Chim Sẻ Ban Mai

Ai.................người mắc bênh mê sạch sẽ đúng là rất cực nhọc, nhưng mà,người ở cùng vớii kẻ mắc bệnh mê sạch sẽ thì càng cực khổ hơn...ai....

Rột rột.....rột rột..............

Đột nhiên tôi cảm thấy bụng mình thật đói! A...........đúng rồi! Hình như mẹ đã chuẩn bị cho tôi 1 bình dưa chua là quàm ăn vặt!

Thật may!! Mau mau lấy nó ra thôi!

Tôi lục lọi tủ đồ, lấy ra 1 cái bình nhựa! A! Chính là cái bình này!_______dưa chua tình yêu của mẹ giành cho tôi! Ha ha!

Tôi ôm bình ngồi trên bàn học

"Ma Thu Thu! Trời ạ! Cô.....trong tay cô đang cầm cái gì vậy?!" Thượng Hà Hi kinh ngạc hỏi

"A! Đây là dưa chua mẹ tôi làm! Thứ này ăn rất ngon! Đúng rồi, Thượng Hà Hi, cô có muốn ăn thử 1 miếng hay ko?" Tôi nói rồi đem bình nhựa đẩy đến trước mặt Thượng Hà Hi

"Ko muốn, ko muốn!! Cầm lấy đi! Cầm lấy đi! Bẩn gần chết!!" Thượng Hà Hi nhìn hộp dưa chua của tôi, lông mày đã cau lại thành một đường

"A..............." Tôi có chút khó chịu đem cái bình kéo trở về, mở nắp đậy

Oa! Thơm quá nha!! Mùi chua chua cay cay của củ cải!! Món này chính là sở trường tuyệt vời nhất của mẹ!! Tôi vốn có chút ko phấn chấn, nhưng chỉ cần ngửi được cái mùi này thì tinh thần đã tốt hơn rất nhiều

"Này............này....thứ này có thể ăn sao?............" Thượng Hà Hi vẻ mặt hoảng nhìn tôi như nhìn kẻ đang uống thuốc độc tự sát

"Thượng Hà Hi, thứ này tên là muối dưa chua ngọt, nguyên liệu chính là củ cải phơi nắng rồi sau đó ngâm chua, tuy rằng vẻ bề ngoài của nó ko được dẹp lắm, nhưng mà hương vị cũng ko tồi!! Rất thơm!! Cô có ngửi thấy ko!" Tôi vừa nói vừa đẩy chiếc bình về phía Thượng Hà Hi

Thượng Hà Hi do dự nhìn nhìn tôi, sau đó mới cẩn thận đem cái mũi hướng đến cái bình ngửi ngửi.....

Vẻ mặt của nàng nói cho tôi biết, nàng đã có chút động tâm

"Thật chứ?" Thượng Hà Hi hoài nghi nhìn tôi

"Ừ! Thật!" Tôi vui vẻ đem cái muỗng trong hộp cơm đưa cho Thượng Hà Hi

"Ko cần!" Thượng Hà Hi lạnh lùng đẩy cái muỗng của tôi ra "Tôi dùng muỗng của mình"

"A.........Được! Được!!" Tôi xấu hổ đưa cái lọ đến trước mặt nàng

Thượng Hà Hi mặt ko chút thay đổi dùng khăn khử trùng lau qua cái thìa 1 lần, sau đó mới cẩn thận bỏ thìa vào bình, nhẹ nhàng mà múc 1 muỗng......

"A! Đây.............đây là...................con gián!! A__________!!" Thượng Hà Hi sợ tới mức quăng luôn cái muỗng, hoảng sợ kêu lên một tiếng thật thảm thiết (Rin: hờ hờ.....chị Hi ăn luôn cũng có sao đâu!! Ở Châu Phi ngừi ta cũng coi gián là 1 món đặc sản!! Nhìu đại gia nhà giàu vì món đó mà phải bay qua Châu Phi du lịch để được ăn gián nướng!! Huống chi là cái món "gián ngâm chua" hoàn toàn mới như thế này...hô hô)

Tôi cũng bị phản ứng của Thượng Hà Hi làm cho hoảng sợ tới mức hai tay run run, "bịch" một tiếng, bình dưa chua trong tay đã rơi xuống đất, toàn bộ dưa chua trong bình đều đổ ra ngoài.............

Con gián?!! Làm sao có thể?! Bên trong bình sao lại có gián!!? Tôi nhìn nhìn con gián chết còn nằm trong muỗng của Thượng Hà Hi sợ tới mức ko nói thành lời!

"Ma Thu Thu!Cô cố ý phải ko?!" Thượng Hà Hi tức giận ngút trời, chỉ tay vào con gián nói

"Ko..........ko phải! Tôi ko cố ý mà!!" Tôi gấp đến mức ra sức lắc đầu


"Sao lại thế này!? Đã xảy ra chuyện gì!" Tử Lôi và Hoa Chu đột nhiên vọt vào!

"Cô ta!! Cô ta dám bỏ con gián chết vào cái đồ ăn cho tôi ăn!" Thượng Hà Hi nổi giận đùng đùng nói

"Ko có!! Tôi thật sự ko có làm!! Tôi cũng ko biết tại sao bên trong cái hộp lại có con gián............" Tôi sợ đến mức nước mắt đã ngấng đầy khóe mắt

"Ko sao? Sự thật ngay trước mắt còn dám nói xạo?!" Tử Lôi oang oang miệng gầm lên với tôi

"Tôi..........tôi............"

Hiện tại, tôi thật ko biết tìm đường nào để chối cãi............

"Đã xảy ra chuyện gì? Sao lại ầm ỹ như vậy?" Bác gái quản lý lòng như lửa đốt đi vào

"Bác gái! Con nhỏ Ma Thu Thu kia thật quá đáng! Dám bỏ con gián vào hộp dưa chua sau đó lại đưa cho Thượng Hà Hi ăn!" Tử Lôi vẻ mặt đáng thương kéo kéo tay bác gái nói

Giả vờ đáng thương chính là sở trường số một của mấy loại tiểu thư con nhà giàu như Tử Lôi, tôi đã thấy nhưng ko thể trách.............

"Thật như vậy sao?!" Bác gái quản lý nhìn tôi rồi lại nhìn sang Thượng Hà Hi

"Hừ, dì tự mình xem đi!" Thượng Hà Hi hướng 1 cái nhìn xem thường xuống con gián

"Bác gái!! Ma Thu Thu biết rõ Thượng Hà Hi rất thích sạch sẽ nên đã cố tình làm vậy, thật quá đáng!!"

"Ko phải! Bác gái!! Con ko làm!! Thật mà.........." Tôi quýnh lên, nước mắt lại rơi xuống

Bác gái nhìn tôi lắc đầu thở dài, tỏ vẻ hiểu rõ tâm tư

"Tốt lắm, chuyện này hãy để tôi điều tra 1 chút!! Hiện tại trời ko còn sớm, tất cả mọi người nghỉ ngơi sớm 1 chút!!"

"Nhưng mà bác gái!! Ma Thu Thu thật quá đáng!! Dì chưa nói câu nào thì đã giải quyết cho nghỉ ngơi sao?!" Tử Lôi tức giận đến mức dám lớn tiếng hỏi bác gái

Bác gái sắc mặt trầm xuống

"Tôi cả đời làm quản lý kí túc xá của Hayakawa! Ai làm chuyện gì, ko làm chuyện gì, các người chỉ cần liếc mắt thì tôi đã biết!! Chuyện này nếu để tôi điều tra rõ ràng, thì đối với bất cứ kẻ nào gây ra chuyện này tôi cũng sẽ ko thiên vị"

"Dì............" Khuôn mặt Tử Lôi lập tức đỏ bừng

"Được rồi!! Hai bạn học, hai người nên trở về phòng nghỉ ngơi!! Chuyện dọn vệ sinh nơi này thì lát nữa tôi sẽ kêu người đến làm!"

"Hừ! Ma Thu Thu! Coi như hôm nay số cô gặp may!" Tử Lôi hung dữ trừng mắt lườm tôi 1 cái, kéo Hoa Chi cùng nhau rời đi!

"Hừ! Đúng là bẩn gần chết!! Tôi muốn đi tắm!" Thượng Hà Hi tức giận hừ hừ bước đến phòng tắm

"Bác gái, cảm ơn dì............" Tôi nức nở, vẻ mặt vô cùng cảm kích nhìn bác gái quản lý đáng yêu

"Đừng khách sáo, cô bé, tôi biết cô là cô gái tốt, không hề giống với mấy đứa đại tiểu thư con nhà giàu này, cô ko thể làm ra cái chuyện này. Thiếu gia Kim Ánh Minh đã đặc biệt dặn tôi phải chăm sóc cô!" Bác gái mang theo nụ cười thân thiết rời đi

Bác gái kia thật tốt, hiền lành cũng giống mẹ vậy..................Cả Kim Ánh Minh nữa!


Bởi vì xúc động, mà tim tôi lại cảm thấy ấm áp mặc dù thân thể tôi vì rét lạnh mà đã gần như muốn đóng băng

Ko khí lạnh..............ko khí lạnh............

Cả 1 buổi tối, Thượng Hà HI đã ko mở miệng nói chuyện với tôi lấy 1 câu! Bầu ko khí trong ký túc xá đã hạ xuống tới mức 0

Tôi ngồi trước bán học, ngây ngốc nhìn Thượng Hà Hi đang đọc sách trên sô pha

Làm sao bây giờ? Mình.............mình có nên cho Thượng Hà Hi 1 lời giải thích? Nhưng................nhưng mà mình phải giải thích với nàng như thế nào? Ai là thủ phạm bỏ con gián vào hộp dưa chua, tôi nặn óc suy nghĩ nhưng 1 chữ cũng ko thể suy nghĩ ra!

Chần chờ thật lâu, cuối cùng tôi cũng quyết định mở miệng

"Này............."

"Câm miệng! Tôi ko muốn nghe giọng nói của cô!" Thượng Hà Hi ko đợi cho lời nói của tôi xuất ra khỏi mồm, đã thở phì phì, cắt đứt lời tôi

Tôi ngoan ngoãn gật đầu, ko nói gì thêm nữa

Ai..............Quên đi..............Bây giờ Thượng Hà Hi còn nổi nóng, đợi cho nàng nguôi ngoai được 1 chút, tôi sẽ lại giải thích với nàng....

Ô..............thật chóng mặt.............Xem ra bệnh cảm lạnh của tôi ko nhẹ a! Tốt nhất là tôi nên lên giường nghỉ ngơi sớm 1 chút.....

Ôi? Sao lại thế này?! Trước của sổ sao lại có ánh sáng?! Tôi kinh ngạc nhìn cái cửa sổ ko máng rèm, trong lòng cực kì hoang mang!

Tôi nhìn nhìn Thượng Hà Hi ngồi trên sô pha, nàng đưa lưng về cửa sổ cho nên đối với tất cả mọi sự việc xảy ra phía sau đều ko hề biết

Ánh sáng nơi cửa sổ lúc chớp lúc tắt, nhìn qua thật giống như ám hiệu! Ám hiệu..................A! Chẳng lẽ là Mông Thái Nhất?!

Đúng rồi! Hôm trước hình như hắn có nói với tôi về cái loại ám hiệu gì gì đó!! Chẳng lẽ.............đây là ám hiệu của hắn phát ra cho tôi?!!

Tôi nghĩ đến đây thì lòng chợt lạnh

Cái tên ngu ngốc kia trăm lần ngàn lần đừng giở trò khỉ gì ra nha!! Sự kiện "con gián" chấn động vừa qua còn hoàn toàn lắng xuống, nếu như thêm 1 cơn sóng gió nữa..............ô ô ô ô!! Tôi ko dám tưởng tượng ra chuyện gì xảy ra tiếp theo!!

Ko được!! Tôi phải nhanh nhanh ngăn cản cái tên ngu ngốc kia mới được!

Nghĩ đến đây, tôi vội vàng chạy tới bên cạnh cửa sổ

"Thượng............Thượng Hà Hi! Buổi tối trời lạnh, tôi giúp cô đem rèm cửa sổ đóng lại! Ha ha ha ha..............."

Thượng Hà Hi phiền chán nhìn tôi liếc mắt 1 cái, nàng ko nói gì, xem như là ngầm đồng ý

Ánh sang trên cửa sổ vẫn lúc sáng lúc tối..............

Tôi ghé mắt vào chỗ đối diện cửa sổ nhìn kỹ!

Trời ạ! Quả thật là cái tên ngu ngốc Mông Thái Nhất ấy! Hắn đang cầm 1 cái đèn pin hướng về cửa sổ lúc mở lúc tắt! Tên kia rốt cuộc muốn làm cái gì?!!


Ô..............bị ánh sáng đèn pin của Mông Thái Nhất tìm thấy rồi! Ánh sáng đâm vào mắt chói quá!! Tôi dụi dụi mắt, hướng về Mông Thái Nhất nhìn qua......

A! Mông Thái Nhất đang ra sức vẫy tay với tôi! Trời ạ..........ko phải hắn muốn hướng về phía tôi kêu to chứ!! Trăm lần ngàn lần đừng như vậy nha!! Nếu ko tôi sẽ lại gặp chuyện ko hay!! Thừa dịp hiện tại Thượng Hà Hi còn chưa biết chuyện, tôi phải mau mau ngăn tên ngốc này lại mới được!

Nghĩ đến đây, tôi vội vàng vẫy vẫy tay với Mông Thái Nhất, để cho hắn ko làm rối chuyện nữa!! Nhưng mà ko ngờ tới...........Mông Thái Nhất thấy tôi vẫy vẫy tay, lại càng hăng say vung vẫy đèn pin trong tay!!

Ô ô ô ô! Tại sao lại như vậy? Nhất định hắn đã hiểu nhầm ý của tôi! Tôi phải làm như thế nào để cho cái tên ngu ngốc kia hiểu ý đây?

Đang lúc tôi biết nên làm thế nào, Mông Thái Nhất đối diện đột nhiên hạ cái đèn pin trong tay xuống!

A? Hắn làm sao vậy? Hắn đã hiểu được ý của tôi sao?! Đôi mắt tôi đột nhiên sáng ngời

Nhưng mà..........Sự thật đã chứng minh tôi mười phần đều sai!!

Mông Thái Nhất buông đèn pin ra nhưng lại thuận tay cầm một sợi dây thừng phía sau có buộc với 1 vật đen đen, ra sức vung nó lên trên không trung!!

Hắn..................hắn muốn làm gì?! Lòng tôi liền trầm xuống!

Nói thì chậm nhưng sự việc lại xảy ra rất nhanh! Lòng bàn tay Mông Thái Nhất đột nhiên buông lỏng! Sợi dây thừng mang theo 1 vật đen đen đột ngột bay tới gần của sổ phòng tôi!

A!!cái..........cái vật đen đen kia nhìn sơ qua rất giống với 1 cái móc sắt!! Ko.........ko phải hắn muốn bắt chước mấy bộ phim kiếm hiệp,cứ tưởng mình là nhân vật chính một thân võ nghệ cao cường định bay qua đây chứ??

Đợi chút.............Ngày hôm đó hình như hắn nói qua như vậy thì phải.................hắn sẽ bay đền thăm tôi..................

Hay quá, hay quá....................Lần đầu tiên ném móc sắt của Mông Thái Nhất đã nếm thử mùi thất bại.............móc sắt liền bị hắn thu trở về

Đừng! Đừng ném nữa Mông Thái Nhất ơi!! Nếu ko tôi sẽ thật sự bị anh hại chết!! Ô ô ô ô!

Tôi gấp đến độ hướng về Mông Thái Nhất ra sức xua tay

"Ma Thu Thu! Kéo rèm cửa sổ có cần phải làm lâu như vậy ko?" Thượng Hà Hi ko kiên nhẫn ngẩng đầu lên nhìn tôi hỏi

"A!A!Xong rồi! Xong rồi!" Tôi vội vàng vươn tay, giả vờ làm ra cái bộ dạng như đang kéo màn

Chuyện ko muốn xảy ra đã tới..............

Ầm!! loảng xoảng!!

Cửa sổ đã bị móc sắt của Mông Thái Nhất đập nát

"A!" Thượng Hà Hi bị tiếng động bất thình lình vang lên làm cho giật mình!! Sợ hãi đến mức ngã ngồi xuống mặt đất

"Thượng Hà Hi! Cô.................cô ko sao chứ?!" Tôi vội vàng chạy lên đỡ nàng dậy

"Cút ngay!" Thượng Hà Hi dùng sức đẩy tôi ra, tức giận chỉ tay vào cửa sổ vương đầy miểng thủy tinh và sô pha tức giận rống to "Ma Thu Thu!! Rốt cuộc cô đang làm cái gì?!!"

"Tôi............chuyện này................."

Làm sao bây giờ? Làm sao đây? Nếu như tôi nói mọi chuyện là do Mông Thái Nhất làm, nói ko chừng nàng sẽ đi tìm Mông Thái Nhất gây chuyện a.................

"Sao lại thế này?!! Lại xảy ra chuyện gì?!!" Tử Lôi tựa như thần đèn, vừa nghe thấy tiếng động khác thường xuất hiện trong phòng chúng tôi, lập tức liền chạy tới!

"Cửa sổ sao lại vỡ nát?!" Tử Lôi thấy cửa sổ bị hỏng 1 lỗ lớn thì kinh ngạc hỏi

"Hừ! Hỏi Ma Thu Thu đi?!" Thượng Hà Hi ko muốn lên tiếng tức giận nói


"Cái gì?! Lại là cô?! Ma Thu Thu!" Tử Lôi mở to đôi mắt nhìn tôi

"Tôi........tôi..........."

"Tôi cái gì mà tôi?! Cô nhất định là vì ghen tị với tiểu Hi đã cùng với Mông Thái Nhất đính hôn, cho nên mới trăm phương ngàn kế, tìm cách hại tiểu Hi,có đúng ko?!!"

"Ko phải! Tôi thật sự ko có nghĩ vậy..............."

"Đứng lại!! Ko được vào!! Nơi này là kí túc xá nữ!"

"Bà già thối!! Bà dám ngăn cản tôi, cẩn thận coi chừng tôi đánh bà!"

Lúc này,t ừ dưới lầu đã truyền lên giọng nói của Mông Thái Nhất

là giọng của Mông Thái Nhất..............cái tên ngu ngốc kia định xông vào kí túc xá nữ để làm gì đây?!!

Đừng mà............trăm lần ngàn lần đừng lam vậy.........nhất định đừng làm vậy!!

Thời điểm tôi vừa mới cầu nguyện, Thượng Đế đã vô tình hoàn toàn lờ luôn tôi. Chỉ vài phút sau, Mông Thái Nhất đã xuất hiện trước gian phòng kí túc xá!!

"Mông Thái Nhất! Anh tới đây làm gì?!" Thượng Hà Hi tức giận trừng mắt hỏi Mông Thái Nhất

"Đồ lập dị!! Tôi đến là muốn nói cho các người biết, cửa sổ là do tôi làm vỡ!! Tôi cho phép các người làm khó Ma Thu Thu!" Mông Thái Nhất lớn tiếng nói

"Mông Thái Nhất! Anh cũng thật quá đáng! Thượng Hà Hi là vị hôn thê của anh, sao anh lại luôn che chở cho Ma Thu Thu?!!" Tử Lôi tức đến mức đối với Mông Thái Nhất la to

"Tôi muốn che chở cho ai là chuyện của tôi!"

"Mông Thái Nhất xem ra mắt của anh đã bị mù! Chỉ có như vậy mới đi thích con nhỏ bẩn thỉu này!"

"Cô nói rất đúng............." Giọng nói của Mông Thái Nhất đột ngột trầm xuống "Tôi ko biết vì sao lúc trước mình lại theo đuổi 1 kẻ chỉ biết trêu chọc người khác, tính kế hại người??!"

Khuôn mặt của Tử lôi đột nhiên so với cà chua còn trở nên đỏ hơn!

"Mông..............Mông Thái Nhất!! Anh.............anh nói bậy bạ cái gì đó?!!"

Mông Thái Nhất nhìn Tử Lôi bằng ánh mắt khinh thường, sau đó lại đi đến trước mặt tôi

"Sẻ con, có sao ko?"

"Tôi................khỏe............."

Ô..............hình như là ko khỏe lắm..............đầu tôi..............đầu tôi thật choáng váng............thật choáng váng nha..............

"Mông Thái Nhất..............." Thượng Hà Hi đột nhiên hạ giọng nói "Mông Thái Nhất...............anh thật sự thích cô ta sao?............."

A?Sao lại thế này? Tôi có cảm giác hình như Thượng Hà Hi rất khó chịu........nhưng mà...........ô...........tại sao sàn nhà cứ không ngừng xoay tròn..............xoay tròn a............

Vừa nghe thấy lời nói của Thượng Hà Hi, Mông Thái NHất liền ngẩn ra!

"Đúng vậy" Hắn kiên quyết trả lời

Mông Thái Nhất................Mông Thái Nhất vừa nói cái gì vậy?..........Tôi................tôi bị làm sao thế này..............ko chỉ có sàn nhà, mà ngay cả trời đất cũng bắt đầu xoay tròn..................

Phịch.................

Tôi chỉ cảm thấy bầu trời tối xầm lại, sau đó hai mắt của tôi liền nhắm lại, sau đó tôi ko còn biết đến trời đất là cái chi...........


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận