Hôm sau, hai người đến thăm Chu Tịch Hựu, Chu Thủy Nhung mặc một chiếc váy ngắn lộ bắp đùi, Thẩm Thính Ôn nhìn thấy liền phát hỏa, kêu cô đi đổi trang phục. Chu Thủy Nhung không đổi, cô muốn mặc gì thì mặc, cha mẹ cũng mặc kệ thì cậu quản cái gì?
Thẩm Thính Ôn hỏi cô lần cuối cùng: ‘’Cậu đổi hay không!’’
Chu Thủy Nhung không đổi: ‘’Tớ nói cậu tẩy hình xăm cậu cũng không tẩy, vậy cậu quản tớ mặc cái gì?’’
Thẩm Thính Ôn không nhiều lời với cô, một phen nắm chặt tay cô áp lên sô pha, dùng miệng ấn hai dấu đỏ như dâu tây lên đùi cô.
Chu Thủy Nhung nhìn qua gương thì nổi lên biểu tình muốn giết người: ‘’Thẩm Thính Ôn!’’
Thẩm Thính Ôn nhàn nhạt nói: ‘’Đi thôi, không đổi cũng được.’’
Chu Thủy Nhung đánh lên cổ cậu: ‘’Bớt làm bộ mặt đó đi!’’ Nói xong đi thay đồ, chọn váy dài hơn.
Thẩm Thính Ôn cảm thấy cách này của cậu không tồi, về sau cứ làm vậy, cô muốn mặc đồ mát mẻ cậu liền hôn cô. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Cậu thông minh ghê!
*
Bệnh viện.
Chu Thủy Nhung ngồi gần Thẩm Thính Ôn, nghe bọn họ tra hỏi.
Chu Tịch Hựu khép hờ mắt hỏi: ‘’Hai người thật giỏi, cặp với nhau cũng không cho tụi tôi biết, để tụi tôi biết chuyện từ miệng lớp khác!’’
Lương Kế Phàm cũng nói: ‘’Đúng vậy! Có tôi là biết sớm hơn bọn họ chút thôi!’’
Chu Tịch Hựu liếc cậu ta: ‘’Cậu câm miệng! Biết mà không nói với tôi! Chỉ có tôi là không biết gì hết thôi sao?’’
Lý Cổn giơ tay: ‘’Còn tớ nữa.’’
Chu Tịch Hựu tức chết: ‘’Qua mặt cả hai vợ chồng tụi tôi phải không? Hai người giỏi quá nhỉ? Muốn chôn sự thật xuống mồ hay sao!’’
Chu Thủy Nhung nói: ‘’Không cố ý mà, lúc bắt đầu thật sự tớ chướng mắt cậu ấy…’’
‘’Cậu còn nói nữa! Lúc ban đầu thì chướng mắt, sau đó sao mà để mắt tới?’’ Chu Tịch Hựu trừng Thẩm Thính Ôn: ‘’Chắc chắn là cậu! Cậu mặt dày mày dạn! Tôi thế nào cũng không nghĩ cậu là cái đồ như vậy!’’
Lương Kế Phàm còn hùa theo: ‘’Đúng vậy! Mẹ nó thứ gì! Hai cái đứa này!’’
Chu Tịch Hựu trừng Lương Kế Phàm: ‘’Lúc tôi nói cậu có thể đừng xen vào không?’’
Lương Kế Phàm nói: ‘’Không phải tớ đang giúp cậu sao? Cậu xem hai người bọn họ gạt chúng ta, còn dám cãi lại! Buồn cười!’’
Chu Tịch Hựu liếc cậu ta: ‘’Cậu đừng nói nữa!’’
Chúc A Di có chuyện muốn hỏi: ‘’Cho nên là hai người bắt đầu từ khi nào?’’
Cả hai đều không nói, Thẩm Thính Ôn không tính nói còn Chu Thủy Nhung thấy khó mở miệng.
Chu Tịch Hựu khóc: ‘’Chu Thủy Nhung chồng ơi, cậu sao mà bị Thẩm Thính Ôn bắt mất rồi? Bộ không có cô gái hoàn mĩ nào có thể tránh xa tên chó con này sao? Bộ thanh xuân không thích Thẩm Thính Ôn thì bất ổn hay sao?’’
Lý Cổn nắm tay cô, nhỏ giọng nhắc nhở: ‘’Hôm nay cậu nói đủ nhiều rồi.’’
Chu Tịch Hựu bĩu môi: ‘’Tớ tức lắm, cái tên gia hỏa này giỏi lắm, tớ đồng thời mất đi hai tấm chồng, còn tưởng bọn họ không biết diễn kịch chứ!’’
Mọi người đều biết cô đang nói đùa, cô thích nói quá, cũng không ai nói gì. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Thẩm Thính Ôn và Chu Thủy Nhung ăn mắng một trận rồi về nhà.
Vốn là ai về nhà nấy, nhưng Thẩm Thính Ôn chơi xấu làm nũng, theo cô về nhà, Chu Thủy Nhung không có cách nào khác, lại để cậu vào cửa. Hai người ăn uống đơn giản rồi chơi Game.
Hai người chơi PUBG, Chu Thủy Nhung cho rằng Thẩm Thính Ôn sẽ chơi giỏi, kết quả cậu rớt đài còn la lối: ‘’Bà xã, có người, có người, có người!’’
‘’Nhặt vũ khí lên.’’
Thẩm Thính Ôn giả ngu: ‘’Tớ không dám đi ra ngoài, sợ lắm.’’
Chu Thủy Nhung cũng tin thật, cô đi qua cứu mạng chó của Thẩm Thính Ôn, sau đó dạy cậu chơi thế nào, còn chỉ cậu nhặt linh kiện trong Game.
Thẩm Thính Ôn giả ma mới rất giống, đi một bước dừng hai bước, vậy mà có thể chơi đến vòng chung kết.
Đến vòng chung kết, Chu Thủy Nhung đánh tên trùm, tên trùm mắng chửi vô cùng khó nghe, Thẩm Thính Ôn không giả bộ nữa mà quét sạch đám đồng bọn bên địch, cuối cùng hai người chiến thắng.
Mặt Chu Thủy Nhung còn u ám hơn trời chiều: ‘’Cậu thật mẹ nó biết giả bộ! Sợ mà vậy đó hả?’’
Thẩm Thính Ôn oan ức: ‘’Cái đó là sợ sao, cậu cũng đâu có hỏi tớ có chơi được hay không.’’
‘’Theo như cậu nói thì vẫn là tớ sai rồi?’’
Thẩm Thính Ôn bĩu môi: ‘’Tớ chỉ là nhân vật nhỏ thôi.’’
‘’Còn giả bộ.’’
Giữa lúc Chu Thủy Nhung đang nghĩ cần cho cậu một trận hay không thì chuông cửa vang lên, cô tưởng người ta giao nước nên mở cửa. Thẩm Thính Ôn bám người cũng đi theo, cằm đặt lên vai cô, cô đẩy ra hai lần cũng không được. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Cửa vừa mở ra, Tư Văn, Chu Yên, hai người Chu Thủy Nhung còn chưa kịp phản ứng thì Tư Văn đã phóng một chân tới đá Thẩm Thính Ôn ngã trên mặt đất.
Chu Thủy Nhung đờ ra, sao bọn họ lại ở đây?
Tư Văn cũng không có thời gian xem cô, anh vào cửa một phen túm lấy cổ Thẩm Thính Ôn dựng lên.
Chu Thủy Nhung hoàn hồn, sợ có án mạng, cô đi qua giữ chặt tay Tư Văn: ‘’Cha! Đừng mà!’’
Tư Văn không để ý tới cô, mắt nhìn Thẩm Thính Ôn nói: ‘’Tôi kêu cậu bảo vệ nó.’’
Câu sau được Chu Yên tiếp lời: ‘’Không kêu cậu ‘chén’ nó.’’
Chu Thủy Nhung từ từ buông tay, cái gì? Bọn họ đang nói gì? Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Thẩm Thính Ôn bị kéo mặt đỏ bừng, gian nan kêu một tiếng: ‘’Thầy…’’