Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Có thể là bởi vì lúc trời tối hôm qua ngủ quá muộn, khi Thẩm Chanh tỉnh lại đã là chín giờ rưỡi rồi.

Nghĩ đến hôm nay còn có phải mở cuộc họp, cô nhanh chóng rời giường
sửa soan, thay quần áo, đến bữa ăn sáng cũng không lo ăn liền đi ra cửa.

Cũng may lúc này không phải giờ cao điểm, cô lái xe chưa tới 20 phút liền chạy đến công ty.

Ngày hôm qua lúc tan việc cô sai thư ký thông báo tất cả ngành, cuộc
họp sáng nay nhất định mở vào mười giờ mười, lúc cô đến công ty mới chín giờ bốn mươi chín phút, cho nên còn có thời gian xử lý một chút công
việc trên tay.

Trước khi cô tới công ty, thư ký đã đặt một chút hợp đồng và tư liệu
cần ký tên và đóng dấu lên trên bàn làm việc của cô, hơn nữa rất tri kỷ
xếp loại văn kiện cất kỹ.


Bởi như vậy, Thẩm Chanh xử lý càng dễ dàng hơn một chút.

Cô chỉ dùng thời gian năm phút đồng hồ, liền lướt xem toàn bộ hợp
đồng cần ký tên một lần, sau khi xác định không sai, lại để cho thư ký
xem một lần nữa, mới đóng con dấu lên trên.

Phòng họp, tất cả cấp cao các ngành đã đến từ rất sớm, kể cả Cố Liên Thành.

Phần lớn mọi người đang nói chuyện phiếm, một phần nhỏ khác đang thảo luận chuyện làm ăn, chỉ có Cố Liên Thành đang ngồi yên lặng một mình,
không nói lời nào.

Bên cạnh có đồng nghiệp dùng cùi chỏ nhẹ nhàng đụng cánh tay của cô
ta một chút, cười hỏi: “Nhà thiết kế lớn Cố, sắp cho ra mẫu mới của mùa
sao?”

Nhân duyên của Cố Liên Thành với người trong công ty rất tốt, không
chỉ bởi vì cô ta là nhà thiết kế đứng đầu tiếng tăm lừng lẫy, càng bởi
vì cô ta xinh đẹp, ôn nhu, giao tiếp thân thiện.

Người phụ nữ như vậy, đối với đàn ông mà nói là hấp dẫn, đối với phụ nữ mà nói, lại là đối tượng bắt chước theo.

Nghe được đồng nghiệp hỏi chuyện, Cố Liên Thành lạnh nhạt nâng khóe môi lên: “Đúng vậy. Đại khái tháng sau sẽ có thành phẩm.”

Nụ cười của cô ta nhàn nhạt giống như nước, thấu triệt, không xen lẫn bất kỳ tạp chất nào.

”Thành phẩm vừa ra, có phải nên làm triển lãm trang sức rồi không?
Mẫu chính mùa này, mời minh tinh nào đại diện vậy?” Đồng nghiệp lại hỏi.


”Có lẽ sẽ làm triển lãm trang sức, nhưng bây giờ còn chưa quyết định, xem quyết định ở phía trên đi. Về phần mời minh tinh nào đại diện, tôi
không rõ lắm.” Cố Liên Thành kiên nhẫn trả lời vấn đề của đối phương.

”Thật ra tôi cảm thấy công ty hẳn là suy tính để cô làm đại diện đi,
nhà thiết kế tự đại diện cho tác phẩm của mình, hiệu quả khẳng định rất
tốt.”

Cố Liên Thành nâng mắt, vừa hay nhìn thấy Thẩm Chanh đi vào từ bên
ngoài, vì vậy cười ý bảo đồng nghiệp, sau khi cuộc họp chấm dứt lại tán
gẫu.

Đồng nghiệp cũng rất hiểu, không có nói thêm gì nữa, cúi đầu chỉnh sửa lại văn kiện trước mặt, chuẩn bị họp.

Sau khi Thẩm Chanh vào phòng họp, đầu tiên là lễ phép nói một câu “Mọi người buổi sáng tốt lành”, vừa ngồi xuống ở trên chủ vị.

Cô mặc vẫn là kiểu giống như hôm qua, áo sơ mi trắng, áo khoác nhỏ
tây trang màu đen, quần dài tây trang màu đen, cùng với đôi giày cao

gót.

Giày cao gót không cao, bởi vì cô không quen mang giày cao gót.

Thay đổi duy nhất là tóc của cô, bởi vì vội vàng chưa kịp xử lý, buộc một sợi dây cốt đơn giản, hơi rối loạn, nhưng không lôi thôi, ngược lại đẹp đến nỗi có chút không chân thực.

Lúc cô ngồi xuống, hấp dẫn không ít ánh mắt phái nam cấp cao, rõ ràng là tư thái hờ hững, lại ưu nhã làm cho người khác sợ hãi than thở.

Khá khen cho mỹ nhân không màng sự đời.

Đến cả Cố Liên Thành tư sắc xuất chúng ở trước mặt cô, cũng có vẻ có chút ảm đạm thất sắc, đặc biệt khí tràng, liền kém rất lớn.

Thư ký để tư liệu cần dùng cho buổi họp tới trên bàn trước mặt Thẩm
Chanh, sau đó lấy ra một cây bút, một sổ ghi chép, thối lui đến bên
cạnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận