Chiếu tướng

Tan học, Triệu Cô Tình và Chúc A Di ở cửa lớp chờ Lương Kế Phàm, hai cô đến bàn với cậu về tiết mục ngày mai kỷ niệm ngày thành lập trường. Người mong gặp được là Thẩm Thính Ôn thì không thấy mà Lý Cổn lại xuất hiện.
 
Lý Cổn mới đầu nhìn thoáng qua họ không tính nói gì, nhưng đi qua hai bước thì quay lại để giải thích chuyện ốp lưng.
 
Cậu ta nói nhặt được nó bên cạnh thùng rác, không bị sứt mẻ gì, trên mặt còn vẽ một mặt trời thật to, cậu thấy đẹp nên nhặt lên, không nghĩ là ốp lưng, cũng khá được. Cậu ta nghĩ người khác không cần thì mình giữ lại cũng không sao. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Ốp lưng đưa cho Thẩm Thính Ôn, nếu nằm cạnh thùng rác thì chắc là cậu ném đi.
 
Triệu Cô Tình bặm môi, đau lòng, Thẩm Thính Ôn chắc là rất chán ghét cô nên ngay cả một ốp lưng nho nhỏ cũng không để vào mắt.
 
Chúc A Di nắm vai Triệu Cô Tình: ''Cậu ta không xứng với cậu, đừng nghĩ đến nữa.''
 

Triệu Cô Tình lấy ốp lưng trong balo ra, một lần nữa đưa cho Lý Cổn: ''Cậu nhặt được thì là của cậu, không chê tay nghề của tôi là được.''
 
Lý Cổn nhìn cô, không nhận lấy.
 
Triệu Cô Tình tâm trạng nặng nề, không kiên nhẫn nữa, liền qua loa đặt vào trong tay cậu ta rồi quay đi.
 
Lý Cổn cầm lấy ốp lưng, ngón cái lưu luyến cọ lên bề mặt ốp: ''Này có tính là cậu tặng cho tôi không?''
 
Chu Tịch Hựu rình xem nãy giờ đột nhiên nhảy ra nói: ''Cậu thích cổ?''
 
Lý Cổn quay đầu nhìn thấy một khuôn mặt ''cao giá''.
 
''Cao giá'' cho thấy cô ấy xuất thân từ môi trường nào. Vừa nhìn đã biết cô nàng là con nhà giàu được cưng chiều, muốn cái gì thì ai cũng không ngăn được. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Chu Tịch Hựu nói thêm: ''Cậu muốn tôi giữ bí mật giùm không? Nếu muốn tôi giúp đỡ cũng có thể.''
 
''Tôi không biết cậu đang nói gì, hơn nữa tôi cũng không quen cậu.''
 
Chu Thủy Nhung lấy Keyboard sau lưng ra, tự giới thiệu: ''Tôi muốn gia nhập nhóm nhạc của cậu.''
 
Thì ra là như vậy, Lý Cổn nói: ''Tôi không thiếu người.''

 
Chu Thủy Nhung nhíu mày: ''Vậy tôi đành đem câu nói đầy thâm tình kia của cậu làm chủ đề trên diễn đàn của trường. Cậu nói xem những người lấy hóng chuyện bát quái làm món ăn tinh thần, khi ngửi được hương vị vở kịch thầm mến này có thể nổi lòng hưng phấn hay không?''
 
Lý Cổn không sợ nhất là người khác uy hiếp, cậu quay đầu bước đi: ''Tùy thôi.''
 
Chu Tịch Hựu nóng lòng, đuổi theo ngăn cậu ta: ''Được được được, không gây chuyện không gây chuyện, tôi chỉ đùa chút thôi, cậu nhận tôi đi, tôi rất có năng lực, cũng biết đi cửa sau, quen biết nhiều, tôi có thể tận dụng các cơ hội để khiến ban nhạc nở mày nở mặt.''
 
Lý Cổn không cần, lần này ngay cả nói cũng lười.
 
Chu Tịch Hựu ủ rũ, cái gì đây, tính cách này với thái độ không ai bì nổi của Thẩm Thính Ôn thật ''cẩu'' như nhau. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Vừa nghĩ đến Thẩm Thính Ôn thì cậu ta đi ra, bên cạnh là Chu Thủy Nhung, bất quá Chu Tịch Hựu nhìn không tới người bên cạnh đã bổ nhào vào giữ chặt cánh tay Thẩm Thính Ôn: ''Hi!''
 
Thẩm Thính Ôn rút tay về, không màng để ý cô ta, tiếp tục đi một hướng với Chu Thủy Nhung.
 

Chu Tịch Hựu theo sau: ''Không phải chứ, cậu không thể cho tớ chút mặt mũi sao? Nhất là ở trước mặt người ngoài nữa.''
 
Chu Thủy Nhung nghĩ nhân duyên của Thẩm Thính Ôn tìm tới cửa thì cô sẽ được đi nhanh hơn, cô không muốn lộn xộn chung một chỗ với bọn họ. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Thẩm Thính Ôn muốn đuổi theo, mà Chu Tịch Hựu vẫn bám riết nên cậu không theo Chu Thủy Nhung nữa, vẻ mặt lúc này cũng không cần tỏ ra hòa nhã: ''Cậu mới là người ngoài.''
 
Chu Tịch Hựu đã hiểu, cô dán mắt vào bóng dáng phía trước: ''Cô ta, cậu, cô ta là...''
 
Thẩm Thính Ôn rất kiên định nói: ''Bạn gái tôi.''

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận