Sau khi đến đồn cảnh sát khai báo, khi về đến nhà đã 4h30.
Trong lúc Thẩm Thính Ôn tắm rửa thì Chu Thủy Nhung chuẩn bị cho cậu 1 cái chăn mới đặt ở phòng khách, sau đó lấy hòm thuốc. Chờ cậu tắm rửa xong cô gọi cậu: ‘’Lại đây.’’
Thẩm Thính Ôn chỉ mặc một cái quần, nửa thân trên để trần, vừa lau tóc vừa đi qua chỗ Chu Thủy Nhung.
Không chỉ trên cánh tay mà trên lưng cậu cũng có hình xăm, khi di chuyển trang phục cũng dịch chuyển theo, làm hé ra một ít lông ở vùng bụng, hướng lên trên nữa là đường cong cơ bắp khiến người ta chảy nước miếng. Thân hình quyến rũ như vậy chắc cũng có đến 7-8 cô bạn gái rồi, Chu Thủy Nhung cảm thấy cậu tập cơ bụng không có ý nghĩa gì. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Chu Thủy Nhung sấy tóc cho cậu trước: ‘’Cậu tập cơ bụng làm chi vậy?’’
Thẩm Thính Ôn trả lời rất hiển nhiên: ‘’Bạn trai người khác có sao bạn trai cậu lại không có chứ? Tớ nào có thể khiến cậu không dám ngẩng đầu lên chứ?’’
Chu Thủy Nhung dùng sức vò tóc của cậu: ‘’Xạo quá! Bộ lúc trước cậu quen tớ sao?’’
Thẩm Thính Ôn không trả lời câu hỏi này: ‘’Không cần phải quen biết từ trước, chỉ cần biết là thời thời khắc khắc trong 20 năm cuộc đời tớ luôn sẵn sàng đem bản thân cho cậu.’’
Chu Thủy Nhung bị dọa, câu này của Thẩm Thính Ôn nói ra rất hiển nhiên, như kể lại một sự thật, nhưng chính cái kiểu này khiến Chu Thủy Nhung chịu không nổi, nghe xong mềm lòng hẳn.
Cô không nói chuyện nữa mà tập trung sấy tóc cho cậu, đang tập trung thì vô tình nhìn đến hình xăm sau lưng cậu, sao lại quen mắt như vậy?
Cô dừng lại, duỗi tay xoa xoa sau lưng cậu, lại gần xem xét nửa ngày đã nhìn ra: ‘’Cậu rảnh rỗi sinh nông nổi hả? Sao lại đem cái này xăm lên người, giống y đồ ngốc.’’
Thẩm Thính Ôn dựa vào lòng cô, vuốt ve đầu gối: ‘’Tớ và cậu, quá là đẹp.’’
‘’Đẹp cái rắm!’’ Chu Thủy Nhung tiếp thu không nổi: ‘’Tẩy đi cho tớ, xăm cái gì bình thường không được sao? Tớ vẽ con rùa cậu cũng đem xăm lên người nữa? Hơn nữa cậu bị đánh ở phòng vệ sinh không thấy mất mặt à? Sao cũng xăm cảnh này lên?’’
Thẩm Thính Ôn cảm thấy đẹp: ‘’Chờ đến khi cậu già bị Alzheimer, thấy cái này sẽ nhớ lại, vậy không tốt sao?’’ (Alzheimer: Bệnh mất trí nhớ)
Chu Thủy Nhung vỗ vai cậu một cái: ‘’Cám ơn cậu trù tớ nhé!’’
Thẩm Thính Ôn la làng lên: ‘’Đau…’’
Chu Thủy Nhung nhớ trên người cậu bị thương, không nói nữa mà bắt đầu xức thuốc cho cậu, rồi băng bó lại, cô tập trung xử lý vết thương, độ nghiêm túc giống như hộ sĩ vừa nhận chức trong bệnh viện. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Vết thương đã xử lý ổn thỏa, cô hỏi cậu: ‘’Còn chỗ nào nữa không?’’
‘’Không có.’’
Chu Thủy Nhung kéo cánh tay cậu qua kiểm tra một lần, chắc chắn chỗ băng bó không có vết hở nào mới đóng nắp lọ thuốc mỡ lại, cất đi.
‘’Cậu đến phòng khách ngủ đi, tớ xin nghỉ giùm cho, sáng nay khỏi đi học.’’
Thẩm Thính Ôn nhìn cô: ‘’Cậu đi à?’’
‘’Ừm. Đi’’
‘’Vậy tớ cũng đi.’’
Chu Thủy Nhung không cho: ‘’Cậu nhìn mặt mình như vậy còn đi cái rắm.’’
Thẩm Thính Ôn cũng không cãi nữa: ‘’Ừm.’’
Chu Thủy Nhung đưa cậu chai nước, sau đó đẩy cậu đến phòng khách: ‘’Cậu đi ngủ đi.’’
Thẩm Thính Ôn sợ sệt: ‘’Tớ chưa từng ngủ ở nhà người khác, một mình hơi sợ.’’
Chu Thủy Nhung biết ngay cậu sẽ nói như vậy, nên cô thắp nhang trong nhà trước: ‘’Tớ thắp nhang rồi, cậu cứ ngủ đi, không ai dám trêu vào đâu.’’
‘’Tớ cũng chưa chết, cậu thắp hương cái gì.’’
‘’Vì lo cậu sợ đó.’’
‘’Cậu quan tâm tớ quá.’’
Chu Thủy Nhung mạnh mẽ đẩy cậu vào phòng khách: ‘’Đừng kì kèo nữa, mau ngủ đi!’’
Cửa đóng lại, Chu Thủy Nhung đi tắm.
Xong xuôi hết thảy, đến khi nằm trên giường cô lại không tài nào ngủ được.
Hai ngày nay xảy ra thật nhiều chuyện, nhìn chung cũng không có chuyện gì lớn nhưng tất cả đều cho thấy một vấn đề, Thẩm Thính Ôn rất để tâm đến cô, chuyện này khiến cô lý giải không được. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Bọn họ như bèo nước gặp nhau, vốn nên từ từ phát triển tình cảm rồi quyết định ở bên nhau, nhưng lúc cô mới đến sao cậu lại có tình cảm liền? Một mặt cô cảm thấy không thể tưởng tượng được, một mặt không có cách nào giải thích tâm trạng khẩn trương và sợ hãi của mình trên đường đi báo cảnh sát.
Cô chưa sợ hãi như vậy bao giờ, cô sợ Thẩm Thính Ôn xảy ra chuyện, bọn chúng không biết nặng nhẹ, lỡ đánh vỡ đầu cậu thì làm sao bây giờ?
Phần cảm tình này ngày càng sâu, sâu đến không lường được, đây là chuyện tình yêu mà tuổi trẻ nên trải qua sao? Trong căn phòng trống, cô dành 10’ để đặt ra vô số câu hỏi vì sao.
Lăn qua lộn lại mãi không ngủ được, cô liền lặng lẽ xuống giường, âm thầm đi vào phòng khách, sau đó nhẹ nhàng gọi Thẩm Thính Ôn: ‘’Cậu ngủ rồi sao?’’
Thẩm Thính Ôn không đáp.
Chu Thủy Nhung nằm lên giường, từ từ ôm eo cậu.
Thẩm Thính Ôn đột nhiên ôm lấy cô.
Chu Thủy Nhung hoảng sợ: ‘’Cậu làm gì vậy?’’
‘’Tớ hỏi cậu mới phải, sao nửa đêm lại bò lên giường tớ? Muốn làm gì? Muốn ngủ với tớ sao?’’ lời Thẩm Thính Ôn chui vào lỗ tai cô.
Chu Thủy Nhung đẩy ra: ‘’Tớ sợ không được sao?’’
Thẩm Thính Ôn càng ôm chặt hơn: ‘’Được, tớ bảo vệ cậu, về sau ngủ cùng nhau đi.’’
‘’Cậu tưởng bở! Hôm nay thôi!’’
‘’Chuyện hôm nay hôm nay nói luôn, chúng ta có thể cởi đồ ngủ không, người ta nói như vậy cơ thể thư giãn hơn, giấc ngủ có chất lượng nhất.’’ Giọng Thẩm Thính Ôn trở nên mềm mỏng.
Chu Thủy Nhung điên mới tin lời ma quỷ của cậu: ‘’Người ta nào? Trong phim sếch hả?’’
Thẩm Thính Ôn thoáng mỉm cười, lồng ngực hai người kề sát nhau, cậu run làm Chu Thủy Nhung cũng run theo, đụng chạm khiến lỗ tai cô hơi nhột, trốn trốn tránh tránh: ‘’Cậu đừng cười nữa!’’
‘’Lần đầu tiên cậu nhào vào ngực tớ mà, cười hai tiếng thì đã sao?’’
‘’Bị ngứa này!’’
Thẩm Thính Ôn duỗi tay xuống sờ: ‘’Chỗ nào ngứa? Tớ gãi cho.’’
‘’Lỗ tai ngứa!’’
Thẩm Thính Ôn hôn hôn vành tai cô: ‘’Đỡ hơn chưa?’’
Không đỡ mà càng ngứa hơn: ‘’Cậu đừng nhúc nhích! Cậu càng đụng thì tớ càng ngứa!’’
Thẩm Thính Ôn xoay cô lại để cô đối mặt mình: ‘’Tớ cũng ngứa, cậu có thể gãi giùm không?’’
Chu Thủy Nhung ôm cậu, bàn tay duỗi ra sau lưng hỏi: ‘’Chỗ nào?’’
Thẩm Thính Ôn nói: ‘’Phía trước.’’
Chu Thủy Nhung dời tay ra đằng trước, để lên cơ ngực cậu: ‘’Chỗ này sao?’’
Thẩm Thính Ôn lại nói: ‘’Xuống chút nữa.’’
Ban đầu Chu Thủy Nhung tin thật, càng xuống càng cảm thấy không đúng, cô thu tay lại, không cần ngủ cùng cậu nữa, cô hối hận bản thân đã đến đây, phải đi thôi.
Thẩm Thính Ôn ôm eo cô lại, không cho đi: ‘’Cậu có nghe câu vịt dâng đến miệng còn để nó bay sao?’’
Chu Thủy Nhung trừng cậu: ‘’Muốn chết hả! Thẩm Thính Ôn!’’
Thẩm Thính Ôn oan ức: ‘’Vậy cậu cứ để yên cho tớ ngủ đi, là cậu lén lên giường, giật chăn, còn ôm tớ, nếu tớ không có phản ứng thì còn là con trai sao?’’
Chu Thủy Nhung hối hận muốn chết, hiện tại tim cô đập rất nhanh, miệng cũng khô, người căng thẳng, cô không sợ Thẩm Thính Ôn làm gì mình, chỉ sợ bộ dạng bản thân bị cậu quyến rũ sẽ lộ ra, bị cậu thấy hết. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Cô cảm thấy mất mặt, bản thân háo sắc thật sự rất mất mặt.
Thẩm Thính Ôn đặt tay lên chiếc bụng nhỏ của cô, chờ một lát thì hoạt động cả hai tay, một tay hướng lên trên, một tay đi xuống dưới. Bộ ngực của Chu Thủy Nhung rất đẹp, to lớn mà không bị rũ xuống, cao ngất, đàn hồi, chạm vào chút thôi thành nghiện.
Hành động dịu dàng của cậu khiến Chu Thủy Nhung tê dại, sảng khoái, không tự giác cọ cọ lồng ngực cậu, ngoài miệng thì nói: ‘’Cậu đừng nhúc nhích…’’
Giọng nũng nịu ít khi phát ra khiến cơ thể Thẩm Thính Ôn cứng lên ngay lập tức: ‘’Cậu đừng nhúc nhích mới đúng, chọc tớ nóng lên, phải phạt cậu mới được.’’
Chu Thủy Nhung không dám động đậy, mặt còn dán lên ngực Thẩm Thính Ôn, hơi thở phả lên người cậu. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Tay Thẩm Thính Ôn chậm rãi sờ đến nơi bí ẩn của cô, không dám đi xuống nữa, cậu vẫn nhận thức rõ chuyện ăn no và no xôi chán chè là như thế nào, cậu không phải chỉ nhất thời muốn đồ ngốc này, cậu muốn có cô một đời.
Cậu miết vào người cô: ‘’Thật nóng, cậu đang nghĩ gì vậy?’’
Chu Thủy Nhung đẩy tay cậu ra: ‘’Cậu đừng sờ lung tung.’’
‘’Cậu sờ tớ, còn động chạm như vầy, như vầy, hành tớ cả ngày mà tớ sờ một chút cũng không được sao?’’ Thẩm Thính Ôn làm nũng.
Mặt Chu Thủy Nhung cũng nóng lên: ‘’Không phải chính cậu một hai phải…’’
‘’Tớ muốn thì cậu liền cho, cậu thích tớ vậy sao?’’
‘’Thẩm Thính Ôn! Cậu thật không nói đạo lý!’’ Chu Thủy Nhung tức giận.
Thẩm Thính Ôn thu hai tay lại, ôm eo cô: ‘’Được được được, không nói thì không nói, ngủ đi.’’
Chu Thủy Nhung phải về phòng: ‘’Cậu buông ra, tớ phải về phòng.’’
Thẩm Thính Ôn không chịu: ‘’Tớ sợ mà, tớ không quen ở đây, lỡ mà bị ma quỷ tha đi thì làm sao bây giờ? Không phải sẽ khiến cậu khóc đến chết sao?’’
‘’Cái con quỷ này cũng ham ăn quá, bắt ai không bắt lại chọn cái đồ phiền phức nhà cậu.’’
Thẩm Thính Ôn cười: ‘’Bây giờ thấy tớ phiền, cũng không biết ai thấy tớ đánh nhau với người khác thì đau lòng muốn chết.’’
Chu Thủy Nhung mệt mỏi, Thẩm Thính Ôn không động tay động chân nữa cô cũng thả lỏng, ý thức dần dần biến mất: ‘’Tớ mới không…’’
Thẩm Thính Ôn không nói nữa, chờ khi cô ngủ rồi mới hôn trộm môi cô, tiếp xúc với da thịt trong miệng cảm thấy ngọt ngào, nóng bỏng, giống như vật cưng trong lòng cậu vậy. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Hôm nay cậu đã thấy được cô để ý mình như vậy.
Đánh nhau thì sao? Đáng giá.