Chiếu tướng

Thứ sáu, ngày kỷ niệm thành lập trường, trường trung học phụ thuộc đại học quốc gia mở rộng cửa lớn, người bên ngoài miễn có vé vào cổng thì đều tự do ra vào.
 
Chu Tịch Hựu không biết lấy vé ở chỗ nào, cô chạy tới hậu trường biểu diễn tặng cho Lý Cổn một bó hoa lớn: ''Chúc mọi việc thuận lợi.''
 
Lý Cổn không lấy: ''Đem đi đi.''
 
Chu Tịch Hựu sáng nay vừa nhận được giấy chuẩn đoán bệnh ung thư, còn nóng hổi trên tay, cô lấy ra cho Lý Cổn xem: ''Hai tháng trước tôi chảy máu mũi không ngừng, còn tưởng là do ăn quá nhiều bào ngư, đi kiểm tra mới biết mình bị ung thư, mẹ nó còn là giai đoạn cuối, cậu xem có buồn cười không? Cậu xem tôi đáng thương vậy có thể thu nhận tôi không, tôi cũng có trình độ, còn nhận được giải thưởng quốc tế nữa.''
 
Lý Cổn niết tay lấy giấy chuẩn đoán bệnh của cô, vô thức đứng lên, cũng không có dũng khí nhìn cô. Cậu sợ thấy nụ cười mà như khóc của cô.
 
Thầy phụ trách quản lý biểu diễn đến tìm Lý Cổn, Lý Cổn nói câu 'thật có lỗi' với Chu Tịch Hựu rồi đi trước. Cậu đang trốn cô.
 
Chu Tịch Hựu đợi sau đài một lát rồi vào phòng vệ sinh, trên đường trở lại thì gặp Chu Thủy Nhung, cô nhớ rõ đây là cô gái mà Thẩm Thính Ôn bảo là bạn gái. Cao thấp đánh giá Chu Thủy Nhung một cái, quả thật rất đẹp, thoạt nhìn cũng là con nhà phú quý, nhưng thiếu một chút yếu ớt. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Chu Thủy Nhung không nhìn cô ta mà tiếp tục đi, còn chưa tới cửa thì Chu Tịch Hựu ở đằng sau ngã sấp xuống, Chu Thủy Nhung từ khóe mắt nhìn thấy liền lao đến ôm lấy cô ấy, nhìn qua mặt cô thấy từ cái mũi chảy ra máu đỏ tươi chói mắt. Chu Thủy Nhung không nghĩ nhiều ôm cô chạy đến phòng y tế gần nhất.
 
Cô giáo y tế nhìn thấy liền biết: ''Em này bị bệnh nặng, gọi 120 thôi.''
 
Chu Thủy Nhung cũng biết, trên đường cô đã gọi 120, nhưng chờ họ đến cũng mất thời gian, không thể để cô ấy chảy máu mãi: ''Trước cầm máu cho cô ấy đi ạ.''
 
Cô giáo đem giấy đăng ký khám bệnh cho cô: ''Em điền vào đây trước.''
 

Chu Thủy Nhung viết tên mình lên trên đó.
 
Máu ngừng chảy, xe cứu thương cũng đến, Chu Thủy Nhung cũng lên xe theo đến bệnh viện.
 
Chu Tịch Hựu tỉnh lại trên đường đi, nhìn thấy Chu Thủy Nhung còn nhìn cô cười cười: ''Tôi được tình địch cứu sao?''
 
*
 
Sảnh biểu diễn.
 
Tiết mục của nhóm ba người Triệu Cô Tình diễn sau, gần tới giờ diễn, Chúc A Di nhìn thoáng qua bên ngoài rồi trở về lắc đầu. Thẩm Thính Ôn bây giờ cũng chưa đến, Chu Thủy Nhung cũng không thấy, bọn họ đang ở cùng nhau sao?
 
Lương Kế Phàm nhìn cô quái đản lên tiếng: ''Tụi nó đứa mọi rợ đứa mồ côi, rất xứng với nhau, cậu đừng để bản thân trộn lẫn vào, biểu diễn thật tốt rồi tập trung vào việc học, đây là chuyện quan trọng hơn nhiều.''
 
Triệu Cô Tình tay này nắm tay kia: ''Tớ muốn nhảy cho cậu ấy xem.''
 
Lương Kế Phàm còn muốn nói, Chúc A Di liền lôi cậu ta đi, nhỏ giọng nói: ''Cậu đừng nói nữa, bộ không biết cô ấy học nhảy là vì Thẩm Thính Ôn sao? Cơ hội biểu diễn lần cuối tại trường, ngay cả khi không chỉ vì cậu ta thì cô ấy cũng muốn cậu ta nhìn thấy mình nhảy.''
 
Lương Kế Phàm cảm thấy con gái thật lắm chuyện, như cậu ta nếu không đụng tới được thì không nhắc tới nữa, không thoải mái hơn sao? Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Cậu ta quay lại trước mặt Triệu Cô Tình nói: ''Nếu tớ khiến Thẩm Thính Ôn đến xem cậu nhảy, về sau cậu có thể một lòng quyết tâm học tập không?''

 
*
 
Thẩm Thính Ôn năm nào cũng không tham gia kỷ niệm ngày thành lập trường, năm nay cũng không ngoại lệ, người khác biểu diễn còn cậu thì ở trong lớp ngủ.
 
Lương Kế Phàm tìm được cậu ta liền lôi kéo đi đến sảnh biểu diễn.
 
Thẩm Thính Ôn đẩy ra: ''Biến.''
 
Lương Kế Phàm nói: ''Cậu biết Chu Thủy Nhung cũng có tiết mục biểu diễn không? Cô ấy diễn ngay bây giờ đấy.''
 
Chu Thủy Nhung có biểu diễn hay không cậu còn không nắm rõ sao? Hắn lại đây tìm mình không cần nghĩ cũng biết là vì Triệu Cô Tình: ''Giả bộ thì cũng làm cho đáng tin một chút.''
 
Lương Kế Phàm lừa cậu ta không được, lần đầu tiên hèn mọn như vậy theo sau cậu ta nói: ''Tôi biết cậu không thích Triệu Cô Tình, cũng biết cậu cự tuyệt cô ấy vậy là đúng, nhưng nếu có thể thì hy vọng cậu có thể uyển chuyển một chút, đừng hủy hoại cô ấy. Xem như tôi xin cậu.''
 
Thẩm Thính Ôn nói: ''Uyển chuyển như thế nào?''
 
Lương Kế Phàm nói: ''Cô ấy có một nguyện vọng là muốn nhảy cho cậu xem. Cô ấy tay chân vốn không linh hoạt, chỉ vì khi cậu phỏng vấn ở trường được người ta hỏi có sở thích nào khác không, cậu nói thích nhảy cô  ấy liền học nhảy ba năm, còn đến xem cậu chơi bóng rổ không biết bao nhiêu lần. Vô luận có bao nhiêu người thích cậu thì cô ấy luôn là người đầu tiên để ý đến cậu, vừa thấy cậu đã đỏ mặt khẩn trương, lòng bàn tay đổ mồ hôi.''
 
Cậu ta tường tận nói rõ: ''Cậu thích ăn món gì cô ấy còn biết rõ hơn, chòm sao, nhóm máu của cậu tụi tôi đều biết, mỗi ngày cô ấy đều xem tử vi của cậu, tử vi nói ngày nào cậu gặp chuyện thì cô ấy luôn tìm cách giải vận giùm. Mỗi một quyển sách của cổ đều viết đầy tên cậu vào, nào tranh thêu chữ thập hay vòng may mắn, trong trường nổi lên cái gì cô ấy đều dốc hết nhiệt huyết làm tặng cậu, dẫu cho cậu không một lần nhận lấy cổ vẫn không bỏ cuộc.''
 

Lương Kế Phàm càng nói càng giật mình nhận ra nguyên lai Triệu Cô Tình thích Thẩm Thính Ôn đến như vậy.
 
Thẩm Thính Ôn nhớ đến Chu Thủy Nhung, Triệu Cô Tình so với cậu còn tốt hơn một chút, cô ấy còn có thể thấy người mình thích, còn bản thân cậu rất nhiều,  rất nhiều năm như vậy chỉ có thể nhìn ảnh chụp của người ấy.
 
Lương Kế Phàm đưa cho cậu bao thuốc lá: ''Nể mặt nhé, thiếu gia.''
 
Thẩm Thính Ôn hoàn hồn, đồng ý.
 
Lương Kế Phàm thoáng thở phào, nói: ''Cậu yên tâm, lần này cậu xem cô ấy biểu diễn xong tôi liền có cách khiến cô ấy hết hy vọng.'' Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Lại nói, bọn họ vừa đi ra chưa được vài bước Tỉnh Hạ đã chạy tới, thở không ra hơi nói: ''Này anh trai! Chu Thủy Nhung bị xe cấp cứu chở đi rồi! Tớ nghe cô giáo y tế và cô chủ nhiệm nói cổ bị bệnh nặng, không biết có phải bị ung thư hay gì đó không?''
 
Thẩm Thính Ôn liền xoay người chạy ra cổng trường.
 
Lương Kế Phàm thấy cậu ta bốc hơi như làn gió, tâm tình cực phức tạp.
 
Triệu Cô Tình ơi Triệu Cô Tình, cậu lấy cái gì để so với Chu Thủy Nhung đây? Bắt bản thân phải mồ côi như người ta sao? Đổi người thích đi Triệu Cô Tình, tránh việc tổn thương đến chết.
 
Trở lại sân khấu, không khí thật náo nhiệt, thính phòng vang lên tiếng vỗ tay trầm trồ khen ngợi, không khí thật hài hòa, không ai để tâm khuôn mặt tươi cười của bản thân là chân thật hay không, tất cả mọi người đều ăn ý tại một ngày thế này tận lực làm cho chính mình trông thật hạnh phúc...
 
Chúc A Di thấy Lương Kế Phàm không dẫn người tới cũng không đề cập đến mà nói với Triệu Cô Tình: ''Sắp đến chúng ta rồi, nhanh chuẩn bị thôi.''
 
Triệu Cô Tình nhìn phía sau Lương Kế Phàm không thấy khuôn mặt như tranh vẽ mà cô nhắm mắt cũng nhớ rõ, liền cúi đầu.
 
Cô biết mình nên chết tâm.

 
Đây là lần đầu tiên, cô có dũng khí nói với bản thân nên buông tha, hai hàng nước mắt rơi xuống thấm ướt trang phục biểu diễn. Ba năm, cô muốn khoét ra hình bóng chôn sâu trong lòng ba năm qua, nước mắt như không đình chỉ được chảy không ngừng.
 
Chúc A Di nhìn thấy bả vai cô run rẩy, biết cô khóc muốn đi qua an ủi lại bị Lương Kế Phàm kéo tay: ''Để bản thân cổ tự lau khô nước mắt đi.''
 
Chúc A Di thở dài: ''Nếu đổi sang thích người khác đã không thống khổ như vậy.''
 
''Nói như đánh rắm, vô ích thôi, cổ không muốn đổi ai làm gì được?''
 
''Không biết có thể ảnh hưởng đến việc sau này thích người khác không. Tớ coi tiểu thuyết thấy đa phần nữ sinh thời đi học gặp tổn thương trong tình cảm thì thật nhiều năm sau đều không chữa khỏi được.''
 
''Vậy cũng tốt.'' Lương Kế Phàm nhìn bộ dạng nức nở của Triệu Cô Tình mà thốt lên. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Chúc A Di thu hồi ánh mắt, nhìn về phía cậu ta: ''Nếu không cậu kết đôi với Tình Tình đi? Cũng đã hiểu rõ nhau, đáng để tin tưởng.''
 
Lương Kế Phàm nói: ''Đừng chơi trò thiêu thân, nếu tớ muốn thì hai cậu ai cũng không thoát được. Vấn đề là điều này không thể được, tớ không sợ làm hại người khác, chỉ sợ tổn hại đến bọn cậu, tớ đã biết cha mẹ chúng ta vốn là anh em cùng cha khác mẹ.''
 
Chúc A Di cười: ''Tính ra cậu còn có lương tâm.''
 
Ngày kỷ niệm thành lập trường Triệu Cô Tình vẫn dốc hết sức trình diễn, tuy rằng người cô mong đợi không đến xem, nhưng cô cũng nhảy vì bản thân mình. Cô dùng màn trình diễn này để từ biệt bản thân thấp kém của quá khứ. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Nhưng thanh xuân của cô vĩnh viễn đều có một thiếu niên lấp lánh ánh hào quang, cậu quái dị, cậu tàn nhẫn, hình bóng to lớn của cậu, giống như ngọn gió không thể nắm bắt.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận