Chính Là Thích Anh Full

Lục Nhiễu cùng Cận Nam Dữ lần đầu tiên đến rạp chiếu phim hẹn hò xem phim. Bởi vì là lần đầu tiên, cho nên tim đập rất nhanh, cảm giác này không thua gì thiếu nữ khi cùng người mình thích đi xem phim, rõ ràng bọn họ đều đã lớn tuổi rồi, nhưng bây giờ mới bắt đầu yêu. Cảm giác quay lại thời quá khứ, nắm tay kiểu này thật đáng xấu hổ,thật qua thẹn thùng.

Điển hình là Lục Nhiễu chỉ nghĩ đến loại tình yêu ngọt ngào, bởi vì mỗi ngày cô đều xem phim truyền hình Hàn Quốc và phim ngôn tình trong nước, cô chuyên lựa chọn loại tình yêu ngọt ngào này để mơ mộng.

Cận Nam Dữ tuy rằng không có hứng thú với loại tình yêu ngọt ngào này, nhưng là vì hắn ngày thường hay chú ý đến Lục Nhiễu, cô hay xem chính là phim truyền hình yêu đương tình cảm, cho nên hôm nay vừa vặn có chiếu một bộ phim điện ảnh về thanh xuân vườn trường, hắn trực tiếp mua hai vé cùng cô đi xem phim.

Lục Nhiễu không nghĩ tới sở thích của Cận Nam Dữ và cô đều giống nhau, cũng muốn xem thể loại ngọt ngào tình cảm.

Cận Nam Dữ mua cũng hợp khẩu vị phim của cô, hắn mua vé xem phim xong, tiếp đó lại mua thêm phần ăn vặt tình nhân.

Nắm Lục Nhiễu tay đi vào.

Tay Lục Nhiễu bị bàn tay to của hắn nắm chặt, hai người mười ngón đan xen, bàn tay của hắn đặc biệt ấm áp.

Kiểm phiếu đi vào hai người tìm được ghế rồi ngồi vào chỗ, Lục Nhiễu ngồi xuống liền tính buông tay Cận Nam Dữ ra, kết quả bị hắn gắt gao mà nắm tay cô, hai người hiện tại còn mười ngón tay đan vào nhau. Cô muốn buông tay, chính là người bên cạnh gắt gao nắm lấy không chịu buông ra.

Lục Nhiễu bất đắc dĩ nói với hắn, “Anh buông tay a! Anh vẫn luôn bắt lấy tay của em làm gì, chúng ta đều ngồi xuống rồi mà”.

Cận Nam Dữ gắt gao nắm tay cô không định bỏ ra, mắt phượng nhìn chằm chằm cô, ngang ngược trả lời, “Không bỏ, yêu đương phải nhìn có dáng vẻ của yêu đương chứ”.

Lục Nhiễu, “...”.

Lục Nhiễu không còn cách nào, chỉ có thể bị hắn nắm tay như thế này xem phim.

Lục Nhiễu xem phim một hồi, bị hắn cứ nắm tay thế này cảm giác tay phải tê rần.

Phía sau cảm thấy cổ có chút mỏi, trực tiếp dựa vào trên vai hắn tiếp tục xem phim.

Cận Nam Dữ vốn là có thể chịu đựng được, nhìn cô như vậy không khỏi buông lỏng tay sau đó buông ra, để tay lên ót cô, đem cô đầu dựa sát hơn trên vai mình.

Lục Nhiễu cứ như vậy ngẩng đầu nhìn hắn, không biết là hắn có ý gì. Giây tiếp theo môi đột nhiên bị hôn lên, bạc môi của hắn hôn lấy môi cô.
Lục Nhiễu không nghĩ tới hắn to gan đến như vậy, ở rạp chiếu phim, khả năng dễ dàng buông tha hắn ra, nhưng hắn không chịu buông, vẫn ở tư thế cũ, cạy mở khớp hàm củ cô đẩy đầu lưỡi hắn vào, chiếm lấy lưỡi của cô cùng nhau hôn môi.

Cũng may, bây giờ rạp chiếu phim toàn một màu tối đen, không có ánh sáng, nếu không sẽ bị nhìn thấy, thật sự là xấu hổ.

Cận Nam Dữ đưa lưỡi liếm mút đầu lưỡi Lục Nhiễu, lại hôn xuống môi dưới của cô, hai người trao nhau nước bọt, cô như bị lôi kéo bởi kỹ thật hôn của hắn, hô hấp như muốn ngừng thở. Thời điểm Cận Nam Dữ rời khỏi môi của cô, còn chưa đã thèm cắn một ngụm lên miệng cô.

Cận Nam Dữ buông lỏng, đi tới bên tai cô cắn một cái, chóp mũi xoa xoa vào má cô, giọng nói mang theo tình dục nói "Đừng. Phía dưới cứng rồi, bây giờ chỉ muốn đè em ra."

Lục Nhiễu, “...”.

Hắn thật là một ngày không động dục cũng không được .

Lục Nhiễu nhìn ánh mắt hằn đều hiện lên tình dục, sợ hắn lại muốn động dục ở đây, nhéo nhéo eo của hắn, cảnh cáo nói: "Không nên lộn xộn, Cận Nam Dữ đây là cơm hộp."

Cận Nam Dữ biết đúng mực, nắm lấy eo cô trong tay bóp nhẹ một cái, “Anh biết, cứng cũng giải quyết không được, anh chờ kỳ kinh nguyệt của em qua đi, em kinh nguyệt chỉ còn chậm nhất là ba ngày, nhanh nhất là hai nữa, thứ sáu này anh mới có thể bắt đầu đè em ra”.

Lục Nhiễu bị hắn nói thẹn thùng, “Anh. Anh như thế nào biết đựơc thời gian kéo dài kỳ kinh nguyệt của em vậy?”.

Cận Nam Dữ nhất định phải tức điên với người phụ nữ ngu ngốc này, nhéo tay trừng phạt cô, "Tốt xấu gì, anh ngủ bên cạnh em 5 năm nay, chúng ta ở bên nhau 5 năm, em nghĩ rằng mấy chuyện này anh sẽ không biết? Trước giờ kỳ kinh nguyệt của em là khi nào, kéo dài bao lâu anh đều có thể biết.”.

Lục Nhiễu, “...”

Một hồi bộ phim cũng đã chiếu hết, Lục Nhiễu dù sao vẫn thật sự rất hài lòng với Cận Nam Dữ, thời niên thiếu cô nghĩ khi yêu thì sẽ rất trong sáng, thích người ta rồi cùng nhau ăn cơm, xem phim, nắm chặt tay nhau thật đơn giản.

Hiện tại cô đã thỏa mãn.

Thời điểm Lục Nhiễu ra tới xe của Cận Nam Dữ vừa định bước lên xe trở về, vừa đúng lúc điện thoại của cô vang lên.

Lục Nhiễu lấy di động ra nhìn một chút, là mẹ cô gọi đến.

Lục Nhiễu hoảng sợ, vốn định ra chỗ khác nghe. Cận Nam Dữ liếc mắt một cái, không để cho cô đi, kéo cô đứng yên tại chỗ, "Em cứ ở đây nghe đi".

Lục Nhiễu ở dưới ánh mắt hắn nhìn chăm chú tiếp nghe điện thoại.

Mẹ cô già rồi lỗ tai cũng không được nhanh nhạy, nói chuyện phiếm rất to tiếng, hiện tại chờ cô nghe điện thoại, sau đó đặc biệt nói ra âm thanh to tiếng với cô,  “Lục Nhiễu, con đang ở nơi nào đấy? Con bé này, đứa con gái này là đang muốn tức chết mẹ con đúng không? Con muốn mua sẵn quan tài cho mẹ, có phải hay không? Mộ Lận có ở đấy không, con đang ở chung với nó ư? Mẹ nghe nói con cùng Mộ Lận ở chung một phòng cũng một thời gian rồi, hai đứa các con thế nhưng lại ở bên nhau, mẹ  không nghĩ hai đứa tiến triển thật sự là quá nhanh đi. Con còn chưa có kết hôn nhưng lại dám cùng đàn ông ở chung bên nhau, con không cảm thấy mình là người phụ nữ quá tùy tiện sao? Bất quá, nếu đã ở cùng nhau, khẳng định là xem nhau vừa mắt, bây giờ đã thích nhau rồi đúng không? Thanh niên bây giờ chúng ta đuổi theo thật không kịp.”.

“Các con tính toán khi nào thì kết hôn? Ta cùng ba mẹ Mộ Lận sẽ bàn bạc với nhau, ba mẹ cậu ta gần đây vừa vặn vừa về nước. Mẹ sẽ tìm ba mẹ cậu ta nói chuyện một chút, con cũng cùng Mộ Lận về đây, mẹ cho các con thương lượng một chút việc đính hôn. Trước là đính hôn, sau đó lại kết hôn, ba mẹ cậu ta đối với con cũng rất vừa lòng.”.

Mặc dù mẹ Lục ở bên kia nói là đang chỉ trích con gái, nhưng từ trong lời nói nghe được là bà đang rất vui.

Rốt cuộc Lục Nhiễu đều đã lớn tuổi, thật sự tìm được đối tượng tốt như vậy để kết hôn, thật sự nằm mơ đều có thể cười đến tỉnh.

Lục Nhược không biết cô và Mộ Lận hợp thuê như thế nào mà lại truyền được đến hai bên gia đình , cô vừa định giải thích thì đã nhìn thấy người đàn ông trước mặt này, vẻ mặt đen sầm, khuôn mặt này thật sự là đen như đáy nồi.

Lục Nhiễu cảm thấy Cận Nam Dữ hiện tại nếu ánh mắt có thể giết người, cô nhất định đã bị hắn thiên đao vạn quả, nhìn ánh mắt quá dọa người, nhìn chằm chằm vào cô, giống như là đã chịu cái gì đó rất ủy khuất.

Cận Nam Dữ thực sự tức giận!.

Lục Nhiễu bị hù chết, thật nhanh giải thích, “Mẹ, không phải, không phải giống như mẹ nghĩ như vậy đâu, con cùng anh ta không có ở chung bên nhau, chúng con chỉ là hợp thuê ở ghép thôi. Hơn nữa hiện tại đã không còn hợp thuê nữa, l hiện tại con cùng anh ta không có bất kỳ quan hệ gì. Con căn bản không có thích anh ta, hơn nữa con cũng không cùng anh ta ở bên nhau, con cùng anh ta chỉ là quan hệ bạn bè bình thường mà thôi, con lần trước không phải cùng mẹ giải thích rồi sao?”.

Lục Nhiễu còn muốn nói gì nữa, thì đột nhiên điện thoại đã bị Cận Nam Dữ lấy mất rồi, Lục Nhiễu nhìn hắn cầm lấy điện thoại nghe tới bên tai, một giọng nói đặc biệt nhẹ nhàng, lịch thiệp nói với phía bên kia, "Chào Dì, Dì vẫn khỏe chứ, còn là Cận Nam Dữ bạn trai của Lục Nhiễu . Lần đầu tiên được nói chuyện với Dì, thật tốt."

Trường hợp này thật xấu hổ đi.

Lục Nhiễu không ngờ hắn lại có thể không khống chế được miệng như vậy, liền nói thẳng với mẹ cô.

Cô vẫn luôn nói với mẹ mình là cô là một cẩu độc thân, chưa từng có bạn trai, cũng quá già rồi, kết quả bây giờ bị mẹ cô phát hiện, thật sự là xong rồi.

Mẹ Lục bên kia không nói rõ tình hình thế nào, giọng nói càng lúc càng lớn, “Cái gì? Cậu là bạn trai Lục Nhiễu. Cậu là ai? Quan hệ của cậu cùng Lục Nhiễu đang ở bên cạnh nhau à? Cậu đã bên cạnh nó được bao lâu rồi? Sao tôi không nghe nó nói gì về cậu? hai đứa là như thế nào? "

Lục Nhiễu vốn là muốn giật lại điện thoại từ tay hắn, nhưng vì hắn so với cô cao hơn rất nhiều, Cận Nam Dữ cao lớn cầm lấy điện thoại, không chịu đưa cho cô. Hơn nữa, hắn cùng mẹ cô nói chuyện, cô chỉ có thể đứng qua một bên.

Khi Lục Nhiễu hoàn toàn bất lực, Cận Nam Dữ cầm điện thoại đi ra chỗ khác để trò chuyện với mẹ cô. Hai người bọn họ nói cái gì cũng không biết, cô bên này không có nghe được. Mười phút sau, Cận Nam Dữ đã trở lại, không còn khuôn mặt sương mù lúc trước, bây giờ trên mặt đặc biệt vui vẻ, trả điện thoại lại cho cô.

Lục Nhiễu chuẩn bị cất điện thoại đi, nhìn vẫn không có trả lời, cô muốn cùng hắn nói chuyện. Mẹ Lục bên kia nghe được tiếng của Lục Nhiễu, lập tức nói một câu trước khi cúp máy, "Con tắt máy đi, mẹ sẽ đợi hai đứa .".

Lục Nhiễu, “...”.

Lục Nhiễu nhìn vẻ mặt của hắn liền cảm thấy không thích hợp “Không phải, Cận Nam Dữ, ành cùng mẹ của em nói cái gì vậy? mẹ em thế nhưng không có tức giận với em, lúc đầu em nghĩ anh cùng mẹ em nói chuyện khẳng định sẽ làm bà ấy sẽ tức giận, nhưng anh làm thế nào lại khiến cho mẹ em cao hứng như vậy”.

Cận Nam Dữ ôm cô lại, "Tôi tùy tiện nói vài câu, mẹ em đặc biệt hài lòng với anh, không chừng nhìn thấy con rể lại càng hài lòng. Hơn nữa, anh đã nói với mẹ em rồi, cuối tuần này chúng ta sẽ đến đó gặp bà, anh sẽ đích thân tới cửa xin lỗi bà, cùng bà giải thích chuyện của hai chúng ta. "

Lục Nhiễu cảm thấy này không đúng lắm, so với bản thân cô tưởng tượng không giống nhau.

Cô hiện tại còn chưa có chấp nhận việc cùng hắn chân chính ở bên nhau, kết quả hắn hiện tại lại đem mẹ cô ra để thu phục, cùng mẹ cô nói hai người bọn họ đang ở bên nhau.

Lục Nhiễu bị hắn ôm như vậy, toàn thân hắn ôm vào trong lòng, cô cảm thấy không đúng lắm, nhìn lại hắn hỏi cho rõ ràng, "Cận Nam Dữ, anh làm vậy là không tính! Anh như vậy là ăn gian, em đã nói anh phải theo đuổi em lại từ đầu, nhưng là kết quả bây giờ anh hiện tại đã vượt cấp, trực tiếp thông qua mẹ của em để đi đường tắt, anh chính là phạm quy. "

Cận Nam Dữ nhắc tới chuyện này liền tức giận, nhéo eo cô, hung hăng hung chỉnh cô một trận, “Lục Nhiễu, em nói như vậy còn không biết xấu hổ, nếu không phải anh vừa rồi không hỏi Dì thì anh còn không biết Dì vẫn chưa biết gì về mối quan hệ của hai chúng ta. Nhiều năm như vậy em vẫn luôn không chịu mang anh về nhà gặp mẹ em, anh đề nghị ra với em bao nhiêu lần, em vẫn luôn nói còn sớm vẫn luôn không chịu dẫn anh về nhà em, làm anh cho rằng em đã cùng mẹ em nói chuyện qua. Anh chỉ là chờ thời cơ chín mùi mới cùng mẹ em nói chuyện , kết quả vừa rồi mẹ em cùng anh nói, em chưa từng có cùng mẹ nói qua chuyện em có bạn trai. Em nói với mẹ em là em còn độc thân, nếu em độc thân, vậy anh đây nhiều năm như vậy ngủ ở bên cạnh em, anh không phải người sao?”.

Lục Nhiễu, “... ”.

Lục Nhiễu thật sự, chưa bao giờ dám cùng mẹ nó nói bản thân đã có bạn trai. Cận Nam Dữ nhiều năm như vậy cũng cảm thấy kỳ lạ, hắn đã từng cùng cô đề qua muốn gặp gia trưởng nhà cô, đều bị Lục Nhiễu liền cự tuyệt, luôn đưa ra các loại lý do để cự tuyệt.

Lục Nhiễu lúc đó cũng không biết Cận Nam Dữ tại sao muốn gặp mẹ cô, hai người có quan hệ sau lưng như vậy, nên cô không có cách nào đưa hắn về nhà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui