Sáng sớm hôm sau, Quân Dao tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, trong người khỏe khoắn tràn đầy tinh thần.
Cô bước xuống giường không một chút chần chừ, vào phòng tắm khách sạn tắm táp sạch sẽ, sau đó chọn quần áo rồi trang điểm thật nhẹ nhàng.
Viên Lục cũng vừa thay quần áo xong, bước ra khỏi cửa đã thấy cô ở bên ngoài đứng chờ.
"Đi thôi"
Quân Dao mặc áo sơ mi tay phồng trắng tinh khôi phối cùng chân váy midi, gam màu trầm ấm, đơn giản lại vô cùng thanh lịch và trang nhã, mang đậm khí chất quý cô nhà quý tộc.
Viên Lục nhìn cô ăn mặc như vậy không hiểu sao lại cảm thấy vui vẻ trong người.
Đã hẹn trước với mẹ, cô cùng Viên Lục lên xe đi đến trang viên nằm ở phố cổ phía tây của gia đình.
Bentley lái thẳng vào cổng cao vững chãi của dinh thự bề thế, hàng rào xung quanh đều là cây kiểng quý hiếm, xen kẽ là đài phun nước không ngừng hoạt động.
Bên trong là một hồ phun nước lớn, bốn bồn hoa chiếm khá nhiều diện tích được sắp xếp tấn trước lâu đài tường trắng ngói lam cực kỳ sang trọng.
Xe đỗ vào chỗ trống sát bên phải của lâu đài.
Đây là nơi Quân Dao được sinh ra và lớn lên, vì vậy đã trở nên quá quen thuộc.
Còn đối với Viên Lục mà nói, đây có lẽ là lần thứ hai hay thứ ba gì đó anh đến đây.
Anh xuống xe mở cửa cho cô, sau đó được người hầu của dinh thự hướng dẫn trực tiếp đến phòng ăn.
Cửa lớn phòng ăn mở toang ra, bàn ăn dài, ngồi ở vị trí đầu là Hầu tước Marquess đáng kính, bên cạnh có phu nhân của ông cùng Liam Marquess, em trai ruột của Quân Dao.
Sự có mặt của hai người đương nhiên đã được người hầu thông báo trước đó.
Phu nhân đã ngoài ngũ tuần, nhan sắc được bảo dưỡng kĩ lưỡng, phong thái ôn hòa dịu dàng, bây giờ vì nhung nhớ con gái lâu ngày không gặp mà đứng dậy bước có hơi gấp về phía Quân Dao ôm chầm lấy cô.
Bà nở nụ cười tươi tắn:
"Ôi, bé cưng của mẹ, sức khỏe có ổn chưa con?"
Quân Dao mỉm cười đáng yêu đáp lời:
"Con khỏe, mẹ à"
Tay phu nhân nắm lấy tay con gái, bà đưa mắt nhìn về phía Viên Lục:
"Cháu cùng ngồi ăn sáng với gia đình ta nhé"
"Vâng ạ"
Viên Lục nghiêm chỉnh gật đầu, trong mắt là sự tôn trọng đối với vị phu nhân Hầu tước trước mặt.
Anh bước tới kính cẩn chào hỏi Hầu tước Marquess nét mặt đang nghiêm nghị dò xét.
Ông thoáng gật đầu đáp lại lời chào, trên mặt cũng không mang theo miếng ác ý nào, chỉ là do tính tình khá cứng nhắc, ai không hiểu rõ nhất định sẽ sinh ra sợ hãi trước uy lực này.
Hầu tước Marquess là người gốc Âu chính hiệu, dòng máu quý tộc của ông hòa lẫn với huyết thống châu Á của phu nhân tạo nên hai đứa trẻ quý giá.
Khi còn nhỏ, gương mặt của Quân Dao mang đậm nét đẹp phương tây truyền thống, thế nhưng không hiểu sao càng lớn lên thì nét đẹp của cô lại nghiêng về thuần Á nhiều hơn.
Như vậy lại càng họa ra một chân dung mỹ nhân sắc nước hương trời.
Liam trái lại với chị mình, có khuôn mặt với nét đẹp mạnh mẽ, rắn rỏi của phương tây thừa hưởng phần lớn từ bố.
"Bảo là đi nghỉ dưỡng mà, sao con lại đổ bệnh thêm một phen?"
Hầu tước Marquess cưng yêu con gái nhưng rất ít biểu lộ ra ngoài mặt, ông cứng nhắc hỏi.
"Dạ, chỉ là ngoài ý muốn thôi thưa bố"
"Dự tiệc xong con có định đi nữa không?"
Quân Dao đưa nhón trỏ lên gãi gãi đầu:
"Có ạ.
Con cảm thấy ở Biền Thành rất thoải mái dễ chịu"
Lời này nói ra rất sợ bị ông phản đối.
Dù gì ông cũng chỉ có một đứa con gái, từ nhỏ do thể chất mỏng manh nên được yêu thương chăm bẵm hết mực, bây giờ vừa mới trưởng thành có xí đã đi đến nơi xa xôi, còn ở chung với tên nhóc châu Á đẹp mã này mấy tháng trời.
Ông nghĩ đi nghĩ lại vẫn là không vừa lòng.
Đang định mở miệng ngăn cản thì đã nghe tiếng phu nhân nhắc nhở:
"Helen lớn rồi, con bé thích làm gì đều có thể làm.
Huống hồ Viên Lục là con người tài giỏi xuất chúng, nhất định là có thể gửi gắm tốt"
Hầu tước nghe xong liền câm nín.
Bà đây là ý gì vậy phu nhân? Định đem con gái trao cho tên nhóc ranh này thật à?
"Ừm, tốt nhất là đi đi, chị suốt ngày lảng vảng ở đây cũng không có ích gì"
Công tử Liam im lặng nãy giờ rốt cuộc cũng lên tiếng.
Lời nói có chút khó nghe, người làm ở trong tòa dinh thự này ai mà không biết trước giờ quan hệ chị em giữa công tử và tiểu thư của bọn họ không được khăng khít cho lắm.
"Tưởng chị thèm ở đây hằng ngày nhìn em lượn qua lượn lại như hồn ma không siêu thoát sao?"
"Chị mới giống hồn ma vất vưởng đó!"
"Cái bản mặt lạnh tanh của em chị thấy lại giống hơn!"
Phu nhân gõ nhẹ mặt bàn, cắt đứt xung đột nhảm nhí này:
"Thôi, hai con bao nhiêu tuổi rồi hả? Còn có khách ở đây, không giữ cho phủ Hầu tước chúng ta chút thể diện sao?"
Hầu tước im lặng dùng bữa sau khi bữa sáng được dọn lên.
"Mẹ xem nó, sắp lấy vợ rồi mà còn đi so đo với con"
Quân Dao chu môi phồng má không chịu thua.
Liam đối diện nhìn chị gái mình trợn muốn rớt con mắt ra ngoài.
Viên Lục nãy giờ xem kịch vui, không ngờ nhà Hầu tước vậy mà cũng lộn xộn thế này, trong lòng anh không tránh khỏi nực cười.
Dùng bữa xong xuôi, anh trở về khách sạn tiến hành cuộc họp online, để lại Quân Dao ở cùng phu nhân trong dinh thự.
Cô cùng mẹ đi dạo trong hoa viên, luyên thuyên chuyện trò.
"Dạo này người mẹ có thường thấy nhức mỏi nữa không ạ?"
"Thời tiết mấy hôm nay rất tốt, mẹ không những khỏe mà tâm trạng còn cảm thấy rất viên mãn nữa"
"Con ở cùng với Viên Lục có bất tiện gì không?"
Nhắc đến Viên Lục, lại ở trước mặt mẹ thế này, Quân Dao bỗng dưng hơi bẽn lẽn.
"Không ạ, anh ấy đối với con rất tốt ạ"
"Mẹ biết chuyện này sắp xếp có phần đường đột, may mà con với cậu ấy hợp nhau như vậy"
"Nếu hai đứa cảm thấy ổn, chúng ta sẽ bàn bạc luôn mối hôn sự này..."
Quân Dao nghe vậy hoảng hốt:
"Từ từ đã mẹ à, chúng con còn chưa chính thức quen nhau đâu ạ"
Phu nhân lại làm như một chuyện rất thường tình:
"Chưa có gì thì dần dà sẽ có.
Nhưng trước mắt đúng là không vội".