Cả hai liền bay nhanh ra khỏi thành, hướng thằng đến Ngũ Hành Tông.
Ngũ Hành Tông cách thành này cũng hơn vạn dặm, nhưng với tốc độ nhanh hơn sấm sét của họ thì chỉ trong thời gian ngắn họ đã đến nơi rồi.
Hai người họ ở phía ngoài nhìn vào tấm màn chắn vô hình ngăn cách phạm vi Ngũ Hành Tông với bên ngoài, rồi họ nhìn cảnh vật bên trong đó, với thị lực của họ bây giờ thì việc nhìn đến Ngũ Hành Tông cũng không lạ.
Ngũ Hành Tông có phạm vi lên đến mười vạn dặm, Tông môn được bao quanh bởi năm dãy núi dài vài trăm dặm, phía trên là những đám mây ngũ sắc.
Nếu thể ý kĩ thì trong đám mây phía trung tâm Ngũ Hành Tông có một tòa nhà nhỏ, đó là nơi ở của Vấn Đạo là người bảo hộ cho Ngũ Hành Tông chi nhánh ở đây.
Lưu Nhật Quang nhìn về phía Ngũ Hành Tông rồi bảo
-Phía trên kia là chổ ở của Vấn Đạo Ngũ Hành Tông, còn có phải thật sự như vậy hau không thì ta không rõ.
-Một khi chúng ta bước vào ranh giới này thì bọn họ sẽ biết sẽ có người đi vào.
Tiểu Thiên ngước nhìn tấm màn vô hình này
-Vậy làm thế nào để họ không biết chúng ta đi vào ?
Lưu Nhật Quang cười cười rồi lắc đầu
-Không cần thiết phải rắc rối như vậy, vì nó chỉ kiểm soát có bao nhiêu người vào và ra thôi, mỗi ngày đều có vô số người vào ra.
-Nên ngươi cứ yên tâm, ta cũng đã đi qua đi lại nhiều lần rồi.
-Đệ chỉ cần nói là đệ tử mà ta mới thu nhận vậy là được rồi.
Sau đó cả hai tiến vào bên trong phạm vi Ngũ Hành Tông
-Ta đã sắp xếp mọi việc rồi, bây giờ chỉ còn ở ngươi thôi.
-Ta sẽ chờ ám hiệu của ngươi.
Rồi Lưu Nhật Quang lấy trong túi trữ vật ra một lệnh bài to cở bàn tay phía trên khắc ba ngọn núi
-Đây là lệnh bài của ta, nếu có người hỏi thì đệ rút nó ra.
-Nó vẫn có uy lực rất lớn đấy, ta đi đây
Sau đó Lưu Nhật Quang rời đi, trước khi rời đi còn bảo Tiểu Thiên hãy cẩn trọng rồi phóng đi nơi xa.
Còn Tiểu Thiên lúc này nhìn bóng lưng của Lưu Nhật Quang rồi nhìn lệnh bài trong tay rồi thu nó vào túi trữ vật.
Sau đó đôi mắt cậu hiện lên sát khí nhìn về phía Ngũ Hành Tông rồi phóng đi thật nhanh.
Lúc này ở bên trong Ngũ Hành Tông một số đệ tử thì làm nhiệm vụ, một số thì ngồi trong động phủ tu luyện,...!tất cả đều không hề hay biết kiếp nạn đang đến gần.
Tiểu Thiên đứng phía xa cách Ngũ Hành Tông chừng hai dặm, cậu ngắm nhìn mọi thứ dưới đó rồi đưa tay lên
-Lĩnh Vực Nhật Nguyệt.
Từ tay cậu phóng khối Nhật Nguyệt bay thẳng lên bâu trời tạo ra một cái lòng nửa bên là lửa, nửa bên là băng.
Các đệ tử không hề hay biết gì chỉ nhìn thấy trên bầu trời là Nhật Nguyệt đang xoay tròn phía trên đấy, lúc này các vị Đại trưởng lão cùng trưởng lão liền phóng ra ngoài nhìn lên bầu trời.
Tông chủ của Ngũ Hành Tông cũng bước ra nhìn lên bầu trời
-Là vị nào đến gây rắc rối với Ngũ Hành Tông ?
Tiểu Thiên không hề lên tiếng mà thay vào đó là cậu tung ra một quyền đánh thẳng vào Ngũ Hành Tông
-Ngũ Long Thái Dương Kích
Một quyền của Tiểu Thiên đánh ra tạo thành năm con Kim Long, mỗi con đều to lớn trăm trượng trong miệng cắn một khỏa Thái Dương phóng thẳng vào chính điện Ngũ Hành Tông.
Tông chủ Ngũ Hành Tông nhìn vào chiêu này mà kinh hãi, tay bấm chú
-Hộ Tông đại trận mở
Một tấm màn chắn ngay lặp tức cản chở năm con kim long kia của Tiểu Thiên, nhưng chỉ cản được hai con thì tấm màn chắn đấy bắt đầu xuất hiện các khe nứt rồi trực tiếp vỡ ra để cho ba con kim long xông vào.
Lão Tông chủ liền bay ra chống đỡ
-Ngũ Sắc Liên Đài
Một đoán hoa sen có năm cánh, mỗi cánh là một màu khác nhau, to lớn ngàn trượng xuất hiện cản chở lấy ba con kim long đang bay đến kia.
Nhưng vị Tông chủ kia không ngờ uy lực của ba con kim long lại mạnh đến vậy, liền bị đánh cho lui lại.
Đóa sen ngũ sắc kia của lão cũng đã xuất hiện vết nứt, các đại trưởng lão và trưởng lão ở bên dưới khai trận truyền Linh Khí cho Tông chủ.
Nhưng cả ba con Kim Long mỗi con đều có uy lực một kích toàn lực của Nguyên Anh hậu kỳ, cộng thêm Thái Dương trong miệng nó nữa liền tạo ra một làn sóng nhiệt khổng lồ đánh thẳng vào phía bên dưới.
Lúc này Tông chủ cùng các vị khác đang chống đỡ, các đệ tử bên dưới thì kinh hãi mà nhìn lên
-Là vị tiền bối nào lại có thực lực làm cho Tông chủ và các vị đại trưởng lão cùng trưởng lão cũng không chống đỡ nổi ?
-Chẳng lẽ là Vấn Đạo đại năng ?
Phía trên ba con kim long vẫn đang giao đấu với đóa sen ngũ sắc của Tông chủ và sự hợp sức của các vị đại trưởng lão và trưởng lão.
Hai bên luôn cân tài cân sức, đột nhiên ba con kim long đó há miệng ra để cho ba khỏa Thái Dương kia phóng ra đánh thẳng vào đóa hoa sen kia “ Bùm” một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, đóa hoa sen kia trực tiếp vỡ vụn.
Cả đám người Ngũ Hành Tông trực tiếp phun ra máu tươi, có người không chịu nổi áp lực trực tiếp nổ tung mà chết.
Ba con kim long từ trong vụ nổ phóng xuống kèm theo làn sóng nhiệt từ ba khỏa Thái Dương vừa phát nổ kia, tất cả cùng đánh thẳng xuống chính điện Ngũ Hành Tông, thì có một tiếng nói vang lên
-Trảm ...
Chỉ với một chữ đã đẩy lùi được làn sóng nhiệt kia, cả ba con kim long cũng giẫy dụa một lúc rồi bị cắt đứt thành vô số mảnh ở trên không.
Tiểu Thiên ở phía xa nghe được chữ này thì biết được nó không đến từ tòa nhà trong mây kia mà là từ trong lòng đất.
-Thực lực của Vấn Đạo quả thật bá đạo !
Tiểu Thiên cũng từ từ xuất hiện trước mặt đám người Ngũ Hành Tông, Tông chủ Ngũ Hành Tông dù đang bị trọng thương nhưng cũng gắng đứng dậy và nhìn cho rõ đối phương là người nào nhưng lại không hề nhận ra.
Sau đó lão ôm quyền cúi đầu
-Tiền bối !
-Ngũ Hành Tông của ta đã đắc tội gì với tiền bối ?
Mặc dù Ngũ Hành Tông mang danh là có Vấn Đạo chấn thủ, là Tông môn chi nhánh của Ngũ Hành Tông tại trung tâm thì nó cũng chỉ là vẻ bề ngoài hữu danh vô thực.
Mặc dù khi nãy vị Vấn Đạo kia có giúp nhưng cũng chỉ là giúp qua loa mà thôi, còn nếu đối phương với thực lực mạnh như thế này thì vị Vấn Đạo kia cũng chưa hẳn sẽ ra mặt.
Thế nên vị Tông chủ Ngũ Hành Tông này mới tỏ vẻ khách sáo như vậy.
Với lại chỉ cản một đòn này của Tiểu Thiên mà Ngũ Hành Tông đã tổn thất vô cùng lớn rồi, nào là bị hủy đi Hộ tông đại trận, rất nhiều người bị trọng thương có, chết cũng có.
Chỉ với một chiêu mà đã gây ra tổn thất lớn như vậy rồi, nhưng khi nhìn vào dáng vẻ của Tiểu Thiên ở trên bầu trời thì vị Tông môn Ngũ Hành Tông lại không tin đó là chiêu mạnh nhất.
-Vấn Đạo quả thực bá đạo !
-Không cần ra mặt chỉ dùng lời nói cũng đẩy lùi được quyền của tại hạ.
Tiểu Thiên đứng phía trên mà nói xuống, cậu không hề quan tâm đến lời nói của Tông chủ Ngũ Hành Tông.
-Vậy để xem quyền này của ta có làm cho Vấn Đạo đại năng ngài có xuất thủ hay không ?
Lúc này từ sâu bên dưới lòng đất của Ngũ Hành Tông một giọng nói vang lên
-Ngươi quá tự mãn vào Chí Tôn Trúc Cơ của ngươi rồi !
-Ngươi nên biết khác biệt giữa ta và ngươi đó chính là Đạo.
Lúc này các đại trưởng lão và trưởng lão biết được người đang ở trên không kia là Chí Tôn Trúc Cơ thì kinh hãi mà mở to mắt ra mà nhìn.
Còn Tông chủ Ngũ hành Tông thì lão ta đã nhìn ra được Tiểu Thiên là Chí Tôn Trúc Cơ.