Đã một tuần qua Thẩm Thính Ôn không để ý đến Chu Thủy Nhung, còn có ý tránh mặt cô, ban đầu Chu Thủy Nhung thấy vậy nhẹ nhõm thở ra, sau đó lại hối hận, đến giờ rất ảo não, lúc nào cũng tự nhắc nhở: thôi dừng lại, cứ như vầy sẽ yêu cậu ấy chết mất, nhìn lại bản thân bây giờ thật dọa người.
Cô nằm lên giường nhìn trần nhà, hoàn toàn không biết nên làm cái gì bây giờ.
Nói tới động thủ, cô sẽ không nhường ai, nói tới động não, cũng có thể xem như đứng đầu, nhưng nói đến tình yêu, cô chỉ thấy qua tình yêu của Tư Văn và Chu Yên, mà Thẩm Thính Ôn và Tư Văn như hai thái cực, vậy cô phải đối xử với cậu như thế nào đây?
Không đối phó được thì chạy, cô cũng không phải kiểu biết sức mình không cao còn cố chấp.
Hiện tại cô trốn, người ta cũng tránh, không thèm để ý đến mình, thì cô lại hối hận.
Một ngày cô mở WeChat của Thẩm Thính Ôn vô số lần, nhưng không thể hạ quyết tâm nhắn tin cho cậu, cô liền chạy tới phòng tập, nhưng Thẩm Thính Ôn cũng không đến đó. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Đúng vậy, cậu đến phòng tập làm gì? Trong nhà cậu chắc cũng có chỗ tập. Cậu cũng không cần đi xe điện ngầm, chỉ cần muốn thì hết chiếc này đến chiếc khác đón đưa cậu. Dù là đến phòng tập hay đi xe điện ngầm đều là vì cô, hiện tại bị cô đắc tội nên cậu trở về làm đại thiếu gia rồi.
Chu Thủy Nhung một bên hối hận, một bên nhịn không được chửi đổng: ''Trở về làm thiếu gia đi! Trở về ngậm núm vú cao su ấy! Đồ đến tận tay! Cơm dâng tậng miệng!''
Mắng xong lại hối hận, khi cô hối hận cũng không giống người thường: ''Bỏ mặc đấy, mặc kệ đấy, đổ xuống đấy! Bộ quý hiếm lắm sao! Mẹ nó đi tắm thôi!''
Xem cô rất có khí phách, kết quả tắm được nửa chừng liền lõa thể chạy qua, tìm lại hình tự sướng ngày trước Thẩm Thính Ôn gửi qua, nhưng lại nhớ tới cô đã xóa tin nhắn. Nghĩ đến đó cô ngã vật ra giường, dùng tay che giấu nét mặt hờn dỗi của mình.
Cùng lúc đó Chu Tịch Hựu tìm cô mời cơm, nói là tụ họp lần cuối trước khi nằm viện. Cô ấy kiểm tra xong rồi, kế tiếp là vào viện làm trị liệu. Chu Thủy Nhung gần đây không thấy cô trong trường, nhưng vẫn không chặn liên lạc của cô ấy. Chu Tịch Hựu tạo nhóm, ngày ngày gửi vào đó nào video nào Playlist âm nhạc, mấy cái cũng không hay cho lắm.
Chu Tịch Hựu tán gẫu với cô xong mới hỏi: ''Bây giờ cậu làm gì?''
''Đi tắm.''
''Còn tưởng cậu và Thẩm bảo bối ở cùng một chỗ chứ, cậu ấy đi Thượng Hải, chú tớ nói cậu ấy đi làm tiệc đính hôn. Tớ nghĩ trừ cậu ra thì cậu ấy đính ước với ai chứ? Thì ra không phải à?''
Chu Thủy Nhung hụt hẫng, đột nhiên cảm thấy không tự nhiên, không muốn nói thêm cái gì. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Chu Tịch Hựu không nhắn nữa.
Qua 5 phút đồng hồ Chu Thủy Nhung mới thoải mái một chút. Cô cuộn tròn gõ tin nhắn gửi Thẩm Thính Ôn, đánh rồi lại đánh, cuối cùng không gửi đi cái nào, ném điện thoại qua một bên.
Cô khó chịu gì chứ, không phải là tự làm tự chịu sao?
Có ai đi tưới nước hoài cho một cái cây mãi không ra hoa chứ? Cũng đâu phải Tịch Mộ Dung?
*Tịch Mộ Dung: Là một họa sĩ, nhà thơ sinh năm 1943 ở Trung Quốc, 1 trong những bài thơ nổi tiếng của bà là ''Cây nở hoa'', nội dung bài thơ kể về một cô gái hóa thành một cái cây mọc trên đường người cô yêu kiếp trước hay qua lại, cây nở đầy hoa cốt để thu hút sự chú ý, nhưng cuối cùng chàng trai không để ý, sau lưng chàng trai hoa rụng đầy đất khô héo như trái tim cô gái.
Link bài thơ:
http://baovannghe.com.vn/tho-tich-mo-dung-dai-loan-trung-quoc-24710.html
*
Thứ Hai khai giảng, Thẩm Thính Ôn xin nghỉ, Chu Thủy Nhung liên tục nhìn qua chỗ trống cậu hay ngồi. Giấy không thể gói được lửa, lửa tình của cô với Thẩm Thính Ôn đã đốt tới mặt, người sáng suốt đều có thể nhìn ra. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Ngày hôm sau Thẩm Thính Ôn đến trường, cậu mặc đồng phục, không cột tóc mà để xõa tự nhiên, làn da trắng trẻo, dáng vẻ hiền lành dễ gây thiện cảm.
Chu Thủy Nhung đi phát bài thi cho cả lớp, đã nghĩ khi Thẩm Thính Ôn nhận bài thì sẽ đưa cô xem, nhất định như vậy, kết quả là khi phát đến cậu thì là sự im lặng, cũng không dừng lại được 3 giây.
Cô sẽ không giống Thẩm Thính Ôn công khai biểu đạt sự yêu thích của mình, cô cũng không dừng lại chỗ cậu.
Thẩm Thính Ôn thấy Chu Thủy Nhung vẫn lạnh như băng, mất nhiều thời gian vì cô như vậy còn gặp chuyện cô đi xem kịch cùng người khác, thậm chí còn để tên khác chạm vào.
Có lẽ cô thật sự động lòng vì mình, nhưng cô càng đề cao phẩm chất nhẫn nại của bản thân hơn, cái gì cô cũng có thể nhẫn, tự nhiên có thể đè nén phần tình cảm này.
Qua thời gian lâu sau, cô không còn rung động nữa thì người khác sẽ thừa dịp chen vào, cậu cố gắng lâu đến vậy cũng uổng phí...Cậu biết như vậy, nhưng không thể luôn luôn vứt bỏ tôn nghiêm để đi tìm cô, cô cũng không thể mãi giữ vẻ chết cũng không chịu như vậy.
Thẩm Thính Ôn kế thừa bản lĩnh mưu tính của Thẩm Thành, lại không tính đến bản thân sẽ kẹt vào góc chết, biết được mà làm không được.
*
Ba tháng nữa là thi tuyển sinh vào Đại Học, học sinh cuối cấp cả năm khẩn trương học tập, giờ đây bước vào giai đoạn khẩn cấp nhất. Nhà trường tổ chức một cuộc mít-tinh giải đáp thắc mắc của học sinh, có một số cựu học sinh trường đạt thành tích tốt sau tốt nghiệp về diễn thuyết, còn có cả bác sĩ tâm lý.
Tất cả học sinh cuối cấp đều tụ lại hội trường, nhìn thấy những người thành công đứng trên đài, nghe quá khứ gầy dựng sự nghiệp của họ đều nhịn không được kích động mà rơi lệ.
Chu Thủy Nhung mất hồn mất vía, Thẩm Thính Ôn ngồi đằng sau, cách cô chỉ hai chỗ ngồi, cậu giương mắt là có thể thấy cô. Bởi vì từ đầu đến cuối Chu Thủy Nhung lo nghĩ cậu có nhìn cô hay không nên căn bản không nghe đàn anh truyền đạt kinh nghiệm. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Đợi một lát, cô như đứng trên đống lửa, như ngồi đống than, cô không đợi nữa mà lặng lẽ rời đi.
Khi đi ra cô đụng phải Lương Kế Phàm, cậu ta kinh ngạc khi thấy cô, lộ ra vẻ mặt đã lâu không gặp. Cậu đến trước mặt cô hỏi: ''Bà nội đây muốn đi chỗ nào vậy?''
Chu Thủy Nhung chưa gặp ai bần như vậy, Thẩm Thính Ôn từng khiến cô rất chán ghét cũng không bần đến vậy.
Lương Kế Phàm thấy cô không nói lời nào thì vươn tay niết mặt cô: ''Thái độ gì vậy?''
Chu Thủy Nhung nhanh chóng tránh né, bắt lấy cổ tay cậu ta, cậu ta đặt tay nhầm chỗ rồi, trong nháy mắt, cậu ta quỳ xuống phịch một tiếng. Thậm chí cậu chưa phản ứng kịp thì đã hành đại lễ với Chu Thủy Nhung.
Chu Thủy Nhung không muốn dây dưa nên nới lỏng tay ra, tiếp tục hướng về phía trước.
Lương Kế Phàm mộng mị, đây là sao vậy? Vừa rồi cô làm gì? Cậu làm sao...tự nhiên mất hết sức lực?
Cậu ta đứng tại chỗ suy nghĩ suy nghĩ, khi Thẩm Thính Ôn đi ra cậu ta vẫn còn trong trạng thái há hốc mồm.
Thẩm Thính Ôn không để ý, trực tiếp lướt qua.
Lương Kế Phàm thấy cậu lập tức giữ chặt lại, mở miệng tán gẫu: ''Lực tay của Chu Thủy Nhung thật không vừa, mẹ nó, cánh tay của tao thiếu chút nữa bị cô ta bẻ gãy.''
Chu Thủy Nhung. Thẩm Thính Ôn dễ dàng niệm lên tên cô, bởi vì cậu đã niệm như vậy không biết bao nhiêu lần. Người trong lòng vốn không cần cậu quan tâm, cô có thể bảo vệ tốt bản thân, những điều Thẩm Thính Ôn làm cho cô là thừa thãi! Còn chưa hiểu sao? Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Sau đó Lương Kế Phàm còn nói gì Thẩm Thính Ôn cũng không nghe.
Cậu thấy bóng dáng Chu Thủy Nhung nhưng vẫn đi theo hướng ngược lại, càng chạy càng xa, cũng không quay đầu lại.