Chiều Cao Tính Cái Gì, Đẩy Ngã Vạn Tuế

Nguyên Họa vừa ngủ được một lúc, nhưng cảm thấy cực kỳ không ngon giấc, thậm chí còn mơ thấy ác mộng. Nàng mơ thấy mình và Từ Tử Kỳ bị người khác mạnh mẽ kéo đi, cuối cùng chỉ có thể nhìn Từ Tử Kỳ rời xa nàng. Nguyên Họa bàng hoàng tỉnh giấc, nâng tay phải lên lau mồ hôi lạnh cho cơn ác mộng vừa rồi, chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng trong mộng là trong lòng lại có chút lo sợ.

Nàng ra khỏi phòng ngủ, mới phát hiện Nguyên ba Nguyên mẹ vẫn chưa về. Liếc mắt nhìn Nguyên Hải vẫn còn vùi trên sôpha xem phim Hàn Quốc như cũ, nhẹ giọng hỏi “ Em trai, dạo này em học ở trường như thế nào?”

Nguyên Hải buồn bực ngẩng đầu nhìn Nguyên Họa, cười nói: “Đương nhiên là luôn ưu tú nhất rồi, chị, chị vẫn chưa yên tâm về em a!” Bộ dạng cợt nhả, khiến tâm trạng hoảng sợ vì vừa gặp ác mộng của Nguyên Họa thoáng tốt hơn một chút, liền ngồi xuống cùng Nguyên Hải nói chuyện, nàng cũng dần quên mất đã bao lâu mình không cùng Nguyên Hải đấu võ mồm như vậy.

Đột nhiên nàng không nói tiếp, chỉ nhìn Nguyên Hải, khẽ thở dài một hơi rồi nói: “Có muốn ra ngoài ăn một chút gì không? Chị mời.”

Nguyên Hải nhanh nhảu cầm lấy điều khiển từ xa tắt ti vi, cầm một cái áo khoác rồi đứng lên nói: “Đi thôi.”

Hai người cùng nhau đi xuống lầu, trời bên ngoài cũng có chút tối. Hai người tùy tiện tìm một quán cơm rồi ngồi xuống kêu một vài món ăn. Cả hai chị em đều biết hôm nay Nguyên ba Nguyên mẹ về muộn, nếu bản thân không tự giải quyết vấn đề no ấm thì sẽ đói bụng đến chết.

Nguyên Hải biết trong lòng Nguyên Họa đang ẩn giấu tâm sự nên cũng không muốn hỏi nhiều, chỉ lo ăn cơm của mình. Hắn hiểu bà chị của hắn, nếu như nàng có điều gì muốn nói thì đã sớm nói ra, còn khi không muốn nói thì dù có ép buộc thế nào, nàng cũng không chịu nói. Tính tình ngang bướng như thế, lại khiến người khác rất yêu thương nàng.

Sau khi ăn xong, cả hai người đều không lập tức về nhà. Mà đi dạo quanh dòng sông nhỏ cạnh tiểu khu, trước đây mỗi khi Nguyên Họa có buồn phiền gì cũng đều đến con sông nhỏ này lặng lẽ ngồi một mình.

Nguyên Hải lẳng lặng đi đi cùng nàng, từng bước từng bước đi theo Nguyên Họa. Đi đến một bậc thang, Nguyên Họa ngồi xuống, nàng phủi đất cát chỗ bên cạnh, ý bảo Nguyên Hải ngồi cùng mình một chút. Nguyên Hải quay sang Nguyên Họa cười vui vẻ, đi tới bên cạnh ngồi xuống. Do dự một hồi, hắn mới dám mở miệng nói: “Chị, lần này có chuyện gì xảy ra? Từ lúc chị trở về em liền cảm thấy chị không được bình thường. Có thể nói một chút không? Chị cứ như vậy làm cho em rất lo lắng a!”

Nguyên Họa liếc mắt nhìn Nguyên Hải, lại quay mặt trở về, nhìn về phía mặt sông sóng gợn lăn tăn, đôi mắt có chút trống rỗng, hàm răng khẽ cắn, dường như đang suy nghĩ cái gì, một lúc lâu sau mới mở miệng nói: “ Em trai, em nói có phải chị rất bất hiếu hay không a?”

Nguyên Hải không trả lời, chỉ ngẩn ngơ nhìn Nguyên Họa, hắn thậm chí không biết vì sao Nguyên Họa nói một cậu không đâu như vậy. Nếu như bà chị Nguyên Họa của hắn bất hiếu, thì sợ là trên thế giới này tìm không ra người nào hiếu thuận hơn, tuy rằng chị hắn luôn thích cùng mẹ cãi nhau, thế nhưng hắn biết đáy lòng nàng luôn hiếu thuận ba mẹ hắn.

Nguyên Họa không nghe được Nguyên Hải trả lời, lại thản nhiên nói: “Chị biết chị bất hiếu, nếu không hiện tại sẽ không do dự như thế.”

Nguyên Họa nói, Nguyên Hải vẫn không hiểu gì cả. Thế nhưng hắn biết chị của hắn đang gặp phiền toái lớn, từ trước đến nay hắn chưa bao giờ thấy chị hắn sầu khổ như vậy, cho dù là chuyện lớn gì cũng không làm khó được bà chị của hắn như vậy. Nhưng rõ ràng chuyện lần này rất phức tạp, ngay cả bà chị này của hắn cũng có biểu hiện như vậy.

Nguyên Hải lẳng lặng lắng nghe, hắn không kiến nghị gì với Nguyên Họa, hắn biết năng lực của chị hắn tuyệt đối hơn hắn, căn bản không cần sự giúp đỡ của hắn, hiện tại việc duy nhất hắn có thể làm chính ở bên cạnh nàng ủng hộ nàng, khi chị hắn cảm thấy mệt mỏi thì cho nàng một cánh tay vững chắc.

Nguyên Họa tự trách đủ mới ngẩng đầu lên nói với Nguyên Hải: “Đi thôi.”

Nguyên Hải cũng không nhiều lời, theo Nguyên Họa, song song đi về nhà.

Về nhà được một lát, Nguyên ba Nguyên mẹ cũng đã về. Nguyên Họa đi tới trước mặt nhị lão kêu lên: “Ba mẹ, con có việc thương lượng với hai người.”

Nguyên ba Nguyên mẹ liếc mắt nhìn nhau, đi tới sôpha phòng khách ngồi xuống. Nguyên Họa cũng theo ngồi ở một bên, tay giấu trong ống tay áo siết thật chặc, cúi đầu, cắn răng, nửa ngày cũng không nói ra một câu.

Nguyên ba thấy dáng vẻ của con gái bảo bối của mình đắn đo như vậy, đau lòng muốn chết, vội vàng hỏi: “Con gái a, không phải con có chuyện muốn nói với chúng ta sao?”

Nguyên mẹ kín đáo giận dữ trừng mắt với Nguyên ba, Nguyên ba ủy khuất liếc mắt nhìn Nguyên mẹ, mình lại đắc tội gì với vợ thân yêu rồi a? Thấy vợ yêu của mình còn nhìn mình lom lom, nhẹ nhàng nuốt nước bọt một cái, chuyển tầm mắt đến Nguyên Họa vẫn còn đang cúi đầu.

Nguyên Họa giống như hạ quyết tâm, ngẩng đầu lên chống lại ánh mắt quan tâm của Nguyên ba Nguyên mẹ. Giọng nói lại yếu đuối một chút, chỉ có thể nhẹ giọng nói: “Ba mẹ, con có chuyện muốn nhờ hai người.”

Nguyên ba Nguyên mẹ vừa nghe Nguyên Họa nói như vậy, tim bị treo lên rốt cuộc cũng thả xuống. Còn tưởng con gái bảo bối của họ bị cái gì, thì ra có chuyện nhờ bọn họ nhưng lại xấu hổ a! Nghĩ lại nghĩ, sai, chuyện lần này Nguyên Họa nhờ bọn họ nhất định không phải là việc nhỏ. Bằng không căn bản không cần rối rắm như thế, tuy rằng Nguyên Họa rất ít nhờ bọn họ làm chuyện gì, thế nhưng nếu là việc nhỏ, Nguyên Họa căn bản không phải thái độ này.

Nhị lão lại trao đổi ánh mắt một chút, Nguyên ba mở miệng trước hỏi: “Ha hả, con gái bảo bối của ba có chuyện gì cần chúng ta giúp a?”

Nguyên Họa cũng không nhăn nhó nữa, nhìn Nguyên ba lại quay đầu nhìn Nguyên mẹ, mới lên tiếng: “Con nghe nói lần này chính phủ có một công trình cần đấu thầu. Cho nên hy vọng ba mẹ làm chút tay chân trong buổi đấu thầu, để Từ thị lấy được công trình này của chính phủ.” Sau khi nói xong mội hơi, mới thẳng tắp nhìn chằm chằm Nguyên ba Nguyên mẹ.

Sauk hi nhị lão nghe xong Nguyên Họa nói, cũng không tỏ thái độ, chỉ là đều tự trầm tư.

Tính cách của Nguyên Họa là dạng gì, bọn họ hiểu hơn so với bất luận kẻ nào, nàng sợ nhất bị cuốn vào những âm mưu quỷ kế tranh quyền đoạt thế, cho nên trước đây bọn họ mới tùy ý nàng không đến ngành chính phủ làm việc, cũng có một phần là bởi vì nàng không thích. Thế nhưng tình huống hiện tại là cái gì, con gái họ yêu cầu bọn họ lạm dụng chức quyền, giao công trình chính phủ cho Từ thị. Khiến bọn họ bất ngờ chính là, nàng muốn giao công trình cho Từ thị nơi mà nàng từng làm việc mà không phải Tiếu thị nơi nàng đang nhậm chức. Mặc dù trong lòng nhị lão tràn đầy nghi ngờ, lại cũng không tiện hỏi ra lời, bọn họ chắc chắc Nguyên Họa sẽ không nói nguyên nhân cho họ, bằng không đã sớm nói.

Nguyên Họa lẳng lặng chờ, nét mặt không có một chút biểu tình, nhưng trong lòng hoảng loạn không gì sánh được.

Một lát lúc Nguyên mẹ mới hỏi: “Nguyên Họa, con có thể nói với bọn ta, tại sao con muốn quản chuyện này không?” Giọng nói nhẹ nhàng, nhưng lại khiến Nguyên Họa chịu áp lực vô hình.

Nguyên Họa cắn môi dưới, khẽ lắc đầu. Động tác nhẹ đến nổi không thể nhìn ra, Nguyên mẹ nhìn Nguyên Họa, con gái của bà, thật sự lại khiến bà không có cách nào, nàng không chịu nói, mặc dù là ép nàng cũng sẽ không nói. Âm thầm thở dài một hơi, nhìn Nguyên ba dần dần trở nên nghiêm túc, cái gì cũng không nói nữa.

Nguyên ba rất yêu thương đứa con gái này, thế nhưng chuyện lần này Nguyên Họa nhờ nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, dựa vào quyền thế của ông và Nguyên mẹ thì chuyện này không khó. Nhưng mà nếu bị người khác bắt được nhược điểm này, sau này bọn họ sẽ bị người khác uy hiếp. Tuy rằng Nguyên ba tự tin việc mình làm sẽ xử lý rất sạch sẽ, không để cho người phát hiện, bằng không cũng không đạt được thân phận và địa vị như ngày hôm nay. Chỉ là thái độ của Nguyên Họa khiến ông có chút bận tâm, biểu hiện của Nguyên Họa rõ ràng cho thấy giống như bị người chế trụ, hơn nữa còn là bị người uy hiếp. Tuy rằng ông không biết người nào có bản lãnh lớn như vậy có thể uy hiếp con gái của Nguyên Khang Khải ông.

Ánh mắt của Nguyên ba dần dần trở nên có chút độc ác, chỉ là ở trước mặt của Nguyên Họa vẫn còn khống chế được. Chậm rãi điều chỉnh tinh thần của mình, mới chậm rãi nói: “Được, chuyện này, ba ba sẽ giúp con làm thỏa đáng. Con yên tâm đi.”

Nguyên Họa nhàn nhạt gật đầu một cái, lúc đứng dậy muốn trở về phòng, Nguyên ba lại mở miệng nói: “Nguyên Họa, chuyện này ba hy vọng con đi nói với ông nội.”

Nguyên Họa nghe xong Nguyên ba nói, thân hình hơi cứng lại một chút, lúc phản ứng mới gật đầu nói với Nguyên ba: “Dạ, con biết.” Nói xong cũng không ở lại mà trực tiếp trở về phòng ngủ của mình.

Sauk hi Nguyên mẹ thấy Nguyên Họa vào phòng đóng cửa mới tức tối trừng mắt nhìn Nguyên ba, Nguyên ba bị vợ nhìn như thế, chột dạ quay đầu đi chỗ khác. Kỳ thực nhị lão bọn họ đều biết ý định của lão gia tử, chỉ là hai người đều giả bộ không biết mà thôi. Làm sao bọn họ nỡ để Nguyên Họa đảm đương trọng trách lớn như vậy chứ?

Làm cha mẹ, bọn họ chỉ hy vọng Nguyên Họa có được cuộc sống bình thường yên ổn. Có bọn họ, không lo lắng Nguyên Họa sẽ bị ai khi dễ, hơn nữa đứa con gái bảo bối này của bọn họ cũng không phải ai cũng có thể khi dễ được, nàng không khi dễ người khác thì người ta cũng nên dâng hương bái Phật rồi.

Nhưng mà hôm nay Nguyên ba muốn Nguyên Họa nói chuyện này cho Nguyên Hữu Quốc đã ngoài dự liệu của Nguyên mẹ, làm sao bà cũng không nghĩ ra người chồng thương yêu con gái của mình hôm nay lại muốn đưa con gái vào sự trói buộc ấy.

Nguyên ba thì sao, ông nghĩ như thế nào, dù sao cũng truyền thừa dòng máu tốt đẹp của gia tộc Nguyên thị, từ lần trước Nguyên lão gia tử phái người đến nói Nguyên Họa ở chỗ của ông, Nguyên ba đã cảm thấy không bình thường, sau lại phái đi người đi điều tra thì biết được, căn bản Nguyên Họa cũng không có ở Nguyên gia. Như vậy tại sao Nguyên lão gia tử muốn lừa bọn họ mà nói như vậy chứ?

Kỳ thực trong lòng của Nguyên ba đã sớm đoán được, e là Nguyên lão gia tử muốn cho Nguyên Họa kế thừa vị trí của ông.

Trong lòng của Nguyên ba rất rõ ràng, ông không ngăn cản được hành vi của ba mình. Nếu không ngăn cản được, còn không bằng trải đường cho Nguyên Họa đi.

Để Nguyên Họa đừng cố gắng chống lại, nếu không phải chịu thiệt cũng chỉ là bản thân Nguyên Họa. Quyết định của ông nội nàng, không ai có thể thay đổi được, điểm này Nguyên ba vô cùng hiểu rõ. Cho dù ép buộc Nguyên Họa, Nguyên lão gia tử vì đạt được mục đích sẽ không từ thủ đoạn nào, mặc dù là cháu gái ông thương yêu nhất.

Sauk hi Nguyên mẹ tức giận trừng Nguyên ba vài lần, mới nhìn cửa phòng của Nguyên Họa nặng nề thở dài một hơi. Đây rốt cuộc là tạo nghiệt gì a, bản thân mình thiên tân vạn khổ leo lên địa vị hôm nay không phải là vì hai đứa con sao? Con trai thì tốt rồi, nhưng bọn hắn thật sự không hy vọng đứa con gái Nguyên Họa bị cuốn vào giữa âm mưu quỷ kế, tranh quyền đoạt thế. Huống hồ bản thân Nguyên Họa lại không thích những thứ này.

Nguyên mẹ nói với Nguyên ba: “Khang Khải, ba thực sự quyết định làm như vậy sao?” Thanh âm nhàn nhạt, tràn đầy bất đắc dĩ và xót xa.

Nguyên ba cau mày gật đầu, có chút không được tự nhiên muốn lảng tránh vấn đề này của Nguyên mẹ, trong long hai người đều hiểu. Chỉ là còn chưa chấp nhận được con gái bảo bối của mình sẽ bị giam cầm trong đại gia tộc này, cả đời hy sinh vì gia tộc, rất hy vọng nàng có thể thoát được!

Nguyên mẹ cũng cúi đầu, làm cha mẹ như bọn họ có tính là thất bại hay không đây? Ngay cả con gái mình cũng không bảo vệ được. Nghĩ đến thân thể nho nhỏ của Nguyên Họa, bộ dáng cợt nhả, bộ dáng bị mình mắng nàng không nên thân cũng chỉ bĩu môi muốn phản bác nhưng lại không dám. Nghĩ tới những việc nhỏ trong cuộc sống kia, trong long lại tràn đầy áy náy.

Nguyên ba Nguyên mẹ đều trầm mặc, trong lòng suy nghĩ một việc, lập kế hoạch gì đó. Chuyện Nguyên Họa nhờ bọn họ, bọn họ sẽ dùng hết toàn lực mà làm, ai kêu tên nhóc này lại là con gái bảo bối của họ đây? Chẳng qua là nghi ngờ trong long nhất định phải tìm cơ hội tháo gỡ.

Không có đạo lý Nguyên Họa không giúp công ty của mình tranh cơ hội, mà lại giúp công ty Từ thị tranh thủ cơ hội ngàn năm có một này, nói sao cũng không hợp tình lý. Nguyên Họa không nói, bọn họ cũng có thể dùng thủ đoạn tìm ra câu trả lời.

==================================

Cảm ơn bạn PurityOfWater đã giúp mình chương này ^^

Hy vọng b có thể giúp tiếp:3

Tạm thời ko edit bộ Cổ đại nữ nhân và Tiểu tăng nữa vì ko có thời gian. Sau khi hoàn bộ này và Dâm tặc háo sắc thì mình sẽ bay qua 2 bộ kia. (Tiến độ dự tính 1chương/ngày)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui