Tan học, cô chủ nhiệm gọi Thẩm Thính Ôn lên phòng giáo viên, Thẩm Thính Ôn sợ Chu Thủy Nhung không đợi mình nên đành cho cô giáo leo cây. Thực xin lỗi, Chu Thủy Nhung so với cô giáo chắc chắn quan trọng hơn, dù là so với ai đi nữa thì Chu Thủy Nhung đều quan trọng hơn.
Nếu Thẩm Thính Ôn cậu làm hoàng đế thì không cần giang sơn, chỉ chọn mỹ nhân. Hôn quân thì hôn quân, đổi giang sơn xã tắc lấy Chu Thủy Nhung thì cũng không lỗ.
Chu Thủy Nhung chờ ở trạm xe, Thẩm Thính Ôn mang balo bước tới, thiếu niên giống như ánh mặt trời buổi chiều chiếu lên Chu Thủy Nhung. Cô đột nhiên có cảm xúc muốn cắn cậu một cái, nhưng vì sao muốn cắn thì lại hoang mang không rõ. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Thẩm Thính Ôn hỏi cô: ''Không phải đã nói chờ tớ sao?''
Chu Thủy Nhung hoàn hồn, áp chế sự rung động không rõ từ đâu đến: ''Tôi không nói sẽ chờ cậu.''
Thẩm Thính Ôn có điểm buồn phiền: ''Cậu sao nhẫn tâm như vậy Chu Thủy Nhung? Lòng tớ đau quá.''
Phiền chết được, lại bắt đầu diễn. Lúc này xe đã đến, Chu Thủy Nhung liếc cậu: ''Sao không đau chết đi? Đừng đi theo tôi! Cách xa một chút!''
Thẩm Thính Ôn quả thật không lên xe, Chu Thủy Nhung lại nghĩ cậu sẽ lên theo, cô ngồi xuống rồi nhìn một vòng không thấy ai, nhìn ngoài cửa sổ thấy cậu còn đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích, cũng không nhìn cô.
Cô thu hồi tầm mắt, đeo tai nghe lên.
Kệ đi. Dù sao xe này cũng không hướng về nhà cậu, theo lý mà nói sẽ không lên xe. Yêu thích hay không thì về sau cũng đừng theo cô nữa. Nói đau lòng là giả vờ thôi.
Xe chạy qua hai con phố Chu Thủy Nhung vẫn chưa bình tĩnh lại, không biết vì sao cô luôn nhớ tới Thẩm Thính Ôn, hình ảnh cậu khi ở sân thể dục, khi cậu nói chuyện với cô, khi cậu nhìn cô luôn hiện lên trong đầu. Bài hát vui nhộn cũng không thay đổi được tâm tình cô, Chu Thủy Nhung phiền chán tháo tai nghe xuống, cất lại vào hộp. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
*
Phòng tập Gym.
Chu Thủy Nhung khi đến đã thấy Thẩm Thính Ôn đang ở đây, huấn luyện viên của họ thu nhận thêm hai hội viên, là hai nữ sinh, họ dường như quen biết với Thẩm Thính Ôn nên vây quanh cậu tán chuyện, Thẩm Thính Ôn mua kem cho bọn họ.
Thẩm Thính Ôn mặc trang phục lộ hình xăm, thấy được cả cơ bụng, hai nữ sinh trò chuyện rôm rả với cậu, vui vẻ đến mức mắt cười cong cong như vầng trăng non.
Cậu nhìn Chu Thủy Nhung nhưng không bắt chuyện, Chu Thủy Nhung cũng không để ý đến cậu, cô thay quần áo ra chạy bộ. Nhưng tâm vẫn không bình tĩnh, tốc độ chạy từ 10km 1 giờ lên đến 20km 1 giờ, sau đó cô té ngã sấp xuống, bị trẹo chân rồi.
Tốc độ này không nhanh quá, đến cùng là do lòng cô không yên thôi.
Bên cạnh có thanh niên thấy cô ngã liền chạy nhanh tới đỡ, Thẩm Thính Ôn cũng cùng lúc chạy đến, kéo Chu Thủy Nhung từ trong tay người nọ vào trong lòng mình, tư thế không khác gì gà mẹ che chở gà con.
Chu Thủy Nhung vì cậu nên mới thành ra thế này, cô lười phản ứng, gạt tay cậu ra nói: ''Biến!''
Thẩm Thính Ôn mặc kệ bộ dạng này của cô, thấy cô di chuyển không được liền bồng cô lên đi ra ngoài.
Chu Thủy Nhung giãy dụa: ''Cậu buông ra!''
''Đừng nhúc nhích!''
''Thẩm Thính Ôn cậu đừng quá đáng! Không ở bên kia ăn kem đi, quản tôi làm gì? Việc gì phải cuống cuồng như vậy?'' Chu Thủy Nhung không nhận ra những lời mình nói sặc mùi dấm chua.
Thẩm Thính Ôn dừng lại, nhìn bảo bối trong lòng mình hỏi: ''Kem?''
Chu Thủy Nhung ý thức được mình lỡ lời, từ mặt đến cổ đều đỏ rần lên, nhưng mạnh miệng chết cũng không nhận: ''Cậu buông tôi ra!''
Tim Thẩm Thính Ôn cũng đập nhanh, cậu hỏi cô: ''Chu Thủy Nhung, không phải cậu đang ghen chứ?''
''Vô nghĩa! Tôi không có! Sao tôi phải ghen!'' Chu Thủy Nhung rất kích động, điên cuồng phủ nhận. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Thẩm Thính Ôn nhìn vào mắt cô hỏi: ''Thực không phải ăn dấm chua ư?''
''Ha, buồn cười, tôi ghen vì cậu sao? Hài hước quá đi? Tôi có ghen ai thì cũng không phải cậu đâu! Mặc kệ cậu thích ở chung với ai, thích mua kem cho ai!''
Thẩm Thính Ôn khẳng định rồi, cậu giải thích: ''Kem không phải do tớ mua, tớ cũng sẽ không mua, bọn họ hỏi tớ có bạn gái chưa.''
Ha, ai tin, mấy nữ sinh kia ngoại hình xinh đẹp như vậy, cậu vui vẻ muốn chết. Chu Thủy Nhung không muốn nói với cậu nữa: ''Thả tôi xuống! Nếu không tôi kêu người tới đấy!''
Thẩm Thính Ôn nói: ''Tớ nói với họ, cô gái đẹp nhất đang chạy bộ đằng kia chính là bạn gái tớ, bọn họ nghe đều tỏ ra hâm mộ.''
Chu Thủy Nhung không thèm tin lời nói ma quỷ của cậu: ''Cậu theo chân bọn họ nói gì không liên quan đến tôi! Tôi cũng không có quan hệ gì với cậu! Đã sớm nói qua tôi không vừa mắt cậu! Cậu thật phiền phức!''
Thẩm Thính Ôn chậm rãi buông cô xuống: ''Cậu chán ghét tớ vậy sao?''
''Đúng! Rất chán ghét!''
''Ừm.''
Chu Thủy Nhung quay đầu khập khiễng bước đi.
Thẩm Thính Ôn ở đằng sau lên tiếng: ''Một cơ hội nhỏ cũng không có sao?''
Hiện tại Chu Thủy Nhung tràn đầy sự chán ghét, nói chuyện cũng bất cần: ''Đúng! Trừ phi cậu theo họ tôi!''
Thẩm Thính Ôn không lên tiếng nữa.
*
Hai ngày cuối tuần Thẩm Thính Ôn không đến tìm Chu Thủy Nhung, cô không ngừng nhìn về phía di động, căn bản không thấy tin tức gì từ cậu. Kỳ thật từ khi ở phòng tập đi ra cô cảm thấy mình có hơi nặng lời. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Cô làm gì mà tức giận như vậy? Thẩm Thính Ôn cũng không phải là gì của cô, cậu muốn tán gẫu với ai là quyền của cậu, làm gì đến lượt cô nổi giận?
Bởi vì việc này nếu giải thích với Thẩm Thính Ôn thì rất ngốc, rất xấu hổ, nhưng lại cảm thấy trong chuyện này quả thật là bản thân có vấn đề...
Cô nằm trên giường làm thế nào cũng không ngủ được, mở WeChat vô số lần. Cô Add thêm Chu Tịch Hựu, Triệu Cô Tình, Chu Tịch Hựu rất hay cập nhật mạng xã hội, mỗi lần điện thoại có thông báo đều là liên quan đến cô ấy, hình đại diện của Thẩm Thính Ôn lặng lẽ nằm cuối danh sách, không có tương tác gì để kéo lên trên.
Chu Tịch Hựu theo Đường Quân Ân tham gia tiệc nhà họ Thẩm, từ đó Chu Thủy Nhung thấy ảnh chụp Thẩm Thính Ôn, trong hình cậu mặc áo sơ mi, thế mà lại mang cảm giác thành thục trưởng thành, không giống người khác mặc lên có cảm giác đứa trẻ tập đòi mặc đồ người lớn.
Cậu vì tham gia tiệc gia đình nên không đếm xỉa gì tới cô ư? Hay có lẽ vì lời cô nói khiến cậu tức giận rồi?
Nhìn xem, cho tới bây giờ đều là Thẩm Thính Ôn tìm Chu Thủy Nhung, khiến cô thành thói quen, đột nhiên có một ngày cậu không tìm đến, cô ngược lại trở nên lo được lo mất, thật kỳ quái.
Chu Thủy Nhung lưu ảnh của Thẩm Thính Ôn vào di động, sau đó ném nó qua một bên, quên đi, thuận theo tự nhiên cũng tốt.
*
Thứ Hai, Chu Thủy Nhung tới trường sớm, Thẩm Thính Ôn chưa đến. Cô nhìn qua chỗ cậu vài lần đều không thấy người, đột nhiên có chỗ không thoải mái, cụ thể vì cái gì cô cũng không biết, nhưng chính là không thoải mái.
Đến giờ tự học, Thẩm Thính Ôn đã đến, cô thấy cậu từ cửa lớp trực tiếp tiến đến trước bàn cô. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Thẩm Thính Ôn đập chứng minh thư lên bàn vỗ phách một cái, nói: ''Gọi chồng đi nào!''
Chu Thủy Nhung cúi đầu nhìn về chứng minh thư kia, hiện lên ảnh chụp khuôn mặt đẹp trai của cậu, tên trên đó là ''Thẩm Chu''.
Giọng cậu không lớn, nhưng từng lời đánh vào lòng Chu Thủy Nhung, vừa nặng vừa đau: ''Mang họ cậu thì tính là gì? Cỡ tớ thì sẽ lấy họ của cậu làm tên.''