Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Nhìn thấy tin nhắn Thẩm Chanh gởi tới, Thi Vực giơ khóe môi lên, trong đôi mắt thâm sâu hiện lên chút hài hước, ngón tay suông dài nhẹ nhàng chạm vào ở trên màn hình điện thoại di động, rất nhanh liền đánh ra một hàng chữ: “Bà xã, biết tại sao anh phải sai người ta đặt rượu ở phòng làm việc của em không?”

Chưa tới nửa phút, Thẩm Chanh hồi đáp một tin: “Tại sao? Anh cho rằng em không biết anh nghĩ gì à?”

Thi Vực: “À, em biết?”

Thẩm Chanh: “Bởi vì anh muốn để cho em trải qua thời gian không ngừng bị quyến rũ, nghĩ cách đến nịnh nọt anh.”

Thi Vực: “Thông minh.”

Thẩm Chanh: “Anh cảm thấy anh sẽ dễ dàng được như ý như vậy à?”

Thi Vực: “Hửm?”


Thẩm Chanh: “Rượu mà thôi, muốn cai thì vẫn có thể cai.”

Thi Vực: “À.... Vốn chờ em tan ca dẫn em đi một quầy bar mới mở uống rượu vang. Nhưng, nếu em muốn cai rượu, vậy thì không miễn cưỡng em nữa. Sau khi tan việc em về trước đi, tối muộn anh mới trở về.”

Thẩm Chanh không hồi đáp lại tin nhắn, mà là trực tiếp tắt điện thoại.

Sau khi nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc bỗng chốc bị người nào đó ảnh hưởng, liền ngồi trở lại trước bàn làm việc.

Bởi vì chuyện liên quan đến công ty không quá rộng rãi, ngoại trừ thiết kế đá quý thì không còn chuyện gì nữa, cho nên bình thường chuyện phải xử lý cũng không rườm rà.

Trên bàn làm việc đều là để một vài hợp đồng đã qua tất cả trình tự, đã từng có chuyên gia kiểm tra qua, chỉ cần chữ ký và con dấu của tổng giám đốc là có thể có hiệu lực.

Nhưng cho dù là như vậy, Thẩm Chanh cũng không có một chút sơ sót, tỉ mỉ tra xét mỗi một phần văn kiện trên bàn....

Cũng cùng lúc đó, phòng thiết kế.

”Mọi người mau đến xem, có tin tức trọng đại!” Nhà thiết kế thực tập đang nhìn chằm chằm màn ảnh máy vi tính, đột nhiên phát ra một tiếng thét đầy kinh hãi.

Bị thúc đẩy bởi sự tò mò, tất cả mọi người đều vội vàng tiến lên.

”Nhìn thấy không, chủ mới của chúng ta, vừa tới công ty đã được người chụp hình đăng lên mạng. Trời ạ, thật quá xinh đẹp rồi!”

”Thật không nghĩ tới chủ mới sẽ là nữ, hơn nữa còn trẻ như vậy....”


”Thấy bộ dạng này của cô ấy, hẳn là vừa hai mươi đi.”

Cố Liên Thành cầm một bản tài liệu tiến vào từ bên ngoài, nhìn một đám người đang vây quanh máy vi tính nghị luận gì đó, liền đi tới.

Bên cạnh có người nhìn thấy cô ta, liền đưa tay lôi cô ta một cái, “Chị Liên Thành, chị mau tới đây xem, chủ mới là nữ....”

Cố Liên Thành cười khẽ, cúi người nhìn sang trên màn ảnh máy vi tính.

Nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của Thẩm Chanh, nụ cười trên mặt cô ta không khỏi thu hồi vài phần.

Tuy như thế, nhưng lại không có biểu hiện ra một chút khác thường, quay đầu nhắc nhở bọn họ: “Trước làm việc đi, chuyện bát quái tan tầm rồi tiếp tục.”

Ngại vì Cố Liên Thành là quản lý phòng thiết kế, sau khi mọi người nghe được lời của cô ta, lập tức giải tán.

Cố Liên Thành cũng ngồi trở lại vị trí của mình bận rộn, nhưng trong lòng lại có thêm một chút phức tạp.

Sau khi kết thúc công việc trong tay, các đồng nghiệp liền tụ tập lại buôn dưa lê.


Cố Liên Thành đi toilet, vặn mở vòi nước, vốc nước hất lên trên mặt, giống là muốn rửa đi tất cả những lời đã nghe nói vào hôm nay.

Sau đó, hai nhà thiết kế đi tới, nhìn thấy Cố Liên Thành ở đây, liền nhiệt tình bàn về chủ mới với cô.

Một nhà thiết kế dựa vào trên bồn rửa tay, nhìn Cố Liên Thành bên cạnh, “Chị Liên Thành, chị có từng gặp người thật của bà chủ chưa?”

Cố Liên Thành nhẹ nhàng lắc lắc đầu, “Chưa.”

Nhân viên này nghe tiếng, cười nói: “Xem ảnh chụp ngược lại cảm thấy rất có khí chất, không biết người thật có thể càng quyến rũ hơn không?”

Cố Liên Thành chỉ hơi cười một chút, nhưng không có nói thêm gì nữa, xoay người đi ra khỏi toilet.

Hai người còn lại vẫn đang nghị luận....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận