Chinh Phục Nam Chính Hắc Hóa

Edit: Xanh Lá

Đường Khanh kỳ thật cũng không quá suy yếu, phun ngụm máu kia ra hoàn toàn là do bị chọc tức, đương nhiên không phải hoàn toàn do Ma Hoàng chọc giận, phần nhiều chính là do Thần Ánh Sáng rác rưởi kia. Cô thật muốn nhìn xem nếu mình hộc máu, còn phun lên tượng của hắn, hắn sẽ có phản ứng gì.

Nhưng phản ứng của hắn lại khiến cô cực kỳ buồn lòng thất vọng.

Bởi hắn căn bản không có nửa điểm phản ứng.

Trước kia mình tùy tiện cầu nguyện hắn đều sẽ có thần thức đảo qua, hiện giờ đã phun cả máu lên trên người hắn, thôi được rồi, là trên tượng đá của hắn, nhưng hắn lại nửa điểm phản ứng cũng không có. Nháy mắt, cô hiểu rõ vì sao Lâm Na lại phản chiến sang bên Ma Hoàng, ai mặt nóng dán mông lạnh lâu rồi, phỏng chừng trái tim cũng đều băng giá.

Trong chớp mắt Đường Khanh hộc máu, Ma Hoàng liền buông thân thể cô. Tuy không biết hắn đi đâu, nhưng cô cảm thấy mình hẳn đã tạm thời tránh thoát một kiếp.

Trở lại chỗ ở của mình, cô nằm trên giường lẳng lặng nghe kết quả chẩn bệnh của y sư.

“Thánh Nữ đại nhân bị tức giận công tâm, tuy nhìn như không nghiêm trọng lắm, nhưng nếu về lâu dài tích tụ trong lòng vẫn không tan hết, chỉ e sẽ tạo thành thương tổn rất lớn cho thân thể.” Nói xong, ông cung kính hơi khom lưng với Thánh Nữ, hỏi: “Thánh Nữ đại nhân, cả gan hỏi một câu, vì sao ngài lại tức giận?”

Đường Khanh mặt không biểu cảm, ngậm chặt môi không nói.

Y sư cũng không ép sát, chỉ nói: “Nếu ngài không muốn nói, ta cũng sẽ không tiếp tục hỏi, chỉ là hy vọng ngài có thể yên tâm.”

Y sư rời đi, Giáo Hoàng còn muốn nói gì nữa, nhưng ông nhìn cô, rốt cuộc thở dài, “Đứa trẻ này, tuy ta không biết con đã xảy ra chuyện gì, nhưng ta có thể đoán được, nhất định có liên quan đến chuyện đánh lui Ma tộc lần đó.”

Nói đến hai chữ Ma tộc, Đường Khanh mặt không biểu cảm rốt cuộc cũng có một tia cảm xúc.

Giáo Hoàng không dám kích thích thêm, liền an ủi nói: “Con nghỉ ngơi cho tốt, nếu có chuyện gì khó xử, có thể tìm ta, điện đường của Thần Ánh Sáng, vĩnh viễn đều sẽ rộng mở vì con.”

Nhưng ba chữ Thần Ánh Sáng lại như một lần nữa kích thích cô, vốn khuôn mặt không biểu cảm, cô đột nhiên rũ mắt, trong giọng nói mang đau thương khó tả, “Thánh điện của Thần Ánh Sáng, sợ là sẽ không bao giờ mở ra vì con.”

“Sao lại thế, con chính là Thánh Nữ đại nhân, là Thánh Nữ có thần lực cao nhất từ trước đến nay trên đại lục Ánh Sáng!”

Lời Giáo Hoàng nói đương nhiên sẽ không an ủi được Đường Khanh, cô cũng ngại không muốn gây sốc cho vị lão nhân này, vì thế nói: “Cũng đúng, con đã quên mất chuyện này. Cảm ơn Giáo Hoàng an ủi, con cảm thấy khá hơn nhiều rồi.”

Giáo Hoàng chưa bao giờ biết an ủi người ta cực kỳ vui mừng, “Vậy con nghỉ ngơi cho tốt, muốn ăn gì liền nói với thị nữ.”

“Vâng.”

Giáo Hoàng đi rồi, Đường Khanh trước đó còn khôi phục một chút thần sắc, giờ lại trở về với khuôn mặt lạnh như băng sương.

“Khanh Khanh, ngươi làm sao vậy? Vừa rồi hộc máu làm ta sợ muốn chết.”

Giọng nói của hệ thống truyền vào trong đầu, Đường Khanh lại buông tay nói: “Thần Ánh Sáng rác rưởi không để ý tới ta, ta cũng chỉ có thể dùng máu tươi đánh thức hắn.”

Hệ thống:……

Lợi hại, ký chủ của ta.

“Nhưng ta phát hiện, hắn dường như đã hoàn toàn vứt bỏ ta. Ta đã đối đãi như vậy với tượng thần của hắn, thế mà hắn lại không phản ứng nửa điểm.”

Hệ thống có chút chột dạ, liền nói: “Có lẽ, hắn đang ngủ thì sao? Tuy nói thần không cần ngủ, nhưng thần ấy mà, luôn có mấy thành phần cổ quái, liền ví dụ như Thần Ánh Sáng, trước đó chính là vì hắn ngủ nên mới bỏ lỡ đại sự của nữ chính, mới biến thành đại họa.”

“Ồ nha, vậy thật là trùng hợp, mỗi lần Ma Hoàng hiện ra hắn liền ngủ, hắn tưởng hắn là công chúa ngủ trong rừng chắc?”

Hệ thống không biết nói thế nào, chỉ có thể hỏi: “Vậy ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ.”

“Tùy thôi, đi một bước tính một bước.” Vừa mới nói xong, cô đột nhiên lại nghiến răng nghiến lợi nói: “Ma Hoàng vương bát đản kia!”

“Ừm? Hắn làm sao vậy?” Hệ thống khó hiểu hỏi.

“Ngươi lại không nhìn được hắn?”

Nghe ký chủ nói từng chữ, hệ thống cực kỳ mê mang.

“Thôi được rồi.”

Đường Khanh tâm mệt, rồi lại không thể không ứng phó với Ma Hoàng.

Vốn tưởng hắn lại muốn giày vò mình, không nghĩ tới hắn chỉ đi đến bên cạnh cô, tiếp theo thế mà lại đưa tay bắt mạch.

Đường Khanh hất tay hắn ra. Nói giỡn, thủ đoạn nhỏ này của cô lừa y sư một chút còn có thể, muốn lừa hắn, còn quá sớm nha.

Ma Hoàng bị hất tay ra, vẫn chưa tức giận, ngược lại bày vẻ mặt ủy khuất nói: “Lâm Lâm, vì sao lại hất ta ra.”

“Ma Hoàng đại nhân xin tự trọng.”

“Một đêm phu thê trăm ngày ân nghĩa, chúng ta nói thế nào cũng có 1500 ngày nha.”

Đường Khanh cắn răng, “Ma Hoàng đại nhân cũng thật giỏi số học.”

“Không dám nhận không dám nhận.” Vừa nói, hắn lại lần nữa vươn tay ra.

Đường Khanh không còn cách nào, chỉ có thể xin hệ thống giúp đỡ, “Hệ thống, giờ có biện pháp khiến thân thể ta biến thành không khỏe không?”

Hệ thống cũng biết chuyện trước đó cô hộc máu, lập tức nói: “Có, ngươi chờ.”

“Phải nhanh.”

Muốn ngăn cản Ma Hoàng rất khó, cũng may hệ thống trong thời khắc mấu chốt này không bị tuột xích. Ngay khi Ma Hoàng lại một lần nữa chạm đến cổ tay cô, thuốc hệ thống cho liền có hiệu lực.

Đường Khanh cũng không biết hệ thống cho loại thuốc gì, nhưng Sắc mặt của Ma Hoàng…… dường như có chút vi diệu.

Trên mặt Ma Hoàng vẫn mang nụ cười yêu nghiệt như cũ, lời nói ra lại tràn đầy đau lòng, “Thân thể Lâm Lâm yếu ớt như thế, vậy phải làm sao bây giờ đây.”

Cô lại không hề cảm thấy hắn có nửa điểm đau lòng, vì thế mặt không biểu cảm nói: “Thân thể ta không phiền Ma Hoàng đại nhân nhọc lòng.”

“Lâm Lâm nói thế nào cũng là người của ta, ta tất nhiên phải nhọc lòng.” Nói xong, hắn đột nhiên cúi đầu, hôn lên trán cô một cái, “Lâm Lâm phải nghỉ ngơi thật tốt, nếu không ngoan, ta sẽ đánh mông nha.”

Ma Hoàng không ở lại lâu, nói xong câu đó liền biến mất trước mặt Đường Khanh, nên hắn cũng không nhìn thấy khóe miệng Thánh Nữ nào đó hơi giật giật, vẻ mặt như gặp quỷ.

“Hệ thống, ngươi cho ta ăn thuốc gì?”

“Làm sao vậy?” Hệ thống hỏi.

“Sao vẻ mặt vương bát đản kia lại như ta sắp không trụ được thế.”

Hệ thống đã quen với cách xưng hô vương bát đản này, vì thế giải thích: “Một loại bệnh ẩn mà y sư bình thường chẩn không ra, chỉ có pháp sư cao cấp trở lên mới có thể chẩn ra được.”

“Tuy ta không hiểu, nhưng cảm giác khá cao thâm.”

“Ngươi cũng không cần quan tâm, dù sao về sau nếu ngươi không vui cứ trực tiếp hộc máu là được.”

“Cái này ta thích.” Vừa lòng thì vừa lòng, cô vẫn biết quy củ, vì thế hỏi: “Hết bao nhiêu điểm tích lũy.”

“Không cần, miễn phí cho ngươi.”

“Ôi…… Hào phóng như vậy? Không thích hợp à nha.”

Hệ thống có chết cũng phải trừ điểm người ta kia, thế mà lại hào phóng như vậy, đó quả thực là mặt trời mọc đằng Tây.

Hệ thống bị truy vấn hồi lâu, rốt cuộc không thể không nói: “Ta phát hiện một vấn đề. Một vấn đề còn chưa nhận được xác thực từ tổng bộ.”

“Vấn đề gì?”

“Ta hoài nghi hệ thống chủ bị tấn công.”

Đường Khanh chấn kinh, kia chính là hệ thống chủ, thế mà lại bị tấn công. Cô vốn chỉ hoài nghi hệ thống nhà mình bị cấy virus mà thôi, sao còn liên lụy đến hệ thống chủ chứ.

“Cho nên vừa rồi là bồi thường cho ta?”

Hệ thống gật đầu nói: “Đúng vậy, chúng ta làm ăn có lương tâm, không hố người.”

Đường Khanh: “Ha hả, hẳn ta trước kia không phải người rồi.” Vừa định đại chiến ba trăm hiệp với hệ thống, cô nói dứt câu liền đột nhiên ngậm miệng, nháy mắt tiếp theo, cô thế mà lại chửi ầm lên: “Ta &*……&%”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui