Thời gian trôi qua thật sự rất nhanh, chớp mắt đã gần đến ngày dự sinh của Lục Nhiễu, lúc trước đi kiểm tra có thể kiểm tra giới tính của đứa bé rồi, bác sĩ hỏi bọn họ có muốn kiểm tra hay không. Sau một thời gian, hai vợ chồng thống nhất quyết định, không cần kiểm tra giới tính của em bé, cuối cùng bọn họ chỉ muốn chờ đợi một sự bất ngờ, chờ đến lúc đó xem đứa trẻ bước ra là trai hay gái.
Ở khi ở cữ sẽ rất phiền phức, lúc cô chuẩn bị lâm bồn đã bắt đầu đau đầu vấn đề ở cữ này, bởi vì phụ nữ có rất nhiều thói quen xấu nếu ở cữ không thực hiện đúng cách sẽ không tốt. Mẹ Cận đã sớm tìm cho bọn họ một bảo mẫu làm việc rất tốt, đến lúc đó sẽ có bảo mẫu tới giúp đỡ, làm cho Lục Nhiễu cũng cảm thấy yên tâm.
Càng gần đến ngày dự sinh, cô càng lo lắng. Thật ra cô là người có phúc khí, vì từ khi mang thai đến giờ mọi việc đều suôn sẻ, chỉ trừ khi vừa bắt đầu mang thai, cô bị nôn mửa đến muốn chết không ăn uống gì được, về sau bảo bảo lại rất ngoan, ở trong bụng không hề ồn ào.
Hơn nữa, trong thời gian mang thai cô chăm sóc cơ thể rất kỹ lưỡng, nên rèn luyện cũng đã có rèn luyện, mỗi ngày sau khi ăn cơm xong Cận Nam Dữ sẽ đưa cô ra ngoài đi dạo một vòng, làm cho cô nhanh tiêu hóa một chút.
Cái này bụng này của cô khi sinh em bé sẽ rất thuận lợi, bác sĩ nói trước mắt tình hình thuận lợi, sinh con cũng không có vấn đề gì. Lục Nhiễu suy nghĩ lựa chọn phương pháp sinh con, cô nghe người ta nói sinh thường chỉ cần đau một chút, nhưng sau khi sinh xong sẽ không có vấn đề gì, còn sinh mổ khi sinh xong, lúc sau sẽ đau đến muốn chết. Cô thuộc kiểu người sợ đau, cho nên quyết định sinh thường chỉ đau lúc đó là được.
Bất tri bất giác trước ngày dự sinh mấy ngày, Lục Nhiễu đã ở bệnh viện phòng VIP chờ đợi.
Cận Nam Dữ mỗi ngày đều đến bệnh viện với cô, chuyện công ty tạm thời bị gạt qua một bên, trên đời không có chuyện gì quan trọng hơn việc Bà Xã anh sắp sinh.
Mấy ngày hôm nay tâm trạng của Lục Nhiễu cảm thấy rất sợ hãi, cô đợi chờ không biết khi nào tiểu bảo bảo mới chào đời, cô càng căng thẳng thì tâm trạng lại càng sợ hãi trong lòng.
Cận Nam Dữ không có bất kỳ kinh nghiệm nào, chỉ có thể ở bên cạnh quan sát cô, anh cũng đang hoang mang lo sợ.
Lục Nhiễu lúc đầu còn rất sợ hãi, nhưng tiểu bảo bảo vẫn chưa chịu ra, cô đột nhiên nói với Cận Nam Dữ, “Cận Nam Dữ, em muốn ăn cổ vịt”.
Cận Nam Dữ, “Em phải ráng nhịn, đợi sinh xong rồi Ông Xã sẽ mua cho em”.
Lục Nhiễu cảm thấy thật tủi thân, cô nũng nịu nói, “Em không cần, sau khi sinh sẽ không muốn ăn nữa, hiện tại nhất định em phải ăn co bằng được, nếu không được ăn cổ vịt thì em sẽ không muốn sinh nữa. Nếu sinh con xong thì sẽ không thể ăn mấy thứ này được, em muốn ăn cổ vịt cay, sau khi sinh xong nếu em ăn cay thì sữa sẽ đều cay con sẽ uống không được. Mẹ nói em sau khi sinh xong thì phải từ bỏ nhiều món ngon để có sữa tốt cho con, cho nên hiện tại em muốn ăn cổ vịt cay”.
Cận Nam Dữ, “...”
Ý nghĩ kỳ quặc này là gì?
Anh không dám mua cổ vịt cay cho cô, sợ sẽ không tốt cho phụ nữ mang thai, nên anh đành lớn tiếng với cô, “Bây giờ ý em là thế nào? nhịn một chút cũng không được sao? Không có chỉ định của bác sĩ thì anh sẽ không mua cho em món này”.
Lục Nhiễu nghe anh nói như vậy không khỏi cảm thấy tủi thân, cô thật vất vả để sinh đứa nhỏ, còn anh thì không muốn cho cô ăn cổ vịt. Khuôn mặt cô nghẹn ngào không kìm được nước mắt, cô khóc cho đến khi tiếng khóc nhỏ dần, sau đó vuốt ve bụng mình rồi đưa tay lau nước mắt, nhìn bộ dạng cô khóc thật sự rất đáng thương, “Cận Nam Dữ, anh chính là cái tên khốn kiếp, anh chính là tên tra nam xấu xa, lúc trước đáng lẽ em không nên gả cho anh, tại sao em muốn ăn cổ vịt anh lại không mua cho em? Em không muốn sinh con nữa, anh chính là đang ngược đãi em”.
Cận Nam Dữ, “...”.
Cận Nam Dữ không còn cách nào, chỉ có thể đi mua cho cô một hộp cổ vịt mà cô thích ăn trước.
Nhưng anh chỉ cho cô ăn một cái duy nhất, rồi sẽ lấy lại không cho cô ăn nữa, “Được rồi. Bác sĩ nói em không được ăn cái này, sẽ không tốt cho sức khỏe, anh sẽ cho em một cái thôi, anh mua cho em ăn, em không thể nói anh ngược đãi em nữa”.
Lục Nhiễu nhịn không được, không biết tại sao lại muốn ăn cổ vịt cay này, chắc bởi vì cô chỉ muốn ăn cay.
Lúc trước có lần cô còn lén đi ăn KFC, ăn cánh gà rán, còn uống Coca, nhưng bị Cận Nam Dữ phát hiện nên bắt cô trở về.
Cô cảm thấy mang thai thật khổ sở, bị bắt kiêng ăn nhiều món không tốt, còn nữa nếu lén đi ăn bị phát hiện thì còn phải nghe anh mắng một trận. Giống như hiện tại cô muốn ăn cay cũng không được, cô đem hộp cổ vịt đến gần mũi rồi bảo đảm với anh mình sẽ không ăn, chỉ ngửi hương vị của nó thôi.
Bây giờ Lục Nhiễu chỉ có thể gặm quả táo, nghe mùi vị cổ vịt này cảm thấy quá bị khinh thường, bây giờ cô sinh con lần này xong, về sau nhất định sẽ không sinh thêm nữa.
Sáng sớm ngày hôm sau bụng cô bắt đầu đau lên, cô đau đến chịu không nổi cảm giác như muốn vỡ ối, cô kêu Cận Nam Dữ. Làm Cận Nam Dữ vội vàng đi tìm bác sĩ, bác sĩ vội vào phòng của cô xem tình hình, nhìn xuống phía dưới đã vỡ nước ối. Nhưng bây giờ chưa mở ra được 5 phân, lúc này chỉ mới mở ra hai phân mà thôi, cho nên chưa thể sinh liền được.
Cô đau từng cơn, lâu lâu lại đau một chút. Mẹ Lục mẹ từ trong nhà bưng canh gà đến, chạy nhanh đến mang cho cô một ít canh gà để bồi bổ, vì phụ nữ khi sinh con hao tổn rất nhiều sức lực. Bởi vì không biết qua bao lâu mới sinh, nên cô uống chút canh gà để tăng cường một chút thể lực để khi sinh còn có sức để chống đỡ.
Cô cảm thấy quá đau, thật sự quá đau, đau chết mất.
Cô không phải lúc nào cũng đau. Đau một lúc rồi không đau rồi lại đau, chính là đau từng cơn .
Một lúc sau phía dưới của cô mở ra được 5 phân, cô mới được đưa vào phòng sinh.
Cận Nam Dữ nghe thấy tiếng la khóc bên trong phòng sinh, trong lòng cũng sợ hãi thêm, anh sợ xảy ra chuyện gì, cho nên vẫn luôn ở bên ngoài đi tới đi lui.
Lục Nhiễu sinh em bé rất thuận lợi, cô nghe theo hướng dẫn củ bác sĩ nên không bao lâu cô cố gắng hết sức liền thuận lợi hạ sinh đứa bé. Sau khi sinh xong đứa bé cô cảm giác mình như mất đi nửa cái mạng.
Sau khi sinh xong một lúc sau cô cảm thấy tỉnh táo lại, cô vội hỏi bác sĩ, “Thế nào rồi bác sĩ? Là con trai hay là con gái?”.
Bác sĩ nói đó là một bé gái, Lục Nhiễu thở phào nhẹ nhõm.
Cô luôn mong muốn có một đứa con gái, cuối cùng cũng đã sinh ra một bé gái, bản thân cô chịu đau cũng rất có ý nghĩa.
Khi đứa trẻ được sinh ra, gia đình hai bên vây quanh bác sĩ vội vàng hỏi thăm là trai hay gái.
Bác sĩ nói cho bọn họ biết giới tính của đứa trẻ, gia đình hai bên vui mừng khôn xiết khi cô sinh được một bé gái.
Cận Nam Dữ nghe được là một bé gái, cũng nhịn không được vui sướng, cảm thấy thật hạnh phúc.
Cận Nam Dữ lo lắng cho vợ mình, vội đi qua hỏi bác sĩ, “Vợ tôi đâu? Cô ấy bây giờ thế nào rồi?".
Bác sĩ liền đáp, "Vợ anh không sao cả, hiện tại sản phụ thật sự rất an toàn. Chờ bình phục sẽ được đưa ra.”.
Cận Nam Dữ thậm chí còn chưa nhìn qua đứa bé, anh vẫn tiếp tục đợi Lục Nhiễu ra. Khi cô được y tá đưa đi ra, Cận Nam Dữ đã ngồi xổm ở trước giường, hôn lên trán cô một cái rất cảm kích cô.
Lúc trong phòng sinh Lục Nhiễu cảm thấy đau đến muốn đánh anh, nhưng cuối cùng nhìn thấy ánh mắt ôn nhu của anh, nên cô không còn chút oán giận nào dành cho anh nữa.
Kết hôn với anh, có một đứa con, được anh cưng chiều suốt cuộc đời là điều cô chưa bao giờ nghĩ tới, điều này là mơ ước trước đây của cô.
Lục Nhiễu ở lại bệnh viện chờ hồi phục vài ngày, sau đó mới về nhà. Nhìn cô bây giờ hoàn toàn không khác gì một con bò sữa.
Thật sự cô cảm thấy mình thật sự rất giống bò sữa, bởi vì ngực cô bây có rất nhiều sữa.
Ngay cả bảo mẫu cũng thấy rất kỳ lạ, trước nay bà chưa có thấy qua phụ nữ sau khi sinh nào nhiều sữa như vậy, câu này rõ ràng nói cô là một người mẹ nhiều sữa.
Cô cảm thấy bầu ngực lúc nào cũng căng trướng rất đau, nếu không hút hết sữa ra sẽ rất đau và khó chịu.
Nhưng về cơ bản tiểu bảo bảo bú cũng không được nhiều, uống được vài ngụm là đã no, phần còn lại để rất trướng cho nên chỉ có thể dùng máy hút sữa để hút bớt sữa ra ngoài, rồi cho vào túi cất vào bên trong tủ lạnh.
Edit: Mino Mũm Mĩm
Khi bảo mẫu bảo cô giống bò sữa, cô cảm thấy xấu hổ, lúc sau khi tự mình hút sữa phát hiện ra thêm rất nhiều sữa, khiến cô càng thêm xấu hổ.
Cô bảo mẫu nói có thể do trước đây cô ăn nhiều dinh dưỡng, nhưng khi đó cô gầy quá thì ăn nhiều cũng tốt, ít nhất bây giờ nhiều sữa nên không lo tiểu bảo bảo sẽ bị đói. Hiện nay nhiều bà bầu lại ít sữa, sẽ khiến em bé thường đói và ăn không đủ no, thậm chí phải uống sữa bột sẽ không có dinh dưỡng, dù sữa bột có tốt đến đâu cũng không bằng sữa mẹ.
Hôm nay bảo mẫu phải nhà về nhà vì gia đình có việc gấp, tiểu bảo bảo đói bụng đến khóc rối tinh rối mù. Ngay khi Cận Nam Dữ vừa về đến nhà đã vào phòng trẻ em để nhìn tiểu bảo bảo.
Sau khi anh được làm ba mỗi lần trở về, việc đầu tiên đều là đi qua nhìn tiểu bảo bảo, lúc này vừa trở về vừa vặn nhìn thấy tiểu bảo bảo đang rất đói bụng. Lục Nhiễu vén áo của mình lên, sau đó cởi áo lót ra chuẩn bị cho tiểu bảo bảo bú sữa.
Tiểu bảo bảo nắm lấy núm vú của cô bú sữa một cách hăng say, ngay khi Cận Nam Dữ vừa trở về đã nhìn thấy cảnh tượng này.
Lục Nhiễu không hề né tránh, lần đầu tiên cho con bú còn có hơi xấu hổ, cuối cùng cũng bị Ông Xã mình nhìn như thế này. Nhưng sau đó bị anh nhìn nhiều lần như vậy nên cô trở nên bạo dạn cảm thấy không có gì phải xấu hổ, cũng không phải anh chưa từng nhìn qua.
Tiểu bảo bảo một bên hăng say bú sữa, một bên cầm lấy một bên đầu vú của cô chơi đùa.
Cận Nam Dữ ở bên cạnh cởi áo khoác, nhìn hình ảnh dụ hoặc này nuốt một ngụm nước bọt. Nhìn tiểu bảo bảo bú sữa như vậy, anh cũng muốn uống thử, anh cũng muốn biết cái này có hương vị như thế nào, nhìn tiểu bảo bảo uống hăng say như thế này chắc chắn hương vị sẽ không tồi.
Anh rất muốn uống sữa của Lục Nhiễu.
Lúc trước khi anh mút núm vú của Lục Nhiễu, anh đều tưởng tượng về bộ ngực sẽ ra sữa của cô, nếu mút ra sẽ có mùi vị gì? Còn nghĩ sau này khi cô sinh con, anh nhất định phải uống một chút sữa của cô.
Lục Nhiễu cho tiểu bảo bảo bú xong một lúc, cô tưởng rằng hôm nay tiểu bảo bảo có thể uống nhiều hơn một chút, kết quả chỉ uống vừa đủ no. Uống xong lại bắt đầu nhắm mắt lại ngủ tiếp, cái bộ dạng này của con gái thật khiến cô bất lực.
Lục Nhiễu buông tiểu bảo bảo ra, đầu vú ra sữa đã ướt đẫm quần áo, bây giờ ngực trướng sữa tiểu bảo bảo lại bú không hết. Cho nên cô chuẩn bị đi lấy máy hút sữa, cô nói với Cận Nam Dữ, “Ông Xã, anh đi lấy máy hút sữa đem đến cho em, ngực em bị trướng sữa nên đau quá, em muốn hút ra hết”.
Cận Nam Dữ nghe được lời này,đôi mắt liền sáng lên, vội đẩy cô ngã trên giường rồi vén áo cô lên, nhìn đầu vú sưng đỏ của cô nói, “ Có Ông Xã ở đây, em muốn lấy cái gì để hút sữa? Để Ông Xã giúp em đem sữa hút hết ra ngoài”.