Chiếu tướng

Ở quầy Bar, Lương Kế Phàm nói: ‘’Bằng không cậu cứ xông thẳng đến nhà đi? Tuy rằng làm căng thì khả năng cậu bị bạo hành cao hơn, nhưng cũng không còn cách nào khác.’’
Hôm qua Thẩm Thính Ôn đến nhà Chu Thủy Nhung xin lỗi thì thấy cô đi về nhà với một nam sinh, chính là nam sinh lớp 11 mà hôm trước cô khen ‘’Đẹp trai’’. Ba người gặp nhau, Thẩm Thính Ôn giống như tên ngốc ngồi trước cửa nhà chờ cô. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Lửa giận bốc lên tới não, không nhịn được nên anh ấn nam sinh lên tường động tay động chân, cuối cùng bị Chu Thủy Nhung kéo ra, đuổi đi.
Thẩm Thính Ôn tức giận đến mức mắt đỏ vằn: ‘’Đến mức này sao?’’
Chu Thủy Nhung vốn không muốn nói, nhưng thấy anh làm ra vẻ nạn nhân thì cảm thấy buồn nôn: ‘’Chúng ta đã chia tay, anh chạy đến trước cửa rồi đánh bạn tôi, còn hỏi tôi đến mức này sao ư?’’
‘’Anh đồng ý chia tay sao?’’
‘’Không phải vậy sao, đổi ý rồi?’’
‘’Dù có chia tay đi nữa thì vừa quay đầu là em đi tìm người khác liền sao?’’
‘’Nếu đã chia tay thì tôi tìm ai có liên quan gì đến anh sao? Anh hơi bao đồng rồi Thẩm thiếu gia, đi lo cho Tô Diệu Cẩm nhà anh đi, người ta cần anh, còn Chu gia đây không cần.’’
‘’Dấm ăn cũng hơn nửa tháng rồi còn chưa hết sao?’’
Chu Thủy Nhung cười khẩy: ‘’Đừng tự dát vàng lên mặt mình, bộ không thấy tôi ‘’thay áo’’ mới rồi sao?’’
Thẩm Thính Ôn vô lại bao nhiêu chứ, nhìn Chu Thủy Nhung bày ra vẻ không thèm quan tâm, anh liền nâng ót cô lên hôn một cái, hôn xong còn khiêu khích nam sinh kia: ‘’Thèm ư? Tôi muốn hôn là hôn.’’
Chu Thủy Nhung liền cho Thẩm Thính Ôn ăn mấy cái tát lên mặt. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.

Thẩm Thính Ôn thôi hồi tưởng, không nghĩ nữa, càng nghĩ càng phiền. Nhìn Lương Kế Phàm xem, bạn gái cậu ta người nào người nấy yêu cậu ta đến chết đi sống lại, nói chia tay là khóc sướt mướt, nhốn nháo một phen, dựa vào cái gì mà Chu Thủy Nhung cô lại thờ ơ, còn đùa giỡn với nam sinh khác?
Lương Kế Phàm thấy anh không nói gì, hiếm được mấy khi tỏ ra thông minh nói: ‘’Cậu sợ cô ấy gặp nạn lớn gì đó ư?’’
Thẩm Thính Ôn tự nhiên sẽ sợ điều đó.
Hai người đang nói thì Lý Cổn tới, anh nói: ‘’Kẹt xe.’’
Lương Kế Phàm rót cho anh ly nước: ‘’Tới đây, góp ý cho thiếu gia nè.’’
Lý Cổn không gọi Thẩm Thính Ôn là thiếu gia, vì danh xưng này mang nặng ý mỉa mai, anh không làm vậy: ‘’Chưa hòa sao?’’
Lương Kế Phàm nhắm hai mắt, lắc đầu: ‘’Đừng nói nữa, quá khó.’’
Lý Cổn cười khổ: ‘’Có khó như tớ không?’’
Lương Kế Phàm nhớ tới việc anh và Chu Tịch Hựu cũng gặp một đống vấn đề, chuyện sống chết của Chu Tịch Hựu còn chưa rõ, anh thở dài: ‘’Đương tuổi thiếu niên không phải nên rất có chí khí sao? Vì sao ba chúng ta lại ở đây khổ sở vì tình chứ?’’ Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Lý Cổn: ‘’Có phải già rồi nên tình cảm không còn trong sáng nữa? Lớn lên rồi nhiều chuyện phải suy xét quá, không còn sự thuần túy nữa.’’
Nói cũng phải. Lương Kế Phàm dựa vào lưng ghế trên quầy Bar: ‘’Mấy ngày nữa phải đến trường đại học báo danh, thời gian trôi qua thật mẹ nó nhanh. Đến lúc đó chúng ta tách ra, về sau không thể cùng đi ăn nữa, thật khó chịu.’’
Lý Cổn nhớ tới sinh nhật Thẩm Thính Ôn: ‘’Cậu muốn ăn sinh nhật ở đâu?’’
Thẩm Thính Ôn chắc chắn muốn cùng một chỗ với Chu Thủy Nhung.
Lương Kế Phàm nói: ‘’Dù sao cũng phải làm Party, đây là cơ hội cuối cùng để làm quen nữ sinh trước khi vô đại học. Cậu nói xem, tụi mình tìm chỗ nào high một chút, quầy Bar trên sân thượng nằm trên tòa cao ốc nào đó chẳng hạn, uống rượu khiêu vũ, còn có thể xem pháo hoa, không vui sao, không sảng khoái sao? Thiếu gia cân nhắc thử xem?’’
Lý Cổn không nghe Lương Kế Phàm nói, anh gật đầu với Thẩm Thính Ôn: ‘’Tớ tính gửi cậu bao lì xì mừng tuổi.’’
Lương Kế Phàm cười cười: ‘’Cậu cũng phát lì xì cho tớ nữa chứ? Đang khô máu đây.’’
Hiện tại Lý Cổn đi diễn một lần cũng được hơn 2 vạn NDT (~  40 triệu VND), cũng coi như có tiền: ‘’Ừm.’’
Lương Kế Phàm hôn chụt lên trán cậu: ‘’Yêu cậu.’’
Lý Cổn chùi chùi nước miếng, nói với Thẩm Thính Ôn: ‘’Mấy hôm trước Chu Thủy Nhung đi thăm Hựu Hựu, hai người lúc tán chuyện có nói rất thích con trai mặc áo sơ mi trắng, hy vọng tin này giúp ích cho cậu.’’
Thẩm Thính Ôn ngồi ì nãy giờ lần đầu tiên lộ ra cảm xúc. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Lý Cổn kính anh một chén rượu: ‘’Chúc cậu may mắn.’’
Lương Kế Phàm cũng kính Thẩm Thính Ôn một ly, bọn họ đều ngầm hiểu sau này lên đại học sẽ không còn gắn kết như bây giờ được nữa.
‘’Tới đây, tới đây, tới đây! Nếu không có bất ngờ nào xảy ra thì đây chính là lần tụ tập cuối cùng của đám đàn ông chúng ta, uống cho đã đi, dô!’’

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui