Chín Tháng Mười Ngày Được Soái Tỷ Bao Nuôi


Cả một buổi tối em và cô trò chuyện rất vui nhưng vì một cuộc điện thoại của Uyển Tinh mà cô phải rời đi
" Chào buổi sáng Tiểu Du, Tiểu Linh "
Hai cô gái đồng thanh đáp lại " Chào cô chủ "
Hiểu Tinh hôm nay tâm trạng vô cùng tốt
" Cô chủ hôm nay ăn chè đậu đỏ nhé! "
" Sáng sớm đã ăn đồ ngọt rồi à "
Hiểu Tinh vẫn còn hơi mơ ngủ
" Không phải, hôm nay là thất tịch "
" À, thất tịch! Được đó, ăn chè đậu đỏ đi "
Tiểu Linh vui vẻ đùa giỡn với em
" Chị, ăn chè đậu đỏ để thoát ế "
" Đúng, ăn chè sẽ thoát ế đó "
Bỗng nhiên có một giọng nói cất lên
" Mê tính "
Hân Nghiên hôm nay lại về đột xuất làm em và mọi người đều giật hết cả mình
" Cô chủ!! "
" Hàm tổng! "
Hân Nghiên nhíu mày trong có vẻ rất khó chịu
" Tôi vẫn chưa ăn sáng, xuống bếp làm cho tôi "
Tiểu Linh cuối đầu
" Dạ "
" Tôi không gọi cô "

Hân Nghiên mặt còn khó chịu hơn
" Cô xuống bếp làm cho tôi "
Hiểu Tinh ngẩn người một lúc rồi gật đầu bước vào bếp
( Làm gì mà nổi nóng như thế chứ! Là Uyển Tinh chọc giận chị mà có phải em đâu )
Hiểu Tinh biết vì việc Uyển Tinh cáu gắt khó chịu với cô nên cô cứ hậm hực
Em chị chiên trứng là hai miếng thịt nguội cho cô ăn với bánh mì.

Hiểu Tinh nghĩ rằng sẽ bị mắng nhưng em mặc kệ
" Chỉ có bao nhiêu đây thôi, tủ lạnh đã hết đồ ăn rồi "
Tuy mặt cô không vui nhưng vẫn chấp nhận ăn.

Hiểu Tinh chỉ ăn một ít rau luột
" Buổi sáng chỉ ăn rau như thế con của tôi làm sao đủ chất dinh dưỡng "
" Quả trứng và thịt mà ngài ăn là đồ cuối cùng trong tủ lạnh rồi "
Hân Nghiên cũng không nói gì, ăn hết phần của mình rồi cô lên phòng nghĩ ngơi
Công việc thì như đóng tơ nhện, còn Uyển Tinh cứ nhõng nhẽo như một đứa trẻ làm cô rất đau đầu
Hân Nghiên thay một bộ quần áo thật thoải mái rồi ngồi trên ghế uống trà thư giản
Cốc cốc
Một tiếng gõ cửa cất lên, cô gằng giọng hỏi
" Ai? "
" Em có làm bánh nướng đậu đỏ, ngài có muốn ăn không? "
Hiểu Tinh rụt rè hỏi nhưng cô lại khó chịu đáp

" Tôi không ăn đồ ngọt "
Nghe cô từ chối em liền bỏ đi
( Tính khí thật thất thường, hôm qua còn vui vẻ lắm cơ mà )
15 phút sau
Từ trong phòng cô đột nhiên ngửi thấy một mùi hương vô cùng thơm vô cùng ngọt
" Mùi gì vậy? "
Cơ thể cô hơi mệt nhưng nghĩ đến lời mời của em khi nảy thì cô có hơi tò mò, thật cục nhỏ đang bày trò gì?
Cô đi xuống lầu thì chẳng thấy ai, mùi thơm bay từ vườn vào
Bạn nhỏ Hiểu Tinh đang cùng các cô hầu nữ vừa nướng thịt, vừa nướng bánh, không chỉ hầu nữ mà đến mà còn có cả Trình Du.

Là cô ấy mua thịt và đậu giúp em
" Woaa! Cô quản gia ướp thịt ngon ghê "
Tiểu Du tắm tắt khen ngợi.

Hiểu Tinh cũng đồng ý với đều này
" Quả thật rất ngon "
Hôm nay Trình Du tóm tóc lên rất gọn, lại mặc đồ rất bình thường nên em cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều
" Làm gì vậy? "
Hân Nghiên từ bên trong đi ra
" Cô chủ "
Trình Du cuối đầu chào, Hiểu Tinh bước lên phía trước giơ tay chặn lại
" Không cho ngài ăn! "
Cô đi đến trước mặt em rồi giơ tay lên bún nhẹ một cái vào trán em
" Đồ của tôi, em có quyền cản sao! "
Hiểu Tinh uất ức vô cùng, đã ăn đồ của mình còn, đánh mình nữa
" Không cho đâu! "
Em chạy đến muốn giật lấy xiên thịt nướng nhưng chiều cao em có hạn, làm sao với tới chỗ tay cô
" Mặc kệ em! "
Không khí ở nơi này làm rất thoải mái


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận