Tướng quân phủ mọi người ở Phong Vân viện đều háo hức chờ đợi ngày mai được đi du sơn ngoạn thủy mà ồn ào.
_" Tiểu thư chúng ta chuẩn bị xong hết rồi " Thiên nhìn cô cười nói.
_" Tốt lắm hahaha ......!Thiên, Hạ 2 người thấy gì không, đây là sản phẩm mới của chúng ta đó.
Sau nay toàn bộ Thiên Việt đế quốc sẽ sử dụng cái này thay thế áo yếm đó.
Đây là những sản phẩm đầu tiên của chúng ta được dùng thử trước.
2 người mang về chúng ta ngày mai mang theo để tắm biển." Thiên Tuyết nhìn 2 người Thiên, Hạ cười nói.
_" Cái này chúng muội cũng có sao " 2 người cười vui sướng nói.
_" hừ.....!ta khi nào bạc đãi 2 muội chưa.
Ta biết có 1 nơi người ta sẽ mặc chỉ mỗi cái này để tắm biển đó.
" Thiên Tuyết nghĩ đến gì đó rồi cười nói.
_" Chỉ mặc mỗi như vậy thôi sao.
Tiểu thư này coi bộ không được.
Chúng muội không mặc đâu".
2 người đều lắc đầu đồng thanh nói.
_" Ai không mặc ở nhà.
Ai chịu mặc mới được đi " cô nhìn 2 người mặt nhăn lại đang câu xin.
_" Tiểu thư em đi mặc là được người không thể bỏ lại em ".
2 người vẻ mặt đau khổ nói.
_" Ngoan cầm về bỏ vô hành lý đi sáng mai ta kiểm tra ai không có ở nhà.
Nghe rõ chưa." Thiên Tuyết giả bộ ra lệnh nói.
_" Vâng chúng em biết rồi " 2 người vẻ mặt đau khổ đi ra nhưng không biết sau lưng Thiên Tuyết mỉm cười nhìn 2 người rồi lăng ra ngủ.
Cô háo hức chờ đợi chuyến hành trình thú vị ngày mai.
Sáng sớm ánh nắng vừa lên cửa phòng của Thiên Tuyết mở ra hôm nay vì được đi chơi nên gương mặt xinh đẹp của cô tràn đầy ý cười.
Nhìn mọi người đã đâu vào nấy.
_" Chúng ta bắt đầu đi thôi".
Cô cười nói lớn rồi vào trong xe ngựa cùng với Thiên, Hạ.
_ Chiếc xe ngựa bắt đâu lăng bánh thì ở đầu bên kia.
-------'""""""-------------------"""""""--------
_" Sao 3 người các ngươi đều tới đây.
Tính đi đâu sao " Hàn Thiên Minh nhìn Lâm Gia Lạc, Bách Lý Kỳ, và Lục Khiếu Thiên nói.
Rồi Hàn Thiên Minh đưa mắt nhìn qua Hoả 1 cái.
Không phải tin tức Hỏa nói chỉ có mình anh biết được hay sao, vậy mấy tên kỳ đà này làm cái gì ở đây.
_ Thấy ánh mắt hơn dao của Hàn Thiên Minh làm Hoả bất giác rùng mình nói thầm " Chủ Tử người đừng nhìn thuộc hạ như vậy được không.
Chuyện này không liên quan đến thuộc hạ thiệt đó.
Hôm qua rõ ràng chỉ có mình thuộc hạ biết.
Thuộc hạ cũng không biết chuyện gì xảy ra được không".
_" Sao nào Thiên Minh chỉ cho ngươi đến, còn Chúng ta không được đến sao.
Hừ.............!Nữa đêm giả bộ bệnh lén vào phòng khuê nữ nhà người ta không biết xấu hổ, vô sĩ, Hạ lưu ".
Lâm Gia Lạc ngứa mắt nhìn Hàn Thiên Minh nói.
_" À....!Ta thấy mình cũng còn đỡ hơn bắt trước người ta làm không được còn mất nắm gạo, đến nỗi bị đánh đến bầm dập.
Làm giả thành thiệt hại bản thân mình ăn 1 kiếm còn không biết xấu hổ còn nói ra được.
Đã gặp qua mặt dày nhưng mặt dày như vậy thật là thiên hạ vô dịch a.
Đúng không Lâm thiếu gia" Hàn Thiên Minh cũng không chịu thua châm chọc lại 1 câu nói.
2 người đều biết tiểu xảo của nhau nên gặp nhau không vừa mắt.
Người ta nói tình địch gặp nhau lửa văng ra khắp nơi.
Đúng là nói không sai.
2 người Hàn Thiên Minh cùng Lâm Gia Lạc mỗi người 1 câu tiếp tục châm chọc nhau.
làm Bách Lý Kỳ và Lục Khiếu Thiên nghe không hiểu gì cả.
_" Xem ra 2 người đều có chuyện không dám để người biết.
Không biết có liền đến Thiên Tuyết hay không.
Cũng tốt chó cắn chó miệng đầy lông.
Cứ việc cãi nhau đi ta đây ngư ông đắc lợi.
" Đây là tiếng lòng của Bách Lý Kỳ và Lục Khiếu Thiên.
_ Lục Khiếu Thiên thì hôm nay có việc tình cờ qua phủ đại Hoàng tử nên biết Bách Lý Kỳ đi theo Thiên Tuyết thì anh cũng đòi chen vô 1 chân.
Làm Bách Lý Kỳ cũng hết cách.
_ Hàn Thiên Minh cùng Lâm Gia Lạc còn đang móc họng nhau thì nghe tiếng của Thiên Tuyết nói.
_" Các ngươi làm gì có mặt đông đủ ở đây " Lý Thiên Tuyết ngạc nhiên nhìn Tứ Đại Thiên Vương đang có mặt ở đây mà trong lòng không ngừng nói " rồi kiểu này kỳ nghỉ của mình coi như xong " cô thầm nói.
_ Thiên liếc mắt nhìn Hoả 1 cái " Hừ..........!Hoả đáng chết " Thiên giận dỗi nên quay mặt đi không thèm nhìn Hoả lấy 1 cái làm Hoả thầm than khổ trong lòng không ngừng.
" không xong rồi Thiên giận mình rồi.
Cái này không phải lỗi tại ta được không.
Sao ai cũng lườm ta hết vậy " Hoả khóc không ra nước mắt nói thầm một tiếng.
_" Tiểu Tuyết à chúng ta muốn đi với muội.
Bọn ta đợi muội nãy giờ đó " Lâm Gia Lạc tiến lên nói.
_" Đúng đó chúng ta đợi muội nãy giờ.
Muội đi chơi mà không rủ bọn huynh".
Hàn Thiên Minh không chịu thua kém cũng lên nắm tay cô nói.
Làm Bách Lý Kỳ nhíu mày nhìn 2 người dâm chua bốc lên.
Anh nhìn 2 người đang nắm lấy tay Thiên Tuyết thì anh có ý nghĩ muốn chém bỏ những cái tay kia đi.
_ Lục Khiếu Thiên thì càng bất ngờ bởi thái độ 2 người bọn họ đối với Thiên Tuyết.
" từ khi nào người mình để ý lại bị nhiều người nổi bật không kém gì mình theo đuổi như vậy.
Bắt đầu khi nào sao mình không biết " Khiếu Thiên nói thầm 1 câu.
_" À...!Các vị bận rộn trăm công ngàn việc.
Muội làm gì muốn phiền các người chứ " cô cười gượng gạo nói.
_" Chúng ta không bận việc hiện giờ rất rảnh " 3 người cùng trả lời.
Rồi nhìn cô như thể nói " tin ta đi ta không lừa muội đâu ".
_" Giờ phải làm sao đây những người này là những nhân vật không ai có thể tuỳ tiện mắng chửi.
Đánh không được chửi cũng không xong.
Trời ơi.... Con tính đi chơi mà người chơi con như vậy sao.
1 đám người đi như vậy nỗi cãi nhau thôi cũng làm mình đau đầu chết rồi.
Lỡ rồi thì chịu thôi mình lấy quyền gì đuổi bọn họ về.
Chỉ hy vọng không làm hỏng kỳ nghỉ của mình là được ".
Thiên Tuyết cười khổ nói thầm 1 tiếng.
_" Đi chung cũng được nhưng muội nói trước là muội mặc kệ thân phận của mấy huynh là gì.
Nếu đi chung thì muội ở đây là lớn nhất.
Ai không nghe lời muội nói thì mọi người còn lại hợp sức để người kia đi về trước.
Mọi người nghe rõ chưa.
Ai làm hỏng kỳ nghỉ của muội là không xong với muội đâu.
" Thiên Tuyết nhìn mấy chàng soái ca ở kia nói.
_" Tất cả nghe muội mà " 4 người cùng cười trả lời.
" có ngu đâu mà hỏng kỳ nghỉ của muội, bọn huynh sẽ làm kỳ nghỉ của muội thành đẹp nhất" đây là tiếng lòng của 4 người.
_" Vậy thì chúng ta đi " cô nói rồi cười lên xe ngựa.
Bách Lý Kỳ thấy vậy đỡ cô lên.
_" Chúng ta hợp tác thế nào.
Chúng ta không thể nào tranh chấp nhau để Bách Lý Kỳ và Lục Khiếu Thiên kia hưởng lợi được.
" Hàn Thiên Minh nhìn Lâm Gia Lạc rồi nói nhỏ.
_" Ngươi nói đúng chúng ta tranh chấp nhau làm Bách Lý Kỳ kia hưởng lợi thật ".
Lâm Gia Lạc nhìn Bách Lý Kỳ đang giúp Thiên Tuyết lên xe thì quay qua nói với Hàn Thiên Minh.
_ 2 người đạt được đồng minh thì cùng nhau cười bí hiểm.
Bách Lý Kỳ và Lục Khiếu Thiên thấy lạnh sống lưng thì quay qua nhìn lại 2 người đang nói nhỏ.
Cảm giác bất an trong lòng.
_" Thiên muội đừng hiểu lầm được không ta thề ta không có nói ai hết đó.
Tin tưởng ta được không " Hoả nắm tay Thiên kéo lại nói.
_" Hừ.......!không tin ngươi nữa.
Ngươi lừa ta " nói rồi cô kéo tay lại không thèm nhìn anh rồi lên xe.
_" hài.......!Ta thề không nói cho ai hết mà muội không tin ta sao.
Oan ức quá mà." Hoả lẩm bẩm 1 tiếng nhưng Thiên đã đi xa không nghe được.
_" Hoả ngươi cũng có ngày hôm nay sao " Nhất thấy 2 người giận nhau thì cười nói đây chính là cơ hội của anh mà không phải sao." Trời cũng giúp ta" Nhất cười nói.
Đoàn người đâu vào đó rồi tiếp tục lăng bánh đi.
_" Tiểu thư muội Xin lỗi hôm qua muội gặp Hoả ngoài đường nên lỡ lời nói cho Hoả nghe.
Muội cũng không biết sẽ nhiều người đi như vậy làm tiểu thư mất hứng xin tiểu thư trách phạt.
" Thiên nhìn Thiên Tuyết nói .
_" Không trách em được đâu.
Em không nói bọn họ cũng sẽ có nhiều cách để biết mà " Thiên Tuyết cười an ủi Thiên nói.
_" Nhưng này là lỗi của em.
Em sẽ không tha thứ cho tên Hoả kia " Thiên tiếp tục nói.
_" À....!em thích cái tên Hoả kia sao " Thiên Tuyết cười nói.
_" Làm gì......!làm gì có " Thiên đỏ mặt.
Tim đập thật nhanh nói nhỏ.
_" À......!Ta lầm sao vậy thì ta sẽ tìm cho em người chồng khác xứng đáng với em thế nào.
Hoả kia có gì tốt.
Không gã em cho hắn ta".
Thiên Tuyết chọc Thiên nói.
_" Em không lấy ai ngoài hắn đầu......!ý em là em sẽ lấy khi tiểu thư xuất giá trước " Thiên cũng cười, đôi má đỏ hồng nói.
_" 2 em yên tâm sau này ta sẽ tìm cho 2 em tấm chồng ưng ý nhất " cô cười nói rồi nhìn Hạ với Thiên.
Làm 2 người mặt đỏ.
Trên xe ngựa có Thiên và Hạ nói chuyện cũng làm đoản đường rút ngắn hơn suốt 1 đọc đường tiếng cười nói không ngừng.