Tang Xảo: Cậu hứa sẽ không để tôi chờ đợi quá lâu mà, tại sao bây giờ cậu lại ngủ mãi mà chẳng chịu dậy nói chuyện với tôi vậy, cậu muốn tôi vào đại học T một mình à?
Thôi Lịch:....
* * * * *
1 tháng trước khi thi cuối kỳ
Lại phải bắt đầu lao đầu vào ôn thi, hết môn này rồi lại đến môn kia.
Đối với ai thời gian này cũng là vô cùng áp lực, không những phải lo cho thành tích tốt mà còn phải lo sợ mình không vào được trường đại học tốt
Nhưng lại thấy tương lai càng mù mịt hơn nếu thi tạch, kì thi cuối kỳ cuối cùng này sẽ cho ta thấy tương lai nở hoa hay cuộc đời bế tắc, kiếp làm chủ hay cuộc đời làm nông sẽ được quyết định vào lần thì cuối này
Tất cả mọi người trong khối 12 đều như nhau, áp lực, áp lực và áp lực.
Hôm nay chủ nhiệm Lý đã phát giấy điền nguyện vọng,Tang Xảo cứ viết rồi lại xóa y như lần trước lúc ở Hội Thi Toán Học, lần này phải lựa chọn giữa đại học T và đại học B hai trường này đều là trường học danh tiếng và điểm xét duyệt cũng rất cao nên muốn vào được một trong hai trường thì chỉ có thể nỗ lực hơn bình thường gấp mấy lần
Thấy Tang Xảo cứ phân mãi Thôi Lịch cũng bắt đầu lo lắng, rồi cuối cùng cũng phải hỏi "Cậu muốn vào đại học T mà, vậy còn phải phân vân làm gì?"
Tang Xảo lúc này thở dài rồi trả lời "Mình rất muốn vào đại học T, nhưng thể nào Thính Quân cũng sẽ chọn như vậy, mình thật sự không muốn ngày nào cũng gặp anh ấy đâu"
Thôi Lịch nghe xong thì cười khẩy rồi chống cằm tỏ ra dáng vẻ đẹp trai rồi nói "Mình ăn đứt cậu ta chứ?,chọn đại học T đi, vào đó học rồi mình bảo vệ cậu "
Tang Xảo nghe xong thì trong bụng thầm nghĩ, người như cậu mà cũng muốn vào đại học T sao, chưa ngủ mà đã mơ rồi, nhưng mà tôi cũng sẽ giả vờ tin để cậu vui
Thế là tờ giấy điền nguyện vọng được thêm vào ba chữ "Đại Học T", không muốn nghĩ nữa được hay không còn tùy vào ông trời quyết định, được ăn cả, ngã về không
1 tháng đếm ngược bắt đầu, từng giây từng phút từng giờ đều không thấy ai được nghỉ ngơi, có khi còn vì quá sức mà ngất luôn tại thư viện hay lớp học.
Có thể thấy áp lực của học sinh khối cuối là cực kỳ nhiều, chỉ mong sao lên đại học có thể thoải mái hơn một chút
Cách ngày thi cuối kỳ còn 1 tuần, Thôi Lịch bỗng dưng phát sốt rồi lăn đùng ra hôn mê.
Cách thời gian thi gần như vậy chẳng hiểu sao lại đổ bệnh thông thường thì cơ thể Thôi Lịch rất khỏe rất ít bệnh vặt không biết bây giờ có phải bị bệnh chuyền nhiễm gì hay không?
Tang Xảo hết giờ học lại đến thư viện nhà sách ôn thi tìm tư liệu, mãi đến khuya muộn mới có thời gian đến bệnh viện thăm Thôi Lịch, tình hình của Thôi Lịch càng ngày càng nghiêm trọng lại có dấu hiệu hôn mê sâu sợ sẽ không thể tỉnh lại và có nguy cơ trở thành người thực vật
Nghe những lời mà bác sĩ chính đang theo dõi tình hình của Thôi Lịch nói,Tang Xảo cũng rất hoang mang ngoài cầu nguyện cho Thôi Lịch cô cũng chẳng biết làm gì,chỉ biết sợ, sợ một mai sẽ không được nghe giọng nói nhẹ nhàng đó mỗi lúc gọi tên mình,sẽ không còn người nào suốt ngày bám theo làm phiền mình sẽ không còn ai đối sử tốt với mình như thế cũng sẽ chẳng còn ai chịu đựng được tính cách dở hơi nóng lạnh vô cớ của mình,chỉ mới nghĩ thôi nước mắt lại bất giác rơi,đau lòng rồi chính là đau lòng rồi
Ngày cuối cùng trước khi bắt đầu thi cuối kỳ, hôm nay là cuối tuần rồi,Tang Xảo lại rãi bước đến bệnh viện.
Mùi thuốc khử trùng khó chịu thật, nhưng sao cái người nằm trong phòng 602 đó vẫn chưa chịu mở mắt ra nhìn mình lấy một cái vậy chứ? chắc đến lúc cậu ta tỉnh dậy mình phải mắng cho một trận vì cái tội dám ngó lơ mình.
Tang Xảo cứ đứng bên ngoài phòng bệnh không chịu đi vào nước mắt thì cứ được dịp tuôn ra
Đêm cuối cùng trước kỳ thi, bác sĩ và y tá đẩy Thôi Lịch từ phòng hồi sức sang phòng thường, tình trạng của cậu ấy đã đở hơn rất nhiều rồi nhưng chẳng hiểu sao vẫn chưa tỉnh lại, thiết nghĩ cậu ta ngủ cũng lâu thật gần cả tuần rồi mà chưa chịu dậy đúng là con lười mà.