Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Editor: May

Thi Ngạo Tước ngồi xuống ở bên cạnh bàn ăn, Tô Cửu Y đặt dao ở trước mặt anh, sau đó cùng ngồi ở bên cạnh, tay dựa vào trên bàn nâng cằm lên, vẻ mặt mong đợi nhìn anh.

"Tước thiếu, anh mau nếm thử."

Nhìn anh động tác ưu nhã cầm lấy dao nĩa, cắt xuống một phần nhỏ ở phía trên bò bít tết, sau đó đưa vào trong miệng, chậm rãi nhai, lòng bàn tay Tô Cửu Y căng thẳng đến đổ mồ hôi.

Lần đầu tiên làm bò bít tết, vẫn là dựa theo trình tự trên sách, không biết có thể mặn hay nhạt, cũng không biết vị thế nào.

"Như thế nào, ăn ngon không?" Cô không thể chờ đợi được hỏi.

Thi Ngạo Tước ý vị thâm trường nhíu mày, vẫn chưa đưa ra đánh giá Tô Cửu Y liền hiểu phản ứng của anh là "Khó ăn".

Cô đến gần bên cạnh anh một chút, cầm lấy dao nĩa cắt xuống một phần nhỏ bò bít tết bỏ vào trong miệng, muốn nếm thử xem mùi vị thế nào. Không chút nào ý thức được, cô dùng dụng cụ dao nĩa là Thi Ngạo Tước mới vừa dùng qua, nĩa ăn cô dùng, cũng là Thi Ngạo Tước vừa đưa vào trong miệng qua.

"Em cảm thấy cũng không tồi." Sau khi nuốt xuống, cô phát biểu cái nhìn của mình.

Thi Ngạo Tước nghiêng mắt nhìn cô, khóe môi bất giác giương lên, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại nguyên trạng, thản nhiên nói: "Anh chưa nói không tốt."


Tô Cửu Y sững sờ một chút, nắm chặt dao nĩa trong tay.

Là cô quá quan tâm cảm thụ của anh, cho nên phản ứng mới kịch liệt như vậy, Tô Cửu Y ơi Tô Cửu Y, mày không thể khống chế trái tim mình một chút à. Không chùn bước thích anh như vậy, sau này vẫn còn có thể toàn thân mà lui ư.

Thấy cô có chút hoàn hồn, Thi Ngạo Tước mở miệng: "Em dùng dao nĩa anh đã dùng qua."

Tô Cửu Y a một tiếng, sau đó vội vàng để dao nĩa xuống, đứng sang một bên chịu tội: "Cái kia, Tước thiếu, vừa rồi em không phải cố ý...."

Cô chưa nói hết câu, Thi Ngạo Tước liền đưa tay tới giữ cổ tay của cô, dùng sức kéo, túm cô vào trong lòng, vững vàng giam cầm.

"Em là bạn gái của anh, dùng đồ anh từng dùng qua là nên thôi, không cần nói xin lỗi." Anh thấp giọng nói.

Tô Cửu Y cương cứng ở trong lòng anh, hô hấp dừng một chút, "Nhưng mà...."

"Ưm!"

Thi Ngạo Tước cúi đầu phong bế môi của cô, ép tất cả lời nói của cô trở về, anh cường thế cạy hàm răng của cô, dùng đầu lưỡi cuốn vào trong miệng cô.

Tô Cửu Y ngửi thấy được mùi thuốc lá trên người của anh, và hơi thở độc hữu chỉ thuộc về anh, hành động của anh có chút dữ dội, nhưng lại mang theo vài phần ôn nhu.


Tay của cô chống ở trước ngực của anh, mấy lần nghĩ đẩy anh ra, nhưng thân thể giống như bị người hút hết lực đạo, không làm được gì.

"Phu nhân, người trở về rồi."

Chính ngay lúc này, bên ngoài phòng ăn truyền đến tiếng nói cung kính của nữ hầu.

"Ừ, thiếu gia đâu?"

"Thưa phu nhân, thiếu gia hiện đang dùng cơm trong phòng ăn."

"Đi xuống đi."

"Vâng."

Sau đó, là một trận tiếng vang giày cao gót va chạm trên sàn nhà, từ xa tới gần.

Lý trí của Tô Cửu Y bị kéo trở về, đột nhiên hé mắt, nhìn chằm chằm người đàn ông đang từ từ nhắm mắt hôn mình hôn đến tập trung, "Ưm...."

Thi Ngạo Tước giống như không có ý định muốn kết thúc nụ hôn này, anh dùng vòng tay nhẹ nhàng nắm chặt eo của Tô Cửu Y, càng ôm chặt cô vào trong ngực, tiếp tục hôn càng sâu.

Xong rồi xong rồi.

Phu nhân sắp tiến vào, vậy nếu như bị phu nhân nhìn thấy, bà ấy có tức giận không? Quan hệ giữa cô và anh vẫn chưa có công khai, nếu như phu nhân không nhận cô, sẽ đuổi cô ra nhà họ Thi thì sao?

Theo tiếng bước chân tới gần, Tô Cửu Y căng thẳng không biết làm sao, trong lòng bàn tay hiện đầy một tầng mồ hôi rịn rậm rạp chằng chịt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận