Lăng Sấm luộc hai quả trứng cho mình, sau khi luộc xong còn chụp ảnh gửi cho Điền Miêu Miêu. Điền Đậu Đậu nhìn Điền Miêu Miêu chơi điện thoại ở bên kia, không nén được mà mỉa mai: "Ôi chao, không biết ai nói em suốt ngày lười biếng, cuối cùng bây giờ bản thân lại cầm điện thoại chơi nửa tiếng đồng hồ."
"..." Điền Miêu Miêu để điện thoại xuống, bắt đầu xử lý nguyên liệu nấu ăn: "Chị biết rồi. Em theo đuổi Chúc Tinh lâu như vậy, mới chat với em ấy mỗi năm phút mà đã không chịu nổi, như này thì đúng là không thể gặp mặt nói chuyện với người ta được."
"..." Tử tế lên giùm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hôm qua Lăng Sấm nghỉ ngơi một ngày, hôm nay anh có mặt đúng giờ ở chợ đêm Bắc Môn, Lương Tinh Tinh trông thấy anh đến bèn chạy qua tặng quà cho anh: "Anh Lăng Sấm, đây là quà sinh nhật em tặng cho anh! Mặc dù muộn mất một ngày, nhưng chúc sinh anh sinh nhật vui vẻ nhé!"
Lăng Sấm nhìn món quà cô ấy đưa tới, thoáng sửng sốt: "Em còn chuẩn bị quà cho anh sao?"
"Đúng thế." Lương Tinh Tinh nâng món đồ lên, cảm thấy không vui: "Anh Lăng Sấm, tại anh không nói ngày sinh nhật của anh cho em biết, nếu không thì em đã chuẩn bị quà cho anh từ sớm rồi. May chị Miêu Miêu nói cho bọn em, không thì bọn em cũng chẳng biết đâu."
Hôm qua Lăng Sấm không bán hàng, hội chị Trương tưởng anh gặp chuyện gì, nên cố tình hỏi thăm Điền Miêu Miêu.
Điền Miêu Miêu cũng không biết vì sao tất cả mọi người lại đến hỏi cô, giống như... ngầm thừa nhận cô biết hết mọi chuyện liên quan đến Lăng Sấm.
Lăng Sấm nhận món quà trong tay Lương Tinh Tinh, cười với cô bé: "Vậy cảm ơn Tinh Tinh."
"Không cần khách sáo." Lương Tinh Tinh đáp lời, sau đó nói với vẻ thần bí: "Anh không nhất thiết phải về nhà mới bóc quà!"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Được." Lăng Sấm cất món quà được tặng vào trong xe, Lương Tinh Tinh cũng quay về quầy hàng giúp đỡ mẹ cô bé.
Lăng Sấm cất kỹ món quà, nhìn qua xe đồ nướng của Điền Miêu Miêu. Lúc này, có mấy vị khách đã ngồi trước xe đồ nướng, Điền Miêu Miêu đang tính sổ sách. Lăng Sấm hơi do dự, cuối cùng không đến làm phiền cô mà bày hàng của mình ra trước.
Tôn Húc Xuyên thấy anh tới bèn cầm mấy xâu cá mực nướng đi đến: "Anh Sấm, hôm qua là sinh nhật anh mà không nói cho chúng em biết, không nể mặt nhau gì cả."
Lăng Sấm còn chưa lên tiếng, Tôn Húc Xuyên lại tự tiếp lời: "Nhưng em có thể thông cảm vì anh muốn tận hưởng thế giới riêng hai người với chị Miêu Miêu."
"..." Lăng Sấm ngẩng đầu nhìn cậu ta như nhìn một kẻ ngốc: "Không phải hôm qua Miêu Miêu bán hàng sao?"
Tôn Húc Xuyên nhíu mày: "Còn muốn gạt em, em đã nghe ngóng bên chỗ Điền Đậu Đậu rồi, không phải hôm qua anh cố tình chạy đến nhà chị Miêu Miêu để xiên xâu nướng giúp người ta còn gì?" Để đọc full thì bạn có thể theo dõi trên fanpage nhóm dịch Sắc - Cấm Thành nhé. Bản các trang khác đăng sẽ không đầy đủ đâu. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
Lăng Sấm: "..."
Điền Đậu Đậu nói hơi quá rồi.
"Ôi chao, cái này có gì phải ngại ngùng chứ." Tôn Húc Xuyên đưa xiên cá mực nướng trong tay cho anh: "Em nướng riêng cho anh đấy, đưa đến tận tay luôn này."
Cậu ta đặt xiên cá mực nướng xuống rồi trở về gian hàng của mình, Lăng Sấm chưa kịp ăn đã có khách đến trước gian hàng.
Vào mùa hè, buổi ngày dài vô cùng, mặc dù trời chưa tối nhưng chợ đêm đã tấp nập. Mùi thơm của các loại quà vặt hòa lẫn với nhau, người qua đường không thể không vào dạo quanh một vòng.
Lúc mấy người mặc âu phục, đi giày da xuất hiện ở chợ đêm, mọi chủ quầy ở đây đều lập tức trở nên cảnh giác. Trải qua chuyện Trần Bách Thái và tổng giám đốc Hầu, bây giờ mọi người vừa nhìn thấy mấy người mặc âu phục đi dạo chợ đêm này đã cảm thấy căng thẳng.
Từ lúc tổng giám đốc Hầu bị chửi lên hotsearch, chợ đêm Bắc Môn đã yên lặng được một thời gian, không ngờ cuối hè rồi lại có thêm ông chủ mới?
Người trong chợ đêm sôi nổi hẳn lên, thi nhau đồn đoán về danh tính của ông chủ. Dường như tuổi tác của ông chủ lần này cũng tương đương với hai ông chủ trước, nhưng khác là ông ta luôn tươi cười, chỉ dẫn theo một người trợ lý khiêm tốn luôn đi sát bên cạnh. Để đọc full thì bạn có thể theo dõi trên fanpage nhóm dịch Sắc - Cấm Thành nhé. Bản các trang khác đăng sẽ không đầy đủ đâu. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
Có lẽ là rút ra được bài học từ tổng giám đốc Hầu lần trước, không muốn bị cảnh sát giải cứu ra khỏi chợ đêm.
A Bang: Báo, ông chủ này họ Phùng, tất cả mọi người gọi ông ta là tổng giám đốc Phùng!
A Bang: Người này trông rất thân thiện, vừa nãy còn hỏi tôi bày quầy bán hàng có gặp phiền phức gì không. Tôi cố tình nói phiền phức lớn nhất chính là mấy ông chủ muốn vơ vét như các ông.
Tôn Húc Xuyên: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!
A Bang: Bây giờ ông ta đang chào hỏi với anh Phan, dù sao thái độ cũng tốt hơn nhiều so với tổng giám đốc Hầu trước kia.
Tôn Húc Xuyên: Diễn thôi! Không phải vì có ý đồ với chợ đêm Bắc Môn sao! Anh Giang, xông lên, hai người hiểu biết sâu rộng, có quen biết ông chủ họ Phùng này không?
Giang Thận: Không biết
Lăng Sấm: +1
Tôn Húc Xuyên: ... Vậy anh nói xem ông ta có giống như Trần Bách Thái, công ty cũng có vấn đề không? Nếu như công ty của ông ta cũng có vấn đề, vậy chẳng phải lại không được thực hiện hay sao!
Lăng Sấm: Lần trước thầy Trần nói, đây đều là hành vi tự phát của bọn họ, không có nghĩa là cho bọn họ quyền phát triển.
A Bang: Ông ta lại đi nói chuyện với chị Miêu Miêu rồi.
Tôn Húc Xuyên: Rõ là anh lớn hơn người ta, sao lại hùa theo gọi chị [liếc mắt]
A Bang: Đây là kính ngữ.
Lúc này Điền Miêu Miêu vẫn đang nói chuyện với ông chủ Phùng. Ông ta cũng hỏi cô bày quầy bán hàng có gặp khó khăn gì không, còn hỏi nếu như chợ đêm sắp được cải tạo thì cô hi vọng sẽ cải tạo như thế nào. Để đọc full thì bạn có thể theo dõi trên fanpage nhóm dịch Sắc - Cấm Thành nhé. Bản các trang khác đăng sẽ không đầy đủ đâu. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
Qua chuyện của hai ông chủ cũ, Điền Miêu Miêu cũng thấy hơi ám ảnh với những ông chủ tới đây, nhưng ông chủ Phùng này nói chuyện cẩn thận, còn có lòng đến hỏi ý kiến của bọn họ, trông có vẻ thật sự muốn làm tốt dự án này.
Chuyện chỉnh sửa và cải tạo chợ đêm Bắc Môn như ván đã đóng thuyền, nhưng ít ra cũng phải chọn một ông chủ đáng tin nhất cho nó. Điền Miêu Miêu cũng không biết vì sao, rõ ràng mọi hành động của ông chù Phùng này đều rất thân thiện, nhưng cô vẫn cảm thấy bộ mặt của ông ta đáng ghét.
Làm việc ở khách sạn trong thời gian dài khiến cô có thể mỉm cười bất cứ lúc nào dù cho trong lòng có suy nghĩ gì. Vậy nên suốt cuộc nói chuyện của cô với ông chủ trông rất vui vẻ, hòa thuận.
Trò chuyện với Điền Miêu Miêu xong, không có gì bất ngờ khi ông chủ Phùng dừng trước quầy cơm chiên của Lăng Sấm.
"Ông chủ Lăng, tôi đã nghe danh cậu từ rất lâu." Phùng Chính Bân lấy danh thiếp của mình ra, đưa cho anh: "Không biết có cơ hội mời ông chủ Lăng uống một chén trà hay không?"
Khi Phùng Chính Bân tới đây đã điều tra rõ tình hình chợ đêm Bắc Môn. Nhìn bề ngoài thì Lăng Sấm này chỉ là tay bán cơm chiên, nhưng anh đã từng làm việc ở phố Wall, chắc chắn không phải loại người tầm thường. Hơn nữa, từ trước đến nay anh cũng là người mà thầy Trần liên lạc, các chủ quầy trong chợ đêm đều rất tín nhiệm anh, chỉ cần xử lí được anh là có thể giải quyết toàn bộ chợ đêm Bắc Môn này.
Lăng Sấm nhận danh thiếp của ông ta rồi nhìn thoáng qua, nói với ông ta: "Một ngày của ông chủ Phùng có trăm công ngàn việc, tôi không thể làm lỡ dở việc của ông thêm nữa, nếu ông có gì muốn nói thì có thể nói với tôi ngay tại đây."
Phùng Chính Bân khẽ nhếch miệng cười, chỉ im lặng nhìn anh. Ông ta muốn tìm Lăng Sấm nói chuyện riêng, đương nhiên là muốn kể một vài chuyện mà người khác không thể nghe, ông ta không tin Lăng Sấm không nghe hiểu ý định này.
"Công việc quan trọng nhất của tôi ngay lúc này chính là giúp chính phủ thúc đẩy việc chỉnh sửa và cải tạo chợ đêm Bắc Môn, ông chủ Lăng là đại diện cho chủ quầy của chợ đêm, đương nhiên tôi phải lắng nghe ý kiến của cậu."
"Ý kiến của mình tôi không quan trọng đến vậy, nếu ông chủ Phùng có thời gian thì vẫn nên cố gắng lắng nghe ý kiến của mọi người."
Phùng Chính Bân mỉm cười, khẽ gật đầu với anh: "Được, vậy ông chủ Lăng tiếp tục làm việc đi, tôi không làm phiền cậu nữa."
Phùng Chính Bân dẫn người trợ lý rời đi, ông ta cũng không nghĩ mình có thể dễ dàng thuyết phục được loại người như Lăng Sấm, dù sao sau này vẫn còn cơ hội. Để đọc full thì bạn có thể theo dõi trên fanpage nhóm dịch Sắc - Cấm Thành nhé. Bản các trang khác đăng sẽ không đầy đủ đâu. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
Điền Miêu Miêu thấy ông ta rời đi, cô bèn chạy đến trước quầy cơm chiên của Lăng Sấm tìm anh: "Ông chủ Phùng nói gì với anh vậy?"
Lăng Sấm nhìn cô, hỏi ngược lại: "Còn cô?"
"Không khác gì những vấn đề mà A Bang được hỏi, còn hỏi tôi có đề xuất gì đối với việc chỉnh sửa và cải tạo hay không." Điền Miêu Miêu nói đến đây, cô dừng một chút rồi nói tiếp: "Tôi hỏi ông ta là sau khi chỉnh sửa và cải tạo có còn giống như bây giờ không, vẫn bán hàng rong, hay xây thêm cửa hàng mặt tiền. Ông ta nói ông ta định làm theo hướng xây cửa hàng mặt tiền, như vậy có thể cung cấp lựa chọn cho các chủ quầy có nhu cầu khác nhau."
"Ừm, " Lăng Sấm gật đầu: "Kiểu đồ nướng như cô có thể mở rộng thành một cửa tiệm."
"Thật ra tôi đã suy nghĩ cẩn thận, một cửa tiệm không đủ!" Điền Miêu Miêu nói: "Tôi cũng không hỏi ông ta mặt tiền cửa hàng lớn chừng nào, nhưng chắc chắn sẽ không lớn lắm. Có lẽ cũng chỉ đủ cho tôi đặt lò nướng và tủ, tôi cần thêm một cửa hàng mặt tiền khác để cho khách ngồi."
"Ừm... Dù sao một gian cửa hàng mặt tiền thực sự không đủ cho lò nướng ba mét."
"Đấy, đúng không? Nhưng bây giờ có một vấn đề rất nghiêm trọng..." Điền Miêu Miêu mỉm cười: "Tôi không có nhiều tiền như vậy."
Nếu chợ đêm chỉnh sửa và cải tạo, cô thực sự muốn thuê cửa hàng mặt tiền, nhưng một lần thuê hai cái thì lại rất nặng về tài chính. Cô suy nghĩ kỹ, chỉ có thể thuê tạm trước một mặt tiền cửa hàng là ổn nhất. Để đọc full thì bạn có thể theo dõi trên fanpage nhóm dịch Sắc - Cấm Thành nhé. Bản các trang khác đăng sẽ không đầy đủ đâu. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
Nhưng sau khi đặt lò nướng mở rộng của cô, có lẽ sẽ không còn nhiều không gian cho khách ngồi.
Lăng Sấm nghe cô nói, anh hơi trầm tư, sau đó nhìn cô với đôi mắt ẩn chứa ý cười: "Không, cô có tiền."