Tô Lê chớp chớp mắt, cười nói: “Là cô ta kiếm chuyện trước, nếu như Giang thiếu cảm thấy em làm loạn vô cớ, vậy thì em cũng không còn cách nào khác.”
Giang Thần Hy híp mắt lại nói: “Vì vậy, em liền cố ý đi tìm Lục Tử Thần để nhờ anh ta làm luật sư cho em? Em là muốn khiến cho Tiểu Ngữ không được sống yên ổn hay là muốn chọc tức tôi?”
Tô Lê cười nói: “Lục Tử Thần là luật sư, mở cửa làm ăn, anh ấy không có lí do gì để từ chối cả, không chỉ vậy, cũng không phải em đi tìm anh ấy mà là anh ấy tự tìm tới hỏi xem em có cần giúp đỡ gì không, đúng lúc em đang cần tìm một luật sư nên đành nhờ anh ấy giúp đỡ.”
Giang Thần Hy hơi chau mày lại nói: “Cái giá mà Lục Tử Thần đưa ra chắc không thấp nhỉ?”
Tô Lê vòng cánh tay để lên cổ anh, nhìn anh nói: “Đúng vây, cho nên cánh danh Giang phu nhân thật sự rất đáng giá.”
Giang Thần Hy híp mắt lại nói: “Có ý gì, hả?”
“Chính là tới khi đó hóa đơn sẽ được đem thẳng tới văn phòng tổng tải của tập đoàn Giang Thị.” Tô Lê nhìn anh cười như một con hồ li, phát ra sức hấp dẫn lôi cuốn đàn ông…
Giang Thần Hy lật người ấn người cô xuống sô pha: “Đồ hư hỏng, em là muốn bị tôi xử lí mới chịu được sao.” Dứt lời, anh hôn lên môi cô…
Tô Lê theo bản năng đẩy anh ra, Giang Thần Hy có uống rượu, mùi rượu nhàn nhạt bao trùm khắp miệng anh, quả thực khiến cho người ta phải say mê.
Nhưng chính vào lúc Giang Thần Hy muốn tiến thêm bước nữa, Tô Lê đã nghiêng đầu tránh, ánh mắt của cô dừng lại ở chiếc cửa sổ ngập tràn tuyết trắng trong phòng khách nói: “Xin lỗi, đêm nay không được.”
Đột nhiên bị tạt một gáo nước lạnh làm cho cụt hứng khiến cho Giang Thần Hy không vui ra mặt, đôi tay anh nắm lấy hai bên đầu cô, nhắm mắt hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói: “Sao vậy?”
Tô Lê hít sâu một hơi, nói: “Xin lỗi, gần đây em không được tiện, vì vậy đợi qua thời gian này một chút đã.”
Sảy thai, bác sĩ đã dặn dò cô rất nhiều lần, là ít nhất trong một tháng không được quan hệ.
Cô cũng không cần phải vì dỗ cho anh ta vui mà làm tổn hại cơ thể của mình, suy cho cùng cơ thể mới là của bản thân, cô không cần phải làm tổng thương chính cơ thể mình.
Giang Thần Hy nhìn cô, hai người họ căng thẳng nhìn nhau một lúc, anh liền ngồi dậy, đưa tay ra rót một ly nước, lạnh nhạt nói: “Nghỉ ngơi sớm một chút.” Dứt lời anh liền đứng dậy, dáng người to lớn cúi xuống nhìn cô, hít sâu một hơi, tiến sát lại gần ôm lấy Tô lê.
Tô Lê chớp chớp mắt, thấy vậy liền hỏi: “Tức giận rồi sao?”
Đôi mắt Giang Thần Hy vùi trong lòng người phụ nữ, không lên tiếng mà ôm lấy cô đi thẳng lên tầng.
Tô Lê nghiêng người nằm trên giường, một tay ôm lấy đầu mình, nhìn Giang Thần Hy đi vào nhà tắm, không nhịn được mà bật cười.
Có điều chỉ là cô giả bộ cười mà thôi.
Tô Lê nhắm mắt lại, hít thở sâu một hơi thật sâu, sau đó cuộn trong vào trong chăn, yên tâm ngủ một giấc.
Không thể không nói rằng, gần đây cô nghỉ ngơi rất tốt, có lẽ là nhờ có món canh bổ dưỡng mà dì Trương làm cho cô.
Sáng hôm sau, Tô Lê dạy rất sớm, ngắm nhìn người đàn ông vẫn đang ngủ say sưa ở bên cạnh.
Chiếc giường rất lớn, nếu không phải hai người họ vẫn đắp chung một cái chăn, thì nhìn chẳng giống vợ chồng chút nào.
Hoặc cũng có lẽ là do đã quen mất rồi.
Cô bước xuống giường sau đó bước vào nhà tắm tắm rửa một lát rồi xuống lầu.
Dì Trương đã chuẩn bị xong bữa sáng từ rất lâu rồi, nhìn thấy Tô Lê liền cười nói: “Thiếu phu nhân, chào buổi sáng. Hôm nay tôi nấu cho cô một ít cháo tổ yến, cô ăn một chút đi.”
Tô Lê nói: “Có thể khong ăn được không? Mùi vị đó rất khó chịu.”
Dì Trương cười nói: “Thiếu phu nhân, cô đừng nghĩa mình còn trẻ mà không chú ý tới sức khỏe, điều dưỡng cơ thể cho tốt, không lại giống như lần trước, sắc mặt trắng bệch, thì làm sao mà được? Chăm sóc tốt cơ thể sau này sẽ có lợi cho việc sinh con. Nào, cô hãy nhân lúc còn nóng mà mau ăn đi.”
Dì Trương đã là người lớn tuổi của Giang gia rồi, cũng đã đi thoe hầu hạ Giang gia được mười mấy năm rồi.
“Cô ấy sao vậy?” Lúc này, Giang Thần Hy cũng xuống lầu, anh khoác một chiếc áo ngủ màu xám, đi dép trong nhà, tóc có hơi ướt, rõ ràng là vừa tắm xong.
Tô Lê nhìn anh, anh ta vừa hỏi dì Trương, nên cô cũng chẳng buồn trả lời, húp một hớp cháo trong tay.
Dì Trương cười đáp: “Cơ thể thiếu phu nhân suy nhược, lần trước khi tới tháng gương mặt đều trở bên phờ phạc, nhìn vậy tôi còn tưởng là cô ấy bị sảy thai, như vậy không được, nền tảng sức khỏe kém như vậy, sau này sinh con kiểu gì đây? Giang thiếu, cậu hãy quan tâm thiếu phu nhân hơn một chút.”
Giang Thần Hy ngồi xuống bên cạnh cô nhìn cô hỏi: “Đi khám bác sĩ chưa?”
Tô Lê nhìn anh nói: “Em cũng đâu bị gì nghiêm trọng, đâu cần thiết phải đi bệnh viện.” Nói rồi, cô cười nói: “Uống nhiều canh dì Trương nấu một chút là được rồi.” Dứt lời, cô múc một ít cháo đưa tới miệng Giang Thần Hy, cười hỏi: “Anh có muốn ăn một chút không?”
Giang Thần Hy nhìn cô, cũng không từ chối miếng cháo mà cô đút cho, ăn một miếng, có điều mùi vị thuốc bắc nhàn nhạt khiến anh chau mày lại, rõ ràng là miễn cưỡngg nuốt xuống.
Anh quả thực không thích ăn thứ này một chút nào.
Tô Lê cười nhìn anh, còn cố ý hỏi: “Ngon không?”
Dì Trương chuẩn bị bưng đồ ăn sáng tới cho Giang Thần Hy, thấy vậy liền không nhịn được mà bật cười: “Giang thiếu, bữa sáng của cậu.”
Tô Lê nhìn anh nhỏ giọng nói: “Bữa sáng của anh nhìn rất ngon, chúng ta đổi lại đi.”
Dì Trương đứng bên cạnh thấy bọn họ như vậy liền bật cười: “Hay là để tôi đi làm thêm một phần đồ ăn nữa?”
Nhưng Giang Thần Hy lạnh nhạt nói: “Không cần đâu.” Dứt lời anh đem món bánh mì kẹp của mình cắt một miếng rồi đưa cho cô nói: “Nếu như sức khỏe không được tốt, thì hãy nghe lời dì Trương, mau ăn hết cháo của em đi.”
Tô Lê nhìn về phía anh, rồi ăn hết miếng bánh mì mà anh đưa cho, cười nói: “Được…”
Ăn xong bữa sáng, Giang Thần Hy lên lầu thay quần áo, người trợ lí A Hào cũng vừa mới tới.
Tô Lê rảnh rỗi ngồi xem tin tức mới trên ti vi.
Quả nhiên cô lại được đứng đầu trang báo.
Có điều lần này không phải những scandal ái tình, mà là vì cô làm tổn thương phu nhân tương lai của Lục gia. Nhưng điều thú vị là, luật sự đại diện cho cô lại là đại thiếu gia của Lục gia- Lục Tử Thần.
Tô Lê dựa vào một bên, vừa xem vừa tiếp tục uống bát canh gà hầm trong tay như không có chuyện gì xảy ra.
Giang Thần Hy thay đồ xong liền bước xuống lầu, A Hào đứng bên cạnh nhìn Giang Thần Hy rồi ho nhẹ một tiếng, bắt đầu báo cáo về lịch trình của ngày hôm nay rồi tiếp tục nói: “Chuyện này bắt đầu từ tối qua đã được đồn ầm lên trên weibo, tổng tài, có cần tôi giải quyết chuyện này một chút không?”
Giang Thần Hy liếc nhìn Tô Lê đang cuộn tròn trên sô pha, ánh mắt liền trở nên lạnh nhạt nói: “Không cần, nếu như Giang phu nhân của chúng ta đã muốn chơi đùa, thì mặc kệ cho cô ấy chơi đùa đi.”
A Hào nhìn Tô Lê ở bên cạnh, nhưng Tô Lê vẫn dựa vào sô pha nói với Giang Thần Hy: “Giang thiếu phải tới công ty sao? Tối này mấy giờ về? Có muốn dùng bữa tối cùng nhau không?”
Giang Thần Hy liếc nhìn cô một cái, sau đó xoay người bước thẳng ra khỏi cửa.
Tô lê ôm lấy thành ghế sô pha rồi nhìn Giang Thần Hy rời đi, hít thở sâu một hơi rồi mỉm cười.
Trên xe, Lục Cảnh Niên vừa một tay xem ipad trong tay, vừa cười nói: “Gần đây sao lại có nhiều tin tức thú vị như vậy chứ? Chị dâu tương lai của tôi làm sao mà lên trang nhất rồi? Chuyện này rốt cuộc là như nào vậy?”
Giang Thần hy lạnh nhạt liếc nhìn Lục Cảnh Niên. Lục Cảnh Niên bị Giang Thần Hy nhìn tới mức dựng cả tóc gáy, sau đó liền ngậm miệng lại.
A Hào ngồi ở ghế lái phụ trên xe, nhìn Giang Thần Hy hỏi: “Tổng tài, anh thật sự muốn nhìn thiếu phu nhân và tiểu thư tiếp tục làm loạn như vậy sao?”
Giang Thần Hy nhìn đống văn kiện trong tay, bình thản nói: “Lần này quả thực là Tiểu Ngữ không đúng, Tô Lê cũng là bị em ấy chọc tức.” Giang Thần Hy ít nhiều cũng hiểu người phụ nữ này, không chỉ vậy cũng là do Giang Tiểu Ngữ sai trước.
Anh trầm mặc một lúc rồi nói: “A Hào, lát nữa cậu thay tôi hẹn Lục Tử Thần một chút.”
Lục Cảnh Niên ngồi bên cạnh cũng cảm thấy tò mò, lạnh nhạt hỏi: “Anh trai tôi cũng uống nhầm thuốc gì vậy, sao lại đi giúp đỡ người ngoài?”
Giang Thần Hy hơi chau mày lại…
Tô Lê dựa đầu vào sô pha xem ti vi, cũng im lặng không nói gì. Cô nghĩ một lúc rồi lấy điện thoại gọi cho Lục Tử Thần. Nhưng người bắt máy lại là Giang Tiểu Ngữ.
“Thật ngại quá, tôi tìm luật sư Lục.” Tô Lê cười nói.
Giang Tiểu Ngữ đương nhiên cũng đã xem tin tức, nghiến răng nói: “Tô Lê, rốt cuộc cô muốn như nào đây? Bây giờ mọi chuyện thành ra như vậy có phải cô rất hài lòng?”
Tô Lê cười nói lại một lần nữa: “Thật ngại quá Giang tiểu thư, tôi tìm luật sư Lục Tử Thần.”
Giang Tiểu Ngữ tức giận tới mức tay phát run lên.
Đúng lúc Lục Tử Thần bước từ ngoài vào, nhìn thấy Giang Tiểu Ngữ cầm điện thoại của mình cũng không nói gì. Giang Tiểu Ngữ nghiến răng lại, có chút không cam tâm đưa điện thoại cho Lục Tử Thần.
Lục Tử Thần nhận điện thoại, trầm giọng nói: “Có chuyện gì vậy Tô tiểu thư?”
Tô Lê cười nói: “Vợ chưa cưới của Lục thiếu không sao chứ?”
Lục Tử Thần xoay người bước ra ngoài, một tay nhét vào trong túi quần, một tay cầm điện thoại lạnh nhạt cười nói: “Không sao”
Tô Lê cười nhẹ một tiếng nói: “Thực ra mọi chuyện thành ra như vậy, tôi cũng không ngờ tới, khiến cho Giang tiểu thư trở nên mất mặt như vậy có lẽ cô ấy sẽ không chấp nhận nổi đúng chứ?”
Lục Tử Thần cười nói: “Sao vậy? Đương sự của tôi định hòa giải sao?”
Tô Lê cười nói: “Nếu như cô ấy muốn xin lỗi tôi thì tôi sẽ cho qua, nhưng nếu như cô ấy vẫn muốn cố chấp tới cùng thì tôi cũng không còn cách nào khác. Tới lúc đó người mất mặt cũng không phải là tôi, giới hạn làm người của tôi là người ta không động đến tôi thì tôi cũng không động đến họ. Nếu như hộ động vào tôi trước, vậy thì tôi sẽ bắt họ phải bồi thường gấp mấy lần, Vì vậy nên phiền Lục thiếu truyền đạt hộ tôi một chút, đối với chuyện của tôi, sức khỏe cô ấy vẫn không tốt, nếu như vì chuyện này mà xảy ra cái gi bất trắc, có lẽ tôi không chịu trách nhiệm được đâu.”
Lục Tử Thần cười nhẹ một tiếng nói: “Được, tôi truyền đạt lại giúp cô.”
“Cảm ơn. Hôm khác có thời gian, tôi mời anh ăn cơm.” Tô Lê cười nói.
Lục tử Thần ừ một tiếng rồi cúp máy, nhìn Giang Tiểu Ngữ ở phía sau, than nhẹ một tiếng nói: “Đừng gây chuyện nữa, nếu như truy cứu chuyện này thì sẽ không có gì tốt cho em đâu.”