"Phong ca...Em về rồi!"
Sau khi tan học về nhà Ngôn Hy liền chạy đến ôm Dương Phong, ngồi trên người hắn.
3
Dương Phong đã đợi sẵn ở đó, thấy cậu về liền nhanh chóng ôm cậu.
"Mừng em về nhà."
Dương Phong mỉm cười nhìn người trước mặt đầy sủng ái, ra sức hôn cậu.
"Ưm...kh..khó..thở..."
Mãi một hồi thấy cậu sắp hết hơi hắn mới dừng lại
"Aa...Phong ca...thật đáng ghét!"
Sau khi được giải thoát cậu nhanh chóng hít lấy dưỡng khí, mặt đỏ bừng nói
Hai tay Dương Phong không yên phận luồng vào chiếc áo sơ mi mỏng manh nhanh chóng chạm vào nhũ hoa đỏ hồng của cậu.
"Ah...đừng..."
Ngôn Hy nhanh chóng đẩy hắn ra
"Sao thế?"
Bị đẩy một cách bất ngờ, Dương Phong ngạc nhiên hỏi, đột nhiên cậu lại từ chối hắn.
"B-bạn em nói đó là...loạn luân..."
7
Ngôn Hy rụt rè đáp trả sợ hắn nổi giận
Hoá ra hôm nay ở lớp học có người phát hiện dấu hôn trên cổ Ngôn Hy, người đó gặng hỏi cậu ngây thơ nói rằng đó là do anh trai cậu làm.
5
Dương Phong cau mày lộ rõ vẻ khó chịu, không ngờ ở lớp lại có kẻ thích ngán đường muốn chết.
"Em tin bạn hay anh?"
19
Hắn nhanh chóng thay đổi thái độ, phải lo việc "tẩy não" Ngôn Hy trước.
2
"Em...em tin anh.."
Ngôn Hy lúng túng nhìn hắn nói
"Được rồi, mau đi ăn tối nào. Có vẻ em cũng đói rồi."
Dương Phong quay trở lại dáng vẻ ôn nhu, xoa đầu cậu
5
"Vâng ạ!"
Ngôn Hy liền rời khỏi người hắn vội vàng chạy vào phòng ăn.
Người hầu nhìn thấy toàn bộ cảnh vừa rồi không ai dám nói gì. Kể từ khi ông bà chủ mất Dương Phong với vai trò con cả lên đứng đầu mặc cho tuổi còn rất trẻ. Từ đó hắn ngày càng lộng hành, mặc sức làm đủ trò biến thái với Ngôn Hy một cách công khai, tiêm vào đầu cậu vô số thứ sai trái. Người trong nhà tuy thấy vậy nhưng không ai dám hé răng nói nửa lời.
8
Sau khi bóng dáng nhỏ nhắn của cậu khuất dần, hắn liền bước vào thư phòng, cho người gọi quản gia vào.
"Ông chủ cho gọi tôi."
Quản gia nhanh chóng có mặt, kính cẩn cúi đầu trước mặt hắn dù tuổi tác hai người chênh lệch rõ ràng, một vị quản gia già dặn đã làm việc từ ba đời Trần Gia lại phải cúi đầu trước một thằng nhóc 19 tuổi.
"Mau điều tra tên đó."
5
Dương Phong lạnh lùng nói, tay vân vê bức ảnh khoả thân khi tắm của cậu, đương nhiên là bị hắn chụp lén, cả phòng cậu khắp nơi đều có máy quay lén.
9
"Vâng thưa ông chủ"
Quản gia cúi đầu nói, chỉ dám lẳng lặng nghe theo hắn, xoay người rời đi.
Ông không dám ở lại đây lâu hơn phút giây nào bởi từ khi cha hắn cũng chính là ông chủ cũ mất thư phòng đã biến thành nơi tôn thờ Ngôn Hy của hắn.
Ảnh của cậu được dán kín tường, hắn đặc biệt còn đóng khung treo một bức ảnh lớn ở chính diện vừa mở cửa là đã thấy. Đồ vật của Ngôn Hy được đặt trong kệ đặc biệt là đồ lót khắp nơi như phòng trưng bày nghệ thuật, ngoài ra còn có cả những thứ cậu đã sử dụng như chiếc khăn tay dính máu, băng keo cá nhân, chai nước cậu từng uống, bã kẹo cao su cậu từng ăn...và vô vàn thứ khác.
26