Từ Túc tìm mọi nơi không thấy Chu Thủy Nhung, gọi điện thoại cũng không được, đột nhiên có dự cảm chẳng lành, không đợi anh đi xem cảm giác không tốt này là gì thì Chu Thủy Nhung đi tới, quần áo nhăn nhíu, môi và mặt đỏ rần.
Anh nhanh chân chạy đến cầm bả vai cô, khẩn trương hỏi: ''Em bị sao vậy?''
Chu Thủy Nhung thoát khỏi tay anh nói: ''Không có việc gì.''
Từ Túc hỏi ra nghi vấn trong lòng: ''Em đã gặp ai sao?''
Chu Thủy Nhung không trả lời, cô không có tâm tình xem kịch nữa nên đi ra ngoài.
Từ Túc đã hiểu, khi vào rạp gặp cậu thanh niên kia, những lời cậu ta nói đều là sự thật, chắc là vừa rồi cậu bạn trai kia đến tìm Chu Thủy Nhung. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
*
Nguyên Canh Thành lên xe đề máy một lát, nghe thấy mùi khói xe, cậu còn sợ Thẩm Thính Ôn ngửi được sẽ hỏi, kết quả đầu óc cậu ấy lúc này toàn là Chu Thủy Nhung, căn bản không ngửi thấy gì. Nhìn cậu ấy như vậy, Nguyên Canh Thành đoán: ''Giải quyết xong rồi?''
Thẩm Thính Ôn không trả lời, cậu còn đang nhớ đến cô bé Chu Thủy Nhung ngốc kia, rốt cuộc cô đáp lại cậu trong vô thức hay vốn có ý với cậu đây.
Bất quá dù là có ý thức hay không, trong lòng cô có cậu là ván đã đóng thuyền.
Nguyên Canh Thành lúc này mới nhìn thấy trên vai cậu có vết máu, mở cổ áo ra mới thấy một loạt dấu răng, cậu hít vào một hơi hỏi: ''Độc miệng như vậy sao?''
Thẩm Thính Ôn không thấy đau chút nào.
Chỉ cần nghĩ đến việc trong lòng Chu Thủy Nhung có cậu thì có cắn chết cậu cũng được.
*
Bên Chu Thủy Nhung thì không ổn như Thẩm Thính Ôn, đương nhiên cô biết bản thân chủ động vươn đầu lưỡi, dĩ nhiên biết bản thân đã hưởng thụ. Vốn khi đối mặt Thẩm Thính Ôn cô có mặt khác thường, nghĩ duy trì khoảng cách thì có thể nghĩ thông suốt, trở về bình thường một lần nữa, kết quả...
Màn náo loạn này giữa hai người khiến cô thông suốt, hoàn toàn hiểu được bản thân cô áp chế hình bóng cậu chính là vì trong lòng có cậu, lại còn có vị trí rất quan trọng.
Cậu nghênh ngang, cậu dữ dội kiêu ngạo.
Trước kia cô không yêu ai là vì những người đó khiến cô chán ghét, chứ không phải Tư Văn và Chu Yên ngăn cản. Như cô đã từng nói, nam thì không bằng cha cô, nữ thì không bằng mẹ cô, thì sao cô phải mất thời gian dành tình cảm cho họ? Không bằng đi giúp người nghèo, làm từ thiện có hơn không?
Thẩm Thính Ôn, cậu ấy không giống với mọi người, cô dường như đặc biệt ghét cậu, trước đó cô sẽ không như vậy với bất kỳ ai.
Cái này không phải tín hiệu tốt.
Cô biết bản thân đã ký thác một phần cảm giác an toàn lên người Thẩm Thính Ôn nên khi có mặt cậu cô sẽ bồn chồn không yên. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Hơn nữa dáng vẻ cậu lười biếng đứng sau cô, cà lơ phất phơ nói ''Tôi đang làm phản'' khiến cảm giác bồn chồn đó lên đến đỉnh điểm. Từ đó về sau, hết thảy chuyện có liên quan đến cậu đều khiến cô một mực trốn tránh.
Khi cậu đem chứng minh thư vỗ trước mặt cô, ép cô kêu ''chồng'', nói rằng lấy họ của cô làm tên mình, rốt cuộc cô nghe lòng mình oanh một tiếp sụp đổ.
Cô ngay lúc đó không khống chế được loại cảm xúc này liền giấu nhẹm nó đi, sau đó giống con rùa rụt vào mang. Cho đến khi cô nghĩ mình đã thắng loại cảm xúc này, không trở thành nô lệ của nó, thì Thẩm Thính Ôn giống như chó điên xông thẳng vào cô, vỏ bọc cô vất vả dựng lên che giấu lòng mình bị xé nát, tâm sự trong lòng lộ ra, rằng cô thích Thẩm Thính Ôn, không thể giấu được nữa.
Có khoảnh khắc khi cô cắn cậu, thật sự muốn cắn chết đi. Như vậy, cậu liền trở thành vật trong tay cô.
Dục vọng chiếm hữu mãnh liệt đến đáng sợ, càng đáng sợ càng thể hiện qua sự cấp bách, cấp bách đối với Thẩm Thính Ôn, thì ra thế giới nhiều điều tươi đẹp như vậy, nhưng cô thầm nghĩ chỉ có cậu.
*
Từ Túc đã rời đi.
Anh là một người trưởng thành, không thể quấn lấy cô.
Có lẽ anh thua ở điểm này. Anh rất kiềm chế, hơn nữa cũng không có gia cảnh xứng đôi với cô.
Tuy rằng ai cũng ngày ba bữa qua bốn mùa, nhưng sẽ phân ra cao thấp. Một tháng anh lãnh lương 4000 NDT (~14 triệu VND), dù phá lệ lắm cũng chỉ có thể đi xem vở kịch giá 960 NDT (~3.3 triệu VND), mà ăn không nổi bữa tối 2000 NDT (~7 triệu VND).
Anh không thể không biết xấu hổ mà để Chu Thủy Nhung theo mình uất ức chịu đựng cuộc sống đầy bất định này.
Huống chi cô cũng không nguyện ý.
Phương Khỉ nói đúng, là anh chưa tỉnh mộng.
Đôi môi sưng đỏ của Chu Thủy Nhung tạt một gáo nước lạnh khiến anh tỉnh lại từ giấc mộng hoang đường.
*
Thứ Hai trời đổ mưa. Khi Chu Thủy Nhung rời nhà thì trời mưa lâm râm nên cô không bung dù. Lúc tới nhà ga, mưa nặng hạt hơn, cô không tìm được ô, nghĩ rằng mình đã bỏ quên nó trên đường vào đây rồi.
Nhà ga rất đông người che ô ngợp trời, Chu Thủy Nhung vào không được liền gọi xe taxi. Xe còn chưa đến thì di động cô bị dính nước nên tắt nguồn. Sợ quên số xe tài xế nên Chu Thủy Nhung không ngừng niệm. Kết quả sợ cái gì cái đó đến, lát sau cô đã quên mất.
Mẹ nó tại Thẩm Thính Ôn hết, khiến cô mất ngủ nằm trằn trọc cả đêm.
Trong chốc lát, nhà ga phủ đầy xe taxi, người người lục tục lên xe, Chu Thủy Nhung đội mưa đến từng chiếc báo mã gọi xe của mình. Xui xẻo là không có chiếc nào là xe cô đã gọi. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Sắp ướt như chuột lột thì một tán ô đen che lên đầu cô, cô vừa ngẩng đầu thì thấy là tên cẩu tạp chủng Thẩm Thính Ôn.
Lúc trước cậu cũng từng xòe ô thế này, nhưng lần đó thấy cậu rất đáng thương. Bây giờ so với lúc trước trái lại còn có điểm giống đấng cứu thế. Tán ô đen che không chỉ mưa mà còn cả ánh mặt trời.
Thẩm Thính Ôn vươn tay cho Chu Thủy Nhung.
Chu Thủy Nhung không nắm lấy mà chỉ lại gần tán ô của cậu.
Thẩm Thính Ôn thấy ô không che hết bả vai cô, liền ôm eo cô kéo vào trong ngực mình.
Chu Thủy Nhung cau mày trừng cậu: ''Làm gì vậy?''
Thẩm Thính Ôn nói: ''Cậu ướt rồi.''
Chu Thủy Nhung ngủ không đủ giấc, đầu óc không tỉnh táo nghĩ sai đi, vội vàng phản bác: ''Cậu mới ướt!''
Thẩm Thính Ôn chỉa chỉa bả vai cô: ''Tự cậu coi ướt hay không.''
Chu Thủy Nhung quay đầu nhìn theo, thì ra cậu nói bả vai cô. Đột nhiên có chỗ xấu hổ, cô giãy khỏi tay cậu: ''Cậu đừng chạm vào tôi.''
Thẩm Thính Ôn không buông: ''Để cậu phải dầm mưa rồi, bị cảm tớ lại phải chăm sóc, cứ đứng đây đợi đi, lát xe tới tớ sẽ để cậu đi.''
''Cậu thấy tôi bị tạt mưa còn không nghiêng ô qua đây một chút? Lại ôm tôi?''
Thẩm Thính Ôn cũng không vừa đáp: ''Tớ thấy cậu dầm mưa không nghĩ được nhiều như vậy, cậu còn trách tớ, tớ làm gì cũng có lỗi hết, có chuyện gì tớ làm mà không vì cậu đâu? Chuyện gì cậu cũng trách tớ sao? Dù có là tảng đá cũng cảm nhận được chút nhiệt tình của tớ chứ? Hay vẫn là tớ không xứng, cậu hôn tớ chỉ vì cô đơn thôi. Nhưng khi cậu hôn còn vươn đầu lưỡi ra biết không? Lúc ấy...''
Chu Thủy Nhung che miệng cậu lại, mặt cô đỏ rần, quả thực xấu hổ vô cùng. Cô cắn răng nói: ''Cậu câm miệng cho tôi!''
Thẩm Thính Ôn giương ánh mắt vô tội nhìn cô, nhìn qua rất đáng thương: ''Cậu còn cắn tớ, từ nhỏ đến lớn, cha mẹ cũng chưa động vào tớ, còn cậu ngày ngày đều đánh tớ, cắn tớ.''
Nếu Chu Thủy Nhung không biết cậu là cái dạng gì thì quả thực bị bộ dạng này lừa, cậu diễn rất giỏi. Cô phiền chán nói: ''Được rồi đừng giả bộ nữa, ôm thì ôm, mẹ nó ôm đi!''
Thẩm Thính Ôn tiến lại ôm sát eo cô: ''Cám ơn cậu, Nhung Nhung.''
''Đừng kêu Nhung Nhung!''
''Kêu vợ cậu cũng không chịu.''
''Chỉ có hai cách gọi này hay sao?''
Thẩm Thính Ôn gật đầu.
Chu Thủy Nhung không muốn nói chuyện.
Qua một lát xe đã đến, Thẩm Thính Ôn cùng cô lên xe, trực tiếp kéo cô vào trong ngực che chở, dù là nam hay nữ thì cũng đừng hòng chạm vào cô. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Sự lo lắng của Chu Thủy Nhung bị Thẩm Thính Ôn từng chút từng chút dẹp tan.
Quả thật như lời cậu nói, không có chuyện gì cậu làm mà không hướng về cô, cô căn bản không chống đỡ được điều này.
Khi xuống xe thì trời tạnh mưa rồi, Chu Thủy Nhung vào trường học mà không chờ Thẩm Thính Ôn.
Thẩm Thính Ôn đuổi theo hỏi cô: ''Chúng ta có phải đã hòa hảo rồi không? Chuyện cách xa tớ gì đó trở nên vô nghĩa đúng không?''
Chu Thủy Nhung không dừng lại.
Thẩm Thính Ôn đứng lại, nhìn thấy bộ dạng vội vàng của Chu Thủy Nhung, nghĩ rằng con đường cách mạng này của mình lại dài hơn. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Chu Thủy Nhung đột nhiên xoay người: ''Cậu ngơ ngác gì vậy?''
Trời vừa mưa xong nên mờ mờ tối nhưng trong khung cảnh đó người ta đặc biệt trắng hơn, hình ảnh Chu Thủy Nhung đứng ở cổng trường đặc biệt xinh đẹp, như có ánh sáng bên cạnh phản chiếu lên người cô. Trong lòng Thẩm Thính Ôn ấm áp, cậu đi qua: ''Đến đây.''