Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu

Vùng ngoại ô Thiên Diệu

Một ngôi làng cổ, suối nước trong suốt từ bên cạnh uốn lượn chảy qua. Gió thổi phất , lá cây sàn sạt rung động.

Một chiếc xe ngựa tinh xảo hoa lệ từ bên kia chậm rãi chạy tới, đứng ở trên một bãi cỏ trống không.

Hai người lái xe ngựa từ trên xe nhảy xuống, mở cửa xe. Mộtthân ảnh nổi bật đi ra,quần áo màu xanh tung bay,một mái tóc đen dài dùng mọt cây tramngọc cố định lại , vài sợi tóc rơi ở hai bên.

“Chủ tử, chậm một chút.”

Dạ Thần một thân cẩm bào màu trắng vươn tay, để cho Lãnh Loan Loan dựavào bước xuống xe ngựa. Hiện tại chủ tử đang có bầu tự nhiên phải cẩnthận , không thể túy ý giống dĩ vãng được.

Lãnh Loan Loan vươntay để lên tay Dạ Thần, tao nhã xuống xe ngựa. Hai tròng mắt sáng ngờiquét qua bốn phía, lại không gặp một bóng người nào. Khóe môi ngoéo mộtcái, những người này có can đảm kêu nàng ra, chẳng lẽ không có can đảmhiện thân sao? Chỉ sợ người đã sớm đến đây, lại như con chuột không biết tránh ở nơi nào nhìn trộm rồi

“Nếu đến đây, sao không hiện thân?”

Lãnh Loan Loan hướng tới cánh rừng hô, lại bảo Dạ Thần cùng Dạ Hồn đem bàn ở trên xe ngựa đem xuốngi. Nàng ngồi ở trên ghế , nhàn nhã hưởng thụphong cảnh ngoại ô cũng rất đẹp a.

“Hoàng hậu quả nhiên là người can đảm , cư nhiên chỉ dẫn theo hai người đến. Chẳng lẽ không sợ chúng ta trá hình sao?”

Thượng Quan Hiên đi ra, bên người còn có Dạ Thanh Minh, và quốc quân Hổ Gầm quốc


.

Thượng Quan Hiên mặc một bọ cẩm bào màu trắng , khóe miệng có chứa y cười yếu ớt, tuấn mỹ bất phàm, giống như hồ ly.

Dạ Thanh Minh quần áo màu đen y , ngũ quan bình thường lại có khí thế lãnh ngạo

Quốc quận Hổ Gầm quốc quân quần áo màu xanh, thắt lưng đeo ngọc đái, thânhình cao ngất, cao to, cũng có khí chất của chính mình .

Ba người đứng cách Lãnh Loan Loan chừng năm bước liền dừng lại,khi nhìn thấydung mạo của Lãnh Loan Loani, đôi mắt hiện lên một tia kinh diễm. Không nghĩ tới hoàng hậu Thiên Diệulớn lên lại tuyệt sắc như thế, khó tráchHiên Viên Dạ kia khăng khăng vì vị hoàng hậu này mà bãi bỏ hậu cung bangàn phi tần

“Lá gan của các ngươi cũng không phải là nhỏ.” LãnhLoan Loan liếc ba người một cái, khí thế bất phàm, đáng tiếc a, bọn họcố tình chọc tới nàng.

“Hoàng hậu nương nương,có ý gì?” ThượngQuan Hiên bị nàng nhìn lướt qua, không khỏi run rẩy. Khó trách nghe đồnhoàng hậu Thiên Diệu phi phàm, quả nhiên khí thế này liền đủ kinhngười. Đứng ở bên cạnh thân thể của nàng , giống như tùy thời có thể bịkhí thế của nàng dọa đổ

“Dù bây giờ ta chỉ có hai người, cũng có thể lấy mệnh của các ngươi.” Lãnh Loan Loan lạnh lùng nói.

“Khẩu khí lớn.” quốc quân Hổ gầm quốc bị Lãnh Loan Loan chọc tức đến cắnrăng,“Hôm nay chúng ta ở đây xem ai có thể lấy được mệnh ai??” Hai taynhất kích, trong rừng lại xuất hiện một đám hắc y nhân, nguyên lai bọnhọ sớm có chuẩn bị.

Ba người Lãnh Loan Loan đạm mạc nhìn đámngười hắc y nhân liếc mắt một cái, giống như hoàn toàn không để bọn họvào mắt.Thái độ khinh thường như vậy cũng khiến cho Thượng Quan Hiên, Dạ Thanh Minh cũng cả kinh, chẳng lẽ bọn họ đã sớm thiết kế bẫy để cho bọn họ tự chui vào sao?

Hai người hai mặt nhìn nhau, muốn nhanh chóng cản lại mệnh lệnh cong kích Lãnh Loan Loan của quốc quân Hổ Gầm quốc

“Hổ huynh, chậm đã.”

“Làm cái gì? Hôm nay nàng nếu đã đến đây, sẽ không có thể thả nàng rời đi.”Quốc quân Hổ Gầm quốc bất mãn sự ngăn trở của hai người.

“Ta sẽ không rời đi.” Lãnh Loan Loan quay đầu, nhìn phía ba người.“Bởi vì phải rời khỏi là nhóm của các ngươi”

“Ngươi muốn thế nào?” Thượng Quan Hiên, Dạ Thanh Minh sắc mặt bỗng nhiên biếnđổi, ngôn ngữ chắc chắn của Lãnh Loan Loan làm hai người có cảm giáckhông tốt.

“Trước cho mọi người của các ngươi xuất hiện đi.” Lãnh Loan Loan hướng tới một bên cánh rừng hô, mâu quang chợt lóe, mới vừarồi nàng không nhìn lầm hai bóng dáng của nữ nhân trong đó.

“Hoàng hậu quả nhiên lợi hại.” Thượng Quan Hiên cười, quay lại hướng cánh rừng bên kia hô,“Các ngươi xuất hiện đi, nàng đã phát hiện ra rồi .”

Theo lời nói của Thượng Quan Hiên phát ra,hai bóng dáng liền tiến lạigần,hai bóng dáng trắng và đỏ, đúng là Khương Uyển Uyển cùng Bạch MịNương.


“Không nghĩ tới chúng ta lại gặp mặt.”

Khương UyểnUyển cùng Bạch Mị Nương đứng ở bên người Thượng Quan Hiên , nhìn LãnhLoan Loan lạnh lùng nói. Ánh mắt nhìn chăm chú vào nhan sắc của nàng sau khi lớn lên, mâu quang hiện lên một tia đó kị. Không nghĩ tới cái tiểunha kia đầu cư nhiên trổ mã tuyệt sắc như thế.

“Người không nghĩ tới , chỉ có các ngươi mà thôi.” Lãnh Loan Loan liếc hai người một cái, không nghĩ tới hai người này lại đi cùng nhau

“Ngươi có ý tứ gì?” Thượng Quan Hiên biến sắc, chẳng lẽ hành tung của bọn họ hết thảy đều ở nằm trong tay của nàng sao?

“Suy nghĩ của ngươi là chính xác đó .” Lãnh :Loan Loan gật gật đầu, đứnglên. Quần áo màu lam bay lên, một đôi mắt đẹp nhìn mấy người“Ta đã biết các ngươi chính chủ của cuộc ám sát kia . Hơn nữa các ngươi không phảimuốn biết được nguyên nhân tam quốc bị giết sao?”

“Vì cái gì?” Dạ Thanh Minh nhìn nàng..

“Rất đơn giản.” Lãnh Loan Loan tàn khốc cười,“Bởi vì các ngươi không nênđánh chủ ý lên Thiên Diệu , nơi này là địa bàn của ta, trêu chọc đến ta, các ngươi sẽ chết thật thảm. Hiện tại, các ngươi đại khái đã biết hậuquả .”

“Ngươi muốn làm nữ hoàng?” Khương Uyển Uyển cùng Bạch MịNương nghe được lời nói của Lãnh Loan Loan đều hoảng sợ,Nàng là muốn làm nữ hoàng sao?

“Nữ hoàng?” Lãnh Loan Loan nhíu nhíu mày liễu, khinh thường nói.“Ta căn bản không xem ở trong mắt.”

“Vậy ngươi là?” Đến tột cùng là có ý tứ gì?

“Bởi vì --” Lãnh Loan Loan lạnh lùng trừng mắt bọn họ,“Các ngươi trêu chọcnam nhân của ta, chính là trêu chọc ta. Hắn với ta là một .”

“Ngươi --” Mấy người đã muốn nói không ra lời , nữ nhân này cư nhiên làm cànnhư thế,không biết liêm sỉ. Nhưng nàng lại đáng sợ như thế, cuồng vọngnhư thế, đến tột cùng thế lực của nàng có bao nhiêu kinh người, tài năng đem thiên hạ cũng không để vào mắt?

“Nhưng ta còn có chút nghivấn?” Lãnh Loan Loan mím môi, nàng không thể thỏa mãn được tất cả vấn đề của bọn họ bởi vì chỉ có chết mới có thể hiểu hết được.


“Lúc trước ngươi vì cái gì muốn hãm hại ta?” Bạch Mị Nương oán hận nói.

“Vấn đề này ngươi hẳn là hỏi nữ nhân bên người ngươi chứ.” Thật sự là ngungốc, đến bây giờ còn không rõ rang người hãm hại nàng ta chính là người luôn ở bên cạnh chính mình

Lới nói của Lãnh Loan Loan làm Bạch Mị Nương sửng sốt, sau mới tỉnh ngộ . Nàng xoay người nhìn Khương Uyển Uyển, oán hận nói:

“Nguyên lai người chân chính hãm hại ta là ngươi.”

“Trước không cần lo những chuyện này , trước bắt lấy nữ nhân này rồi nói sau.” Quốc quân Hổ Gầm quốc chỉ vào Lãnh Loan Loan, hắn hận không thể ăn tươi nuốt sống nàng để hả giận

“Được.” Thượng Quan Hiên, Dạ ThanhMinh cũng đạt thành nhận thức. Hiện tại hết thảy đều bại lộ, không bằngbắt nàng, có lẽ còn có cơ hội thắng.

Vung tay lên, hắc y nhân liền bay lên.

Lãnh Loan Loan cười, ống tay áo giương lên, ảnh thị vệ như thiên binh bay xuống

“Bọn họ liền giao cho các ngươi, đừng cho ta thất vọng.” Có u ác tính sẽ diệt trừ.

“Dạ”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận