Chờ Em Chờ Đến Bao Giờ


Tang Xảo: Chắc chắn người con gái mà anh thích sẽ là một đại mỹ nữ, mắt to,mũi cao,môi đỏ,da trắng, chân thì phải dài tới nách rồi đúng không?
Thính Quân:(Tự nhủ) đánh giá bản thân mình hơi cao quá rồi
* * * * *
Đồ nhắm được bưng lên trước kèm theo là hai chai bia xanh ướp lạnh,đồ ăn chính cũng được bưng lên sau đó
Mỗi món ăn chính nhìn về hình thức thì vô cùng đẹp mắt,nhưng mùi vị thì vẫn là ẩn số phải được nếm thử thì mới có thể đánh giá chính xác được
Dùng đũa gấp lên một phần thịt cá,đã thấy màu thịt cá trắng tinh được phủ bên trên lớp sốt cà chua đỏ ao vừa bỏ vào miệng đã cảm nhận được vị tươi ngon

Các món ăn khác liền liên tiếp được Tang Xảo thưởng thức và đánh giá cao,ăn xong còn tấm tắc khen ngợi quên luôn cả việc mình đang buồn là gì
Ăn một miếng thịt uống một ngụm rượu đúng thật là mỹ vị trần gian,cứ mải mê ăn uống mà trời sụp tối khi nào cũng chẳng ai hay lúc này Tang Xảo cũng đã ngà ngà say lơ mơ bước ra cửa đi về thì dấp phải bực cửa xém nữa là ngã, cũng may Thính Quân từ đằng sau đã nhanh tay kéo cô lại
Trời thì khuya đường thì tối còn chẳng bắt được chiếc taxi nao, cả hai đành phải đi bộ Tang Xảo đi trước đằng sau Thính Quân cũng cất bước đi theo, cứ đi như vậy mãi Tang Xảo bỗng dưng ngồi phịch xuống khóc lóc ăn vạ chẳng chịu đi về.

Thính Quân cũng phải cúi người xuống năn nỉ cô
"Sao vậy hả, muốn anh cõng về không?"
Tang Xảo cứ vậy mà khóc lóc,quả thật bộ dạng say xỉn này của cô có chút là người khác chán ghét
Nhưng Thính Quân thì vẫn cứ kiên nhẫn ngồi nghe cô lảm nhảm,nói mệt rồi thì ngồi nghỉ ngơi một lát lấy lại sức rồi lại tiếp tục nói, chẳng biết trong đầu Thính Quân có suy nghĩ như thế nào về người em họ hàng xa này, nhưng trong ánh mắt có thể thấy sự dịu dàng dành cho Tang Xảo là không hề ít
Đở người cô lên lưng rồi cõng đi, vừa đi vừa nghe cô hỏi: "Tại sao hôm nay anh lại xuống tìm em,không phải em bảo anh ở đó cùng với Mặc Thủy rồi sao?"
Thính Quân đi rất chậm nghe cô hỏi thì trả lời:"Anh biết thừa ý định của em,anh biết em muốn tốt cho anh thôi,nhưng trong lòng anh đã có người con gái mình thích rồi,không có được cô ấy anh cũng chẳng muốn ai nữa cả"
Tang Xảo nghe xong thì im lặng một lúc rồi lại hỏi tiếp: "Vậy người trong lòng đó của anh em có quen không?"
Thính Quân cũng im lặng rất lâu rồi mới trả lời:"Tất nhiên là em có quen người đó rồi,không những quen mà còn biết rất rõ về người đó nữa"

Lúc này chẳng còn nghe gì ngoài tiếng ngáy ngủ của Tang Xảo vang lên đều đều,Thính Quân cũng không nói gì nữa mà cứ chậm rãi bước đi thi thoảng sẽ dừng lại để chỉnh tư thế cho Tang Xảo
Sáng hôm sau khi Tang Xảo tỉnh lại đã thấy mình nằm trên giường ở ký túc xá,đầu óc mơ hồ chẳng nhớ được gì cả.

Chỉ thấy Mặc Thủy đang ngồi dưới ghế mặt tức giận nhìn cô, thấy cô đã tỉnh Mặc Thủy liền lập tức hỏi dồn:"Hôm qua hai người đi đâu mà tối lại về cùng với nhau,anh ấy lại còn cõng cậu trên vai,cậu còn lại say xỉn tới mức nôn mửa khắp người anh ấy"
Tang Xảo nghe xong thì chỉ muốn đập đầu vào gối chết cho xong,tại sao mình lại có thể hành động như vậy được,uống say thì đã đành lại còn nôn mửa khắp người Thính Quân như vậy,nhở đâu anh ấy kể cho người khác nghe thì mặt mũi này còn biết đặt vào đâu nữa
Tang Xảo cứ suy nghĩ rồi lại tự dọa mình, thứ duy nhất trên đời này khiến cô sợ thì chỉ có thể là miệng mồm của Thính Quân mà thôi
"Cậu định giải quyết với mình thế nào, chuyện chưa thành thì không được rút lui đâu đó" Mặc Thủy nhìn chằm chằm vào Tang Xảo vẻ mặt đầy nghiêm túc mà nói
Tang Xảo suy nghĩ trong lòng, thà chưa biết thì thôi chứ bây giờ đã biết trong lòng Thính Quân có người con gái mình thích rồi, thì làm gì còn chưa nổi ai nữa.


Muốn giúp Mặc Thủy thì cũng chẳng biết giúp bằng cách nào, đây cũng là công việc đầu tiên mà cô thấy khó đương đầu nhất
Nếu có Thôi Lịch ở đây thì mình cũng có thể hỏi ý kiến của cậu ta,không biết cậu ấy sẽ giải quyết như thế nào, sao lúc mình cần cậu ta nhất cậu ta lại không có ở đây, khiến người ta tức chết là tại sao có thể thay lòng đổi dạ nhanh như vậy chứ
Càng nghĩ cô càng nổi nóng hơn, mở điện thoại ra nhìn vào số của Thôi Lịch rồi nói: "Biết số điện thoại của mình mà cũng không gọi hỏi thăm mình lấy một lần, có bạn gái thì hay sao, tôi cũng sẽ có bạn trai cho cậu xem" Rồi ném điện thoại đi không thương tiếc
Mặc Thủy đang ngồi ghi chép gì đó, thấy thái độ bực dọc của Tang Xảo cũng phải lên tiếng: "Vậy cậu gọi cho cậu ấy trước không được sao, thích người ta thì mình cứ chủ động trước ít nhất thì cũng chỉ mất chứ không mất nhau"
"Thà bỏ lỡ nhau chứ mình sẽ không bao giờ chủ động trước ".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận