Chiếu tướng

Tại nhà Chu Thủy Nhung, cô đã thay quần áo.
 
Thẩm Thính Ôn ngồi trên thảm, người bị ướt, tóc cũng dính nước.
 
Chu Thủy Nhung đưa bộ quần áo cỡ lớn nhất cho cậu, để cậu đi thay đồ trước, cậu không đi bị Chu Thủy Nhung trừng mắt: ''Cậu không đi thay thì cứ để ướt vậy đi, đông lạnh chết luôn.''
 
Thẩm Thính Ôn nói: ''Tớ không còn sức, cậu mặc vào giúp tớ được không?''
 
Chu Thủy Nhung châm chọc: ''Cái này cũng không làm được? Thiếu gia không yếu như vậy chứ.''
 
Lời vừa nói ra, Thẩm Thính Ôn cũng không vội, còn cười đến mức vô lại: ''Vậy thử lại một chút không?''
 
Chu Thủy Nhung không cười, ném quần áo sang cho cậu: ''Cút đi thay đồ, không thay thì cút.''
 
Thẩm Thính Ôn không vờ vịt nữa, cầm quần áo vào nhà vệ sinh.
 
Chu Thủy Nhung thở ra. Vừa rồi tiếp xúc gần với Thẩm Thính Ôn như vậy, cô sờ soạng nơi đó của cậu, xúc cảm kia vẫn còn khắc trong đầu cô, cậu vừa mở lời thì lòng cô đã nhộn nhạo, tiếng đóng cửa phòng vệ sinh cũng có thể làm cô miên man hồi tưởng. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
 
Cô cũng không biết sao mình lại đồng ý làm như vậy với Thẩm Thính Ôn, nhưng cảm thấy bản thân mình bị tính kế, từ lúc cậu ép cô chọn lựa ngay chỗ đèn xanh đèn đỏ!
 
''A!''
 
Chu Thủy Nhung đang miên man suy nghĩ thì Thẩm Thính Ôn kêu lên một tiếng, cô đi qua hỏi: ''Cậu làm sao vậy?''
 
Thẩm Thính Ôn nói: ''Quần áo cậu có vấn đề.''
 
''Quần áo có thể có vấn đề gì chứ?''
 
''Cậu vào xem một chút.''
 
''Tớ không xem, mặc vào nhanh lên, xong thì ra đây.''
 
Giọng Thẩm Thính Ôn giống như rất sốt ruột: ''Tớ không lừa cậu đâu, cậu vào xem đi nè.''
 
Chu Thủy Nhung không tin, cậu chuyên lừa cô: ''Ra không được sao? Không được thì tớ phá cửa vào!''
 
Không nghe tiếng Thẩm Thính Ôn nữa.
 
Chu Thủy Nhung kêu vài lần cũng không thấy cậu trả lời, vẫn là cô mở cửa ra, mới hé cửa ra đã bị tóm gọn, mặt dán vào trong ngực cậu, cô giãy dụa nửa ngày mới chui ra khỏi áo cậu, trừng mắt: ''Cậu không phải bị bệnh chứ?''
 
Thẩm Thính Ôn ôm eo cô, nghiêng đầu cười nói: ''Quần áo cậu rộng quá, nhìn cổ áo này tròng vô hai cái đầu tụi mình cũng vừa, lưng áo cũng lớn, có cậu vào mà vẫn rộng thùng thình.''
 
Quần áo này vốn to như chiếc chăn đơn, đồ lạ lùng hơn cậu cũng từng mặc rồi. Chu Thủy Nhung bị bắt buộc phải vịn vào eo cậu: ''Sao mà cậu nhiều trò như vậy?''
 
Thẩm Thính Ôn không thừa nhận: ''Tớ để cho cậu xem quần áo này lớn thế nào thôi.''
 
''Hiện tại thấy rồi, để tớ ra ngoài!''
 
Thẩm Thính Ôn hỏi cô: ''Cậu không muốn mặc một bộ quần áo với bạn trai sao?''
 
Bạn trai...Từ này thật xa lạ, Chu Thủy Nhung thế nào cũng không nghĩ đến, cô liền hồ đồ hỗn độn như vậy có bạn trai, hơn nữa cậu bạn trai này là một tên giả tạo, thích diễn trò, chơi xấu.
 
Eo Chu Thủy Nhung rất nhỏ, còn có cảm giác mịn màng của áo trong, cậu vuốt ve eo cô, nhịn không được miên man vuốt ve. Cậu lại gần bên tai Chu Thủy Nhung, nhỏ giọng nói: ''Nhung Nhung.''
 
''Làm gì!''
 
''Cậu sờ eo tớ làm tớ căng cứng nữa rồi, cậu có biết con trai nếu cả đêm cứng ba lần mà không được thỏa mãn thì sẽ chết không.''
 
Chu Thủy Nhung chui ra từ trong quần áo cậu, cô chưa chuẩn bị tâm lý tốt để làm chuyện đó, nên phải cách xa cậu một chút. Cô mở cửa, chỉ ra ngoài: ''Cậu cũng đổi quần áo rồi, nên cút đi.''
 
Thẩm Thính Ôn luyến tiếc, mẹ nó Chu Thủy Nhung khiến cậu muốn chết quá, cậu muốn tận dụng mọi khả năng để dây dưa chốc lát với cô: ''Quần áo tớ còn chưa khô.''
 
Chu Thủy Nhung nghĩ mình nghe lầm: ''Chờ đồ khô chắc tới sáng mai!''
 
Thẩm Thính Ôn cảm thấy ấm áp: ''Vậy sáng mai chúng ta cũng có thể từ nhà cậu đi đến trường vậy.''
 
''Nghĩ hay quá nhỉ! Cút nhanh, không đi thì chia tay!'' Chu Thủy Nhung nói. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
 
Thẩm Thính Ôn thu chiêu, không thể nán lại được, nhưng cậu còn có thể câu giờ thêm lát nữa: ''Tóc tớ chưa khô nữa, ngoài trời gió quá.''
 
Chu Thủy Nhung liếc cậu: ''Hồi trước trên sân vận động khi cậu cởi áo tròng lên lưng tớ thì không thấy lạnh hả?''
 
''Đó là ở bên trong.''
 
Chu Thủy Nhung thật vô lực, cô lấy máy sấy cho cậu: ''Tự mình sấy đi.''
 
Tay Thẩm Thính Ôn đau, lắc lắc cổ tay có vẻ tủi thân nói: ''Vừa rồi dùng tay, giơ lên hồi lâu sẽ bị đau.''
 
Chu Thủy Nhung cũng lười nói nhiều với cậu, cô gắm điện gọi cậu lại: ''Lại đây!''
 
Thẩm Thính Ôn cười cười đi qua, cậu ngồi trên thảm ngẩng mặt nhìn cô.
 
Chu Thủy Nhung giúp cậu sấy tóc, vừa sấy vừa lôi kéo, phát tiết cơn giận.
 
Thẩm Thính Ôn cũng không để bản thân chịu thiệt, làm cậu đau thì cậu kêu lên, Chu Thủy Nhung không còn cách nào đành phải tập trung sấy tóc.
 
Sấy khô tóc, Thẩm Thính Ôn không còn lý do trụ lại nhà Chu Thủy Nhung, cậu bị đuổi tới cửa.
 
Chu Thủy Nhung sốt ruột, cũng chưa chào tạm biệt liền đóng cửa.
 
Đột nhiên đèn trong nhà vụt tắt, Thẩm Thính Ôn lập tức chặn cửa lại: ''Bóng đèn nhà cậu hư rồi, để tớ sửa cho.''
 
''Không cần! Cút!'' Chu Thủy Nhung đẩy cậu ra ngoài, đóng cửa lại.
 
Chu Thủy Nhung tựa lên cửa, nhớ tới đủ trò dụ dỗ cô của Thẩm Thính Ôn, còn có việc cô nghĩ bản thân mình mạnh mẽ chống cự, thật ra sau một hồi đều thỏa hiệp với cậu, cảm thấy có chỗ phụ lòng cha cô. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
 
Trên đầu chữ sắc là một thanh đao...

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui