“Nhưng mà nghe má mì nói, đàn ông đều thích gà nũng nịu và hay xấu hổ, cho nên mới nói, đàn ông chẳng phải là thứ tốt đẹp gì.
Cái gì mà trong tình yêu luôn muốn giữ được sự mới mẻ, nhưng đảo mắt một cái đã bị mấy con gà nũng nịu kia hớp mất hồn rồi lăn lên giường đó thôi.
Thủ trưởng, anh nói xem, đàn ông có phải là loài động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới không?”
Châm một điếu thuốc, Long Kình Thiên im lặng nghe Mạc Cửu ồn ào hai ngón tay chợt kẹp lại, cực kỳ vô lại nhưng cũng vô cùng đẹp trai.
Anh chậm rãi phun ra nuốt vào một ngụm khói, trong lòng dậy lên cảm giác khô nóng.
Một lúc lâu sau, anh mới lạnh lùng nói: “Vớ vẩn*!”
Mạc Cửu nhìn đường cong khuôn mặt hoàn hảo mà lạnh lùng cứng rắn của người đàn ông, trong lòng hơi nóng lên, cô cười: “Vô lại**? Không sai, đàn ông luôn có những suy nghĩ vô lại như thế!”
(**) Hai từ này đồng âm, Mạc Cửu chơi chữ, cố tình nói sai ý nghĩa câu nói của Long Kình Thiên.
“Linh tinh!”
“Linh tinh? Chẳng lẽ thủ trưởng có thể phủ nhận nụ hôn vừa rồi, anh không có cảm giác sao?” Mạc Cửu cảm thấy chắc chắn là mình say rồi, nếu không sao lại có thể mặt dày dây dưa không dứt chứ?
Cảm giác?
Long Kình Thiên nhíu mày, hai chữ xa lạ này khiến anh hơi sững lại.
Một lúc lâu sau, sự tự chủ mạnh mẽ cuối cùng cũng khiến anh hiểu rõ nguyên nhân khiến bản thân mình cảm thấy bực bội.
Anh đột nhiên bóp chặt cổ Mạc Cửu, hai mắt phun ra lửa giận phẫn nộ nói: “Trong rượu bỏ cái gì?”
Long Kình Thiên nhíu chặt lông mày, trừng mắt nhìn cô gái nhỏ xinh phía dưới.
Anh không ngờ được, chai rượu kia bị bỏ thuốc kí©ɧ ɖụ© cường độ cao, chỉ uống một ngụm nhỏ mà bản thân đã không thể kiềm chế được.
Đầu óc choáng váng, hỗn loạn không chịu nổi, bụng dưới cảm thấy nóng rực khó hiểu, cảm giác hỗn loạn xen lẫn trống rỗng khiến khuôn mặt Mạc Cửu ửng đỏ, đôi mắt mê ly, truyền đến cảm giác khó thở.
Nghe được tiếng mắng tức giận của người đàn ông, đôi mắt đen láy của Mạc Cửu hiện lên sự nghi ngờ: “Ưm? Cái gì?”
Giờ phút này, trong xe tràn ngập hương vị tìиɧ ɖu͙©, ngay cả Long Kình Thiên, tố chất thân thể vốn vô cùng mạnh mẽ cũng cảm thấy toàn thân khô nóng, huống chi là Mạc Cửu?
Mạc Cửu theo bản năng cơ thể nhích lại gần người đàn ông, cười ha ha: “Thủ trưởng, anh làm sao thế?”
Mạc Cửu cũng không biết được, dáng vẻ xảo quyệt của cô lúc này giống như hồ ly tinh quyến rũ, hấp dẫn thế nào.
Chỉ một câu nói khıêυ khí©h đã khiến Long Kình Thiên cảm giác có gì đó cứng lên!
Long Kình Thiên không phải là kẻ sẽ để bản thân chịu thiệt, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc người phụ nữ này dựa vào thủ đoạn như thế, còn bản thân mình là người luôn thanh tâm quả dục mà lại mắc mưu! Đặc biệt, người phụ nữ này lại là gà, anh chỉ cảm thấy ôm một người phụ nữ như thế thì thật dơ bẩn, lập tức đẩy người phụ nữ này ra.
“Dừng xe!”
Giọng nói không còn lạnh lùng nữa mà bắt đầu trở nên cáu kỉnh.
Xe phanh gấp, cơ thể Mạc Cửu theo quán tính nhào về phía trước, một lần nữa va mạnh vào bụng dưới của người đàn ông.
Cô chỉ cảm thấy có thứ gì đó giống như gậy sắt cộm trên đỉnh đầu, cô theo bản năng duỗi tay nắm lấy, nghiên cứu một cách nghiêm túc: “Ấy, đây là cái gì?”
Hít!
Người đàn ông hít một hơi, thằng nhỏ bị tay người khác nắm lấy, cơ thể anh cứng ngắc, đồng thời rất chán ghét, trong lòng như có giọng nói nào đó kêu gào muốn bắn ra.
Hai tay nắm thật chặt, Long Kình Thiên lạnh lùng nhìn yêu tinh trong lòng, dồn sức hét lớn: "Quay về khách sạn!"
--------
Khách sạn năm sao cao cấp ở vùng ngoại thành phía đông, cùng với tập đoàn giải trí Vương Bài, là một chi nhánh của tập đoàn - khách sạn Vương Bài.
Trong phòng tổng thống, bịch một tiếng, cánh cửa bị đạp một cách thô bạo, rồi bị khóa lại.
Long Thiên Kình còn chưa xoay người đã bị cơ thể yêu kiều nhỏ nhắn quấn lấy.
Mạc Cửu ngửa đầu, dồn sức cọ cọ khuôn mặt lên áo sơ mi đen của Long Kình Thiên.
Hơi thở đàn ông khiến cô cảm thấy thẹn thùng, nhưng lại có cảm giác mê muội giống hệt như hoa anh túc.