Chinh Phục Tứ Đại Ác Ma

Hôm nay cả bọn vẫn đến trường như
bình thường. Vẫn phong cách bụi bặm vốn có, cả bọn bước vào lớp rất hồn
nhiên, ngồi lên ghế và chân thì vắt vẻo lên bàn sau đó lôi ipad,
smartphone,… ra chơi game. Cách đó không xa, chính xác là ngay trên bục
giảng, nhiệt độ của 1 con người nào đó đã tăng lên đến 100 độ xê. Khói
bốc nghi ngút trên đầu, người đó cất tiếng:

- NÀY MẤY ANH MẤY CHỊ KIA! VÀO LỚP MÀ KHÔNG THÈM XIN PHÉP TÔI. KHÔNG COI TÔI RA GÌ NHƯ THẾ À???

- Chẹp… - 8 con người kia ngẩng đầu lên nhìn trong vòng 1s, chẹp miệng 1
cái rồi lại cúi xuống tiếp tục công việc chơi game của mình.

- AI CHO MẤY ANH CHỊ COI THƯỜNG LỜI NÓI CỦA TÔI HẢ??? MÔN CỦA TÔI TUY LÀ MÔN PHỤ NHƯNG MẤY ANH CHỊ CŨNG PHẢI CÓ THÁI ĐỘ HỌC TẬP CHO TỬ TẾ CHỨ!!! TRƯỜNG
HỌC SINH RA LÀ ĐỂ CHO NHỮNG AI CÓ NHU CẦU HỌC ĐẾN ĐỂ HỌC CHỨ KHÔNG PHẢI
ĐỂ CHƠI!!! – Thì ra đây chính là giáo viên dạy môn địa của lớp. Và lý do bà cô tức như này thì chắc hẳn ai cũng biết…

- Thì? – Cả bọn hồn nhiên đáp.

- TÔI SẼ BÁO VIỆC NÀY VỚI GIÁO VIÊN CHỦ NHIỆM VÀ PHỤ HUYNH CỦA MẤY EM!!!
KỈ LUẬT CỦA CÁI LỚP NÀY ĐÂU MẤT RỒI KHÔNG BIẾT!!! – Đã tức nay còn tức
hơn.

- Tùy. – Ngắn gọn và đầy xúc tích.

- GRỪ… MẤY EM… MẤY EM RA
NGOÀI NGAY CHO TÔI!!! TÔI PHẢI ĐƯA MẤY EM RA HỘI ĐỒNG XÉT XỬ CỦA NHÀ
TRƯỜNG MỚI ĐƯỢC!!! – Bà cô quả quyết và đuổi cả bọn ra khỏi lớp.

- ……….. – Không nói gì, cả bọn đứng dậy bước ra khỏi lớp không 1 lời tạm
biệt. Mới chỉ một thời gian ngắn mà hiểu nhau ghê! Phải chăng đây là
phong cách của “con nhà giàu” và “những tảng băng di động”?!

Khu vườn đằng sau trường…

- Agoo… bà cô này từ đâu chui ra vậy trời! – Trà tức tối.

- Đúng đó! Bực cả mình! Làm gì bà cho đỡ tức đi?! – Kiệt vừa ôm Trà vừa nói.

- SẾN!!! – mặc kệ câu hỏi của Kiệt, cả bọn đồng thanh.

- Sến? Nhìn lại mày đi Giang! – Trà nói khi thấy Giang ngồi dựa lựng vào gốc cây chơi game còn Thiên thì nằm trên đùi Giang.

- Ờ hớ… - Giang.

- Thôi vào vấn đề chính đi – Thiên.

- Phải làm gì để trả thù mới được! – Nam.

- Có ai nghĩ ra kế hoạch gì chưa??????? – Hắn hỏi.

- Ca này khó nhỉ?! Bà đó mới 26 tuổi! Bây giờ mà dùng biện pháp mạnh thì
sợ bà ế suốt đời mất! Nhan sắc đã có hạn rồi! – Nó đăm chiêu suy nghĩ.

- Gì cơ??? Mày biết thương người từ bao giờ vậy My???? – Ngân ngạc nhiên.

- Thì sao??? Dù gì thì trước tao cũng sống lỗi nhiều rồi! Bây giờ phải sống tốt để bù lại chứ! – Nó đùa.

- Hư cấu quá má ơi! – Trà cũng hùa theo.

- Thôi được rồi! Không đùa nữa… kế hoạch sẽ như này… blo bla… - Nó nói.

- Cũng được đó! Nhưng theo tôi thì nên thêm như này… blo bla… - Hắn đưa ra ý kiến.

- Perfect! – Cả bọn đồng thanh và giơ tay kiểu “no.1” hướng về nó và hắn.

- Ố ồ… 2 người này kết hợp vào đúng là tuyệt hảo đó nha! – Thiên cười ranh mãnh.

- Tuyệt hảo? Là sao? – Kiệt hỏi.

- Tuyệt vời và hoàn hảo! – Giang trả lời thay Thiên.

- Thôi đê! Bây giờ về thôi! Còn chuẩn bị cho ngày mai nữa! Tiết bà đó ngay đầu tiên luôn đấy! – Nó hơi nóng mặt.

- Khoan! Đi qua lớp mình thông báo cho hội lớp mai có mặt đầy đủ đã! –
Ngân nói rồi lấy ra một tờ giấy viết thời gian có mặt ngày mai, ở cuối
còn ghi “Ai vắng thì chuẩn bị lãnh hậu quả!!!”. Sau đó Nam có nhiệm vụ
đưa tờ giấy cho lớp trưởng để thông báo cho mọi người. Lần đầu thấy
hotboy và hotgirl muốn kết hợp với lớp thì ai cũng ngạc nhiên nhưng tất
cả phải dẹp cái ngạc nhiên sang 1 bên khi đọc câu “không kết hợp kế
hoạch không hoàn hảo!!!”. Xong xuôi cả bọn cũng ra về, bùng luôn mấy
tiết còn lại.

Ngày hôm sau… 6h15’… cả lớp đã có mặt đầy đủ không thiếu một ai vì sợ bị 8 đứa chúng nó xử nếu đến muộn. Loay hoay, loanh
quanh cuối cùng cũng xong việc. Vừa ngồi vào chỗ nghỉ thì cũng là lúc
tiếng chuông vào lớp vang lên “RENG… RENG… RENG…”.

Bà cô hôm qua bước đến lớp 12A2_cách lớp cả bọn 1 lớp thì thấy hôm nay lớp 12A1 sao
lạ quá, đặc biệt là 8 con người hôm qua bị đuổi ra khỏi lớp. Vẫn 8 con
người ấy, 8 khuôn mặt thanh cao ấy, 8 phong cách bụi bặm ấy,… mà sao hôm nay bản tính siêu quậy lại ngồi im như vậy? Không bày trò? Không làm
loạn? Cũng không đập phá? 8 con người ngồi im re ở cuối lớp, mặt không
chút biểu cảm. “Chúng nó sợ mình sao??? Hahahahaa… mình phục mình
quá!!!” – bà cô thầm nghĩ rồi bước vào lớp…

3 bước… 2 bước… và… 1 bước… “RÀO…”

Dạ vâng, 1 xô nước từ trên “trời” đổ ào vào người bà cô…

- Hahahahahaaa… - cả lớp được cả một tràng cười vỡ bụng khiến bà cô giận tím cả mặt. Tức giận, cô bước vào lớp quát to:

- AI? AI BÀY RA TRÒ NÀY???

- ……. – Im lặng, không nói gì, 8 bóng dáng cuối lớp vừa cười hả hê vừa đứng dậy nhận tội.

- Mấy em được lắm! Trả thù tôi sao? Được! 8 em lên bảng trả bài hôm trước cho tôi. – máu nóng trong người bà cô dâng lên.

- Thưa cô, Hôm trước bọn em không học tiết của cô. – Ngân nhẹ nhàng tỏ vẻ ngoan ngoãn.

- Không học cũng lên!

- Sao cô vô lý thế? Bọn em không học thì sao trả bài được?! – Giang.

- Lên đây cho tôi. – Bà cô nhìn cả bọn rồi chỉ lên bục giảng. Cả bọn bước từng bước chậm rãi lên bục giảng.

- Nêu vị trí địa lí và đặc điểm của châu Mĩ. – Bà cô đọc câu hỏi.

- Mọi thông tin chi tiết xin vui lòng liên hệ với Colombo_người đã “có
công” tìm ra châu Mĩ. – Cả bọn đồng thanh chọc tức bà cô.

Thế
là cô cứ hỏi xoáy còn trò cứ đáp xoay. Nhân lúc bà cô không để ý,
nó_nhân vật đứng gần nhất đã nhanh tay vứt 1 túi gì đó nhỏ bằng bàn tay
vào túi xách của bà cô. Bực mình vì cả bọn không chịu trả lời hẳn hoi,
bà cô mở tủ của lớp để lấy sổ điểm thì… cánh tủ vừa mở, 1 con rối từ
trong bắn ra đập trúng giữa trán làm bà cô giật mình xém ngất xỉu. Con
rối ấy chính là tác phẩm của bọn hắn. Đang định quát hỏi ai là thủ phạm
thì cảm thấy trên mặt có gì đó nhớt nhớt, màu đỏ tươi chảy dài, bà cô
hét loạn cả dãy khối 12 rồi chạy thẳng xuống phòng y tế của trường trong khi cả lớp thì đang cười lăn cười bò. Thật ra cái thứ màu đỏ đó không
phải là máu mà là hỗn hợp của đường, mì chính, hạt nêm, tương ớt, tương
cà, dầu ăn, dấm,... vâng! Đó chính là tác phẩm của hắn đó ạ!!! Ai mà ngờ 1 thiếu gia siêu lạnh lùng lại có thể là 1 “chuyên gia pha chế” như vậy cơ chứ!!!

Bà cô đang chạy xuống y tế thì bỗng dừng lại vì cảm
thấy khó chịu. Cái quái gì thế này? Quần áo cô đang bị co lại, chật chội ôm sát lấy người làm lộ ra mấy ngấn mỡ khiến các thầy cô cũng phải phì
cười. Khịt… khịt… mùi gì vậy trời??? ôi thối quá!!! Ai cũng phải xa lánh khi phát hiện ra mùi phát ra từ bà cô. Mọi người con trêu đùa rằng vì
quần áo quá bó mà con người ta phải đẩy hơi ra bên ngoài!!! Hahahaha… ai mà biết được 8 con người của 12A1 đang hả hê như thế nào khi thấy cảnh
này cơ chứ!!! Nguyên nhân của toàn bộ sự việc trên là trong xô nước ban
đầu mà bà cô hứng chịu, nó đã nhỏ 1 vài giọt hóa chất làm co vải khi
hoạt động mạnh, điển hình là chạy mà nó và Trà đã mất cả chiều qua để
chế tạo ra, thế nên khi chạy quần áo của bà cô mới bị như vậy. Còn về vụ bốc mùi thì… cái túi nhỏ nhỏ bằng bàn tay mà nó đã thả vào trong túi
kia chính là BOM THỐI, loại bom mà Giang cùng Ngân chế ra chiều qua, khi chạy hoặc tác động đến nó quả bom sẽ tỏa ra 1 mùi hương vô cùng “dễ
ngửi” khiến bao người phải xa lánh. Quả là những tác phẩm vĩ đại và
những kỉ niệm nhớ đời đối với bà cô kia. Ngay ngày hôm sau bà cô nộp đơn xin từ chức vì quá xấu hổ không dám đến trường, khi biết 8 đứa chúng nó là thiếu gia và thiên kim tiểu thư thì bà cô đã phải xin lỗi rối rít.
Mới làm giáo viên của trường không lâu (khi cả bọn bắt đầu nghỉ học nên
mới không biết danh tiếng của cả bọn) mà bây giờ đã phải tự giác nộp đơn xin thôi việc… đúng là MAX NHỌ!!!

sr các độc giả vì hqua
mình phải đi lấy hồ sơ và nhập học cấp 3 rồi chiều lại phải đi đăng kí
xe, tối cũng bận nên không post chap mới được :( i'm sorry

[end chap 30]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui