Chinh Phục Ông Xã Lạnh Lùng


Ngày hôm sau Đàm Nhã Nhi đi đến biệt thự của Doãn Đình Nghiêm để tìm Khuất Vân Di nhưng người gác cửa lại nói thiếu phu nhân của họ đã nỗi giận bỏ về Khuất gia.

Đàm Nhã Nhi không biết chuyện gì đã xảy ra với Khuất Vân Di nên đi đến Khuất gia để tìm cô.

" Vân Di, cậu sao vậy?"
Đàm Nhã Nhi vừa vào phòng thì đã thấy Khuất Vân Di vừa ôm gối vừa khóc.

" Híc..mình không sao "
Khuất Vân Di vội vàng ngồi dậy tự lau nước mắt cho mình.

" Có chuyện gì sao Vân Di? "
" Không có chuyện gì đâu.

Cậu sao rồi Nhã Nhi.

Mình xin lỗi vì không giúp được cho cậu..híc "
Khuất Vân Di ôm chầm lấy Đàm Nhã Nhi bật khóc.

Cô rất thương cho Đàm Nhã Nhi.

Cô không muốn Nhã Nhi cứ yêu đơn phương Hác Thế Vỹ, vì yêu đơn phương rất đau khổ.

" Không sao.

Cảm ơn cậu vì đã giúp mình.

Cảm ơn cậu đã hiểu cho nỗi lòng của mình "
" Nhã Nhi, hay là để mình gặp anh Thế Vỹ năn nỉ được không? Anh ấy rất tốt, biết đâu sẽ chấp nhận tình cảm của cậu "
Đàm Nhã Nhi kéo nhẹ Khuất Vân Di ra rồi véo mặt cô.

Tính tình trẻ con không bao giờ thay đổi được.


Tình yêu không phải cứ năn nỉ, van xin thì sẽ có được.

" Tuần sau mình sẽ sang Mỹ định cư cùng ba mẹ.

Khi nào cậu kết hôn mình sẽ bay về với cậu "
" Sang Mỹ sao? Híc...cậu bỏ mình và Thạc Trân sao?"
" Vân Di à, mình muốn sang đó để quên một vài thứ ở đây.

Cậu hiểu cho mình được không? "
Khuất Vân Di nghe Đàm Nhã Nhi nói vậy nên cô cũng không ép Nhã Nhi ở lại.

Nếu Đàm Nhã Nhi sang đó mà được vui hơn, hạnh phúc hơn thì cô có buồn một chút cũng không sao.

Khuất Vân Di cầu mong cho Đàm Nhã Nhi sang Mỹ sẽ tìm được một người thật lòng yêu Nhã Nhi.

Tình yêu đơn phương với Hác Thế Vỹ, Đàm Nhã Nhi đã nhận đầy đau khổ.

Sau khi Đàm Nhã Nhi ra về.

Khuất Vân Di liền thay đồ đến Hác thị tìm Hác Thế Vỹ.

Cô không muốn bỏ qua một cơ hội nào để cho Đàm Nhã Nhi được hạnh phúc.

Khuất Vân Di đến Hác thị liền được nhân viên dẫn lên phòng của Hác Thế Vỹ vì biết đây chính là Khuất tiểu thư danh giá.

* cốc cốc cốc *
" Vào đi "
Khuất Vân Di mở cửa đi vào thì thấy Hác Thế Vỹ đang ngồi trên ghế làm việc.

" Anh Thế Vỹ "
Hác Thế Vỹ nhíu mày khi nghe được giọng nói của Khuất Vân Di.

Nếu anh nói không giận cô thì anh đang dối lòng.

Vì tình yêu anh dành cho cô rất nhiều, nhưng cô lại chối bỏ nó.

" Em tìm anh có việc gì? "
" Anh giận em sao? Em xin lỗi "
Hác Thế Vỹ đứng lên, đi lại gần Khuất Vân Di.

Cô chưa bao giờ nghĩ cho cảm xúc của anh cả.

Cô thích gì, nghĩ gì thì sẽ làm đó.

" Vân Di, có bao giờ em quan tâm đến cảm nhận của anh không? "
Khuất Vân Di mím môi nhìn Hác Thế Vỹ.

Cô biết anh rất tốt, rất tài giỏi và cũng rất yêu cô.

Nhưng làm sao đây khi trái tim cô chỉ có Doãn Đình Nghiêm.

" Em xin lỗi "
" Em về đi.

Sao này đừng làm chuyện như vậy nữa "
" Thế Vỹ? Anh có thể nào mở lòng đón nhận tình cảm của Nhã Nhi không? Cậu ấy sắp đi Mỹ định cư rồi.


Cậu ấy không về đây nữa "
Hác Thế Vỹ nghe Khuất Vân Di nói Đàm Nhã Nhi sẽ đi Mỹ định cư mà lòng anh đau nhói lên.

Anh không biết lòng mình đang đau nhói về việc gì?
" Vậy thì liên quan gì đến anh "
Hác Thế Vỹ quay lưng với Khuất Vân Di.

Tâm tình của anh đang rất rối bời.

" Sao anh không thử một lần mở lòng đón nhận tình cảm của Nhã Nhi.

Cậu ấy yêu anh thật lòng."
" Vậy tại sao lúc trước em không thử mở lòng đón nhận anh.

Em làm không được thì đừng ép anh phải làm "
Khuất Vân Di mắt đỏ au lên.

Cô tự trách mình, tại mình nên Đàm Nhã Nhi mới như vậy.

Nếu như Hác Thế Vỹ không yêu cô thì chắc bây giờ Đàm Nhã Nhi đang rất hạnh phúc.

Khuất Vân Di không nói gì quay lưng ra về.

Cô còn ở lại đây làm gì nữa.

Chuyện gì thì cô cũng đã nói xong.

Hác Thế Vỹ đi lại sofa ngồi xuống trầm ngâm suy nghĩ.

Anh phải làm sao đây để tốt cho mọi người.

Trong khi vài tuần nữa anh đã đính hôn, đã là người đàn ông có gia đình.

Hác Thế Vỹ nhớ lại hình ảnh của Đàm Nhã Nhi hôm qua đến đây tìm anh.

Gương mặt đỏ ửng do đứng ngoài nắng gắt, ánh mắt lúc nào cũng ngập nước nhìn anh.

Hác Thế Vỹ ngã đầu ra sau day day thái dương thì Đỗ Nhược Linh mở cửa đi vào.

" Anh?"

Đỗ Nhược Linh câu cổ anh từ phía sau.

Hác Thế Vỹ giật mình gỡ tay Đỗ Nhược Linh ra khỏi người mình rồi đứng dậy nhìn cô.

" Sao vào phòng mà không gõ cửa "
" Chúng ta sắp là vợ chồng rồi mà "
Hác Thế Vỹ nhíu mày.

" Anh? Chúng ta đi thử đồ được không? "
Đỗ Nhược Linh ôm lấy Hác Thế Vỹ, chu môi nũng nịu nói.

" Tôi còn rất nhiều việc.

Em tự mình đi đi "
Hác Thế Vỹ gỡ tay của Đỗ Nhược Linh ra rồi đi lại ghế tiếp tục làm việc.

Đỗ Nhược Linh nhíu mày nhìn Hác Thế Vỹ.

Sao anh đã đồng ý kết hôn cùng cô nhưng lại lạnh lùng với cô.

Chẳng lẽ trong lòng anh có hình bóng của người con gái khác.

Đỗ Nhược Linh tức giận bỏ đi ra về.

Cô phải đi về mách với ông bà Hác.

Cô không thể chịu thiệt thòi như vậy.

Dù gì thì cô cũng là tiểu thư của Đỗ gia.

Mọi người THEO DÕI, LIKE và VOTE cho Kỳ nhé ???? cảm ơn đã ủng hộ, mọi người cứ để lại bình luận mình sẽ tiếp thu và học hỏi thêm..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận