Lục Nhiễu nhìn đồng hồ, bây giờ đã là quá muộn không thể ở lại công ty làm việc nữa, nên cô thu dọn đồ để ra về. Hơn nữa, Cận Nam Dữ vẫn còn ở đây, cũng không biết hắn đang phát điên cái gì, chỉ muốn nhằm vào cô, cho nên cô thu dọn xong rồi ra về.
Lục Nhiễu đi ra cửa thấy Cận Nam Dữ ở cửa đợi, Cận Nam Dữ thấy cô làm lơ hắn, lúc cô đi ngang qua người hắn, bị hắn lôi kéo cánh tay kéo cô đến trước mặt hắn, nói với cô, "Em hiện tại đang ở chỗ nào? Anh đưa em trở về. Bây giờ đã muộn, một mình em trở về không an toàn.".
Lục Nhiễu nghe được lời này tay tránh thoát khỏi tay hắn, cự tuyệt nói, "Không cần anh đưa tôi về, tôi đã có người tới đón.".
Cận Nam Dữ sắc mặt trầm xuống, ngữ khí lạnh lùng, "Ai tới đón em?".
Lục Nhiễu không trả lời hắn, Cận Nam Dữ nhìn cô rời đi cũng không có ý định từ bỏ, đi theo phía sau cô.
Cận Nam Dữ cùng cô đi xuống dưới lầu thấy được người ở cửa chờ là Mộ Lận.
Mộ Lận kêu Lục Nhiễu, "Nhiễu Nhiễu, bên này.".
Lục Nhiễu chuẩn bị qua đó, kết quả bị Cận Nam Dữ kéo cổ tay của cô lại, hắn tức giận đến nổi gân xanh, khuôn mặt tái mét, nghiến răng hỏi cô, "Em sẽ không phải ở chung với tên này đi? Hắn gọi em là Nhiễu Nhiễu? Hắn gọi thân mật như vậy sao? Em cùng hắn có quan hệ gì? ".
Lục Nhiễu thật là khó chịu với con người này, liên quan gì đến anh chứ, cô giãy giụa muốn rụt tay lại, nhưng cái người này lại cứng rắn nắm lấy cổ tay cô, không cho cô thở nổi, " Tôi với anh chia tay rồi, tôi cùng ai có quan hệ gì cũng không liên quan gì đến anh, Tôi có quan hệ với ai cũng là chuyện bình thường, anh thả tay tôi ra đi. "
Mộ Lận đúng lúc này đi tới chỗ hai người bọn họ, anh ta đem Lục Nhiễu liền kéo qua chỗ mình, tránh thoát tay Cận Nam Dữ "Nam Dữ, cậu làm gì vậy?".
Cận Nam Dữ bỗng dưng nhìn anh ta rống giận, "Hẳn là tôi phải hỏi cậu đang làm cái gì? Cậu đang muốn cướp người phụ nữ của tôi?".
Mộ Lận nghe được lời này mặt cũng âm trầm xuống, không phản ứng.
Lục Nhiễu lôi kéo Mộ Lận đi, "Mộ Lận, đi thôi, chúng ta đi thôi, không cần lo cho anh ta.".
Cận Nam Dữ cất giọng lải nhải ở sau chất vấn, "Đi cái gì? Em chính là coi trọng hắn nên mới muốn cùng anh chia tay? Lục Nhiễu, chúng ta bên nhau đã 5 năm, em vì sự trở lại của hắn mà muốn chia tay với anh sao? 5 năm tình cảm em coi như chó cắn sao?".
Lục Nhiễu không phản ứng lại lời nói của hắn, lôi kéo Mộ Lận bỏ đi.
Cận Nam Dữ nhìn bóng dáng hai người bọn họ rời đi, hắn tức giận muốn đánh người. Hiện tại trên bàn tay gân xanh nổi lên, hắn mặt đen sầm lộ vẻ tức giận .
Sau khi Lục Nhiễu lên xe Mộ Lận cài đai an toàn cho cô, Lục Nhiễu nhìn sang chỗ anh ta, anh ta giải thích với cô " Là tôi lo cho cậu nên tự mình tới.".
Mộ Lận nhìn bộ dạng Lục Nhiễu mà tâm sự nặng nề, cười cười không nói gì,sau đó thắt dây an toàn cho mình rồi lái xe.
Mộ Lận dọc trên đường đi chuyên tâm lái xe cũng không hỏi cô cái gì. Lục Nhiễu trên xe nhàm chán sau đó nghĩ tới cái gì, móc di động ra mở ra vòng bạn bè của Lam Âm, xem từ ngày cô ấy về nước đã phát những động thái gì.
Trạng thái đều là có liên quan đến Cận Nam Dữ, đều là khoe cùng Cận Nam Dữ ở bên nhau, còn có quà tình nhân, mỗi ngày đều khoe được cùng hắn cùng nhau làm một việc gì đó, cùng nhau đi dạo phố, cuộc sống của hai người bọn họ rất ân ái.
Cô nhìn vòng bạn bè của Lam Âm mà chau mày, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, hỏi Mộ Lận bên cạnh , "Mộ Lận, cậu có thêm WeChat của Lam Âm sao?".
"Khi học Trung Học tôi có add qua WeChat của cậu ấy, có chuyện gì sao?".
"Cho tôi xem một chút vòng bạn bè của cô ấy có được không?".
Mộ Lận tự nhiên không có ý kiến gì, đem điện thoại đưa cho cô, cô mở vòng bạn bè của Lam Âm bằng điện thoại của Mộ Lận.
Quả nhiên cô đoán không sai.
Vòng bạn bè của Lam Âm đăng những khoảnh khắc khoe ân ái đều là chỉ để một mình cô nhìn thấy được.
Tài khoản Wechat của Mộ Lận chỉ có thể xem bài đăng trên vòng bạn bè của Lam Âm cô ấy có ở nước ngoài, nhưng không thể xem tất cả nội dung bài đăng khi cô ấy về nước.
Lục Nhiễu bỗng nhiên suy nghĩ cẩn thận lại, cô ấy đang muốn làm gì? Lam Âm đăng bài gần đây đều là muốn cho một mình cô xem.
Điều này có nghĩa là gì? Rõ ràng cô ấy sớm biết Lục Nhiễu và Cận Nam Dữ ở bên nhau, cho nên cô ấy cố ý đăng mấy cái tin này nhằm để chọc tức cô sao? Cô bắt đầu suy nghĩ Lâm Âm nói với cô những lời ngày hôm đó có phải là thật hay không.
Mộ Lận thấy cô đột nhiên cười lạnh, tò mò hỏi, "Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?".
Lục Nhiễu đem điện thoại trả lại cho anh ta, hỏi "Cậu đối với chuyện của tôi cùng Cận Nam Dữ thật sự không có tò mò gì sao? Chuyện tôi cùng anh ấy từng ở bên nhau.".
Mộ Lận, "Đây là chuyện riêng tư của cậu, nếu cậu nguyện ý kể thì tôi sẽ nghe. Nếu là không muốn nói ra, tôi cũng sẽ không hỏi.".
Lục Nhược hít sâu một hơi sau, nhìn ra ngoài cửa sổ ánh đèn lộng lẫy, ánh mắt như không có việc gì, " Lúc trước tôi có nói với cậu, tôi có nói tôi có một người bạn trai đã ở bên nhau 5 năm, chính là Cận Nam Dữ . Khi Lam Âm rời khỏi đây để đi ra nước ngoài thì sau đó chúng tôi ở bên nhau. Bây giờ cô ấy quay lại nên chúng tôi chia tay, đó là lý do. Tôi luôn thích Cận Nam Dữ, từ hồi cấp ba tôi rất thích anh ấy, nhưng bây giờ tôi không muốn tiếp tục ở cùng anh ấy, tôi cảm thấy rất mệt mỏi ".
Mộ Lận lái xe tốc độ chậm lại , nghe được cô nói như vậy, lúc sau duỗi tay đi nắm tay cô, an ủi cô nói, "Hay cậu ở bên tôi thử xem đi.".
Lục Nhiễu nghe lời này, kinh ngạc quay đầu nhìn anh ta.
Ngày hôm sau Lục Nhiễu đến công ty, chuẩn bị tinh thần bị Cận Nam Dữ mắng một trận, đến công ty đợi đến chiều cũng không thấy hắn đến đây. Theo lý thuyết mà nói, công việc vẫn chưa hoàn thành, hắn vẫn nên đến tiếp tục bàn bạc đi chứ, không nên vì chuyện ngày hôm qua nên muốn trực tiếp hủy hợp tác.
Ngày thứ ba và ngày thứ tư cũng vậy, không thấy hắn đến công ty cô, giống như đã biến mất. Lục Nhiễu nghĩ rằng có lẽ Cận Nam Dữ chỉ là đang tùy hứng mà đùa giỡn cô, lần trước nhìn thấy cô và Mộ Lận đi cùng nhau, nên bây giờ không muốn tiếp tục dây dưa.
Lục Nhiễu đi qua hướng máy pha cà phê, thời điểm đó nghe được bên ngoài đồng nghiệp thảo luận.
"Tôi là bát quái nói cho các cậu chuyện này. Cận tổng lần trước khi đến công ty chúng ta, lúc trở về gặp tai nạn xe cộ, nghe nói bị thương rất nghiêm trọng, được đưa vào phòng cấp cứu rất lâu, hiện tại không biết có thể cứu chữa được hay không. ".
"Cái này nếu là không cứu được thật sự là đáng tiếc, nhìn anh ta là một người tuấn tú, lịch sự, lớn lên rất đẹp trai lại còn có tiền. Là tai nạn xe hơi ở đoạn Tam Hoàn sao? Tôi lần trước cũng nghe qua vụ tai nạn đó, không nghĩ đó là Cận tổng ".
Lục Nhiễu nghe được bọn họ đang bàn tán về chuyện Cận Nam Dữ xảy ra tai nạn xe cộ, làm cô tâm tình phức tạp, sắc mặt cứng đờ không tiếp tục đi pha cà phê nữa, xoay người quay về văn phòng. Cô cầm lấy điện thoại vốn dĩ muốn gọi điện cho Cận Nam Dữ, chính là nghĩ nếu hắn thật sự đã xảy ra chuyện, cô gọi điện thoại cho hắn, khẳng định hắn sẽ không nghe máy được .
Chưa chắc ba mẹ Cận biết được chuyện này, cho nên cô đành gọi qua cho trợ lý của hắn hỏi thăm tình hình .
Trợ lý của Cận Nam Dữ tên là Lý Hành, từ khi hắn chính thức tiếp quản công ty vào ba năm trước, cậu ấy đã ở bên cạnh Cận Nam Dữ. Lý Hành biết rõ Lục Nhiễu, vị Tổng tài này trước giờ chỉ có một người phụ nữ là Lục Nhiễu. Nếu không nhớ kỹ thì bát cơm của cậu ấy cũng khó mà giữ.
Lý Hành nhìn thấy là cô gọi đến, rồi nhìn tới người đang nằm ở trước mặt, khuôn mặt lo lắng nhìn Cận tổng. Cậu ấy hồi hộp mà nuốt một ngụm nước bọt, sau đó nghe điện thoại , "Alo? Lục tiểu thư.".
Lục Nhiễu nghe bên kia đã bắt máy, vội vàng hỏi, "Cận Nam Dữ hiện tại thế nào rồi ? Tôi nghe đồng nghiệp ở công ty nói anh ấy vài ngày trước đã xảy ra tai nạn xe cộ, hiện tại rất nặng sao? Anh ấy hiện tại nằm ở bệnh viện nào?".
Lý Hành khuôn mặt phát ngốc nhìn Cận tổng, hắn chỉ bị thương một chân, đối với ngoại thương này cũng là bình thường, chỉ có trầy xước một chút da thịt, không có gì to tát. Nhưng có một bên chân là trọng thương nghiêm trọng một chút, đang bị băng bó thạch cao nên chỉ có thể chờ sau nửa tháng mới tháo ra, Cận Nam Dữ lúc sau nghe thấy giọng nói của Lục Nhiễu , khẽ cười liếc Lý Hành ra dấu một cái.
Lý Hành đi theo hắn nhiều năm như vậy, cái này làm sao có thể nhìn không hiểu ý hắn đang muốn lệnh cho cậu ấy làm gì, lập tức nói với Lục Nhiễu " Lục tiểu thư, Cận tổng tình hình có điểm không tốt, tuy rằng được cấp cứu kịp thời, nhưng bác sĩ nói tình huống hiện tại không ổn, khả năng ... Bây giờ thương thế rất nghiêm trọng, cụ thể cô có thể qua xem anh ấy một chút. Ngay bệnh viện nhân dân phòng bệnh VIP 306. Lục tiểu thư, nếu cô không yên tâm thì cô có thể tự qua xem, nhưng cô phải chuẩn bị tâm lý cho mình. Cận tổng...anh ấy... ".