to lớn vô hạn trong giọt tinh huyết Thiên Bằng thời viễn cổ trong đan điền.Tuy rằng Thiên Bằng chỉ đề lại một tia ký ức trong máu huyết, thế nhưng có thể gây cho hắn cảm giác cường đại không thể nào tướng tượng rồi, nếu như minh có thể được năng lực như nhị thập tứ thánh lúc trước, e rằng cũng có thể phá hủy cả đại lục.Hắn lắc đầu. trong lòng âm thầm may mắn. may mà minh không sinh ra trong thời viễn cổ, Bằng không dưới gầm trời vô tận cường giả, hắn tuyệt đối không có cơ hội ngóc đầu.Nhưng mà. đọc đoạn miêu tả phía dưới, lại khiến Trịnh Hạo Thiên khôngthể tin nổi.Ờ trên thạch bích này ghi chép, người sáng tạo nên thánh địa của ngư nhân chính là một vị cường giả siêu cấp, hơn nữa hắn xây đựng nên thế giới này khi đang bị trọng thương gần như tử vong.Dựa theo miẽụ tả của vị kia. hắn sau khi giao chiến cùng một vị cường giả, bị một kích trí mạng, do đó có thể bị đổi phương bắt sống, tại thời khác cuối cùng, hắn bỏ mọi giá. chỉ còn lại một tia thần niệm đến đây, lại phát hiện sô vố sinh mệnh đồng tộc.Vì thế hắn mới sử dụng một tia thần niệm cuối cùng này liên hệ với đám cường giả trong ngư nhân tộc. đồng thời tự bạo thần niệm, sáng tạo ra một thế giới thuộc về ngư nhân.Trịnh Hạo Thiên chớp mắt. sờ mũi. trong lòng nổi lên sóng thần.Thánh địa tu luyện của ngư nhân lẽ nào là do một đoàn Thần niệm sáng tạo ra? Như vậy mà nói,vị kia quả thật quá cường đại, người kia tột cùng có uy năng cỡ nào, mà kẻ nào có thể đánh đánhchết và bắt giữ loại tồn tại kinh khủng cỡ này?Hẩn hít sâu một hơi, tiếp tục đọc đoạn phía dưới.Phần cuối đám văn tự: vị siêu cấp cường giả kia đã có chút yếu nhược cho nên văn tự trên đó cùng không còn mạch lạc.Nhưng hắn đọc xong vẫn hiểu rằng, hắn nói nếu ngư nhân hậu bối muốn có thành tựu lớn nhất, nhất định phải thu thập, đồng thời đồng thời tu luyện tam mục thần thông.Chỉ có tu luyện thành công tam mục thần thông đến cực đỉnh, mới có thể tiếu ngạo thiên hạ, có tư cách cùng người tranh phong.Mà tam mục thần thông không ngờ là thần mục của ngư nhân, cùng với Kim Cương Thần Mục của kim cương tộc trên mặt đất và Thiên Bằng thần mục hùng bá trên bầu trời.Ba chủng loại này đều thuộc về thần thông của nhị thập tứ thánh, trong huyết mạch của họ đều ẩn chứa thần oai. mà quan trọng hơn là trong mắt họ đều ẩn chứa một tia quang minh lực.Tuy trong yêu ma tinh quái nhị thập tứ thánh cũng có một số chủng tộc sở hữu thần mục không tệ. Nhưng lực lượng ẩn chứa trong thần mục của bọn chúng đều khôngphải là lực lượng quang minh cường đại. mà mang theo một tia lực lượng hác ám. hoặc bản thân chọn chúng chính là đại biểu cho lực lượng hắc ám. cho nên thần mục của bọn chúng không thích hợp mới thần mục của ba chủng tộc này: không thể nào dung hợp được.Người kia lưu lại khẩu quyết, hướng dẫn làm sao đề kích phát lực lượng trong cơ thể ngư nhân, đồng thời khiến bọn họ tu luyện được uy năng thần mục.Trù lần đó ra, hắn lưu lại công pháp làm sao để tu luyện công pháp Thần Mục của hai loại chủng tộc khác.Trịnh Hạo Thiên xem lại một lần đồng thời ghì tạc trong lòng, nhưng càng nhìn xuống dưới, trong lòng hắn càng giật mình.Tuy ràng hắn đã sớm dự liệu muốn tu luyện công pháp này không dễ, nhưng khi hắn xem xong yêu cầu của công pháp khẩu quyết, không nhịn được mà sinh ra cảm khái.Loại yêu cầu này thực sự quá hà khắc rồi.Tam mục thần thông phân ra năm tầng, nhưng cho dù là điều kiện tầng thứ nhất đủ cho bắt cứ ai cùng phải sợ hãi.Trước tiên, tu vi người này phải dưới linh thể cường giả. nhưng cần tập hợp ba loại thần mục.Ngư Nhân cùng kim cương tộc số lượng tuy đông đảo nhưng bởi vì từ viễn cổ truyền xuống không có mấy năm. đồng thời trải qua pha tạp, huyết mạch của chúng đã rất loãng, muốn tìm ra mấy tộc nhân có thần lực. quả thật hết sức khó khàn.Mà cho dù ngẫu nhiên xuất hiện được mấy người đều là thiên tài nổi danh trong tộc, muốn săn giết bọn họ trừ phi cơ duyên xảo hợp, Bằng không đừng mong. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vnvề phần huyết mạch Thiên Bằng lại càng là khả ngộ bất khả cầu.Có thể bởi vì hậu duệ Thiên Bằng thưa thớt, vì thế mỗi ấu trùng Đại Bằng điều đều có huyết mạch cùng truyền thừa kí ức của Thiên Bằng, chỉ cần đạt thực lực nhất định là có thể từ từ mớ ra lực lượng truyền thừa tương ứng.Thế nhưng, nguyên nhân chính là hậu duệ Thiên Bằng rất thưa thớt, cho nên muốn tìm một Đại Bằng điều trưởng thành rất gian nan. ngay cả may mắn tìm được tam đại thần mục. nhưng cũng cần thu nạp thần mục này vào thân thể, sử dụng công pháp đặc thù bồi dưỡng khiến chúng dần dần hợp thành một thể.Tu luyện giả dưới linh thể tuy rằng cường đại nhưng vẫn có chỗ cực hạn.Nếu một người có thể đồng thời dung nạp tinh hoa của ba loại chủng tộc để dung hợp. bản thân hắn phải có thể chất cỡ nào mới không bị phản thệ?Điểm này đừng nói là nhân loại bình thường, ngay cả ngư nhân cường hãn cũng trong vạn có một.Lúc này, Trịnh Hạo Thiên không nhịn được mà nghĩ tới Hoàng.Có thể, chỉ có tuyệt đại thiên tài như vậy mới có thể không kiêng kỵ tu luyện công pháp này.Đương nhiên, hôm nay Trịnh Hạo Thiên cũng đủ tư cách, trong cơ thể hắn vừa vặn có tinh huyết của ba đại thánh, hơn nữa chúng hòa binh chung sống trong đan điển, không có đầu hiệu gì là sắp phá nát đan điền.Ngay cả Trịnh Hạo Thiên cũng hơi kinh ngạc, thậm chí hắn đã từng hoài nghi, không biết minh có phải nhân loại hay không, bằng không sao có thể có đan điền thần kỳ không thể tin nổi như vậy, không ngờ có thể dung nạp bốn chủng loại yêu phách cùng tinh huyết khác nhau, đồng thời vẫn có vẻ thoải mái.Loại thể chất này. tựa hồ đã vượt xa tu cực hạn của tu luyện giả.Lắc đầu. ném đi mấy ý nghĩ quỳ dị này trong đầu. ánh mắt hẳn đần sáng lên.Bốn tẳng sau của tam mục thần công có điều kiện hà khắc khác nhau, nhưng yêu cầu cơ bản của tầng thứ hai phải là tu luyện giả linh thể.Đối với Trịnh Hạo Thiên hiện tại, đó đúng là ước mơ khó có thể hoàn thành.Nhưng mà. điều kiện của tầng một Trịnh Hạo Thiên đã hoàn toàn thóa màn.Ngư nhân thần mục, kim cương thần mục. thậm chí thiên bằng thần mục ba loại thần thông đều ở trong đan điền của hắn. ba loại yêu phách thần thông vô hạn. hơn nữa đan điền của hẳn cũng đủ chống đỡ cho hắn tu luyện loại công pháp thần kỳ này. vì thế tầng một, như vậy hắn có vài phần nắm chắc tu luyện thành công.Lúc này. hắn triệt để ghi nhớ văn tụ trên thạch bích vào trong lòng, cổ tay vừa lộn bảo khí trường kiếm xuất ra."Trảm."Theo tiếng hét của hắn, bảo khí trường kiếm hóa thành một đạo quang mang chém lên thạch bich."Ầm ẩm..."Từng tiếng nổ ầm ầm vang lên, đường như thiên lôi oanh đỉnh không dứt bên tai.Nhưng Trịnh Hạo Thiên không ngo núng, tuy rằng thạch bích cứng rắn hơn xa hắn tướng tượng, nhưng hẳn vẫn kiên nhẫn công kích.Một lần nữa lộn tay, huyết quang kích đã thu nạp một lượng tinh huyết có chút biến đổi màu sắc ngày càng đó đậm. trường kích lao tới đánh lên thạch bích.Chuyện kỳ dị xảy ra, huyết quang kích không ngờ mỗi lần vung lên có thể thu nạp một chút máu huyết trên thạch bích (tinh huyết của hai ngư nhân lúc trước) màu máu nhạt đi dường như lực lượng phòng ngự của thạch bích yếu đi không ít. không ngờ bị bảo kiểm khắc lên vài vết khắc dài.Trịnh Hạo Thiên vui mùng quá đỗi, chân khí trong cơ thể cuộn cuộn tuôn ra.Tròn một canh giờ sau. huyết quang trên mặt thạch bích biến mất hoàn toàn, mà bên trên cũng đầy vết chém ngang đọc. cho dù ngư nhân có một lẳn nữa thi triển huyết tế cũng không nhất định nhìn ra tin tức bên trên.Trịnh Hạo Thiên thu hồi hai kiện thần binh, thòa mãn gật đầu. chợt xoay người rời đi, trong nháy mắt không thấy tung tích.