Nam sinh lớp Mĩ thuật tạo hình bị đuổi học, cô Phạm cũng không phải từ chức mà bị cảnh sát bắt đi với tội danh ''Dâm ô trẻ vị thành niên''. Manh mối được tra ra thì Chu Thủy Nhung bị oan nhưng không ai nhận lỗi với cô.
Đương nhiên Chu Thủy Nhung cũng không cần điều này.
Nói thật, cô còn có ác ý muốn bọn họ tiếp tục hiểu lầm, sau đó gặp chuyện tương tự cũng vội vàng kết luận, để bọn họ sống giống như cây dại leo tường, gió hướng chiều nào thì theo chiều đó, vĩnh viễn không có chủ kiến, mãi mãi là đối tượng cho người khác lợi dụng. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Tiết cuối tự học chiều thứ sáu, Thẩm Thính Ôn truyền cho Chu Thủy Nhung tờ giấy: ''Tan học chờ tớ một chút.''
Chu Thủy Nhung không xem, trực tiếp vứt đi.
Thẩm Thính Ôn liền đổi chỗ với người ngồi gần cô, đến ngồi bên cạnh.
Chu Thủy Nhung quay đầu thấy cậu, ngưng động tác đang buộc tóc lại, không nghĩ rằng sẽ ở gần Thẩm Thính Ôn như vậy, cô cảm thấy bản thân có phản ứng rất kỳ quái, tim thì đập nhanh, lỗ tai đỏ lên, miệng khô lại. Trong đầu lại nhớ tới cậu ở sân thể dục nói câu kia ''Nhìn không ra sao? Tôi đang tạo phản''.
Hết thảy đều như đang nhắc nhở bản thân phàm tục như thế nào, căn bản không kháng cự được dáng vẻ Thẩm Thính Ôn vô điều kiện đứng sau cô.
Thẩm Thính Ôn lấy bút viết một câu rồi đẩy tới trước mặt cô: ''Chu Thủy Nhung là đồ ngốc.''
Chu Thủy Nhung lập tức quay đầu mắng: ''Cậu muốn chết!''
Cô giống chú cún nhỏ nhe nanh múa vuốt muốn cắt đứt ánh mắt cậu. Đáng yêu như vậy khó trách cậu không dời tầm mắt được. Thẩm Thính Ôn muốn ngắm cô, chỉ muốn ngắm một mình cô. Chỉ cần thấy cô thì cảm thấy tương lai đầy hứa hẹn, mọi thứ tốt đẹp đang chờ đón.
Chu Thủy Nhung ngăn lại không cho cậu nhìn: ''Bị bệnh hả?''
''Nói vạn lần nữa, tớ mắc bệnh, còn là bệnh nan y, không nhìn cậu sẽ chết.''
''Vậy cậu đi chết đi.''
Thẩm Thính Ôn nằm dài lên bàn, vẫn không dời ánh mắt nói: ''Tớ đi.''
Chu Thủy Nhung vội vàng, huơ tay nói ngược lại: ''Tôi không phải có ý đó.''
''Nếu cậu muốn tớ chết thì tớ cũng không kiên cường sống được nữa.''
Cậu lại nói những lời khiến cô mủi lòng, cô không muốn nói đi nói lại nữa: ''Cậu đừng giả vờ, tôi hỏi cậu, cô Phạm bị cảnh sát mang đi có phải do cậu làm không?''
Thẩm Thính Ôn không thừa nhận: ''Không có.''
Chu Thủy Nhung không ngốc, nếu là chồng cô Phạm báo cảnh sát thì sẽ lấy đoạn ghi âm kia làm bằng chứng. Nhưng cảnh sát không tìm tới Chu Thủy Nhung, nói trắng ra là họ không có đoạn ghi âm kia, vậy nhất định chuyện này là do Thẩm Thính Ôn làm. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
''Cậu nghĩ tôi ngốc lắm sao?'' Chu Thủy Nhung hỏi.
Thẩm Thính Ôn không phủ nhận: ''Ngốc thật, có một người con trai tốt như tớ ở bên cạnh mà cũng không biết quý trọng.''
Chu Thủy Nhung nghe không lọt lỗ tai, cô mím môi, nhỏ giọng nói: ''Cám ơn.''
Thẩm Thính Ôn cong khóe miệng hỏi: ''Hả?''
Chu Thủy Nhung mân môi không nhìn cậu nói: ''Cám ơn.''
Mỗi một ngày trôi qua Thẩm Thính Ôn lại cảm thấy Chu Thủy Nhung càng đáng yêu hơn, hôm nay càng thích cô hơn hôm qua: ''Thẩm Thính Ôn phụ trách toàn bộ vấn đề trong cuộc sống của Chu Thủy Nhung, chỉ cần cậu muốn thì tớ sẽ làm vô điều kiện. Là một quý ông thì nói được làm được.''
Nhịp tim Chu Thủy Nhung không ổn, đặc biệt không ổn! Khốn thật!
Thẩm Thính Ôn nghiêng đầu về phía cô: ''Cảm động à?''
''Tôi không có!'' Chu Thủy Nhung không quay mặt lại.
''Vậy cậu quay mặt qua tớ xem.'' Thẩm Thính Ôn nói.
Chu Thủy Nhung không cho cậu xem: ''Tôi không muốn cho cậu xem!''
''Vậy là cậu đỏ mặt, cảm động rồi.''
Chu Thủy Nhung quay đầu lại: ''Tôi không có!''
Thẩm Thính Ôn vươn tay vén lại mái tóc của cô: ''Cậu khẩn trương vậy làm gì? Thích tớ cũng đâu phải chuyện dọa người gì đâu.''
Chu Thủy Nhung phủi tay cậu sạch sẽ: ''Ô hay! Tôi mới không thích cậu!''
Thẩm Thính Ôn cười: ''Ừm, là tớ thích cậu, thích vô cùng.''
Nhịp tim Chu Thủy Nhung thật sự không ổn, sắp ảnh hưởng đến nét mặt cô rồi, cô không thể tiếp tục ở cùng một chỗ với Thẩm Thính Ôn, người này rất thiếu đạo đức, đi dụ dỗ cô!
Thẩm Thính Ôn thấy cô vội chạy đến phòng vệ sinh, giương cằm lên, trong lòng vẫn là câu kia: chết thật, vợ của cậu thật sự rất đáng yêu!
Tỉnh Hạ đến trước mặt Thẩm Thính Ôn, cậu ngồi xuống chỗ Chu Thủy Nhung vừa rời đi, đem ảnh chụp vừa nãy hai người bọn họ ở chung một chỗ cho Thẩm Thính Ôn nhìn: ''Anh trai à ánh mắt quá thẳng thắn rồi.'' Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Ngang nhiên liếc mắt đưa tình trong lớp học, Thẩm Thính Ôn thật là không sợ chết.
Thẩm Thính Ôn nhìn ảnh chụp kia, trong đó cậu đang nhìn Chu Thủy Nhung, Chu Thủy Nhung cũng đang nhìn cậu, góc nghiêng của cô thật thu hút, ánh mắt, cái mũi, cái miệng, cậu đều thích...Nhìn nhìn, đột nhiên mất hứng trừng Tỉnh Hạ: ''Ai cho cậu chụp?''
Tỉnh Hạ choáng váng, có chỗ không biết làm sao.
Thẩm Thính Ôn cảnh cáo: ''Về sau đừng chụp cô ấy lung tung.''
Tỉnh Hạ đã hiểu, cậu thu di động lại: ''Tớ sai rồi, đem xóa đi vậy, sau này sẽ không chụp nữa.''
Thẩm Thính Ôn vang giọng nói: ''Cậu chuyển hình qua cho tôi rồi sau đó xóa đi.''
Tỉnh Hạ trong lòng xem thường bạn tốt, ngoài miệng vẫn vui cười: ''Ok anh trai.''