Chính là yêu kẻ hám tiền

Chương 3
Tại sao có thể như vậy đâu?
Rõ ràng kế hoạch rất cẩn thận nha! Như thế nào lại thành thế này?
Chu phu nhân không khỏi có chút hụt hơi, không cam lòng nói: “Dựa theo kế hoạch, hẳn là A Kim cùng Chu Thiếu Cương nằm ở trên giường, chờ đến sáng A Kim không đến ta sẽ mang người đến “lãnh cung” hỏi thăm, ngoài ý muốn bắt gian tại giường! Cứ như vậy A Kim không còn mặt mũi ở lại Chu gia, mà Chu Thiếu Cương dã tâm bừng bừng sẽ thân bại danh liệt, lão gia sẽ không bảo vệ hắn nữa, hắn sẽ không còn cơ hội ngồi trên đầu Chu Duẫn Can nữa! Như thế này Nhị nương mất hết mặt mũi, không có lập trường giúp Lâm Miểu Miểu làm thiếu phu nhân. Cuối cùng Chu Duẫn Can chỉ có thể lấy Doãn Đường Tâm!
Không sai, chiêu số đủ ác liệt, nếu kế hoạch đạt được, xác thực có thể một lần giải quyết vô số vấn đề.
“Không nghĩ tới nửa đường lại mọc ra Trình Giảo Kim.” Doãn Tâm Đường không khỏi tâm phiếm ảm đạm, oán hận nói.
“Tống Trì như thế nào đến ‘Lãnh cung’ cùng A Kim bị bắt gian ở giường?” Chu phu nhân cùng Doãn Tâm Đường ảo não.
“Hắn vốn với A Kim có ý tứ, có thể hay không hắn đánh tráo Chu Thiếu Cương, chính mình muốn cùng A Kim tạo thành sự thật? Hừ! Nghèo tiểu tử xứng nghèo cô nương, rất thích hợp.” Doãn Tâm Đường lạnh lùng cười.
“Vấn đề không ở đây, mà là Tống Trì có hay không nhìn thấu chúng ta.” Chu phu nhân giận tái mặt, lợi hại chỉ thẳng trọng tâm.
“Hắn hiện thời bản thân khó bảo toàn, hơn nữa, nghe nói hắn bị bắt lúc hôn mê.”
“Nếu không phải Tống Trì, vậy ai đem người đánh tráo?” Chu phu nhân càng nghĩ càng đáng sợ, tựa hồ có địch nhân tránh ở chỗ tối cười trộm chờ thời cơ vạch trần nàng.
“Nghĩa mẫu, có thể là Nhị nương không...”
“Sẽ không, sẽ không, ta luôn luôn đề phòng nàng, nàng không có khả năng biết kế hoạch của ta, bất quá...” Chu phu nhân nheo lại mắt, hơi dương bạc môi, âm lãnh nói: “Đêm qua có một hồi hỗn loạn, vội vàng bắt kẻ trộm, nguyên bản tưởng ông trời giúp chúng ta, để người khác bắt gian A Kim cùng Chu Thiếu Cương, không phải là càng đẹp sao? Nhị nương sẽ không thể nghi ngờ ta. Ai biết, trời sáng ta mới biết có hoạch có sai lệch, ai! Ông trời, tới bây giờ ông sẽ không thiên vị Trần Vũ Nhàn, nhưng sao lại thế này? Sự tình phát triển thế này lại thuận tiện cho Nhị nương, A Kim bị bỏ, Lâm Miểu Miểu có thể quấn quýt Chu Duẫn Can mà đòi cưới nàng...”
“Nghĩa mẫu...” Doãn Tâm Đường kêu thảm, “Ta đây làm sao bây giờ? Ngươi đã nói muốn cho ta làm thiếu phu nhân.”
“Hài tử ngốc, ta sao để ngươi chịu thiệt được?” Chu phu nhân đem nàng ôm tiến trong lòng, thanh âm ép tới cực thấp, lại mười phần nghiêm ngặt, “Ngươi mới là chỗ dựa chân chính của ta! Ta ở Chu gia làm đủ việc, nén giận hai mươi năm, vì chính là một ngày này, đem ngươi gả cho Duẫn Can, mẹ con chúng ta đoàn viên.”
“Kia hiện tại làm sao bây giờ?” Doãn Tâm Đường nhếch môi đỏ mọng hỏi.

“Sự tình phát triển biến thành có lợi cho Nhị nương, ngay cả ngươi đều nghĩ Nhị nương bày trò người khác sẽ không ghi ngờ sao? Cho dù không có người hoài nghi, chúng ta cũng có thể ám chỉ một chút. Cục diện càng hỗn loạn, Nhị nương càng không dám xuất đầu, ngược lại đối chúng ta càng có lợi.”
“Muốn làm như thế nào?”
“Chu phu nhân ta lên sân khấu, cứu vớt A Kim cùng Tống Trì không lên quan.” Chu phu nhân ngữ khí nhàn nhạt, tươi cười lạnh lạnh. “Bọn họ bị bắt gian ở giường không phải quần áo chỉnh tề, hôn mê bất tỉnh sao? Bởi vậy có thể thấy được, trong đó có bất thường, bọn họ có thể là bị hãm hại, mục đích là muốn phá hoại A Kim gả cho Chu Duẫn Can, bởi vì nàng trở ngại ai đó, chỉ cần không có A Kim Duẫn Can có thể lấy người hắn yêu...” Lời đồn đãi liền như vậy truyền đi ra ngoài, kế này không thành sẽ sinh ra kế khác.
Nhưng Chu phu nhân thủy chung không thể an tâm, rốt cuộc là ai đem Chu Thiếu Cương đánh tráo thành Tống Trì?
Kia nữ nhân là cố ý! Tuyệt đối là cố ý!
A Kim nằm mơ cũng không nghĩ đến, nàng sẽ bị buộc cùng Tống Trì bái đường thành thân, còn không thể nói không cần!
Trải qua một hồi thẩm tra, Chu phu nhân cao quý lại nhân từ thở dài một tiếng, dường như vì kết cục của A Kim mà than thở, bờ môi chân thành nói. “Cuối cùng lão gia anh minh cơ trí, Duẫn Can cũng có thể tỉnh táo lại suy xét, biết A Kim cùng Tống thiếu gia là bị người tính kế, không đưa bọn họ đến quan, thứ nhất có thể bảo vệ thanh danh Chu gia, thứ hai cũng sẽ không oan uổng vô tội. Hiện thời, mặc dù còn chưa có điều tra rõ chân tướng, nhưng có một việc không thể không tính đến.” A Kim vụng trộm đảo cặp mắt trắng dã. Tống Trì giống như lão tăng nhập bàn, sống chết tại trời.
“Việc gì?” Chu lão gia nhất định tin phục phu nhân.
“Việc xấu trong nhà không thể để lan ra ngoài a! Lão gia.” Chu phu nhân sâu kín nói: “A Kim cùng Tống thiếu gia trong lúc đó phát sinh chuyện như vậy, cho dù chưa kịp loạn, bản thân cũng mê mê trầm trầm, nhưng dù sao... Gièm pha đã tạo thành, vì danh dự của A Kim, chỉ có đem nàng gả cho Tống thiếu gia, vì bọn họ cử hành hôn lễ, đem những lời dèm pha đổi thành chúc phúc. Lão gia, ngươi nói được?”
Không tốt! Không tốt! Mới không tốt! A Kim ở trong lòng điên cuồng hét lên. Tống Trì đột nhiên trừng lớn tròng mắt.
“Hảo, hảo. Chỉ cần không tổn hại danh dự Chu gia, việc này phu nhân toàn quyền an bài.” Chu lão gia vội vàng muốn thoát khỏi nàng dâu không quyền không tiền này.
Việc này liền định như vậy đi, không có người dị nghị, cảm thấy A Kim cùng Tống Trì được lợi, tự nhiên cũng không có người hỏi ý kiến bọn họ. Phát sinh loại sự tình này, trừ bỏ thành thân còn có phương pháp nào giải quyết.
Từ đầu tới đuôi, A Kim đều không quyền lên tiếng, tất cả đều do bọn họ an bài.
A Kim trong lòng đã đem bọn họ băm thành trăm đoạn ngàn đoạn.
Đơn giản như vậy liền cưới đến A Kim! Ai ai ai, điều này làm cho hắn ngược cảm thấy không chân thật!

Hôn lễ qua loa nghi thức bái đường đơn giản, “Lãnh cung” Tạm thời thành tân phòng.
“Không tính, không tính! Hôn lễ này không tính!” Giọng nữ oán hận gầm nhẹ.
“Lãnh cung” lạnh lẽo như trước, trừ bỏ mấy chữ hỷ màu hồng lớn dán trên cửa, trên giường còn có thêm chăn bông, chỉ có một đôi nến hồng tỏa nhiệt, căn phòng sáng thêm một chút nhờ ánh trăng chiếu vào.
A Kim thở phì phì cởi giá y, hốc mắt phát ra hơi nóng.“Ngươi có nghe thấy không? Hôn lễ này không tính!”
“Ta cũng thực ủy khuất a!” Tống Trì trên miệng ai ai kêu, trong lòng lại cảm thấy thú vị. “Ta con trai độc nhất Tống gia, Đại Hồ Đảo thiếu đảo chủ, hôn lễ qua loa như vậy thực làm nhục môn phong!”
“Vậy sao ngươi ngoan ngoãn thành thân vậy?” A Kim càng phát hỏa.
“Ngươi vì sao không kháng nghị?” Hắn buồn cười hỏi lại. “Ngươi ngươi ngươi... Tức chết ta tiểu nàng dâu A Kim có thể kháng nghị sao? Ta không thể làm lộ a! Nhưng ngươi thì khác, ngươi có thể phản kháng, thậm chí có thể đào hôn, dù sao bọn họ lại không đuổi kịp ngươi.” Càng nói càng tức.
“Nói đùa! Đại trượng phu dám làm dám chịu, ta nếu đào hôn, ngày sau còn muốn làm người sao? Đừng quên, Tống Trì là tên thực của ta. Huống hồ, ta cũng không nhẫn tâm để ngươi ở lại một mình để mọi người chế giễu.” Hắn làm bộ dáng như có thể cho nàng dựa vào.
“Tốt lắm, ngươi nhớ kỹ, thành thân với ngươi là Hoàng Kim, không phải ta...”
Khuôn mặt tuấn tú của Tống Trì hạ xuống, nàng nhanh như vậy cùng hắn phủi sạch quan hệ sao?
“Ai nha! Náo nhiệt, náo nhiệt, thực náo nhiệt!” Ngoài cửa bỗng dưng vang lên tiếng người, tiếng nói kiều thúy, nhoáng lên một cái, người đã nhanh nhau vào, là một thiếu phụ trang điểm xinh đẹp.
“Bang chủ phu nhân!” A Kim cúi đầu chào.
“Chúc mừng các ngươi thành thân a! Bất quá, hôn lễ này cũng thật kỳ quái, không khách khứa không nháo động phòng, quạnh quẽ làm người ta đau lòng. Hoàn hảo, hoàn hảo, các ngươi cãi nhau tăng thêm mấy phần náo nhiệt, này coi như là xung hỉ thôi! Ngươi nói đúng không? Thiết ca?” Thiếu phụ Quách Thanh Thanh đuôi mắt nheo lại, lại có một người đi đến.
“Không cần hồ nháo, loại hôn lễ này có ý nghĩa gì?” Tiếng nói trong sáng, như gió thổi may bay. Hắn đúng là “Thiên Long Bang” đương nhiệm bang chủ Vương Chi Thiết.

“Bang chủ cũng tới rồi.” A Kim có chút ngoài ý muốn.
“Ta có thể không tới sao? Ta nếu không đến, đường chủ hình pháp đường của Thiên Long ban đã bị nương tử ta bán.” Vương Chi Thiết trong giọng nói có chút sủng nịch.
“Ta nào có? Ta đang giúp ngươi chiêu binh mãi mã nha!” Quách Thanh Thanh xem xét trượng phu mỉm cười trong mâu quang ẩn nấp một tia giảo hoạt, lại phốc xích cười nói: “Ngươi đem Chu Thiếu Cương mời đi rồi sao?” Nhờ Bái Kim họa tranh rất giống thật làm cho họ vừa thấy đã nhận ra nhận vật này.
“n!”
Quách Thanh Thanh mới mặc kệ! Sự tình một khi bị nàng đụng phải, nàng không hành hiệp trượng nghĩa là không thể.
Nàng đối với các thiếu nữ cơ khổ đặc biệt mềm lòng, cứu người không từ, ngay cả Thiết ca cũng không thể kêu nàng bứt ra ngược lại còn bị nàng dụ dỗ.
“Mới vừa rồi gặp Chu Thiếu Cương mang theo hai bầu rượu muốn tới chỗ các ngươi chúc mừng, hoàn hảo Thiết ca ‘Dương đông kích tây’ đem hắn mời đi, bằng không nội dung các ngươi cãi nhau không phải hắn nghe được sao?”
Tống Trì càng muốn chống đối nàng. “Ta tự tin nhĩ lực không kém, có người tới gần sẽ không thể không biết.”
“Chúng ta đến đây ngươi cũng không biết thôi.” Quách Thanh Thanh quay đầu đi chỗ khác, kéo tay Bái Kim, “Ngươi yên tâm đi, Thiết ca đã nói hôn lễ này không tính thì sẽ không tính. Nếu tiểu tử này lại có ý định bám người, bang chủ phu nhân sẽ giúp ngươi, hôm nay bái đường thành thân là Hoàng Kim mà không phải đường chủ Hình pháp đường – Thẩm Bái Kim.”
“Ta biết, tin tưởng Tống Trì cũng hiểu được.” A Kim... Thẩm Bái Kim mỉm cười. Bang chủ phu nhân thật đúng là ngoan tâm, luôn cố ý muốn chọc Tống Trì hờn dỗi.
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ mõ cầm canh, yên tĩnh bên trong đột nhiên có chút biến hóa kì lạ.
Nếu nói trong cảm nhận của Tống Trì ai là nữ nhân ác liệt nhất, Tống Trì sẽ không do dự mà bỏ phiếu chi Quách Thanh Thanh.
Võ công bình thường, trong người có bản năng gây chuyện, dung mạo thì bình thường, nhưng lại gả ột lão công thường đẳng, được trượng phu độc sủng, có Thiên Long bang làm chỗ dựa, có cái gì là nàng không dám làm?
Nàng thích xen vào việc của người khác... chính nàng nói là hành hiệp trượng nghĩa... tốt lắm, nhưng là, làm sao kéo Kim Kim của hắn Kim Kim?
Hắn yêu Thẩm Bái Kim, chín tuổi theo nàng đến Đại Hồ Đảo bái sư đằng đẵng hai mươi năm. Hắn nghĩ biện pháp khiến cho nàng không trở về Thiên Long bang nữa, nhưng nàng lại quyết chí thề trung thành với Thiên Long bang, còn tiếp nhận vị trí đường chủ này.
Hắn chỉ nguyện mang nàng hồi Đại Hồ Đảo thành thân, nhưng nàng lại nói cho hắn, Thiên Long Bang chính là nhà nàng.
Hảo, Tống Trì quyết định, Thẩm Bái Kim thích ở đâu, nơi đó là nhà của hắn.

Ai biết, một cái tin sét đánh ngang tai, Thẩm Bái Kim cư nhiên đưa hắn đá ra Thiên Long Bang, hại hắn bị Quách Thanh Thanh giễu cợt đến nay. Hắn ghê tởm Quách Thanh Thanh, mà Quách Thanh Thanh cư nhiên là người lãnh đạo trực tiếp của Thẩm Bái Kim, chỉ cần Thẩm Bái Kim một ngày không ly khai Thiên Long Bang, hắn nhất định phải chịu đựng Quách Thanh Thanh một ngày.
Mà Quách Thanh Thanh quá rõ ràng nhược điểm của hắn, làm hắn căm giận bất bình, hắn quá để ý Thẩm Bái Kim, để ý đến nỗi cả tâm đều đau.
Giống lúc này đây, Quách Thanh Thanh không lương tâm bỏ con cùng lão công lại, tuyên bố nàng đã buồn chán cả năm, một phát liền nhảy lên ngựa chạy ra ngoài, cái này gọi là hiền thê lương mẫu sao? Tam tòng tứ đức nàng hiểu hay không? Vương Chi Thiết không có hưu thê quả thực không tính là nam nhân!
Vương Chi Thiết đương nhiên là nam nhân, nhưng tuyệt sẽ không hưu thê!
Hắn đợi ba ngày, dự tính lão bà không tự động trở về, hắn liền xuất mã đi tróc nã trốn thê, mà thủ hạ Thiên Long Bang so với hắn càng gấp sợ hắn lại như trước kia đuổi theo thê tử mà bỏ mặc bọn họ. Vì thế, một bên nước mắt khóc bang chủ “Ái thê như mạng” mà không yêu bọn họ, một bên vội vàng phát ra tin tức lùng bắt bang chủ về gấp!
Khi tiếng vó ngựa truyền đến tổng đàn, mọi người chỉ kém đốt pháo ăn mừng, bởi vì bang chủ đã thu thập xong hành lí, phu nhân trở về rồi a.
Mọi người phát hiện Quách Thanh Thanh không trở về một mình mà mang theo một cô gái trọng thương lại trúng độc, không ai dám nói nhiều một câu, ngay cả bang chủ cũng không có.
Quách Thanh Thanh nhân duyên trùng hợp cứu trở về Hoàng Kim cô nương gần chết, hôn thê tương lai của Chu Duẫn Can thiếu gia Chu gia trang. Một cô nương tay trói gà không chặt, cá tính yếu đuối, có lí do gì bị đuổi giết? Một thiếu nữ tan cửa nát nhà, có gì đáng giá?
Thanh Thanh chỉ nhớ rõ hung thủ ở đả thương người nói một câu, “Tất cả chỉ do ngươi vọng tưởng đến Chu gia trang thành thân...” Sau đó, nàng kịp thời ngăn trở kiếm cuối cùng của hung thủ, thuận tiện đem hung thủ đưa đi gặp Diêm La vương.
Mọi vấn đề mấu chốt đều chỉ đến Chu gia trang.
Giá trị còn lại của Hoàng Kim chính là chuyện đính hôn của nàng cùng Chu Duẫn Can. Hiển nhiên có người không vừa ý nàng thực hiện hôn ước, nói trắng ra một chút, chính là Hoàng Kim cản đường đi của người khác!
Thanh Thanh muốn đến Chu gia trang lý luận nhưng bị phu quân ngăn cản.
“Không có chứng cứ rõ ràng, người ta ngược lại có thể lên án ngươi vu cáo.”
“Tốt lắm, ta trà trộn vào Chu gia trang điều tra rõ chân tướng.” Bang chủ phu nhân nảy ra ý nghĩ.
“Lấy thân phận gì?” Bang chủ ung dung hỏi.
“Hoàng Kim cô nương a! Có người không muốn nàng gả cho Chu Duẫn Can, nhìn thấy Hoàng Kim đáng lẽ phải chết lại đột nhiên xuất hiện nhất định sẽ lộ ra dấu vết, đến lúc đó....”
“Đợi chút!” Bang chủ đại nhân nhẫn nại nói “Ngươi muốn giả mạo Hoàng Kim? Ngươi có thể nén giận, nhẫn nhục chịu làm nàng dâu nhỏ sao?” Không phải hắn xem thường phu nhân của mình, nhưng tính tình này của nàng rất nhanh sẽ bị phát hiện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận