Lý Cổn bắt xe đưa Chu Tịch Hựu về nhà, đến nơi cũng không vội rời đi mà đi bộ với cô một đoạn. Sau này sẽ hiếm có dịp tản bộ với nhau thế này, nên bọn họ hy vọng khoảnh khắc này càng dài hơn, nên đi rất chậm.
Chu Tịch Hựu cầm trên tay một ly trà hoa quả, là Lý Cổn mua cho. Bệnh này cô không kiêng kỵ gì, đương nhiên ăn nhiều thực phẩm có tác dụng tăng bạch cầu là tốt nhất.
Hai người ở bên nhau từ đó tới nay nếu không đánh trống, tập đàn, hát, thời gian còn lại đều cho nhau không gian riêng tư. Ngẫu nhiên nhắn tin chúc buổi sáng, buổi tối tốt lành, không còn gì khác.
Quan hệ như vậy nhìn qua giống như quen biết đã lâu, đã qua giai đoạn yêu nhau cuồng nhiệt, bắt đầu thời kì bình yên chung sống ngày qua ngày, giống như vợ chồng.
Nhưng bọn họ mới bên nhau không bao lâu, như thế này có bình thường không? Chu Tịch Hựu nhịn không được tự hỏi. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Lý Cổn chăm chú nhìn ly trà trong tay Chu Tịch Hựu, thấy cô uống hết mới cầm lấy đi bỏ vào thùng rác đằng kia.
Chu Tịch Hựu cười nhẹ: ''Cậu nhìn qua hơi kì lạ, có vẻ lạnh lùng, kỳ thật rất quan tâm tới người khác.''
Lý Cổn không phải nghe không hiểu ý ngoài lời nói: ''Cô ấy buông tay với Thẩm Thính Ôn, nhưng tâm chưa buông được, nhất cử nhất động của Thẩm Thính Ôn cô ấy đều để ý, dưới tình huống như vậy mà uống rượu sẽ làm tổn thương chính mình.''
''Thật tốt.'' Chu Tịch Hựu muốn thẳng thừng mắng cậu, nhưng cô không nỡ xả vào mặt cậu, nên tâm tình rất kỳ quái.
Lý Cổn nói một câu nữa: ''Nếu cậu cũng uống rượu tớ cũng sẽ ngăn lại như vậy, nhưng cậu uống cái khác. Cậu có thể tùy ý uống các loại nước giải khác. Nhưng nếu quá trớn tớ cũng sẽ ngăn cản.''
Chu Tịch Hựu không muốn nghe những lời này, càng nghe càng tức giận, đến mức trong nháy mắt cô nghĩ nếu không phải sống để trị bệnh thì cô quả thật muốn liều mạng quên đi. Cô kìm nén cơn tức, nói lên nỗi lòng: ''Trước đây không có gì là tớ không chiếm được, nên đối với mọi vật đều không có xúc động ham muốn, bởi vì tất cả rồi sẽ vào tay tớ thôi. Mẹ tớ nói, người thông minh đều biết chọn lấy món tốt nhất. Khi đó người tốt nhất bên cạnh tớ là Thẩm Thính Ôn.''
''Ba mẹ cậu ta dạy dỗ rất tốt, tớ tự nhận mình xuất phát điểm tốt cũng có thiên phú, nhưng vẫn không thể so với Thẩm Thính Ôn. Trọng điểm đương nhiên là cậu ta có khuôn mặt đẹp, hiện tại cảm thấy đẹp hơn hồi trước, ngũ quan sắc nét rõ ràng, so với trước kia thì phải thốt lên con bà nó chứ.''
Lý Cổn càng nghe càng khó chịu, nhưng xuất phát từ sự tôn trọng với Chu Tịch Hựu nên cậu không biểu lộ ra bên ngoài.
Chu Tịch Hựu khi nói chuyện còn nhìn Lý Cổn, cậu còn có thể thờ ơ như vậy. Cô lại nói tiếp: ''Tớ liền thích Thẩm Thính Ôn, nếu không phải cậu ta thích Chu Thủy Nhung, mà tớ cũng thích cô ấy, thì tớ tuyệt đối sẽ không buông tay!''
Lý Cổn nắm chặt tay rồi lại buông, rồi lại nắm, nhưng không thể hiện gì trên mặt. Mai Chu Tịch Hựu phải vào viện, hôm nay cậu không thể nổi giận với cô, tâm tình không tốt không có lợi cho việc chữa bệnh.
Nhưng trong lòng Chu Tịch Hựu thì nghĩ khác, cô đã nói vậy rồi mà Lý Cổn vẫn dửng dưng như vậy, khẳng định trong lòng cậu không có cô. Với lại, hai người ở bên nhau vốn là từ lời đùa mà ra, thiện cảm cũng có thể chưa có, còn nói đến thích hay không ư? Không thích thì sao để cô ở trong lòng được? Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Lý Cổn nói được làm được, trao đổi với cô, nói ra lý do vì sao thích Triệu Cô Tình: ''Năm lớp 10 tớ làm một phẫu thuật nam khoa, vì sợ lại không có kinh nghiệm, mà tớ ít liên lạc với cha mẹ nên không muốn phiền toái họ, nên tự mình tìm phòng khám. Vừa lúc bị học sinh khác lớp thấy nên lên mạng nói tớ bóc bánh trả tiền, bị lây bệnh qua đường sinh dục. Phòng khám kia là do người nhà của Triệu Cô Tình mở. Cô ấy giải thích chuyện này với mọi người giùm tớ. Nhưng cậu có biết, mọi người không cần biết lời đồn có thật hay không mà họ chỉ cần lan truyền nó thôi. Cứ như vậy, Triệu Cô Tình bị tớ liên lụy, bọn họ nói tớ và cổ cùng mắc bệnh. Sau đó cha mẹ Triệu Cô Tình tìm tới trường muốn trường nghiêm trị mấy người truyền tin nên chuyện này mới cho qua, sau đó không ai dám đề cập đến nữa.''
Chu Tịch Hựu không biết cậu đã trải qua chuyện như vậy, khó trách cậu luôn kiệm lời trong trường.
Lý Cổn còn nói: ''Tớ không rõ bắt đầu thích cô ấy từ khi nào, nhưng khi bản thân tìm kiếm hình bóng cô ấy trong đám đông, thì tớ biết mình đã thích cổ rồi.''
Chu Tịch Hựu hối hận đã biết chuyện này, Triệu Cô Tình có ân lớn như vậy với Lý Cổn, còn làm được chuyện mà cha mẹ cậu không làm được, Chu Tịch Hựu cô làm sao so được? Cô đột nhiên thấy phiền lòng, cũng có chút mơ hồ, vì sao khi thích Thẩm Thính Ôn cô cũng không thấy khổ sở như vậy?
Hai người cứ từng bước tiến tới, đã đến cửa nhà Chu Tịch Hựu, là một biệt thự có hậu viện và sân trước.
Lý Cổn dừng lại, nói với Chu Tịch Hựu: ''Về ngủ sớm một chút, tớ về cũng sẽ không nhắn tin phá giấc ngủ của cậu. Ngày mai không thể cùng người nhà cậu mang cậu vào viện, nhưng buổi chiều tớ sẽ xin đến bệnh viện thăm cậu.''
Chu Tịch Hựu nhìn nam sinh nói chuyện dịu dàng nhưng khuôn mặt lạnh lùng, cô hỏi một vấn đề: ''Vì sao cậu đồng ý cùng tớ ở bên nhau?''
Lý Cổn cũng không rõ, cậu nói đùa: ''Có lẽ do cậu rất đẹp, lúc ấy tớ bị ma quỷ sai khiến.''
''Vậy cậu có hối hận không?''
Lý Cổn nói: ''Tớ không hối hận.''
''Cậu có thể quên Triệu Cô Tình không?''
''Còn cậu? Có thể quên Thẩm Thính Ôn không?'' Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
''Tớ hỏi trước mà.''
Lý Cổn không rõ, nhưng cậu biết một điều: ''Tớ sẽ dốc hết sức lực để yêu cậu.''
Chu Tịch Hựu nhìn ánh mắt của cậu, thấy sự quyết tâm trong đó.