Lục Nhiễu hôm nay được nghỉ liền ngủ một giấc đến buổi chiều mới dậy, gần đây quá mệt mỏi đều không được nghỉ ngơi tốt, nhưng là sáng sớm nhận được một cuộc điện thoại gọi đến, Lam Âm gọi điện thoại tới cho cô nói hôm nay muốn tìm cô đi dạo phố.
Cô ấy nói bản thân vừa trở về thứ gì cũng đều không có, vừa thuê một căn phòng bên trong nhà đều trống trơn. Hơn nữa cô ấy cũng tính mua thêm vài bộ quần áo vì thời tiết sắp đổi mùa, thời điểm cũng sắp vào thu, thời tiết chuyển lạnh muốn mua một số quần áo kín đáo.
Bên kia cô ấy tỏ ra nhu nhược , đáng thương . Nói mình trở về không có bạn bè nhiều, chỉ có mỗi mình cô là bạn ,muốn cô đưa cô ấy đi mua quần áo .
Lục Nhiễu cảm thấy cũng không có cách nào từ chối được, đồng ý buổi chiều đi ra ngoài đi dạo phố cùng cô ấy ăn cơm. Đặt đồng hồ báo thức rồi ngủ thiếp đi một giấc đến chiều .
Buổi chiều sắp đến giờ hẹn, cô đổi quần áo rồi trang điểm cùng Lam Âm hẹn nhau ở quảng trường gặp mặt.
Thời điểm cô đến nơi, Lam Âm đã ở cửa chính của quảng trường hướng tay tới gọi cô qua đi đó, Lục Nhiễu cười cười qua chỗ cô ấy, Lam Âm chạy đến khoác lấy bả vai cô lôi kéo cô đi vào nói, "Cậu có muốn ăn chút gì không? Mình thấy gần chỗ này có tiệm đồ ăn Nhật, hình như rất nổi tiếng, ngày hôm qua mình có tìm hiểu một chút, tiệm đồ ăn Nhật này có rất nhiều người tới ăn, nói ăn ở đấy rất ngon, hay là chúng ta đi ăn đồ ăn Nhật đi, mình muốn ăn mì sợi.".
* Edit : Mino Mũm Mĩm
Lục Nhiễu cũng không từ chối, cơ bản vì cô không phải kiểu người kén ăn miễn không phải mấy món có khẩu vị nặng thì cô đều có thể ăn, cho nên cô đồng ý rồi cùng cô ấy đến tiệm đồ ăn Nhật ăn.
Vừa vặn vừa vào hai người đã tìm được vị trí tốt, cho nên hai người đã bắt đầu gọi món . Người phục vụ mang cho bọn họ nước đá, Lam Âm uống một ngụm giải tỏa cơn khát, lúc sau nhìn chằm chằm Lục Nhiễu hỏi cô, "Nhiễu Nhiễu, thế nào rồi? Mấy năm nay cậu có quen bạn trai không? Hiện tại chắc là có đối tượng rồi chứ? Cũng đã 5 năm rồi, đây là thời điểm tốt kết hôn sinh con được rồi, đối tượng chắc phải có rồi chứ?.".
Lục Nhiễu nghe thế xấu hổ nuốt một ngụm nước bọt, uống một ngụm nước đá, cười phủ nhận, "Không có, công việc bận quá, trước kia mãi lo đọc sách, hiện tại thì vội vàng kiếm tiền, cho nên không có tìm đối tượng, mình còn không vội đâu.".
Lam Âm nghe đến đó lộ ra vẻ mặt đau lòng, duỗi tay đi vuốt tay cô nói, "Như thế nào lại như vậy ? Tốt xấu chúng ta đều là bằng tuổi, tính ra cũng gần đến hàng ba rồi, nói đúng hơn là gần 28 đi . Thời điểm mình rời đi cậu đã không có bạn trai rồi, hiện tại cũng nói không có bạn trai, cậu sẽ không định cô độc sống quãng đời còn lại đấy chứ, mình không nghĩ ra hảo tỷ muội của mình đời này đều cô độc sống quãng đời còn lại mà không có người yêu thương đâu, ngẫm lại mình hiện tại cùng Nam Dữ,hai chúng mình đều hòa hợp chuẩn bị kết hôn, hiện tại xem cậu cô đơn trong lòng mình cảm thấy khó chịu, không thể mỗi mình mình đạt được hạnh phúc mà hảo tỷ muội lại cô đơn được, nếu không thì mình giới thiệu cho cậu mấy mối vậy. Gần đây mình đã tìm được công việc tốt, ở công ty mới mình phát hiện trong công ty đều có nhiều thanh niên anh tuấn rất thích hợp với cậu.".
Lục Nhiễu nghe lời này nhíu mày, tìm được rồi điểm mấu chốt, sắc mặt có chút trắng bệch, "Các cậu muốn kết hôn sao?".
Lam Âm cười cười, "Không đâu, bởi vì 2 người bọn mình vừa tái hợp thôi, kết hôn chuyện này còn chờ xem sao. Cũng là chuyện sớm hay muộn thôi, chẳng qua là thiếu một chút cơ hội.".
Lục Nhiễu nghe trong lòng thật khó chịu. Cảm thấy Cận Nam Dữ thật sự có bệnh, thật sự cùng Lam Âm tái hợp phải liền mang cô ấy về nhà đi chứ, sao bên này còn cùng cô trêu chọc. Ghê tởm ,thật ghê tởm!.
Đêm qua còn dám điện thoại, nhắn tin quấy rối cô.
Không biết con người này nghĩ như thế nào, bản thân đã có bạn gái còn dám gọi điện nói với cô những lời như vậy. Nghĩ như vậy, Lục Nhiễu dò xét hỏi cô ấy, "Hai người các cậu đã tái hợp lại, tình cảm hiện tại như thế nào? Anh ta đối với cậu tốt chứ? .".
Cô nghi hoặc liền hỏi cô ấy, Cận Nam Dữ một bên cùng Lam Âm tái hợp, một bên lại đối với cô dây dưa, có phải cái tên này muốn một chân đạp hai thuyền?
Lam Âm lộ ra vẻ mặt ngây ngốc nhìn cô, " Hai người bọn mình rất tốt, cậu làm sao vậy? Anh đối với mình khẳng định rất tốt, đối với mình vẫn như trước đây vậy.".
Lục Nhiễu nghe được câu này cũng không còn lời gì để nói.
Hai người mỳ ăn xong rồi lúc sau Lam Âm lôi kéo cô đi dạo mua quần áo, Lam Âm hiện tại thoạt nhìn cuộc sống bây giờ điều kiện rất tốt. Xem cô ấy mua quần áo chọn không nháy mắt sẽ biết nhãn hiệu, mua đồ đều là hàng xa xỉ, giá vài ngàn mấy vạn đều trực tiếp mua.
Lục Nhiễu xem cô ấy mua sắm không nháy mắt, cảm thấy rất hâm mộ, mấy năm nay tuy rằng nàng tiền lương của cô không tồi. Nhưng vì cô cũng không có nhiều tiền mua hàng xa xỉ như vậy.
Trên tay cô cái túi xách này còn có giá trị để giữ thể diện một chút, vẫn là cô tích góp đã lâu mới mua được.
Mấy năm nay Cận Nam Dữ có đưa cho cô một cái thẻ đen, nói dùng để chi tiêu phụ trách trong nhà. Cô cũng không biết tấm thẻ đen đấy có bao nhiêu tiền. Cho nên cô toàn dùng tiền của bản thân chi trả, cô không nghĩ dùng Cận Nam Dữ dính dáng đến chuyện tiền bạc, cho nên tiền trong thẻ vẫn còn nguyên, thời điểm rời đi cô đã cất nó vào bên trong tủ đầu giường.
Lúc sau Lục Nhiễu chọn xong quần áo, thấy được một bộ trang phục cao cấp mới vừa ra mắt, cô ấy chỉ vào bộ trang phục này nói với Lục Nhiễu "Nhiễu Nhiễu, mình cảm thấy bộ đồ này rất thích hợp với cậu, cậu muốn mặc thử một chút không?".
Lục Nhiễu lúc trước từng xem qua bộ đồ này trên tạp chí thời trang, cô xem giá cũng ít nhất đến 3 vạn một bộ, là 3 vạn tệ nên cô có chút luyến tiếc, cho nên trực tiếp cự tuyệt, "Không cần quá đắt, mình hiện tại không cần mua quần áo đắt đến như vậy, cậu thích nó thì cậu mua đi.".
Lam Âm lôi kéo tay cô, miệng lưỡi nũng nịu nói, "Không cần lo, mình mua cho cậu coi như làm quà cảm ơn cậu, cậu khí chất đặc biệt thích hợp mặc bộ đồ này, cậu đi vào phòng thay đồ thử một chút đi, nếu có thể thì trực tiếp mặc vào cũng được".
Lục Nhiễu sửng sốt một chút, "Cậu cảm ơn mình làm gì? Cho tặng mình quà cảm ơn làm gì?".
Lam Âm tươi cười tươi như hoa, nhưng là nụ cười này có điểm châm chọc, "Coi như cảm ơn cậu, nhiều năm như vậy bồi ngủ ở bên người Nam Dữ, thay mình chiếu cố anh ấy nhiều năm như vậy, nhưng mình nghe nói mấy năm nay hai người các cậu ở bên nhau sớm tối. Thời điểm mình không có ở đây, cậu như vậy tận tâm tận lực chiếu cố bạn trai mình, mình có phải hay không hẳn là nên cho tỷ muội tốt của mình một thứ gì đó đền đáp chứ? Cái trang phục đó đối với mình không đáng bao nhiêu, mình không có ý khi dễ cậu , hy vọng cậu có thể nhận lấy. Cũng là coi như là trả lại cậu nhiều năm thanh xuân, thanh xuân của cậu đều đặt trên người bạn trai mình không phải sao?".
Lục Nhiễu bị cô ta bắt lấy cánh tay cảm giác lực đạo có chút mạnh, như là muốn đem tay cô vặn gãy vậy, cô hoảng sợ, lập tức kéo cánh tay cô ấy ra, cô gấp đến độ muốn giải thích, "Không phải, Lam Âm, sự tình không phải như cậu tưởng tượng , mình cùng anh ta bên nhau là bởi vì...".
Lam Âm đánh gãy lời cô, tiếp tục nhìn bộ trang phục này nói, "Không có, Lục Nhiễu, cậu không cần cùng mình giải thích, mình biết mấy năm nay 2 người các ngươi trước nay đã xảy ra chuyện gì, những việc đó cũng không khó để điều tra. Chỉ cần mình hỏi một chút Nam Dữ cũng sẽ nói với mình. Rốt cuộc anh ấy đối mình rất thành thật, hai chúng mình trước nay đều không có bí mật. Mình biết mấy năm nay cậu ngủ bên người anh ấy, cho anh ấy phát tiết, đây là chuyện bình thường,. Bởi vì anh ấy cũng là một người đàn ông trưởng thành, sinh lý , dục vọng đều có, 5 năm không có phụ nữ bên cạnh sao có thể?".
"Hơn nữa mình rất cảm kích người ở anh ấy là cậu chứ không phải người phụ nữ khác , rốt cuộc cậu là hảo tỷ muội của mình, bạn trai mình tìm cậu ngủ mình cảm thấy không có gì phải lo lắng, anh ấy nếu cùng một người phụ nữ khác ngủ cùng hoặc là đi tìm một ả kỹ nữ, mình còn có khả năng có một chút khổ sở. Cũng vì lúc trước là mình nhờ cậu giúp mình chiếu cố bạn trai mình, mình lấy cái gì để trách cứ cậu chứ, chỉ là mình không nghĩ tới lúc trước nhờ cậu chiếu cố bạn trai, chiếu cố đến tận tâm tận lực như vậy, còn muốn trả giá cả thân thể.".
Lục Nhiễu nuốt một ngụm nước bọt cảm giác thấy sợ hãi, thân thể đều cứng đờ, cô không phải ngu xuẩn, sao có thể nghe không được trong lời nói của Lam Âm từng câu từng chữ đều là ở nhục nhã cô, nói cô ngủ cùng bạn trai cô ấy là rõ ý tứ gì cơ chứ.
Yết hầu cô run run, căn bản muốn giải thích, hiện tại như thế nào cũng chưa có biện pháp nói ra.
Lam Âm nhìn cô như vậy, vuốt mặt cô tiếp tục cười nói, "Lục Nhiễu, sợ cái gì? Mình thật không có trách cứ cậu, cậu nếu là cảm thấy ngượng ngùng thì về sau tránh xa bạn trai mình một chút, rốt cuộc hiện tại mình cũng đã trở lại, cũng không cần cậu lại săn sóc đối với bạn trai mình như vậy , cảm ơn cậu trước kia đã làm hết thảy, cũng yêu cầu cậu về sau không cần cậu lại săn sóc đối với bạn trai mình như vậy , cảm ơn cậu trước kia đã làm hết thảy, cũng yêu cầu cậu về sau không cần lại đến dây dưa với anh ấy. Còn nhớ rõ trước kia mình cùng cậu nói không? Làm tiểu tam chính là hạ tiện.".