Thẩm Thính Ôn cũng theo vào, chen vào trước khi cô kịp chốt cửa, sau đó còn khóa lại thay cô.
Tại không gian nhỏ hẹp như vậy, Chu Thủy Nhung hạ mắt bất lực: ''Tôi bây giờ không có tâm trạng nói gì với cậu, đi đi trước khi tôi nổi nóng. Tôi không muốn nói lần thứ hai.''
Thẩm Thính Ôn chặn cửa lại, cậu sẽ không đi: ''Cậu còn tư cách nổi nóng sao? Người nói mà không làm chính là cậu.''
Chu Thủy Nhung cười: ''Tại sao tôi phải nói được làm được với cậu? Cậu có mưu tính gì? Với cậu thì không nghĩ cái gì khác nhưng quay đầu liền ở cùng người khác, cậu không hiểu đó có ý gì sao? Chính là tôi với ai cũng không với cậu. Chướng mắt chính là chướng mắt.''
Thẩm Thính Ôn tức cô nên nói ghê tởm cô, cô mang thù liền nói ghê tởm cậu, hai bên làm tổn thương nhau, phải một sống một chết, không để đối phương được yên.
Thẩm Thính Ôn nghe cô nói xong đầy bụng tức giận, hai tay cậu ôm eo cô, định nói gì đó nhưng đụng đến bao thuốc lá thì không còn nhớ gì nữa. Cậu lấy bao thuốc từ trên người cô hỏi: ''Đây là cái gì?'' Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Chu Thủy Nhung nói nhẹ như bay: ''Cậu mù à?''
Thẩm Thính Ôn trong cơn phẫn nộ còn nghiêm túc nói: ''Cậu hút thuốc?''
Chu Thủy Nhung không hút, nhưng miệng còn không tha nói: ''Phiền cậu quản sao? Bà đây thích hút thì hút, hút thì liên quan rắm gì đến cậu?''
Thẩm Thính Ôn cảm thấy một ngày nào đó mình sẽ bị Chu Thủy Nhung làm tức chết. Cô không chọc tức ai ngoài cậu, còn làm cậu tức chết. Hút thuốc phải không? Được! Cậu rút một điếu ra hút, sau đó nâng cổ Chu Thủy Nhung lên, dùng đầu lưỡi mở miệng cô ra thổi khói thuốc vào đó, làm cô ho khan kịch liệt, đôi mắt, cái cổ, khuôn mặt đều đỏ rần, trán cũng nổi gân xanh. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Thẩm Thính Ôn ném hộp thuốc xuống bồn cầu nói: ''Còn hút nữa không?''
Chu Thủy Nhung nâng tay cho cậu một cái tát: ''Cậu bị bệnh rồi!''
Mặt Thẩm Thính Ôn ngay lập tức sưng đỏ lên, cậu cũng không quan tâm mà hỏi: ''Tôi hỏi cậu còn hút nữa không?''
Chu Thủy Nhung bóp cổ cậu: ''Cậu muốn chết rồi!''
Thẩm Thính Ôn không tránh né, không phản kháng, cũng không giãy dụa, cậu để cho cô bóp cổ đến khi mặt đỏ lên, ngoại trừ đảo mắt cũng không làm gì ngăn cô lại.
Mắt thấy sắp bóp chết cậu, Chu Thủy Nhung nới lỏng tay.
Thẩm Thính Ôn tựa lên cửa nhìn cô: ''Cậu bóp chết tớ thì cả đời đều không thoát khỏi tớ được.''
Lòng Chu Thủy Nhung rối loạn, cũng rất đau, không muốn nói chuyện mà đẩy cậu qua một bên để đi ra ngoài. Còn chưa ra khỏi cửa thì Thẩm Thính Ôn ở đằng sau ngã ngửa ra, té xuống đất. Chu Thủy Nhung dừng lại, nắm chặt tay muốn ép bản thân đi ra ngoài, nhưng lại làm không được, cuối cùng vẫn xoay người lại.
Khi cô dìu Thẩm Thính Ôn thì cậu quay qua ôm eo cô, để cô tiến vào lồng ngực mình. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
''Buông tay!''
Thẩm Thính Ôn không buông: ''Tớ đau!''
Chu Thủy Nhung ghé vào trên người cậu, mặt đối mặt, giữa hai đôi môi chỉ cách vài milimet.
Thẩm Thính Ôn dùng chân kẹp lấy không cho cô động đậy: ''Tớ đau lắm, chút nữa thôi là bị cậu bóp chết rồi.''
Tim Chu Thủy Nhung đập mạnh, Thẩm Thính Ôn gần cô quá, cậu thật nóng: ''Đừng giả bộ nữa! Tôi xuống tay có chừng mực!''
Lúc nói chuyện Thẩm Thính Ôn còn cố tình chạm vào môi cô, không ngu ngốc chút nào: ''Vì sao lại chừng mực? Đau lòng à? Hay luyến tiếc? Cậu đang thừa nhận sao?''
''Tôi sợ bóp chết cậu thì phải chịu trách nhiệm hình sự thôi!''
Thẩm Thính Ôn không nghe lọt tai: ''Vậy cậu quay lại làm gì? Không phải do đau lòng sao?''
''Tôi nói là tôi...''
Thẩm Thính Ôn không để cô nói xong mà hôn lên.
Môi Chu Thủy Nhung thật mềm, thật ra thì môi con gái đều mềm như vậy, nhưng Thẩm Thính Ôn không có phúc, lớn đến vậy mới hưởng thụ qua hương vị này từ Chu Thủy Nhung, bất quá như vậy cũng đủ rồi. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Cậu hôn làm đầu óc Chu Thủy Nhung rối loạn, tâm cũng loạn, không cố gắng làm gì được nữa, khớp hàm cũng thả lỏng. Thẩm Thính Ôn nhân cơ hội vói đầu lưỡi vào.
Chu Thủy Nhung muốn thêm nữa, cô nhất định điên rồi, bản thân rất thích cảm giác này, tưởng chừng rối loạn nhưng cô rất rõ bản thân đang làm gì, cô đang hôn môi Thẩm Thính Ôn. Cô không muốn thừa nhận bản thân thích cậu gần gũi cô, thích cảm giác khi hôn cậu, cô nhất định là điên rồi...
Thẩm Thính Ôn hôn cô hồi lâu, đến khi mặt cô đỏ hồng, ánh mắt mơ màng như vừa ngủ dậy thì cậu mới buông ra, tay đặt trên eo cô để cảm xúc có thời gian dịu lại.
Chu Thủy Nhung chậm chạp thoát khỏi cơn xúc động, cảm giác này khiến người ta kỳ quái, vừa yếu ớt vừa tê dại, tim đập như trống trận, nhiều hiện tượng bất thường như vậy nhưng lại không khiến cô chán ghét.
Thẩm Thính Ôn nhỏ giọng, ngữ điệu cũng uất ức: ''Có điểm nào không tốt tớ sẽ thay đổi được không? Cậu có thể rời bỏ người kia không?''
Chu Thủy Nhung từ từ hồi phục, tim vẫn đập rất nhanh nhưng đã có thể nói chuyện bình thường, nhìn Thẩm Thính Ôn oan ức như vậy, cô không đau lòng chút nào, vì cô biết cậu giả bộ, cậu chuyên giả vờ, canh chính xác thời khắc có thể ăn đậu hũ của cô.
Càng nghĩ càng giận, vừa lúc cổ áo Thẩm Thính Ôn rộng mở làm lộ ra bả vai, Chu Thủy Nhung há mồm cắn một cái.
Thẩm Thính Ôn không nhịn xuống mà lớn tiếng la lên: ''A------''
Chu Thủy Nhung cắn cậu đến chảy máu, nếm vị máu cô thấy thoải mái hơn, mở miệng ra thở gấp hỏi Thẩm Thính Ôn: ''Thích không?''
Thẩm Thính Ôn đau đớn, giọng thô ráp nói: ''Thích.''
Chu Thủy Nhung cưỡi lên người cậu, cởi áo cậu ra, tư thái giống như đánh chưa đã tay phải đánh thêm nữa, cuối cùng lại chỉ nói một câu không ngờ tới: ''Anh ấy là học trò của cậu tôi.''
Nói xong cô đứng dậy rời đi. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Thẩm Thính Ôn còn nằm trên sàn, nhớ lại câu cô vừa nói, khóe miệng chậm rãi cong lên: cô đang giải thích với cậu sao?
Nếu không vì có người vào WC thấy cậu nằm trên đất hỏi cậu có bệnh không, thì Thẩm Thính Ôn còn muốn nằm lại đó nữa để ngẫm lại cảm giác hôn môi với vợ mình, khi cô mờ ám đáp lại nụ hôn của cậu.
Cô tưởng cậu không biết khi cô trộm liếm đầu lưỡi mình sao. Cô bé ngốc.