Chinh Phục Mĩ Nam Thiên Tài Lạnh Lùng


Sáng…
Nhỏ đang mớ ngủ, với tay tìm chiếc gối ôm.

Vô rình gờ trúng cái gì đó.

Hừm… để xem nó cứng cứng, ấm ấm, phập phồng như đang thở ấy.

Còn cái mùi hương quyến rũ này nữa hình như đã ngửi ở đâu rồi, rất là quen nha! Mà thôi, gạt chuyện đó qua một bên đi, thích quá à lại gần chút nữa nào!
- Hạ! Nhật Hạ!
Mới sáng sớm là đã bị làm phiền rồi, mặc kệ đang cảm thấy thỏa mãn lăm a~! Uả… mà khoan, sao lại có tiêng của đứa con trai ở phòng nhỏ chứ? Nhỏ giật mình, banh to mắt hết cỡ nhìn cái thứ đang phát ra tiếng nói kia
- Hơ… AAAAAAAAAAAAAA!!!!
Một ngày trong xanh, và cực kì đẹp nha vâỵ mà trong một khu tập thể lại có tiếng một cô gái hét đến tận trời xanh kia.
- Tránh ra… tránh ra…! AAAAAAA!!!!_ Nhỏ liên tục la hét, vừa la vừa liên hồi lấy gối đập lên Thần Hy.


Cậu không kịp phản ứng, chỉ có thể lấy tay mà che đi cái đầu đáng thương đang bị đánh túi bụi của mình
- Hạ! Mày phải nghe tao giải thích! Nhật Hạ!_ Cậu tức giận, giật chiếc gối ra khỏi tay nhỏ quăng một cái đùng ra xa.

Mái tóc nâu hatj dẻ ấy bị rối lên nhưng vẫn đẹp trai như thường.

Cậu nhìn nhỏ, trong ánh mắt tĩnh lặng như nước hồ nay lại bị xáo động vài tia giận dữ.

Nhỏ run run hỏi
- Sao… sao… mày… lại nằm canh… cạnh… tao hả? Mày… mày… hic…_ Nhỏ hoảng loạn nhìn, tay cầm chặt cổ áo.

- Mày… mày đừng có nghĩ… tao… tao dễ dãi nha!
- Không phải, Nhật Hạ, nghe tao nói cái đã!
- Huhuhu, đáng lẽ ra tao không nên ngủ chung phòng với này! Lẽ ra… tao nên hiểu câu nói của mày hôm qua… hức… hức…!_ Nhỏ vùi mặt vào gối tức tưởi.


Rồi ngước nhìn cậu bằng cặp mắt cực kì ấm ức.
- Hahaha…_ Cậu bật cười
- Mày… mày… cười cái gì vậy hả? Cười trên đau khổ của người khác à? Mày thật là tàn nhẫn quá a~! Phải rồi đau khổ của tao nhưng lại thỏa mãn mày mà!!!
- Rồi, rồi, để tao giải thích cho mày!_ Cậu quẹt nước mắt, tay đặt lên hai vai nhỏ.

- Hôm qua…
Thì ra là do đêm qua nhỏ ngủ say quá, lăn xuống giường bao giờ chẳng hay (Thần Hy nằm ở dưới giường).

Hai đứa nằm cạnh nhau cho tới sáng, còn cái thứ mà nhỏ gờ phải là ngực của cậu.

Và kết cục của mọi chuyện là ai cũng biết rồi đó.
- Haha, ra là thế ahahaha…_ Nhỏ gãi gãi đầu cười guợng gạo
- Có như thế mà mày cũng làm ầm lên!_ Cậu vừa nói vừa xếp gối cho gọn gàng lại.

Nhỏ cũng ngoan ngoãn phụ giúp, mặt cứ cúi đầu xuống không dám nhìn cậu.

Xấu hổ quá mà! >..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận