Chính Là Thích Anh Full

Lục Nhiễu nghe đến đó cảm thấy buồn cười, khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, cảm thấy trong lòng khó chịu một chút.

Rõ ràng là cô chờ mong như vậy, nhưng nghe từ trong miệng của hắn nói ra nói như vậy làm cô cảm thấy khó chịu. Cô thật là điên rồi.

Cô điên cuồng uống nước, khoảng cách hai bên thực sự rất gần, nên cô có thể nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người bọn họ.

Nữ nhân này thật sự là quá nhiệt tình luôn cùng hắn giao tiếp, cô nghe không hiểu họ đang nói gì, không chừng đây là thiên kim tiểu thư nhà hào môn, nói chuyện chủ đề đều là về phương diện âm nhạc. Còn hỏi hắn có phải thích mấy bản nhạc dương cầm hay không, còn nói có cái gì âm nhạc giai điệu linh ta linh tinh gì đó Lục Nhiễu nghe cũng không hiểu, vì vậy cuối tuần cô ấy hỏi Cận Nam Dữ nếu hắn có hứng thú muốn đi xem buổi hòa nhạc với cô ấy.

Cận Nam Dữ là một người thiếu kiên nhẫn, nếu phụ nữ cùng hắn nói chuyện rộn ràng, hắn sẽ cảm thấy thực phiền phức. Nhưng là đêm nay hắn lại cực kỳ kiên nhẫn nói chuyện với người phụ nữ ngồi đối diện .

Lục Nhiễu nghe xong cảm thấy trong lòng hụt hẫng , không chừng hắn cũng là nhìn vừa mắt cô ấy đi, bằng không sẽ không có khả năng kiên nhẫn nghe người khác nói chuyện nhiều như vậy .
Lục Nhiễu vốn là rất đói bụng, nhưng nhìn bộ dạng của bọn họ, không biết đã ăn no hay chưa nhưng là ăn cục tức cũng muốn no rồi, một lát sau mới ăn thêm một chút. Lúc sau cô nói với Mộ Lận là mình muốn đi WC, thật sự là không muốn ngồi gần nghe được bọn họ đang nói chuyện .

Khi Lục Nhiễu nghe thấy giọng nói trầm thấp gợi cảm của Cận Nam Dữ, cô cảm thấy mình như muốn điêu đứng. Cô tưởng rằng mình đã quên hắn, nhưng khi nhớ đến giọng nói của hắn bên tai, cô vẫn không khỏi cảm thấy tim mình đập dữ dội. Vẫn như vậy? Ngay cả việc nghe thấy âm thanh cũng không thể kiểm soát được bản thân .

Lục Nhiễu đi vào WC rửa sạch tay, lúc sau tô lại một chút son môi, dặm lại một chút phấn trang điểm.

Cô trang điểm lại một chút lúc sau đi ra ngoài, thấy được ở cửa cách đó không xa Cận Nam Dữ dựa vào tường đứng hút thuốc .

Lục Nhiễu sợ hãi nhảy dựng khi nhìn thấy hắn, bởi vì thân hình cao lớn của hắn còn đang đứng ở nơi đó, trên tay cầm điếu thuốc.

Làn khói từ trong miệng của hắn phun ra, sương khói lượn lờ, che khuất suy nghĩ trên khuôn mặt hắn.
Lục Nhiễu nhìn thoáng qua, đồng tử co chặt, muốn chạy nhanh đi.

Vừa mới đi tới góc đó, bên tai liền nghe thấy một giọng nói lạnh lùng, "Làm sao vậy? Gặp lại tình nhân cũ mà làm ngơ hay sao?"

Lục Nhiễu nghe được lời này ở trong lòng mắt trợn trắng, ngữ khí có chút bực bội, “Cũng không phải là tôi không muốn chào hỏi, mà là do anh nói trước, anh nói chúng ta không quen biết, đã nói không quen biết như thế nào phải chào hỏi?”.

Cận Nam Dữ nghe được lời này. Trên tay vùi tắt điếu thuốc, đem ném tới thùng rác bên cạnh, cười lạnh nói với cô, “Nếu không nói như vậy thì đều làm trò trước mặt bạn trai em sao? Tôi chẳng lẽ còn cùng cô ấy nói em bạn gái cũ của tôi, ngủ cùng tôi 5 năm, duy trì quan hệ trên giường 5 năm, em muốn nói như vậy sao? ”.

Lục Nhiễu, “...”.

Cô nghe lời này còn cảm thấy có đạo lý.

Lục Nhiễu không muốn nói chuyện với hắn, nhưng Cận Nam Dữ cũng không định để cô đi, lại hỏi cô: "Hai người đã phát triển đến bước nào rồi? có ý định kết hôn không?" .
Lục Nhiễu nghe hắn hỏi mình câu hỏi này, cảm thấy rất kỳ quái, cô đến bước nào cũng không có, cô thật không biết nói dối hắn, liền chuyển đề tài khác, lạnh giọng hỏi, "Đó là bạn gái của anh sao? Anh đã quen khi nào? Cô ấy lớn lên rất đáng yêu, rất thích hợp với anh, rất dịu dàng, anh nên tìm loại cô gái dịu dàng, có tính cách này để bổ sung."

Cận Nam Dữ nghe xong lời này, theo bản năng cho rằng câu trả lời đầu tiên sẽ giống nhau, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt ghen tị của Lục Nhiễu, câu trả lời liền thay đổi, mở miệng nói dối thành, “Khá đẹp. Lớn lên thật đáng yêu và hiền lành, thật hợp với tôi. Cô ấy là do mẹ tôi giới thiệu, em cũng biết mẹ tôi rất nóng lòng muốn ôm cháu vào lòng. Tôi đã để chạy mất một người phụ nữ, nên bây giờ nhất định phải tìm một người phụ nữ khác để kết hôn và sinh con. Nếu gặp được người thích hợp thì chúng tôi sẽ ở bên nhau, điều này rất vừa mắt, nếu không có gì bất ngờ xảy ra ngay lập tức chúng tôi sẽ kết hôn. Mấu chốt là người ta sẽ không làm lợi dụng tình cảm của đối phương, thực sự sẽ yêu và hết lòng với tôi. Hai chúng tôi kết giao là sẽ kết hôn, không giống như người nào đó, nói chuyện yêu đương thì lại đột nhiên nói lời chia tay, chỉ có tôi ngây ngô là muốn kết hôn. "
Người là do mẹ Cận giới thiệu, nói hắn phải mang theo cô ta đi ra ngoài ăn tối. Hắn vốn là không có hứng thú gì với chuyện này, nhưng là vì mẹ hắn nói với hắn, nếu muốn cùng Lục Nhiễu tái hợp lại, nhất định phải đến gặp mặt cô ta để kích thích Lục Nhiễu, bởi vì bà nói chỉ có phụ nữ mới hiểu được phụ nữ.

Vì vậy, Cận Nam Dư lập tức nghe lời mẹ Cận đi gặp cô ta, không biết người phụ nữ này muốn cùng nhau ăn cái gì, ngay từ đầu hắn thật sự không thể chịu nổi giọng nói ồn ào của người phụ nữ này. Cận Nam Dữ liền muốn kết thúc cuộc hẹn này, nhưng sau thấy được Lục Nhiễu cùng Mộ Lận tới, liền có một màn diễn kịch này.

Lục Nhiễu nghe trong lời nói của hắn hình dung là từng câu từng chữ đều là trào phúng, mỉa mai cô.

Cô chịu không nổi khẩu khí này, theo bản năng phản bác lại hắn, "Anh và tôi yêu nhau sao? Anh đang nói câu này chỉ để giễu cợt tôi sao?"

Cô thật sự chưa từng nếm qua cái gọi là tình yêu. Chính là nói 5 năm qua ngoại trừ lên giường cùng hắn, vẫn là lên giường. Cách duy nhất để gặp hắn không phải là lên giường ở chỗ này, thì cũng là lên giường ở chỗ khác. Cô bị hắn kiểm soát, làm cho sợ đến mức nhiều chuyện muốn làm cũng không dám làm.
Không dám đăng công khai lên vòng bạn bè, nói cho mọi người biết là mình có bạn trai, không dám nói cho mọi người biết bạn trai mình là ai, cũng không dám cùng hắn hai người tay trong tay quang minh chính đại ở bên trong vườn trường , hơn nữa cũng không dám cùng hắn đi xem phim, cùng hắn ở bên nhau cũng không dám làm nhiều chuyện, đã 5 năm chưa làm cái gì, thân mật duy nhất chính là đi tới giường, tình yêu như vậy, cô không muốn .

Cận Nam Dữ vốn dĩ có thể nói chuyện tốt, nhưng bị lời nói của cô làm cho tức giận đến mặt mũi bốc khói, kéo tay cô. Đặt cô trước mặt hắn, nhấn vào eo cô, nhẹ giọng chất vấn cô, "Nếu không, 5 năm qua tôi sẽ không cùng em yêu đương, muốn chung sống với cùng em một nhà sao? Lục Nhiễu, đừng tưởng rằng chỉ có em ở bên người tôi mà lãng phí 5 năm thời gian, tôi cũng vậy, cũng không khác gì em. Tôi nghĩ chúng ta có thể đi đến cuối cùng, tôi nghĩ chúng ta có thể kết hôn, tôi đều đồng ý mọi yêu cầu của em. Kết quả em thì sao, cứ như vậy muốn chia tay, nói thích người khác, nếu là như vậy, em tại sao phải tốt với tôi ngay từ đầu? Tại sao em lại muốn tôi thích em? "

Lục Nhiễu bị hắn kéo như vậy tức giận đến muốn hất tay hắn ra, nơi này là bên ngoài, bị nhiều người thấy như vậy, hắn nói chuyện với bạn gái cũ cũng không sợ bị bạn bạn gái hiện tại của mình nhìn thấy sao, cô thật vất vả mới có thể hất tay hắn buông ra, thở hổn hển nói, “Anh kiên nhẫn đến mức nghĩ rằng anh muốn cưới tôi vì lý do gì? Đó là bởi vì anh nghĩ rằng thật thích hợp vì hai chúng ta ở bên nhau nhiều năm như vậy, cứ như vậy cùng nhau ở bên nhau cả đời,hay vẫn là cảm thấy thích tôi nên mới kết hôn. Giống như anh cùng ngươi phụ nữ này, cảm thấy được cha mẹ giới thiệu đối tượng phù hợp, liền muốn cưới cô ấy, anh thấy thuận mắt liền chấp nhận cưới. Cho nên nói anh muốn kết hôn chỉ cần là phụ nữ là được. Anh có thích tôi sao? Anh nói thích tôi thì chỉ là do tôi đã từng bên cạnh, chăm sóc anh nhiều năm như, cho nên anh mới cảm thấy tôi thích hợp, cho nên anh mới nói anh thích tôi. Anh buông tôi ra, anh đã có bạn gái mới rồi, anh phải đối xử tốt với cô ấy, đừng có lôi kéo tôi thêm lần nữa ".

Cận Nam Dữ không nghĩ tới ở trong mắt cô, hắn chính là một người như vậy .

Trong mắt đều là mất mát, hắn buông tay không dây dưa.

Lục Nhiễu buông lỏng tay phải ra, kết quả là trong khoảnh khắc vừa quay đầu lại, Cận Nam Dữ nắm chặt tay cô lại, kéo cô vào trong ngực mình.
Ngay lúc Lục Nhiễu sắp phát hỏa, Cận Nam Dữ hạ giọng nói với cô, "Kỳ kinh của em sắp đến rồi. Bây giờ váy của em dính đầy máu, nếu em bây giờ đi ra ngoài đó nhất định em sẽ bị mọi người chế giễu."

Lục Nhiễu nghe vậy sợ hãi, sờ sờ lại váy của mình, hình như cũng sắp tới thời kỳ kinh nguyệt của cô. Gần đây cô làm việc đến sứt đầu mẻ trán, bởi vì công việc cô quay cuồng với chính mình, nên cô quên mất một chuyện quan trọng như vậy.

Hôm nay, cô cố ý mặc váy, vẫn là màu sắc của bộ váy này là màu sáng. Cho nên nhìn thấy một khối lớn màu đỏ, thật xấu hổ.

Cô nếu như bị Mộ Lận hoặc là đợi một lúc đi ra ngoài bị người ngoài nhìn thấy, thật sự là xấu hổ, hiện tại cô không biết phải làm sao.
* Edit: Mino Mũm Mĩm

Cận Nam Dữ nhìn bộ dạng cô không khỏi hoảng sợ, hoảng sợ không thôi, giây tiếp theo hắn đem áo khoác của mình cởi ra, bao trùm ở phần váy cô lại. Sau đó ôm cô lên bế đi như kiểu bế công chúa.

Lục Nhiễu thiếu chút nữa hét lên một tiếng, nhưng cũng đã bị hắn ôm ở trong lòng ngực.

Cô duỗi tay đấm vào ngực hắn, "Cận Nam Dữ, anh làm gì vậy? Anh để tôi xuống, anh ôm tôi làm gì?".

Cận Nam Dữ trực tiếp ôm cô đi, “Không phải cảm thấy rất xấu hổ sao? Tôi hiện tại mang em đi giải quyết. Ngoan ngoãn đừng lộn xộn, nếu em muốn, tôi sẽ đem em ném xuống, xem em làm sao bây giờ?”.
Lục Nhiễu cũng không có cách nào, bị hắn nhìn thấy thật mất mặt, còn nếu đi ra ngoài bị người khác nhìn thấy có phải còn mất mặt hơn hay không, dù sao mấy năm nay cô đều bị Cận Nam Dữ nhìn thấy hết rồi.

Cận Nam Dữ đem cô đặt tới trên ghế phụ của xe hắn, cài đai an toàn cho cô.

Lục Nhiễu nói với hắn, “Vậy làm ơn anh, anh đem tôi đưa đến cửa nhà tôi đi, tôi trở về giải quyết là được.”.

Cận Nam Dữ không nói chuyện, trầm mặc điều khiển xe.

Lục Nhiễu nhìn lộ trình này không đúng, không phải phương hướng về căn hộ mà cô thuê, Lục Nhiễu sốt ruột quay đầu nhìn hắn, “Tôi không phải nhờ anh đưa tôi về căn hộ mà tôi đang ở sao? Tại sao không quay về? Anh là muốn đưa tôi đi đâu?”.

Cận Nam Dữ không nói lời nào, dọc theo đường đi cứ như vậy mà lái xe.

Lục Nhiễu xem hắn không muốn cùng mình nói chuyện, cô cũng không phản ứng với hắn, lúc sau đã tới rồi, cô cũng thấy được là nhà của Cận Nam Dữ .

Hắn thế nhưng lại đem cô mang về đến nhà hắn.

Lúc cô bước vào sau, không có ai ở đây, cho nên cô không cần sợ hãi . Cứ như vậy đi xuống.

Lục Nhiễu nhìn xung quanh này, thật muốn bóp chết hắn, hành động của mình thật ngu ngốc, "Tại sao lại đưa tôi đến nhà anh? Hiện tại, tôi đang muốn về nhà thay quần áo. Trong nhà anh thì có cái gì cho tôi mặc?".

Cận Nam Dữ lôi kéo tay cô, đem cô mang đi vào nhà, “Vào đi chẳng phải sẽ biết.”.

Lục Nhiễu thật là không biết nói lời nào.

Cận Nam Dữ đem cô kéo đến trong phòng ngủ, đưa cô đến tủ quần áo mở cửa tủ ra, từ bên trong rút ra một cái váy đưa cho cô nói, “Thay đi. Băng vệ sinh hẳn là em không có mang đi, còn ở trên tủ đầu giường, anh lần trước thấy được”.

Lục Nhiễu thấy hắn đưa cho mình cái váy dài này, đây là chiếc váy nằm trong BST mùa thu mới nhất của Dior, nhưng nhìn cái váy này không thoải mái, giá trị của nó rất xa xỉ. Cái váy ở trong tủ quần áo này khẳng định không phải của cô.

Không phải cỷa cô, chẳng lẽ là của bạn gái mới Cận Nam Dữ sao?.

Cô suy nghĩ không lẽ bạn gái mới đang ở chung với hắn rồi sao? nên tất cả quần áo đều được chuyển đến đây, có phải là quần áo này nọ, trên tay cô là của cô ấy không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui