Chinh Phục Đối Thủ Đến Nghiện FULL


Đã quá lâu rồi không gặp, cộng thêm việc quá nhớ đối phương, cũng như là cơ thể của đối phương, cho nên trong khoảnh khắc mà môi chạm môi thì giống như là củi khô bốc cháy vậy, hôn nhau đến mức khó mà tách ra.

Tay của Lục Hoài Chuẩn đã không thể chờ được nữa mà lần theo váy của cô xuống phía dưới, vuốt quần tất của cô, roẹt một cái rồi trực tiếp xé rách quần tất.
Lục Lâm Vãn cũng không kiềm chế được mà cởi bỏ quần áo của anh ra, Lục Hoài Chuẩn cúi đầu ra sức cắn mút ở trên cổ cô, tạo ra vài dấu hôn đỏ chót, Lục Lâm Vãn ngửa đầu hưởng thụ để cho anh hôn mình.
Vốn dĩ định cởi quần áo rồi ném ở đây luôn, nhưng Lục Lâm Vãn nhớ rằng bố mẹ vẫn còn đang ở nhà, nếu sáng mai không kịp dọn dẹp để bị phát hiện thì sẽ xong đời.
Lục Lâm Vãn cầm quần áo của Lục Hoài Chuẩn, không để anh tiếp tục sờ soạng nữa, khản giọng nói với anh: "Quay về, quay về phòng đi, đừng ở chỗ này, sẽ bị bố mẹ em nhìn thấy, cũng đừng cởi quần áo ở đây."
Lục Hoài Chuẩn nghe thấy vậy thì rút tay ra, trực tiếp ôm lấy cô với tư thế như vậy đi vào trong phòng của cô.
Sau khi đóng của phòng lại thì không thể chờ được nữa lập tức đè cô xuống giường hôn, gặm cắn môi của cô, vuốt tóc cô, Lục Lâm Vãn nhắm mắt lại hôn anh, tay chạm vào quần áo còn sót lại của anh, muốn cởi quần và áo của anh ra, hai người quấn quýt lấy nhau.
Hô hấp nóng rực của hai người chồng chéo lên nhau, họ cởi bỏ quần áo của đối phương, không bao lâu sau thì đã không còn trở ngại gì mà trực tiếp tiếp xúc với thân mật.
Lục Hoài Chuẩn rất thích dáng vẻ cô mặc quần tất nên không cởi quần tất của cô ra, cứ để vậy mà kéo qua khỏi mông cô, ngay cả quần lót cũng chỉ kéo xuống.
Lục Lâm Vãn muốn dạng chân ra nhưng vì phía dưới có quần tất cản trở, không có cách nào mở miệng nhỏ ra hoàn toàn được, cứ như vậy mà nhìn Lục Hoài Chuẩn.

Lục Hoài Chuẩn thấy huyệt động ở bên dưới mà anh đã nhớ nhung từ rất lâu, không nhịn được mà dùng tay đẩy hai bên cánh hoa của miệng nhỏ ra, ngón tay kẹp lấy hạt châu của cô chơi đùa.
"A..." Nơi anh đã nhớ nhung từ lâu cuối cùng cũng được ngón tay của anh cắm vào, loại cảm giác thoải mái này khiến cho Lục Lâm Vãn không chịu nổi mà rên lên một tiếng, ưỡn người với tư thế quỳ lên để cho phía bên dưới càng dán sát vào anh hơn, để anh chơi đùa với hạt châu của cô.
Chỗ dưới đó vốn dĩ đã vô cùng nhảy cảm, bị tay của anh đùa nghịch như vậy, viên thịt nho nhỏ màu hồng bị tay của anh kẹp lấy, hai ngón tay niết loạn, lực cũng rất mạnh, làm cho Lục Lâm Vãn rất thoải mái.
Hai chân ở dưới không nhịn được mà kẹp lấy anh, khe nhỏ ở giữa hai chân kẹp lấy ngón tay anh, giống như là đang dùng ngón tay anh để tự an ủi mình vậy.
Cô kẹp chặt lấy chân của anh, Lục Hoài Chuẩn tách chân của cô ra, không để cô tiếp tục kẹp nữa, bởi vì nước ở phía dưới của cô thật sự chảy quá nhiều.
Khiến cho tay của anh đều bị ướt đẫm.
Hai ngón tay của anh trực tiếp cắm vào, móc lấy phía dưới của cô làm nước của Lục Lâm Vãn nhỏ xuống ga giường, cô có chút sợ nếu ngày mai ga giường bị ướt thì có thể sẽ khiến mẹ của cô nghi ngờ.
Vậy thì sẽ rất xấu hổ.
"Không còn cách nào khác, phía dưới của em nhiều nước như vậy, dì mà thấy được thì chắc chắn sẽ nghi ngờ."
Lục Hoài Chuẩn giống như là nhìn thấu suy nghĩ của cô, trực tiếp nói ra câu này, khiến cho Lục Lâm Vãn không biết phải làm sao.
Lục Hoài Chuẩn há miệng dán vào miệng nhỏ của cô, vào lúc mà Lục Lâm Vãn vẫn chưa kịp phản ứng lại thì anh đã cởi quần tất và quần lót của cô ra.
Sau khi cởi ra, miệng của anh lập tức kề sát vào hạt châu của cô mà hút.
Đột nhiên bị miệng của anh ngậm lấy hạt châu, Lục Lâm Vãn lại càng thêm hoảng sợ, trực tiếp ngã xuống giường, trong nháy mắt miệng nhỏ lúc nãy còn đang chảy nước bị miệng của anh dán lên, toàn bộ đều bị anh hút hết.
Hai đùi của cô ghì lấy đầu của anh, nhìn hình ảnh anh thè lưỡi liếm miệng nhỏ của mình thật sự quá sung sướng, sự kích thích đặc biệt của đầu lưỡi anh trong cơ thể cô chơi đùa, vừa liếm vừa mút.
"A..." Lục Lâm Vãn sợ tiếng rên rỉ của mình bị bố mẹ nghe thấy, nên chỉ đành cắn chặt cánh môi, sợ mình sẽ rên rỉ thành tiếng, nên cô không dám kêu lên, một mực chịu đựng cảm giác sung sướng.
Lục Hoài Chuẩn liếm láp ở miệng nhỏ của cô rất lâu, sau khi đã hút được thật nhiều nước thì nhịn không được mà cắm côn thịt vào miệng nhỏ của cô.
Tốc độ cắm vào rất nhanh, bởi vì đã lâu không đi vào, lại vô cùng nhớ nhung cái động nhỏ mềm mại của cô nên khi cảm thấy phía dưới đủ ẩm ướt thì trực tiếp cắm vào lối đi quen thuộc đó.
Lục Lâm Vãn được anh cắm vào, cảm thấy rất thoải mái, cặp đùi tách ra kẹp lấy eo của anh, mặc cho anh cắm vào trong cơ thể mình.

Nhưng chiếc giường này thật sự quá nhỏ, cũng không biết có phải là do có tuổi thọ đã lâu hay không mà nó lắc lư vô cùng mạnh, Lục Lâm Vãn còn có thể cảm nhận được sự lay động của chiếc giường.
Anh thẳng lưng cắm vào, mỗi một lần cắm đều rung rất mạnh, kẽo kẹt kẽo kẹt, Lục Lâm Vẫn bắt đầu sợ sãi, sợ rằng nếu như bị nghe thấy thì sẽ không ổn, hơn nữa hiệu quả cách âm cũng không tốt lắm.
Tiếng bốp bốp bốp và tiếp giường kêu kẽo kẹt, thật sự quá đáng sợ.
Lục Hoài Chuẩn vẫn đang cắm vào phía dưới của cô, thấy phía dưới của cô kẹp chặt như vậy, thật sự là quá thoải mái, cũng không biết là có phải do đã rất lâu rồi hai người không làm nên phía dưới của cô mới chặt như vậy hay không, chặt tới mức hơi quá rồi, hay là do sợ bị phát hiện đang làm ở trong phòng nên mới chặt như vậy.
Lục Hoài Chuẩn cắn vào đỉnh nhọn trên bầu ngực của cô, mút lấy đầu vú của cô.
"Chặt quá, em thả lỏng một chút, côn thịt của anh không đi vào được."
Lục Lâm Vãn vẫn cảm thấy rất xấu hổ, bây giờ chắc chắn sẽ bị nghe thấy, nếu như bị nghe thấy thật thì sẽ xong đời, tiếng rung lắc của chiếc giường thật sự quá lớn, cô nói với anh: "Em sợ bị bố mẹ nghe thấy, chiếc giường này rung mạnh quá."
Lục Hoài Chuẩn nghe thấy vậy thì trực tiếp bế cô lên, dùng tư thế ôm cô kề sát lên vách tường, đứng như vậy vừa ôm vừa cắm vào cô.
Bây giờ không còn tiếng giường rung, Lục Lâm Vãn không còn sợ nữa rồi, nhưng cô lại sợ bản thân kêu ra tiếng, vì thế nên đã cắn vào bả vai của anh.

Bờ mông bị anh nâng lên vẫn luôn được cắm vào, phía dưới bị đâm quá mạnh, kêu bốp bốp bốp, vô cùng thoải mái.
Bờ mông bị anh nâng lên, cũng không biết có phải là do đã quá lâu không làm hay không mà hai người đạt đến cao trào rất nhanh.
Tối nay Lục Hoài Chuẩn cũng không ngờ được là mình sẽ làm việc này cùng cô nên không mang áo mưa đến, ở đây cũng không có, anh vừa định rút ra, nhưng Lục Lâm Vãn lại kẹp chặt côn thịt của anh, không để cho anh rời khỏi, nói: "Anh bắn vào đi, em muốn anh bắn vào trong miệng nhỏ của em."
"Bây giờ em đang trong thời kỳ an toàn, bà dì cũng vừa đi không lâu lắm, thật mà, sau khi ra nước ngoài thì chu kỳ kinh nguyệt của em đã thay đổi rồi."
Lục Hoài Chuẩn nghe thấy vậy cũng không nhịn được nữa, phía dưới của cô kẹp chặt lấy anh, anh không có cách nào rút ra được, cô cứ kẹp chặt như vậy bắt anh bắn ra.
Lục Hoài Chuẩn bắn ra rồi, Lục Lâm Vãn bị anh bắn vào, quá nhiều tinh dịch đặc sệt, tất cả đều bắn vào trong, cô cảm thấy quá thoải mái, thở hổn hển tiếp tục cắn vào bả vai của anh, có lẽ trên vai anh chỗ nào cũng đều có dấu răng của cô rồi.
Tuy Lục Hoài Chuẩn đã bắn ra rồi, nhưng vẫn không rút côn thịt ra mà cứ chôn bên trong cơ thể của cô.
Lục Lâm Vãn cũng không nỡ rời xa anh, lúc nãy hai người hôn nhau đến mức miệng cũng sưng lên.

Lục Lâm Vãn còn muốn hôn anh, cắn lên đôi môi giống như bị sưng lên của anh, hôn được vài cái, Lục Hoài Chuẩn cảm giác bản thân đã cứng lên lại, bèn ôm lấy mông của Lục Lâm Vãn đi ra ngoài.
Vừa nãy hai người đã làm một lần, dấu vết ở trên người rất nhiều nên muốn đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ.
Bây giờ trên người của cả hai đều không mặc quần áo, hơn nữa bộ phận sinh dục bên dưới còn gắn kết lại một chỗ, hơn nữa còn dùng tư thế này đi vào nhà vệ sinh, cho nên Lục Lâm Vãn cảm thấy vô cùng xấu hổ, sợ sẽ bị bố mẹ cô bắt gặp.

May mà khoảng cách rất gần, đi vài bước là đến phòng tắm rồi.
Sau khi đi vào, hai người đóng cửa lại, Lục Lâm Vãn muốn nữa rồi, đã lâu rồi không gặp nên một lần là không thể giải quyết được.
Vì vậy sau khi Lục Lâm Vãn vào trong, xuống khỏi người của Lục Hoài Chuẩn, để Lục Hoài Chuẩn ngồi lên trên bồn cầu, sau đó cô ngồi lên trên đùi anh, rồi dùng hai tay tách miệng nhỏ ra, chậm rãi cắm côn thịt của anh vào.
Dùng tư thế nữ ở phía trên cứ như vậy mà ngồi lên côn thịt của anh.
Lục Hoài Chuẩn cúi đầu cắn lên bầu ngực của cô, dùng sức mút đầu vú của cô ở trong miệng, giống như là trẻ con bú sữa mẹ mà mút đầu vú của cô.
...
Lục Lâm Vãn và Lục Hoài Chuẩn lại làm thêm một lần ở trong phòng tắm, tuy rằng lúc đầu bắn hơi nhanh, nhưng lần thứ hai thì rất lâu, khiến cho Lục Lâm Vãn bị giày vò quá sức.

Nhưng bởi vì sợ bị nghe thấy, cho nên Lục Lâm Vãn không dám kêu ra tiếng, suýt chút nữa đã cắn nát môi rồi.
Do là đang ở trong phòng tắm nên sau khi hai người làm xong thì đã trực tiếp tắm luôn, sau khi tắm xong thì mới ra ngoài.
Ở đây còn có áo quần áo ngủ của Lục Hoài Chuẩn, đó là do trước kia Lục Lâm Vãn mua đồ ngủ tình nhân cho hai, bây giờ thật sự có thể dùng đến rồi.
Sau khi hai người dọn dẹp xong thì nằm ở trên giường, lúc này đã rất muộn rồi, Lục Lâm Vãn cảm giác mí mắt của mình đã không còn mở nổi nữa, nhưng nhìn thấy Lục Hoài Chuẩn ở bên cạnh thì lại không nỡ đi ngủ.
Cô cứ nhìn anh như vậy, Lục Hoài Chuẩn cũng không ngủ, vẫn luôn nhìn cô chằm chằm, cô hỏi: "Anh sống ở Mỹ có tốt không?"
Lục Hoài Chuẩn: "Cũng coi như là tạm được."
Lục Lâm Vãn không nói với anh, mình sống ở Anh không tốt, không tốt một chút nào, bởi vì không có anh, hơn nữa mỗi ngày mình đều sống trong nỗi nhớ anh.
Nhưng cho dù nghĩ như vậy, hai người đã tách nhau ra một khoảng thời gian, cũng không biết trong khoảng thời gian này anh có quen cô gái nào không.
Cho nên Lục Lâm Vãn buông tay ra nói với anh: "Lấy điện thoại của anh cho em xem một chút, bây giờ em muốn kiểm tra điện thoại của anh.

Xem xem anh có nhân lúc em không ở bên cạnh mà trêu ghẹo người phụ nữ khác sau lưng em hay không."
Lục Hoài Chuẩn đưa điện thoại cho cô, hình nền là ảnh hai người chụp chung, có điều đó là ảnh chụp chung vào thời cấp ba của hai người.
Cũng không biết là chụp từ lúc nào, dù sao thì cũng chỉ có một lần cả lớp chụp ảnh chung, hình như là sau khi đại hội thể thao kết thúc, cả lớp đã chụp một bức ảnh để làm kỷ niệm, thế nên bọn họ đã chụp một bức ảnh tập thể.

Khi Lục Lâm Vãn nhận được ảnh, nhìn thấy Lục Hoài Chuẩn đứng đằng sau mình, khoảng cách của hai người rất gần, lúc đó cô còn không dám giữ ảnh.
Không ngờ là anh vẫn còn giữ, đến giờ còn dùng bức ảnh này để làm hình nền, để riêng hình ảnh mặc đồng phục của hai người, ánh mặt trời buổi chiều hôm đó vừa đúng lúc chiếu lên hai người họ.
Trước đây Lục Lâm Vãn không chú ý đến vấn đề ăn mặc, nhưng giờ thì biết rồi, cô cảm thấy mình của trước kia quá xấu xí, giống như là một đứa nhà quê.
Thế nhưng Lục Hoài Chuẩn lại rất thích tấm ảnh này, dù đã thay rất nhiều điện thoại nhưng vẫn không đổi tấm hình nền này.
Lục Lâm Vãn mở khóa điện thoại của anh ra, mật khẩu vẫn giống như trước kia, hoặc là ngày sinh nhật của cô hoặc là dùng vân tay của cô thì đã có thể mở.
Điện thoại của anh ngược lại rất sạch sẽ, không có người phụ nữ nào khác, tin nhắn mới nhất trong wechat của anh cũng là với cô.
Khóe miệng của Lục Lâm Vãn đã muốn vểnh đến tận khóe mắt rồi.
Vốn định trả điện thoại lại cho anh, nhưng cô lại ấn mở app mua vé máy bay, vé tàu hỏa của anh ra, thế mà lại nhìn thấy trong mục lịch sử mua có rất nhiều vé bay đi Anh.
Có lẽ là vé máy bay từ Mỹ qua Anh, anh bay qua nước Anh là để tìm cô ư?
"Sao anh lại có nhiều vé bay đi qua Anh như vậy, có phải là anh đã từng đến nước Anh tìm em không?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui