Mặc dù chỉ mới gặp mặt lần đầu nhưng Hạ Quý Linh đã gắn cho cô ta cái mác không có đầu óc còn kiêu căng ngạo mạn rồi.
Sau đó cô lại không nhịn được đối với mắt thẩm mĩ cùng yêu thích của Hằng Thời sinh ra nghi ngờ.
Anh ta vậy mà thích loại người này...!Nhưng cũng không liên quan đến cô.
Hạ Quý Linh vừa nghĩ như vậy xong, chân còn chưa bước ra khỏi cửa lớn Sao Kim đã nhìn thấy Hằng Thời cùng trợ lý của anh ta từ ngoài cửa đi vào.
Lục Tư Nhiên và Cô, Hằng Thời bất ngờ tạo thành một đường thẳng trước cửa công ty.
"..."
Vẻ mặt của cô quả thật là một lời cũng khó nói hết.
Hôm nay rốt cuộc là ngày gì?
Cô muốn im lặng biến mất khó đến vậy sao?
Hằng Thời đương nhiên cũng nhìn thấy cô, đồng thời cũng nhìn thấy Lục Tư Nhiên ở phía sau cô, đang hùng hổ quay đầu lại chuẩn bị ballet với Hạ Quý Linh.
Nhưng chẳng đợi cho ai nói gì Hạ Quý Linh đã như cơn gió, lướt qua người Hằng Thời một cách tự nhiên đến không còn tự nhiên hơn, nhanh chóng bắt một chiếc taxi rồi ngồi lên chạy mất.
Trước khi cửa xe đóng lại Hạ Quý Linh vẫn là quay đầu nhìn lại, vô tình cùng Hằng Thời cũng quay lại nhìn cô mắt đối mắt một cái.
Nhưng cũng chỉ là thoáng qua, cô không chút chần chừ dời mắt đi, cũng không muốn lý giải tình tự trong ánh mắt vừa rồi của người kia chút nào.
Sau đó hai người giống như hai đầu của một sợi dây, càng chạy càng xa.
Thời điểm Hạ Quý Linh dời mắt đi, trên khuôn mặt lạnh nhạt ít biểu cảm của Hằng Thời xuất hiện một tia khác thường không dễ che giấu.
Hắn nhíu mày nhìn theo bóng dáng đã sớm lẫn vào dòng đường tắp nập của Hạ Quý Linh, sắc mặt có chút âm u.
Nhưng thời điểm trợ lý bên người hắn chuẩn bị run sợ vì nhận ra ông chủ của mình muốn nổi bão thì Lục Tư Nhiên đã xông tới, kéo tay Hằng Thời cáo trạng: "Anh xem, cô ấy thật là vô lễ, đến anh cũng ngó lơ được, anh còn là ông chủ của cô ấy đó.
Em còn chưa nói được hai câu với cô ấy thì cô ấy đã hằn hộc với em rồi."
Trợ lý ở trong lòng không ngừng phun, ngoài mặt lại không nhịn được nhìn sắc mặt của người đàn ông.
Hằng Thời lại không để ý đến Lục Tư Nhiên mà nói với hắn: "Tìm hiểu xem sắp tới cô ấy có lịch trình gì không?"
Trợ lý giật mình.
Cô ấy trong miệng Hằng Thời đương nhiên là Hạ Quý Linh.
Nhưng chính vì như vậy mới khiến trợ lý kinh ngạc.
Phải biết rằng từ lúc Lục Tư Nhiên trở lại, bởi vì không phỏng đoán được tâm tư của hắn mà trợ lý cũng không dám an bài cho Hạ Quý Linh tài nguyên gì.
Cứ cho rằng đã qua nửa tháng, suy nghĩ của Hằng Thời xem như rõ ràng rồi, bất thình lình lại nói với hắn...!Tuy rằng điều này không có nghĩ là Hằng Thời sẽ tiếp tục lăng xê Hạ Quý Linh, nhưng phải biết rằng Lục Tư Nhiên đang ở đây a???
Hằng Thời ở trước mặt Lục Tư Nhiên quan tâm đến Hạ Quý Linh???
Boss anh ra bài không bình thường chút nào a!!
Thời điểm trợ lý đang gào thét trong im lặng thì Lục Tư Nhiên cũng kinh ngạc trợn tròn mắt: "Thời! Sao anh lại..."
Hằng Thời không trả lời cô ta, nhàn nhạt đẩy tay cô ta ra: "Tư Nhiên, em đã là minh tinh rồi, lúc làm cái gì đều nên chú ý một chút."
"Chuyện em nên quan tâm là làm sao đóng phim cho tốt, không cần để ý chuyện khác."
Nói xong hắn đi thẳng vào trong Sao Kim.
Mãi cho đến lúc bóng lưng của hắn biến mất sau cánh cửa thang máy Lục Tư Nhiên vẫn trong trạng thái ngây ngốc.
Cô ta không hiểu, vì sao mọi chuyện lại có vẻ không giống như những gì cô ta đã nghĩ như vậy.
Bốn năm trước cô ta không nói không rằng rời đi quốc nội, ra nước ngoài du học.
Thời điểm đó cô ta mang theo chí hướng to lớn, muốn ở ngoại quốc gia nhập giới giải trí tương lai rộng mở hơn trong nước.
Kết quả lại không như ý.
Lúc này cô ta mới nhớ đến Hằng Thời.
Mà giống như cô ta đã nghĩ, bốn năm nay Hằng Thời vẫn còn tình cảm với cô ta trong khi đã là một người đàn ông hoàng kim sốt sồn sột hơn bốn năm trước.
Vừa nghe cô ta trở về liền đến sân bay đón cô ta.
Cô ta bảo muốn gia nhập giới giải trí liền không tiếc đưa cô ta đi ký hợp đồng, đóng nữ chính.
Mọi thứ đều rất tốt đẹp, cho dù có lòi ra thêm một thế thân.
Đối với Lục Tư Nhiên mà nói thì đó chỉ là chứng minh cho việc Hằng Thời còn yêu cô ta nên cô ta lại càng vui vẻ tự đắc.
Ai cũng cho rằng sau khi cô ta xuất hiện Hằng Thời sẽ đá thế thân đi, mà sự tình cũng chuyển biến đi thế thật.
Nhưng hôm nay...!Lục Tư Nhiên không khỏi cảm thấy mông lung mờ mịt vô thố.
Càng kinh khủng hơn là cô ta bàng hoàng nhận ra mình chẳng hiểu gì về người đàn ông kia.
Từ lúc cô ta trở về toàn chìm đắm trong tốt đẹp người đàn ông kia mang lại, nhất thời lại quên mất bốn năm đã thay đổi những gì...!Không phải anh thích kẻ thế thân kia rồi chứ?
Không! Lục Tư Nhiên lắc đầu kịch liệt.
Cô sẽ không để cho chuyện này xảy ra.
Lục Tư Nhiên mang theo nội tâm bất an chạy vụt vào trong, ý đồ muốn đuổi theo hình bóng của người đàn ông kia.