Nghe Cận Nam Dữ trả lời, nhưng làm Lục Nhiễu ngây ngẩn cả người.
Ngày đó buổi tối hắn có trở về ư? ngược lại là ngủ ở phòng cho khách sao?.
Cận Nam Dữ xem Lục Nhiễu lộ ra vẻ mặt không tin tưởng, ngược lại còn đang hoài nghi hắn nói dối, hắn tức muốn hộc máu nhéo mông cô nói, "Anh thật sự ở phòng dành cho khách ngủ, em không tin thì có thể đi kiểm tra camera trước cổng nhà chúng ta, em xem một chút anh có phải về nhà lúc nửa đêm hay không? Trở về chỉ ngủ một lúc, buổi sáng 7 giờ anh đã phải về công ty để xử lý công việc ".
Cận Nam Dữ xem Lục Nhiễu lộ ra vẻ mặt như vậy muốn tức điên, gọi điện thoại phân phó trợ lý đi trích xuất camera theo dõi nhà bọn họ đem tới cho cô xem.
Lục Nhiễu nghe từ trong miệng hắn nói ra, hắn cùng Lam Âm không có quan hệ. Lúc này cô vẫn luôn ngơ ngác ánh mắt mê hoặc nhìn hắn.
"Anh không cùng Lam Âm tái hợp ? Vậy chuyện anh cùng cô ta đến khách sạn là như thế nào?".
Cận Nam Dữ lúc trước là sợ cô suy nghĩ nhiều, cho nên không có đem chuyện này nói cho cô nghe, bởi vì quan hệ của cô và Lam Âm rất phức tạp. Lam Âm cùng cô là bạn tốt. Nếu ngày hôm đó để cô biết buổi tối hắn đi ra ngoài gặp bạn tốt của cô, không chừng cô cũng sẽ rất khó chịu, nghĩ thầm cũng không có phát sinh sự tình gì nên cũng không có nói lại với cô, nhưng là hiện tại xem ra cô thật sự đã hiểu lầm.
Cận Nam Dữ từng câu từng chữ, nói rõ ràng cùng cô giải thích, "Lam Âm trở về nước ngày đó anh cũng không biết cô ta trở về, anh cho rằng em nhờ anh đi ra sân bay đón một người bạn, anh nghĩ chỉ là bạn của em cho nên anh mới gọi trợ lý đi đón, trợ lý anh lúc đó cũng không biết là ai. Chẳng qua là khi trở về cậu ta nói nói với anh người cậu ta đi đón tên là Lam Âm, lúc đó anh mới biết được cô ta đã về nước. Lúc trước căn bản là anh không biết cô ta đã trở lại, cũng không có phái trợ lý đi gặp riêng để thể hiện có ý gì với cô ta cả. Lam Âm về nước sau đó vài ngày thật sự có gửi tin nhắn cho anh, nhưng là anh thật sự từ chối cùng cô ta nói tiếp, anh nói anh đã có bạn gái, anh đang cùng em ở bên nhau. Lam Âm nói cô ta không tin, muốn anh phải trực tiếp gặp cô ta, muốn thấy chính miệng anh nói, cho nên ngày đó anh mới vội vội vàng vàng rời nhà đi, tưởng là sẽ cùng cô ta giải thích rõ ràng. Bằng không cô ta vẫn sẽ luôn dây dưa.".
" Anh cùng cô ta gặp mặt, ngày hôm đó anh đã đem chuyện của hai chúng ta nói với cô ấy, nói cô ấy sau khi rời khỏi thì về sau hai chúng ta đã ở bên nhau. Lam Âm rất tức giận liền lấy ly cà phê hất lên người anh, lúc đó trên người anh đều là cà phê rất bẩn. Em cũng biết anh thường ngày có thói quen ở sạch, không thích trên người dính bẩn . Nhà thì cách đó quá xa, anh liền tìm một cái khách sạn gần nhất thuê phòng thay quần áo. Lúc đó trợ lý đi tìm mua quần áo cho anh, trong phòng lúc đó có ba người, em nếu là không tin nói em có thể hỏi trợ lý của anh".
Lục Nhiễu cắt ngang lời hắn, cảm thấy không thích hợp, "Nếu là thật sự như vậy, vì cái gì anh nửa đêm mới trở về?".
Cận Nam Dữ, "Thời điểm anh chuẩn bị rời khỏi nơi đó, Lam Âm nói cô ta bụng đau, đau đến xém ngất đi rồi, anh đưa cô ấy đi bệnh viện, bác sĩ nói là viêm ruột thừa, nên phải nhanh một chút đưa vào phòng phẫu thuật. Anh là chờ cô ấy giải phẫu xong lúc sau mới rời đi, cho nên như vậy mới về muộn.".
Lục Nhiễu nghe thấy hắn liên tục giải thích, lúc sau cả người càng thêm hoang mang, tại sao bọn họ nói chuyện với cô đều không giống nhau?.
Cận Nam Dữ cùng Lam Âm, hai người cùng thuật lại với cô quả thực lời nói khác xa một trời, sự tình giải thích hoàn toàn không giống nhau.
Cận Nam Dữ giải thích rõ ràng xong lúc sau nắm lấy tay cô vuốt ve, lời nói còn mang theo ủy khuất, "Em có phải đang hiểu lầm anh cùng Lam Âm về lại bên nhau? Cho nên như mới khăng khăng muốn cùng anh chia tay rồi tự ý xách vali rời khỏi nhà? Không phải chuyện của anh cùng Lam Âm cũng đã là chuyện quá khứ rồi sao? thời điểm 5 năm trước anh đã cùng cô ta chia tay ko còn bất cứ quan hệ gì nữa, từ khi anh cùng em ở bên nhau trong suy nghĩ cũng chỉ có một mình em. Lục Nhiễu, trở lại bên anh được không? Sau khi Em đi rồi anh thực không có thói quen sống một mình mà không có em ".
Lục Nhiễu thiếu chút nữa đã mềm lòng, nhưng lúc sau bị câu cuối của hắn làm cho tức muốn chết, bởi vì cô đi rồi cho nên hắn không thói quen ở một mình, cho nên muốn đem cô trở về là bởi vì ở một mình không quen sao? Thói quen hình thành khi cô và hắn ở bên nhau suốt 5 năm trời.
Đều đã ở bên nhau 5 năm đột nhiên cô rời đi, khẳng định hắn chưa quen khi không có cô. Giống như nuôi mèo, nuôi chó nuôi lâu cũng có cảm tình, cũng đã hầu hạ hắn 5 năm. Cuộc sống hàng ngày của hắn cô đều lo từng bữa ăn, giấc ngủ, trong nhà còn không cần thuê người giúp việc, cô không đòi hỏi gì mà chấp nhận làm bảo mẫu miễn phí cho hắn. Nên bây giờ hắn mới không muốn để cô rời đi.
Lục Nhiễu nghĩ đến đây sắc mặt hoàn toàn lạnh xuống vội đẩy hắn ra, từ trên người ngồi dậy, khôi phục bộ dạng nghiêm túc, nhìn hắn cô thay đổi giọng điệu hỏi, "Cho nên, Cận tổng anh tới nơi này tìm tôi cuối cùng có phải để nói chuyện hợp tác hay không? Nếu không phải để nói chuyện hợp tác thì anh hiện tại nên về đi, còn nếu là nói chuyện hợp tác thì phiền anh đứng đắn một chút, không cần nói chuyện khác không liên quan đến công việc".
Cận Nam Dữ, "..."
Hắn không nghĩ ra người phụ nữ này như thế nào trở mặt nhanh như vậy. "Lục Nhiễu, em là lỗ tai điếc à? vẫn không nghe được lời anh đang giải thích với em? Lời anh nói có vấn đề hay vừa rồi anh giải thích không đủ? Chắc tại anh giải thích không đủ rõ ràng? Anh nói, anh cùng Lam Âm không có bất cứ quan hệ gì, hai người bọn anh đã sớm đã kết thúc rồi, phụ nữ bên người anh cũng chỉ có một mình em. Em vẫn chưa muốn trở về bên anh sao? Em còn tính cùng anh giận dỗi tới khi nào? Em bởi vì Lam Âm mới bỏ đi, hiện tại anh đã giải thích rõ ràng, vì chuyện gì lại không muốn trở về?".
Lục Nhiễu lùi ra phía sau một bước, lời nói vẫn lãnh đạm như cũ, nói "Tôi quyết định cùng anh chia tay nguyên nhân không chỉ là vì cô ấy, tôi chỉ là không muốn cùng anh tiếp tục mối quan hệ này. Không muốn tiếp tục lại sống chung với anh, tôi hiện tại cũng đã bắt đầu cuộc sống mới, tôi không muốn lại thay đổi cuộc sống hiện tại của mình, anh có hiểu không?"
Cô càng không muốn trở thành cái thói quen hằng ngày trong cuộc sống của hắn, Cận Nam Dữ trước nay từ lúc bắt đầu đến bây giờ đều không thích cô, hiện tại hắn nói ra những lời này cũng chỉ bởi là bởi vì không muốn cô rời đi, chỉ là vì hắn không có thói quen không có người ở bên cạnh mà thôi.
Cô thích hắn 8 năm, đi theo bên người hắn hết 5 năm tuổi trẻ, đều là bởi vì cô thích hắn, cô không nghĩ thích người khác lại mệt mỏi đến như vậy.
Cô không muốn tiếp tục phải đơn phương trả giá, cuối cùng đổi lại câu chỉ vì thói quen. Cho nên bây giờ hắn cảm kích muốn cùng cô ở bên nhau, cô không muốn mình lại trở nên đáng thương hạ mình ở bên cạnh hắn nữa.
Cô trước nay đều không có trải qua chuyện yêu đương, sau này cùng hắn ở bên nhau, trực tiếp dọn đến sống chung cùng hắn, đi theo bên cạnh hắn. Chưa từng cảm nhận được tình yêu trong suốt 5 năm qua, ở bên hắn cô không có cảm giác an toàn, chỉ cảm thấy tương lai có một ngày mình sẽ bị hắn vứt bỏ. Cô suy nghĩ bản thân cướp đi người đàn ông của bạn tốt thì sớm hay muộn cũng có một ngày phải trả lại tất cả . Cái suy nghĩ này thật sự là quá dày vò cô, cô trước nay ngoài hắn ra thì đều chưa từng thích qua người nào khác.
Tuổi cô đã không còn nhỏ gì nữa, cũng đã gần 30 tuổi rồi.
Cô không muốn lại tiếp tục sống cuộc sống mệt mỏi như vậy nữa, cô muốn tìm một người tốt để kết hôn sinh con, cùng nhau nỗ lực chăm sóc gia đình. Người đó sẽ không làm đau cô, mà cô cũng không đơn phương thích người đó để không phải trả giá như bây giờ.
Khi cùng Cận Nam Dữ ở bên nhau, cô một chút cảm giác an toàn cũng không có. Luôn cảm thấy bản thân không xứng với hắn cách biệt một trời một vực, rồi tương lai một ngày hắn sẽ vứt bỏ mình. Cảm giác này rất m dày vò, cô không muốn tiếp tục trải qua.
Cận Nam Dữ muốn kéo cô tay, Lục Nhiễu kháng cự lui ra phía sau cảnh cáo hắn, "Anh nếu lại muốn đến quấy rầy tôi, tôi liền lập tức kêu bảo an tống anh ra ngoài".
Cận Nam Dữ vốn dĩ đều đã giải thích rõ ràng, nghĩ thầm hẳn hai người bọn họ có thể hàn gắn lại với nhau. Nhưng nhìn đến thái độ của cô phản ứng như vậy, sắc mặt hắn lúc này đen lại, tức giận đạp một cái lên một bên ghế xoay nói, "Ai nói anh không phải tới tìm em để nói chuyện hợp tác? Anh chính là đến đây để nói chuyện hợp tác, nếu anh tính đặt cho mỗi nhân viên một hộp quà, anh có tiền nhiều nên Trung Thu, Tết Nguyên Đán còn có Tết Âm Lịch cũng tính đặt luôn. Toàn bộ phải giao trước thời hạn, em chuẩn bị thiết kế như thế nào ? Em muốn cùng anh nói chuyện công việc, anh hiện tại cùng em chỉ nói chuyện công việc ".
Lục Nhiễu, "...".
Cận Nam Dữ thay đổi thái độ sang nghiêm túc trong tích tắc. Nháy mắt liền có thể cùng cô nói chuyện công việc.
Lục Nhiễu cùng Cận Nam Dữ ở công ty bàn bạc công việc gần hết cả một ngày làm việc . Đến buổi chiều 5 giờ đến thời điểm tan tầm, Lục Nhiễu đã đem bước đầu phương án ghi chú rõ ràng .
Lục Nhiễu nhìn lại thời gian, giờ này không chừng Mộ Lận đã tới tìm cô, hôm nay lúc xuống xe cô có nói với Mộ Lận là chiều khoảng 5 giờ cô mới tan tầm, có thể đến 5 giờ anh ấy đã tới chờ đón cô đi ăn cơm rồi cùng nhau đi xem phim. Kết quả là hiện tại đã đến 5 giờ chuông di động đột nhiên vang lên.
Mộ Lận gọi cho cô, Lục Nhiễu nhìn thấy tên người gọi đến tim đập lỡ một nhịp, chuẩn bị đi ra ngoài nghe điện thoại, Cận Nam Dữ kêu cô lại, " Ở chỗ này nghe điện thoại đi, anh muốn bảo đảm em có phải hay không, muốn đem chuyện thương nghiệp bàn bạc hợp tác này nói cho đối thủ cạnh tranh của công ty anh".
Lục Nhiễu không biết hắn đang nghĩ cái gì mà nói như vậy, nói "Cận Nam Dữ, anh chắc là làm nhiều chuyện xấu đi? Tôi sao có thể biết chuyện về thương nghiệp của công ty anh mà nói cho ai nghe, bạn của tôi gọi điện thoại đến, tôi hiện tại muốn đi ra ngoài trả lời cậu ấy mà thôi".
Cận Nam Dữ không tin, thái độ cứng rắn, "Chỉ là bạn bè thì có cái gì khó nói chuyện ở đây, nếu không nghe ở chỗ này, thì có lý do gì để anh không nghi ngờ em muốn mật báo tin tức ".
* Edit : Mino Mũm Mĩm
Lục Nhiễu thật là phục cái lý do này của hắn.
Cô cũng chỉ có thể nghe điện thoại ngay trước mặt hắn. Mộ Lận bên kia nghe được cô đã bắt máy, lúc sau hỏi cô, "Cậu tan tầm chưa? tôi hiện tại đang ở dưới lầu đợi cậu.".
Lục Nhiễu nhìn thời gian trôi qua cũng nhanh, cô nhỏ giọng trả lời , "Sắp rồi, cậu ở dưới chờ tôi một chút, tôi hiện tại sẽ tranh thủ đi xuống".
Lục Nhiễu lập tức đem điện thoại tắt máy, sau đó nhìn ở người ngồi đối diện vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm cô, cô nhìn Cận Nam Dữ nói, "Cận tổng, chuyện hợp tác của chúng ta nói đến đây thôi, hiện tại là thời gian tan tầm, tôi có một số việc gấp, anh đề xuất những phương án đó yêu cầu tôi đều ghi nhớ kỹ, hiện tại nếu không có gì sửa đổi vậy để tôi tiễn anh xuống sảnh".
Vừa rồi bầu không khí yên tĩnh Cận Nam Dữ nghe được giọng người gọi điện cho cô rõ ràng là giọng của đàn ông.
Còn tới đây muốn đón cô tan tầm.
[A...]
Cô không muốn hợp lại, chính là bởi vì bên ngoài có tên cẩu nam nhân khác. Bởi vì cô có tên cẩu nam nhân khác, cho nên mới không nghĩ cùng hắn trở lại.
Cận Nam Dữ ngồi ở trên sô pha chân bắt chéo nhìn coi, lời nói lãnh đạm, nói, "Không, anh vừa rồi cùng em nói đến phương án đó, anh cảm thấy không vừa ý, đột nhiên có ý tưởng mới, giám đốc Lục em ở lại cùng anh tăng ca đi, hai chúng ta bàn về phương án này đến khi anh thấy hợp lý mới thôi, em có chuyện quan trọng gì thì để qua một bên. Nếu vừa ý anh tự nhiên sẽ để em về, nhưng hiện tại anh đối với bìa của hộp quà thật không hài lòng, muốn em thiết kế lại một mẫu khác. Vừa vặn buổi tối anh không có việc gì bận, anh có thể ở lại cùng em tiếp tục thảo luận ".
Lục Nhiễu, " Ai muốn ở cùng anh ".