Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Editor: May

Tống Trí Kha nhìn ra sinh ý này muốn thất bại, vốn cho là anh sẽ bởi vì Tô Cửu Y đặc biệt hợp tác với Tô Trấn Hùng một lần, nhưng anh quả thật cũng biết thái độ ác liệt của Tô Trấn Hùng với Tô Cửu Y, vì vậy anh quả thật không có gì để nói.

“Tôi đi toilet một chút.” Sợ Tô Trấn Hùng ra lại đề khó, Tống Trí Kha quyết định rời khỏi mảnh đất thị phi này.

Chờ lúc anh tính tốt thời gian đi ra từ phòng rửa tay, quả nhiên xa xa liền nhìn thấy Tô Trấn Hùng đen mặt rời đi, ông ta đi rất vội, thịt trên bụng run lên từng cái vô cùng buồn cười.

Thi Ngạo Tước đang ngồi trên sofa ở phòng khách quý uống trà, nhìn thấy anh đi vào, đẩy cái ly trước mặt mình một cái: “Phần thưởng ba vợ chú cho chú.”

Sau khi anh ngồi xuống cầm lấy cái ly liếc mắt nhìn Thi Ngạo Tước, nói: “Tốt xấu gì cũng là ba vợ của tôi, anh không nói lời gì khó nghe chứ.”

“Không có.” Thi Ngạo Tước nói.

“Vậy tại sao lúc vừa rồi ông ta đi, sắc mặt lại đen như vậy?” Tống Trí Kha có chút không tin nhìn anh, dù sao anh cũng từng gặp một mặt lời nói ác độc của Thi Ngạo Tước.


“Tôi nói tôi không hợp tác với người bán con gái, sợ ông ta làm mai cho tôi.” Thi Ngạo Tước mặt không đổi sắc thưởng thức trà.

Tống Trí Kha vui vẻ: “Bán con gái, tôi lại cảm thấy có thể, vừa vặn anh có thể cùng Tô Cửu Y....”

Lúc anh nói đến một nửa, bị ánh mắt lạnh như băng của Thi Ngạo Tước truyền tới cắt đứt, anh bĩu môi lập tức đổi giọng nói: “Tôi là nói Tô Man Ngưng cũng là một lựa chọn không tồi, như vậy anh cũng giải cứu được người anh em như tôi.”

Thi Ngạo Tước để cái ly xuống đứng dậy, cài nút âu phục lại: “Tôi chỉ là sai trợ lý tiễn khách mà thôi.” Sau khi nói xong lại bồi thêm một câu: “Tuy rằng hội sở này là ông ta bao....”

Tống Trí Kha: “....”

Lúc rời khỏi sân đánh golf, vừa đúng 12h.

Thi Ngạo Tước rất ít về nhà vào buổi trưa, lần về nhà này, hoàn toàn là bởi vì Tô Cửu Y gọi điện thoại tới hỏi anh tình huống đàm phán với Tô Trấn Hùng.

Lúc điện thoại kết nối, nghe được cô khẩn cấp dò hỏi, lòng chơi đùa của anh nổi lên, muốn trêu cô một chút, vì vậy nói đã ký xuống hợp đồng.


Lúc ấy nghe được tiếng nói phàn nàn của Tô Cửu Y, anh đã có thể nghĩ ra được vẻ mặt nhíu nhíu mày không vui của cô.

Lúc Thi Ngạo Tước xuất hiện ở đại sảnh nhà họ Thi, Tô Cửu Y đang giẫm cái ghế lau bích họa trên hành lang cầu thang, lúc nghe đám nữ bộc cùng kêu lên “Tước thiếu”, chân không biết làm sao lại trượt một cái, trực tiếp ngã xuống dưới.

Tầng hai phát ra tiếng vang có đồ rơi xuống, tất cả mọi người đều đặt tầm mắt ở trên người Tô Cửu Y, cô lau trán, vẻ mặt buồn bực ngồi bệt dưới đất.

Thi Ngạo Tước vốn còn muốn cho cô một niềm vui bất ngờ, nhưng không hiểu sao lại biến thành kinh hãi.

“Cửu Y cô ổn chứ?” Một nữ hầu có quan hệ không tệ với cô vội vã chạy tới dò hỏi cô.

“Không có gì không có gì.” Tô Cửu Y khoát khoát tay, “Chỉ là té có chút chóng mặt.”

Cô nhìn xuống dưới lầu, Thi Ngạo Tước cũng đang nhìn cô, cô dẩu môi tỏ vẻ mình bất mãn với kết quả hợp tác, kết quả Thi Ngạo Tước hoàn toàn không để ý tới cô, trực tiếp đi vào thang máy.

Người giúp việc kia đỡ Tô Cửu Y đứng dậy, điện thoại di động trong túi Tô Cửu Y vừa vặn chấn động một tiếng, cô nói câu cảm ơn với đối phương, liền lấy điện thoại di động ra xem xét.

Là tin nhắn Thi Ngạo Tước gởi tới: Đến phòng tôi.

Người này thật sự là quá bá đạo, Tô Cửu Y bất mãn châm chọc, mặc dù nói cô chỉ là một nữ hầu nho nhỏ, mặc dù nói cô cầm tiền lương anh phát, nhưng ít nhất cô vẫn còn có tôn nghiêm con người chứ, dựa vào cái gì chọc giận cô, còn muốn hô đến gọi đi với cô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận