Sau sáu ngày.
Bởi vì Diệp Tu dùng một chiêu đánh bại bang chủ Lý Tạc Thiên của Tạc Thiên bang và đại đệ tử Lâm Trần của đội chấp pháp ngoại môn ở Địa Hạ tinh cung nên tin tức sốt dẻo này kéo dài tận sáu ngày vẫn không hạ nhiệt.
Hơn nữa chuyện này không chỉ rầm rộ ở ngoại môn mà cả những đệ tử nòng cốt, Thánh Tử, trưởng lão và không ít thái thượng trưởng lão nội môn cũng rất quan tâm đến Diệp Tu.
Đây là lần thứ hai Diệp Tu tạo nên náo động lớn như vậy trong thánh cung Thiên Nguyên sau khi phá giải Cửu Tinh Thiên Nguyên trận.
Đương nhiên, sở dĩ những đại nhân vật kia quan tâm Diệp Tu không phải vì hắn đánh bại Lý Tạc Thiên và Lâm Trần, mà do có người nói Linh Thiên trưởng lão chủ động tỏ ý hi vọng Diệp Tu có thể trở thành Thánh Tử, nhưng hắn lại từ chối.
Phải biết rằng đó chính là vị trí Thánh Tử của đội chấp pháp!
Trong rất nhiều tinh cung của thánh cung Thiên Nguyên thì địa vị của đội chấp pháp cũng thuộc dạng không thể trêu vào, Thánh Tử của họ có vị thế vượt xa đa số Thánh Tử các tinh cung, quyền lực và tài nguyên tu luyện còn tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Nhưng Diệp Tu vẫn từ chối.
Rất nhiều người đều cảm thấy Diệp Tu thật là ngu không ai bằng, nếu trở thành Thánh Tử thì sẽ được hưởng địa vị tài nguyên tốt nhất, cao hơn thân phận đệ tử ngoại môn bình thường không biết bao nhiêu lần.
Bọn họ cũng không hiểu rốt cuộc tiểu tử Diệp Tu này nghĩ thế nào mà từ bỏ vị trí Thánh Tử đội chấp pháp, cam tâm đi làm đệ tử ngoại môn.
Cơ hội để một đệ tử ngoại môn dựa vào bản thân bước từng bước một trở thành Thánh Tử là vô cùng xa vời, đầu tiên là tài nguyên không đủ, hai là đệ tử ngoại môn thường có tư chất kém cỏi, mà tư chất kém tuy không phải không thể trở thành Thánh Tử, nhưng cần nỗ lực gấp trăm lần ngàn lần mới có một chút cơ hội.
Trong Bắc Cực tinh cung.
Nguyệt Vô Nhai cười lạnh một tiếng: "Quả nhiên là ngớ ngẩn, từ bỏ cả địa vị Thánh Tử đội chấp pháp!"
"Ngày mai chính là ngày chọn lại đại tướng trấn quốc, đến lúc đó ta cũng muốn xem ngươi lấy gì so với ta?"
Khi lần đầu tiên Nguyệt Vô Nhai nghe thấy tin Linh Thiên trưởng lão vừa ý Diệp Tu, đồng thời ngỏ ý hi vọng hắn trở thành của Thánh Tử đội chấp pháp, trong lòng Nguyệt Vô Nhai cũng co rút một hồi.
Dù sao tuy hiện tại hắn ta cũng là Thánh Tử, nhưng nói thế nào thì Thánh Tử của Bắc Cực tỉnh cung cũng không bằng được Thánh Tử của đội chấp pháp.
Nhưng hắn ta không ngờ Diệp Tu vốn có thể dựa vào vị trí này để đảo ngược thế cuộc lại lựa chọn từ bỏ.
Từ bỏ thân phận Thánh Tử đội chấp pháp thì Diệp Tu lấy cái gì so với hắn ta?
Đến ngày mai hắn ta xuất hiện với thân phận Thánh Tử Bắc Cực tỉnh cung sẽ được muôn người chú ý, là đối tượng được vô số đại thần đại tướng nịnh bợ. Mà Diệp Tu chỉ là một đệ tử ngoại môn, thật sự cực kỳ thảm hại, ảm đạm tối tăm trước mặt hắn ta.
Chuyện lựa chọn đại tướng trấn quốc vốn là tranh đấu về thân phận địa vị!
"Theo ta thì tiểu tử này động kinh rồi, nhưng như vậy cũng tốt, đến lúc đó lệnh tôn trở thành đại tướng trấn quốc thì thật đáng mừng" Tiêu Phong cười lớn một tiếng.
"Ha ha, những ngày qua hắn uy phong lẫãm liệt lắm, nhưng ngày mai sau khi trở lại vương triều Thương Long, ta nhất định sẽ làm hắn không nhìn thấy mặt trời ngày mai, từ nay về sau Diệp Tu sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thánh cung Thiên Nguyên!" Nguyệt Vô Nhai cười lạnh, trong mắt hiện ra một tia sát ý lạnh buốt.
Lúc này một luồng gió tiên gào thét lao đến, chỉ thấy một ông lão tóc trắng mặc trường bào Tinh Nguyệt lẳng lặng đứng trên một con Tiên hạc xuất hiện trước mặt hai người.
"Đệ tử bái kiến sư phụ." Tiêu Phong và Nguyệt Vô Nhai đều ôm quyền kính cẩn nói.
Mà người đứng trên Tiên hạc chính là chủ nhân của Bắc Cực tinh cung, thái thượng trưởng lão Bắc Băng Tinh Hoàng, cường giả Tinh Hoàng hàng thật giá thật.
Bắc Băng Tinh Hoàng cũng rất coi trọng Nguyệt Vô Nhai, mặc dù phẩm chất tinh nguyên của hắn ta chỉ đến cấp 5, nhưng hắn ta có Phách Băng Chi Thể.
Phách Băng Chi Thể được xếp vào thứ hạng 500 trong hơn một vạn thể chất, thể chất này có thể bù đắp thế yếu tinh nguyên của hắn, thậm chí còn khống chế nắm giữ được băng lực cực hạn bá đạo!