Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

“Chẳng lẽ không phải chuyện của em?” Thi Vực lạnh giọng hỏi ngược lại cô.

Cũng là chuyện của cô không sai, nhưng....”Anh có thể uống thuốc
tránh thai thay, em liền mang áo mưa cho anh, hơn nữa mỗi lần mỗi đêm
đều mang cho anh.”

Thẩm Chanh vốn nghĩ dùng cách này để phản quân anh, không ngờ nói xong, anh liền lấy qua, “Nói lời giữ lời?”

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của anh, Thẩm Chanh biết ngay lại chọc
lửa lên thân, người đàn ông này, cũng không phải là một người sợ phiền
phức.

Thuốc tránh thai gì đó với anh mà nói, hoàn toàn không tạo thành một chút uy hiếp.

”Em chỉ là tùy tiện tùy tiện nói một chút mà thôi, loại đồ thuốc
tránh thai đó, kích thích quá nặng, phụ nữ uống sẽ béo phì, đàn ông uống sẽ hư thận.”

Phụ nữ uống sẽ béo phì là sự thật, đàn ông uống sẽ hư thận hoàn toàn
không có căn cứ khoa học, cô chỉ thuận miệng tìm một cái bậc thang xuống mà thôi.

”Có một bà xã giày vò, còn sợ thận hư gì chứ?” Thi Vực híp híp mắt,
đưa tay cởi nút áo sơ mi của mình, cởi ra phủ lên người Thẩm Chanh, “Chờ anh một phút, anh đi lấy thuốc tránh thai.”


Vào lúc anh muốn xoay người, Thẩm Chanh một phát bắt được tay của anh, “Anh lấy thật?”

”Nếu không thì sao?” Anh liếc xéo cô, vẻ mặt nghiêm túc đủ để cho
Thẩm Chanh hiểu được, đây không phải đang nói đùa, tuyệt đối không phải
đang nói đùa.

”Em không chưa từng mua thuốc tránh thai, anh đi đâu lấy?” Thật ra cô có mua thuốc tránh thai, nhưng vẫn luôn không dùng đến, cho nên liền
ném tới phòng cất giữ rồi.

”À?” Anh nhíu mày, “Người giúp việc dọn dẹp ở phòng cất giữ ra ba hộp thuốc tránh thai, chẳng lẽ không phải của em?”

”Không phải.” Thẩm Chanh một mực phủ nhận.

Chuyện mua thuốc tránh thai này, đánh chết cũng không thể thừa nhận,
bởi vì lấy phương thức làm việc của anh, nhất định sẽ tiến hành trừng
phạt trên giường với cô theo số lượng thuốc tránh thai.

”Không phải?” Thi Vực cười nhẹ, khuôn mặt tuấn tú giống như điêu khắc dưới ánh đèn mờ tối có vẻ thần bí mà yêu mị: “Lần sau lúc phạm tội lần
nữa, nhớ hủy chứng cớ đi.”

”Đã nói không phải của em....” Người phụ nữ nào đó vẫn đang nói xạo.


”Vậy chữ viết trên mặt hộp là của ai?” Nếu như không phải nhận ra chữ trên mặt hộp, anh cũng không tin, người phụ nữ này từng vụng trộm mua
thuốc tránh thai, là sợ anh không làm tốt biện pháp an toàn?

Nghe anh nói như vậy, Thẩm Chanh mới nhớ tới một việc, lúc ấy cô là
đi tiệm thuốc trong trung tâm thương mại tự mua thuốc tránh thai cho
mình, tiệm thuốc không có người bán thuốc, hơn nữa bán đều là hàng nhập
khẩu, cho nên sau khi cô trở về chuyện làm đâu tiên là xem bản hướng
dẫn, sau đó ghi lại cách dùng lượng dùng trên hộp thuốc.

Không ngờ mấy chữ này, lại có thể trở thành chứng cớ....

”Vết tích chữ gì....” Tiếp tục giả vờ.

”Phụ nữ phải thành thực, nếu không nửa đêm mỗi ngày đều sẽ bị đàn ông của mình đánh thức.” Thi Vực giơ môi lên, nhìn như đang cười, nhưng lại làm cho người ta đoán không ra tâm trạng giây phút này của anh là gì.

“....” Lúc cô thành thực cũng không thấy sẽ được ngủ ngon nha, cho nên thành thực hay không thì có quan hệ gì?

”Còn nhớ vừa rồi em đã nói, nếu anh uống thuốc tránh thai, từ nay về
sau, trước mỗi lần làm đều do em làm công việc đó.” Thi Vực đẩy tay của
cô ra, xoay người đi ra phòng sách, đại khái là xuống lầu, rất nhanh
liền vang lên một trận tiếng bước chân vững vàng dẫm lên cầu thang gỗ,
sau đó lại từ từ biến mất.

Thẩm Chanh: “....”

Chuyện công việc trước tiên này, chính là để cô mang bao!

Đàn ông, tại sao phải đặc biệt háo sắc như vậy, tự mình mang bao
không có cảm giác ư? Tự mình mang bao không có cảm xúc mãnh liệt sao? Tự mình mang bao sẽ không cứng ngắc hả? Sao cứ muốn phụ nữ làm!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận