Lý Hành bên kia nói ấp a ấp úng, lại nói hắn bị rất nghiêm trọng. Lục Nhiễu nghe thấy lời này tâm trạng như treo lơ lửng, không phải thật bị tai nạn xe đến liệt nửa thân biến thành người thực vật chứ? nghe nghe trợ lý hắn nói như vậy thật sự rất nghiêm trọng.
Lục Nhiễu lo lắng, sợ hãi tới mức tay đều ra mồ hôi.
Cô lấy cớ ra ngoài có việc riêng, cô đi một chuyến đến bệnh viện xem Cận Nam Dữ.
Cô đi tới phòng bệnh cách đó không xa, vốn dĩ muốn đi vào. Lam Âm phát ra giọng nói xuất hiện ở sau lưng,gọi cô, “Lục Nhiễu, cậu tới nơi này làm gì?”.
Lục Nhiễu nghe thấy giọng nói này, quay đầu nhìn Lam Âm, Lam Âm dẫm lên giày cao gót đi về phía cô, sắc mặt lạnh nhạt đi đến trước mặt cô, lôi kéo cánh tay của cô, đẩy cô, "Lục Nhiễu , cậu tới đây gặp Cận Nam Dữ à? Cậu biết anh ấy xảy ra chuyện, bây giờ đến đây tỏ ra nịnh hót sao? Nơi này không cần cậu chiếu cố, cậu đi ngay đi, tôi sẽ tự mình chiếu cố bạn trai mình ".
Lục Nhiễu đang mang cũng là giày cao gót, bị cô ấy như vậy mà đẩy thiếu chút nữa mất thăng bằng, cô bực bội bắt được tay Lam Âm, trong ánh mắt mang theo lửa giận nhìn cô ấy, “Lam Âm, có phải cậu có ý đồ gì xấu xa hay không ? Bệnh viện là nhà của cậu sao? Vì cái gì tôi tới anh ấy cũng không được, tôi tới xem anh ấy chính là nịnh nọt sao? Nói cái gì là bạn trai cậu chứ?? hai người có hợp lại à? Lam Âm lúc này còn muốn cùng tôi tranh cãi sao? .”.
Lam Âm nghe cô nói lời này sắc mặt trắng bệch, ôn nhu cười nói "Lục Nhiêu, nếu nói là có tật xấu thì chính là cậu, tôi cùng bạn trai trải qua việc gì cần cậu quản sao? Ai nói tôi cùng anh ấy không tái hợp lại? Tôi cảnh cáo cậu không nên lại trở thành tiểu tam, không cần nghĩ tới việc phá hoại tình cảm bọn tôi, cậu hiện tại trực tiếp ngang nhiên trắng trợn cướp bạn trai tôi đúng không?”.
Lục Nhiễu thả tay ra, sắc mặt khôi phục bình tĩnh.
Tối hôm qua khi trở về, cô vẫn luôn thắc mắc không biết Lan Âm có đang nói dối mình không, biết cô đã ở cùng Cận Nam Dữ 5 năm cho nên cô ấy gặp phải đả kích. Cho nên cô ấy mới đặt chuyện rất nhiều trước mặt cô ấy. Cận Nam Dữ không có cùng cô ta tái hợp lại, Lam Âm chính là tự mình ảo tưởng một đống.
Chính là muốn kích thích cô mà thôi.
Lục Nhiễu nghĩ như vậy, cũng cảm thấy hợp lý.
Lục Nhiễu nhìn chằm chằm khuôn mặt tinh xảo của Lam Âm, ép hỏi: "Lam Âm, tôi xưa nay tin tưởng cậu, tôi xem hai chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên cậu không có khả năng sẽ gạt tôi, nhưng tôi cũng cảm thấy rất mệt mỏi khi xem cậu diễn kịch. Bây giờ tôi bắt đầu nghi ngờ cậu đây là loại người gì? ngay trước mặt tôi là một bộ mặt khác, trước mặt người khác cũng đeo một lớp mặt nạ khác, cậu nói cậu là bạn gái Cận Nam Dữ, anh ấy lại nói không phải, vậy tôi nên tin ai? ”.
Lan Âm bị cô châm chọc như vậy, lông mày hơi nhíu lại bất an, dù có bị đánh chết cũng không muốn thừa nhận, thái độ nhếch mép nói: "Tôi cùng anh ấy có tái hợp hay không cùng cậu có liên quan sao? Tôi cùng anh ấy có quan hệ như thế nào cũng không liên quan gì đến cậu, cái đồ tiểu tam này! Tôi không sợ cùng anh ấy tái hợp lại, hiện tại không thể tái hợp cũng là do cậu hại, cậu có tư cách gì mà để nói điều đó với tôi? Nếu không có cậu đã ở bên cạnh anh ấy suốt mấy năm qua để thay thế vị trí của tôi. Cậu nghĩ rằng anh ấy sẽ không ở bên tôi sao? Cậu nên dùng bộ não của mình mà suy nghĩ nguyên nhân tại sao bây giờ anh ấy không tái hợp lại với tôi, tôi đã bỏ rơi anh ấy nhiều năm như vậy, sao có thể dễ dàng tha thứ như vậy? chúng tôi ngày trước thích nhau đến như vậy, để anh ấy tha thứ, một giây cũng không đủ? Đó chỉ là vấn đề thời gian. "
Lục Nhiễu nghe được lời này, cười nhẹ một tiếng, nói “Lam Âm, cho nên cậu đây là đang thừa nhận cậu căn bản chính là gạt tôi, cậu không có cùng anh ấy tái hợp lại. Nói chuyện như vậy trước sau thuẫn vậy sao?”.
Lam Âm bị cô nói lời này thì nói không nên lời, cũng không định để ý tới lời của cô, tức giận trực tiếp đẩy cô ra, "Lục Nhiễu , cậu không có tư cách hỏi tôi cái gì, chúng ta không còn là bạn bè gì từ lúc cậu bắt đầu cướp anh ấy đi, tôi Lam Âm đã không còn xem cậu là bạn bè, cậu đã cướp đi người đàn ông của tôi 5 năm, 5 năm này thời gian tôi nhường cho cậu cũng đã đủ lâu, 5 năm thời gian cậu muốn đoạt cũng đã đoạt được, cho nên bây giờ đem người đàn ông này trả lại cho tôi. Không cần vọng tưởng những gì có thể đạt được, cậu đã thấy sự khác biệt giữa cậu và tôi. Một người đàn ông sẽ chọn cậu, hay anh ta sẽ chọn tôi? Cậu có đẹp không? Cậu có tiền không? Bạn có tài giỏi không? bộ dáng cậu có hoàn hảo sao? Cậu cái gì cũng đều không có , còn muốn cùng tôi tranh giành sao? Ý tứ này, tôi cũng hy vọng cậu cũng sẽ tự hiểu. "
Lục Nhiễu bị lời này của cô ta công kích không thể hiểu được. Bởi vì có Lam Âm ở chỗ này cô cũng không nghĩ muốn đi gặp Cận Nam Dữ nữa. Vốn dĩ tâm trạng muốn gặp hắn của của cô đã mất đi trong nháy mắt. .
Lam Âm đem cô đẩy ra, sau đó liền xoay người đi vào phòng bệnh bên trong.
Lục Nhiễu nhìn Lam Âm đi vào, tâm tình đã không còn, tự nhiên cũng không muốn đi vào nữa, xoay người trở về công ty.
Cận Nam Dữ vốn dĩ ở trên giường nằm là ngẩng đầu chờ đợi người nọ tới, thật vất vả nhìn đến cửa đang mở ra, kết quả phát hiện...là Lam Âm.
Không phải là người hắn đang mong đợi, nhìn thấy người phụ nữ này, đôi mắt của hắn ấy tối sầm lại. Lam Âm một tay cầm hoa tươi bước vào cửa, sau khi vào cửa đem khóa trái phòng bệnh. Lam Âm nhìn về phía hắn nói: "Nam Dữ, hôm nay em đến công ty của anh tìm anh, em nghe nói anh bị tai nạn xe, cho nên em đích thân đến thăm anh, cũng may anh không sao. Bây giờ anh thế nào? Bác sĩ có nói tình trạng thân thể anh thế nào hay không?" ? Anh lái xe như thế nào mà để xảy ra tai nạn ? ”.
Cận Nam Dữ nhìn một chút về của ra vào, xác định không có người phụ nữ nào khác, cũng chỉ có người phụ nữ này, sắc mặt cũng không thế nào tốt lên được.
“Tôi thế nào cô cũng đã thấy rồi, cô có thể đi rồi đó”.
Nếu để không may chờ một chút nữa Lục Nhiễu thật sự tới, nhìn thấy người phụ nữ này, hắn thật là có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa hết tội.
Lam Âm nghe thấy khí thế lạnh lùng của hắn, tâm tình cũng không tốt, nhưng cô ta cũng không đi ra ngoài. Cô ta đi tới gần hắn, đem giỏ hoa đặt ở bên cạnh bình hoa, nói, "Em đích thân tới thăm anh. Anh không thể đuổi em đi như vậy, tuy rằng hai chúng ta đã chia tay, nhưng chúng ta cũng có thể làm bạn, dù sao chúng ta cũng đã từng ở bên nhau lâu như vậy, bây giờ ngay cả tư cách để làm bạn cũng không được sao? Em đến xem bạn bè của của mình cũng không được? ".
Cận Nam Dữ nghe lời cô ta nói đột nhiên nhớ tới lời lần trước ở trong văn phòng Lục Nhiễu cô đã nói với hắn, đôi mắt thâm nguy hiểm nhìn chằm chằm Lam Âm hỏi, “Cô tìm đến Lục Nhiễu đã nói cái gì?”.
Câu này là hỏi cô ta đã nói với Lục Nhiễu cái gì, mà không phải hỏi Lục Nhiễu có phải đang tìm cô ta nói gì hay không, thật rõ ràng Cận Nam Dữ đã biết. Lam Âm nghe đến đó trong lòng quả nhiên khinh thường, quả nhiên Lục Nhiễu sẽ đem lời cô ta khiêu khích nói lại cho Cận Nam Dữ nghe.
Lam Âm lôi kéo một bên ghế ngồi trước mặt hắn, nâng chân bắt chéo nói, "Em không được tìm cô ta sao? Cô ta vu cáo, nói bậy về em với anh sao? Em rất muốn biết cô ta đã nói gì về em ? Lục Nhiễu từ thời học sinh đến nay cái miệng vẫn luôn ô uế, suốt ngày nói hươu nói vượn, hãm hại em sau lưng, em bây giờ muốn biết cô ta đã nói gì về em trước mặt anh. "
Cận Nam Dữ không phản ứng lại, lạnh mặt khinh thường cô ta, cũng không muốn cùng cô ta tiếp tục nói chuyện .
Lam Âm bị phản ứng của hắn làm cho bật cười, "Anh không định nói chuyện với em nữa sao? Em sẽ nói cho anh nghe một chút về người phụ nữ này, chúng em từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau. Từ nhỏ, cô ấy ghét việc em lớn rồi lên xinh đẹp hơn cô ấy, so với cô ấy tính cách em tốt hơn. Sau lưng em, cô ta đã bịa đặt rất nhiều điều dối trá về em, hơn nữa khi cô ta thời trung học đưa cho anh mấy lá thư tình, anh cũng thấy cô ta biết anh là bạn trai của em. Khi biết chúng ta đã ở bên nhau mà cô ta lại làm những điều đó sau lưng em. Khi em rời đi, cô ta không biết lý do tại sao chúng ta chia tay, nhưng lại trực tiếp nhảy lên giường của anh, nhào vào lồng ngực của anh. Anh cảm thấy nhân phẩm của cô ta như thế nào ? Tuy rằng chúng ta đã chia tay, anh muốn ở cùng ai, em đối với chuyện này cũng không có quyền xen vào chuyện riêng của anh. Nhưng người anh phải ở bên không thể là cô ta, cô ta không xứng với anh. "
Cận Nam Dữ không muồn nghe cô ta lải nhải nữa, trực tiếp ngắt lời cô ta. Ánh mắt bình tĩnh, giọng nói lạnh lùng, "Lam Âm, cô cho rằng tôi sẽ tin lời của cô mà lại không tin tưởng người phụ nữ bên cạnh tôi suốt 5 năm sao? Không cần phải nói về cô ấy bất cứ điều gì trước mặt tôi, chúng tôi đã bên nhau 5 năm, cô ấy thế nào, tôi biết rõ ràng hơn cô. "
Lam Âm nghe thế tức muốn hộc máu, đối mặt với Cận Nam Dữ thét lớn, "Đó là bởi vì cô ta sẽ ngụy trang , anh không biết cô ta trước mặt đối với đàn ông hay phụ nữ tính cách đều không giống nhau sao? Cô ta trước mặt đàn ông luôn diễn kịch tỏ ra nhu nhược, đáng thương làm anh đau lòng, còn khi ở trước mặt em cô ta chẳng khác gì kỷ nữ lẳng lơ. Anh đừng để cô ta đánh lừa, cô ta là người biết diễn kịch , anh không biết sao? ”.
Cận Nam Dữ ngữ khí cứng rắn, xụ mặt, “Cô có đi hay không? Cô không đi, tôi hiện tại đã kêu bảo an của bệnh viện ”.
Âm Lan bị giọng điệu của Cận Nam Dữ là cho hoảng sợ , đành phải xách túi rời đi. Cận Nam Dữ đợi cô ta đi xong sau đó nhìn đồng hồ trên tường, thật tốt. Đã gần hai tiếng từ lúc cô gọi điện thoại trợ lý của hắn, thời gian qua hai tiếng mà Lục Nhiễu còn chưa có tới sao? tính toán đến trễ để chờ nhặt xác hắn sao ?.
Cận Nam Dữ sốt ruột, cầm lấy điện thoại di động để cạnh trên tủ bấm gọi điện thoại cho Lục Nhiễu. Lục Nhiễu hiện tại đang ở dưới lầu bắt xe về công ty, không biết tại sao lúc này tình huống hiện tại lại như vậy, vẫn là bắt xe hoài không được. Đặt qua App thì tài xế không nhận đón khách, bắt taxi ở đây thì tài xế cũng không dừng đón khách.
Điện thoại di động lúc này vang lên, tên người gọi {Xuất Tinh Sớm }
Lục Nhiễu chần chờ một chút mới bắt máy nghe, “Alo?”.
Cận Nam Dữ nghe thấy giọng nói của cô, ở bên vô cớ gây sự nói "Lục Nhiễu, anh bị tai nạn xe, em nghe không biết sao? Hiện tại anh xảy ra tình huống này, em không tới bệnh viện để xem anh thành ra bộ dạng như thế nào sao? Hiện tại không đến xem anh, có phải là tính toán để tết Thanh Minh năm sau về tảo mộ cho anh sao? ”.