Chọc Lầm Xà Vương Lưu Manh

"Ngươi không cần giả vờ giả vịt, nếu muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm. Bản thân ngươi làm cái gì, trong lòng ngươi tự rõ ràng." Mặc Nhật Tỳ không biết vì sao hiện tại vừa thấy cô liền cảm thấy chán ghét, cực kỳ không muốn nhìn thấy cô.

"Ngươi nói cái gì? Xin ngươi nói rõ một chút, rốt cuộc ta đã làm cái gì? Sao ta không biết vậy? Thành quỷ cũng phải cho một lý do rõ ràng chứ?"

Cô nổi giận, có phải nam nhân này rảnh rỗi quá hay không? Thấy cuộc sống của cô an tĩnh quá nên chướng mắt hả? Hay là có niềm vui mới không chứa được tình cũ? Nhưng mà tình cũ của hắn nhiều như vậy, chẳng lẽ muốn lấy cô ra khai đao trước sao?

Mặc Nhật Tỳ cũng bị thái độ của cô chọc giận, hai mắt sắp phun ra lửa, luôn miệng nói: "Được, được, ngươi đã không thừa nhận, như vậy bổn vương liền nói thẳng với ngươi, bổn vương lập Đại nhi làm Hậu là chuyện vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi, ngươi đừng mơ tưởng lấy con ta ra áp chế, đời này ngươi vĩnh viễn không có khả năng trở thành Xà Hậu của ta, vĩnh viễn sẽ không."

Lập Đại phi kia làm Hậu ư? Cô lấy cục cưng áp chế hắn lập chính mình làm Hậu? Lý Quả bị lời nói của hắn làm cho vô cùng sửng sốt, thật lâu không nói ra lời, cô phát hiện bây giờ cho dù mình có mấy chục cái mồm cũng không nói rõ được.

Mặc Nhật Tỳ thấy cô không nói lời nào, cho rằng cô chột dạ, càng thêm khinh bỉ, càng thêm chán ghét cô.

"Về sau ngươi ngoan ngoãn ở lại trong đây cho ta, đừng dùng con ta làm điều kiện áp chế bổn vương nữa, thứ đó vô dụng đối với bổn vương."

"Ai dùng cục cưng áp chế ngươi? Con mắt nào của ngươi thấy được thế? Cục cưng còn nhỏ như vậy, ta có vô lương tâm cũng sẽ không dùng đứa bé của ta làm lợi thế, ngươi nghĩ ngươi là ai?-lelequydoon- Người khác hiếm lạ, ta mới không hiếm lạ đâu." Cô thật sự tức đến nổ phổi rồi, không đầu không đuôi chạy tới cảnh cáo cô, ít nhất cô còn chưa hiểu rõ tại sao mình phải dùng cục cưng để áp chế hắn, chuyện bịa đặt này cô có thể thừa nhận nổi sao?

Mặc Nhật Tỳ mới chả thèm nghe cô giải thích.

Không hiếm lạ hắn thì sao cục cưng có thể ngăn cản mình lập Đại nhi làm Hậu? Không phải nàng xúi giục chẳng lẽ là chủ ý của chính cục cưng à? Quỷ mới tin, trừ ngày tên nhóc này sinh ra có dị trượng trời giáng, đến nay vẫn ngây ngốc ngủ say giống như heo, ngay cả Phụ vương, Mẫu hậu cũng chả thèm liếc mắt được một cái.

"Bổn vương trịnh trọng cảnh cáo ngươi, an phận thủ thường (biết thân biết phận)." Sau khi ném xuống một câu như vậy, hắn thở phì phò lập tức sập cửa bỏ đi.

Lý Quả suýt chút nữa đã cởi giày dưới chân ra phi về phía hắn, đồ đê tiện, sao lại khiến người ta chán ghét thế chứ, án oan trời giáng, ngồi ở trong nhà cũng dính chưởng nữa. Nam nhân kia, ta mặc kệ ngươi có bao nhiêu nữ nhân, ta mặc kệ ngươi muốn lập ai làm Hậu, tóm lại là không liên quan đến ta, đừng tới tìm ta nữa!

"Tiểu thư, đừng tức giận ạ." Tri Vũ và Hoàng Nhi đợi Mặc Nhật Tỳ rời đi, mới kéo Lý Quả đang phẫn nộ lại, lo lắng không yên khuyên nhủ.

Lần này tiểu thư xong rồi, vốn có cơ hội trở thành Xà Hậu nhưng kể từ buổi tối hôm mà vị Đại phi kia xuất hiện, tất cả mọi người đều biết sẽ có chuyện xấu, quả nhiên là không ngoài dự đoán.

"Các người có biết chuyện gì đang xảy ra không? Có phải hắn điên rồi không? Hay là bị cái gì kích thích? Thế nhưng vô duyên vô cớ chạy tới chất vấn tôi, bệnh thần kinh à." Cô tức giận đến đứng lên ngồi xuống, tức giận mắng.

Tri Vũ và Hoàng Nhi liếc nhìn nhau, nghi hoặc lắc đầu, các nàng cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.

"Tiểu thư, lão nô biết là chuyện gì đang xảy ra." Lúc này, tiếng nói của quản gia Lâm đột nhiên chen vào, chỉ thấy vẻ mặt ông ta nặng nề, tâm tình thật tệ.

Cô nghe vậy liền vọt thẳng tới trước mặt ông ta, vội vàng truy hỏi: "Quản gia Lâm, ông tới đúng lúc lắm,-lele,,eqyuyyydoonn.,- tên nam nhân kia phát bệnh thần kinh gì thế, hắn dám mắng tôi một trận, nói cái gì mà tôi không cho hắn lập Đại phi làm Hậu, còn nói tôi xúi giục cục cưng nữa."

"Tiểu thư, ban nãy lão nô nghe nói: đúng là Vương muốn lập Đại phi làm Hậu, sáng nay đã mời các đại thần đến thương định (bàn bạc ấn đính)ngày, không ngờ tiểu chủ nhân đột nhiên phản đối, không cho Vương lập Đại phi làm Hậu, nhất định phải lập tiểu thư làm Hậu." Quản gia Lâm vội vàng nói ra tin tức mình thám thính được cho cô biết, ông ta thật cẩn thận nhìn thoáng qua bé con đang nằm yên lặng trên giường.

Cục cưng ư? Cô vội vàng nhìn bé con nằm trên giường, bé đang ngủ ngon lành, buổi sáng bé luôn luôn ở bên cạnh mình mà, làm sao có thể phản đối chứ?

"Quản gia Lâm, ông không có nghe lầm đó chứ? Cục cưng vẫn luôn ở cùng tôi, sao tôi có thể không biết? Tất cả bọn họ đều bị mộng du chăng? Hoàng Nhi và Tri Vũ đều ở đây, các nàng đều có thể làm chứng." Vẻ mặt cô rõ ràng là không tin, cục cưng còn nhỏ như vậy, đến cả nói còn chưa nói được, chứ đừng nói tới chạy ra ngoài ngăn cản, đánh chết cô cũng sẽ không tin đâu.

Hoàng Nhi và Tri Vũ lập tức gật đầu đồng ý, người khác các nàng không biết, nhưng tiểu chủ nhân cùng tiểu thư vẫn luôn luôn ở dưới mí mắt các nàng, hoàn toàn không có ra ngoài, còn ngủ khì khì cơ, làm sao có thể chạy tới đối nghịch với Vương chứ, tựa như lời tiểu thư đã nói, nhất định là bọn họ mộng du, hoa mắt rồi.

di,..,.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui